Gửi bài:

Ngược đời

Ở cái tuổi 24, khi nhiều người trở nên chín chắn trưởng thành, yên bề cuộc sống, thì tôi lại như chỉ mới bắt đầu của cái tuổi 16 17. Tôi trở nên ngông cuồng, dễ dàng vướng vào những cạm bẫy của cuộc đời, liên tục mắc từ cái sai này đến cái sai khác. Tôi sai! Nhưng tôi không biết làm sao để trở nên cho đúng nữa! 24 năm vừa qua, có phải cuộc sống của tôi quá hồng và tôi đã sống quá vô tư rồi không!?

***

nguoc-doi

Thật sự mà nói đó giờ cuộc sống của tôi rất bằng phẳng. Tôi luôn được mọi người xung quanh yêu thương, luôn được gặp nhiều may mắn. Đôi lúc cũng có những chuyện không vui nhưng đó chả là vấn đề gì cả vì tôi luôn có gia đình và bạn bè bên cạnh. Tôi luôn được bao bọc bởi mọi người xung quanh hoặc những khi một mình tôi lang thang giữa chốn xa lạ thì cũng sẽ có người tốt đến giúp đỡ tôi. Chẳng hạn như năm đó khi tôi thân con gái một mình lên thành phố thi đại học, tôi cũng được người ta giúp đỡ và yêu thương tôi, và tôi chẳng phải vất vả hoặc tốn kém gì cả. Bốn năm đại học nhà tôi chưa bao giờ lên xem tôi ăn ở thế nào (vì họ bận tôi chưa hề trách họ) nhưng tôi vẫn sống rất vui vẻ và sung túc vì luôn có những người bạn tốt bên tôi. Tôi như đứa trẻ bé bỏng của họ vậy! Quá hồng rồi đúng không!?

Trong tình cảm cũng thế, sống xa nhà nhưng chưa bao giờ tôi phải lòng ai hoặc bị ai lừa tình. Vì có bạn bè thân bên tôi rồi, họ như những người yêu của tôi vậy. Dù xa ba mẹ nhưng ba mẹ cũng chưa bao giờ lo lắng cho tôi về khoản này.

Thế mà, sau khi tốt nghiệp về đi làm gần nhà, tôi lại khiến ba mẹ tôi phải lo lắng cho tôi rất nhiều.

Những chuyện lùm xùm cứ thay phiên nhau tái diễn. Thật sự mà nói sau khi đi làm tôi trở nên con gái hơn, đẹp hơn và thu hút người khác hơn. Tôi khao khát có được một tình yêu đích thực và bắt đầu tìm kiếm nó. Yêu ai tôi đều yêu hết mình. Nhưng những người tôi gặp đều có những khó khăn khác nhau nhưng chúng đều không thể vượt qua được. Khóc cũng cạn nước mắt. Người ta cũng đều yêu tôi rất nhiều khi chia tay họ cũng khá vất vả, nhưng quả thực bước tiếp thì không thể được. Và có lẽ, tôi mong nhanh tìm kiếm được tình yêu đích thực mà đã nhiều lần nhẹ dạ tin người. Đã làm ra nhiều chuyện sai trái, tôi bắt đầu chỉnh chu cho nhan sắc mình hơn, ngựa hơn. Và...nhiều người đến bên tôi nhưng tôi nghĩ họ không thích tôi thật đâu. Tôi bỏ qua họ! Sau nhiều lần cười rồi khóc, tôi bắt đầu sai rồi sai! Tôi ngông cuồng, quậy và hư một chút. Có lúc tôi đã làm một người phụ nữ khác buồn vì chồng của họ lại quan tâm đến tôi!

Có phải hơi kì kì rồi không? Hơi ngược đời rồi không!? Hình như tôi bị chậm quá trình lớn khôn so với bạn bè đồng trang lứa. Tôi đã sống như đứa trẻ quá lâu. Và khi bạn bè ai cũng đều trưởng thành thì tôi mới bắt đầu lớn. Tôi cảm thấy buồn cho bản thân mình, tôi giận bản thân!!!

Nhiều lúc tôi ước có được cuộc sống màu hồng như lúc trước, nhưng làm sao mà được khi bạn bè thân đều ở rất xa tôi, cả nhà ai cũng quan tâm tôi nhưng lại không hiểu tôi được. Tôi bắt buộc phải lớn thôi. Và những chuyện xãy ra tôi đều phải học cách chấp nhận. Nếu ai nhìn vào tôi có lẽ họ sẽ nghỉ già đầu mà còn ngu, nhưng có ai hiểu được rằng tuổi lớn nhưng tâm hồn lại vừa chập chửng vào đời. Tôi cũng thừa biết tiếp theo sau này sẽ có những khó khăn lớn, thử thách hơn, tôi phải vượt qua nó. Bây giờ, những đau buồn này sẽ là nền tảng vững chắc trong đời tôi được trưởng thành hơn! Tôi nghĩ bản thân không nên tin tưởng ai nữa như vậy sẽ không buồn và thất vọng nữa!!!

Đúng là ngược đời! Trong khi bạn bè đều loay hoay với con cái chồng vợ, công việc. Thì tôi còn ngồi đây vướng phải tình cảm lùm xùm, chưa thể thoát được!Tôi sẽ làm những chuyện sai nữa!

Muốn thoát, nhưng rồi lại không thể! Phải làm sao đây!!!?

 
Ngày đăng: 03/05/2017
Người đăng: Su Su
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Tiền không mua được hạnh phúc
 

Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng phải mất bao nhiêu tiền người ta mới nhận ra điều đó?

Thiên thần sa ngã - Tào Đình

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage