Gửi bài:

Chương 197 - Cái thế chi uy

Lưỡng đại cao thủ đều tại nơi đây sử dụng âm công nói chuyện, Thần Nam sau khi nghe thì rất ngạc nhiên, hắn không hề nghĩ rằng Hỗn Thiên Đại Ma Vương bỗng nhiên xuất hiên ở chỗ này, hắn vừa mới cướp được phương thiên họa kích của phái đó, nếu bị đại ma đầu phát hiện tuyệt khó mà tha cho hắn, bất quá hắn cũng tuyệt không có ý sợ hãi, tay phải hắn cầm Hậu Nghệ cung, trên mặt nổi lên một tia cười lạnh .

Long Vũ, Khải Lợi, Đông Phương Phượng Hoàng, rất nhanh đẩy mở song cửa ra, chạy lên trên hành lang nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một thân ảnh cao lớn mỗi lần nhảy tới vài chục trượng từ trên đường cái phóng về phía trước như bay. Một lão hoà thượng râu tóc bạc trắng tự phương xa , một bước chân không chạm đất, như bay mà đến, đuổi theo hướng Hỗn Thiên Đại Ma Vương rất rát.

Lưỡng nhân thực sự như hai đạo thiểm điện, người bình thường căn bản khó có thể thấy rõ thân ảnh bọn họ, đúng là trên tửu lâu phần đông là cao thủ trẻ tuổi, cũng chỉ mơ hồ thấy được hình ảnh mà thôi!

.

Khải Lợi cảm khái thở dài:

"Đông phương võ học quả nhiên thần kì , tốc độ như vậy có lẽ đã đạt tới cực hạn tiềm năng của con người rồi a!"

Thần Nam cười nói:

"Nhầm rồi, còn có thể nhanh hơn, hai người này một bước tiến được trăm mét, chỉ sợ cũng muốn bay lên không trung, nhưng đây đã là cực tốc phi hành rồi."

Đông Phương Phượng Hoàng vạn phần kinh ngạc nói:

"Không nghĩ đến Đại Ma Vương của Hỗn Thiên Đạo và cao tăng Thiểu Lâm Tự đột nhiên xuất hiện tại Sở đô, thật không biết rốt cuộc còn có bao nhiêu kì nhân đã đến nơi này!"

Lúc này, Lãnh Phong nhìn Thần Nam bên mình phương thiên hoạ kích loé ra bảo quang, chàng lộ ra ánh mắt ngạc nhiên, hỏi:

"Thần huynh, cây thần kích này có đúng thật là thần vật của Hỗn Thiên Đạo không? Trên mặt có khắc hai chữ Hỗn Thiên, từ ban đầu tại hạ đã để ý tới phương thiên hoạ kích này, thật không biết huynh như thế nào lại tìm được cây thần binh tốt thế này?"

Khải Lợi cũng lộ ra vẻ kì lạ, nói:

"Nghe nói mấy ngày trước Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương xuất hiện tại Sở đô, trận chiến đầu tiên khi xuất thế,hắn đã cùng tiên tử của Đạm Đài Thánh địa đấu một trận long trời nở đất, kinh động đến tất cả tu luyện giả tại Sở đô, sau đó hai người đều thần bí biến mất, chẳng biết Thần huynh thế nào tìm được cây thần kích này, có lẽ nào Thần huynh đây lại là Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương kia!"

Lơi này vừa nói ra , ngoại trừ Long Vũ, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Thần Nam, xét cho cùng tà đạo lục Thánh địa đều thần bí phi thường, mà từ khi Thần Nam xuất đạo cho đến nay, chưa có ai biết sư môn hắn như thế nào, điều này đích xác càng làm cho người ta thêm dễ dàng nghi ngờ .

" Ha ha, ta quả như là Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, đến bây giờ mà vẫn không sớm cùng Đạm Đai Thánh địa truyền nhân giao thủ sao?"

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức tiêu tan những nghi ngờ .

" Chỉ là Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương kia quá sức đui mù, trong lúc trọng thương lại còn muốn ra tay với ta, ta bất đắc dĩ cũng không thể không lưu lại chút kỉ niệm với hắn!"

Thần Nam tỏ ra một bộ dạng vô hại, dùng cách miêu tả gây cười, nói lại chuyện cũ rất nhẹ nhàng, nhưng mọi người đều biết trong đó nhất định có ẩn tình, tất nhiên đã phải trải qua một phen đại chiến khốc liệt.

Mọi người từ Khải Lợi biết được tin tức, lúc này Tây phương tu luyện giả cũng đã đến đây không ít người, đều vì muốn đến nhìn qua kì bảo sắp phá thổ mà ra một chút, kì nhân dị sĩ vào bực lão bối thì không cần phải nói rồi, đến đây còn ba bốn đỉnh phong cao thủ trẻ tuổi mà tu vi cũng không hề dưới hắn.

Thời gian qua thật nhanh ,chớp mắt mà đã tới đêm trăng tròn, phong vân hội tụ, đêm nay tại Sở đô đã có chút áp bức, cả tòa đế đô tự hồ như tràn ngập một cỗ sát ý vô hình, bách tính trong Bình Dương thành có lẽ cũng đều đã phát giác ra sự khác thường trong buổi chiều nay, sớm cũng đã đóng cửa trong nhà.

Hoàng cung Sở quốc, một ngọn hoả đăng chiếu sáng, ba vạn ngự lâm quân vây chặt Hoàng cung đến mức một giọt nước cũng khó mà lọt vào, màn đêm buông xuống, giáp sắt lập loè, kiếm bạt cung dương, tất cả quân binh tai đây đều đang đợi mệnh,chỉ cần có kẻ xâm nhập, vượt qua lôi trì một bước, tất sẽ phải bị điên cuồng chém giết.

"Phác"

Trong trời đêm truyền lại một tiếng vang nhẹ, tất cả cung tiễn thủ đều kéo cung hướng lên trời, "sưu","sưu","sưu", vũ tiễn cùng lúc bay lên, một con chim tối trên thân cắm hơn mười mũi phi tiễn, rơi xuống mắt đất .

Bầu trời đêm lại biến thành an tĩnh dị thường, chỉ có binh lính trầm trọng hít thở, không khí buốt lạnh khiến miệng mũi mỗi người đều thở ra một đoàn bạch khí .

"Phác."

Những con chim đêm lại bay qua không trung, bất quá lúc này không ai bắn tên nữa , đột nhiên có người hô lớn:

"Không hay rồi, hướng không trung phóng tên!"

Đa số binh sĩ đều ngửng đầu quan sát, tất cả mọi người có cảm giác kinh dị đến há hốc mồm, phía xa xuất hiện một chú chim nhỏ lớn khoảng bằng bàn tay, thế nhưng trên lưng có một bóng người cao lớn đứng thẳng, binh lính đều học qua võ nghệ, bọn họ không phải không có nghe nói qua tài năng hơn người của các cao thủ võ học, tuy nhiên gặp cảnh tượng trước mắt cũng vô cùng khiếp sợ, người đang đến rốt cuộc có bao nhiêu tu vi a, có thể đạp điểu phi không, tu vi quả thực đạt tới mức kinh thế hãi tục

"Sưu,sưu, sưu...."

Bạch vũ tiễn cùng phát, mấy nghìn cây vũ tiễn bắn về phía trời cao, người đến song chưởng tề huy , hai luồng khí mang màu xanh đậm, hùng dũng to lớn áp xuống phía dưới, tựa hai mặt quang thuẫn, đem tất cả tiễn vũ ngăn chặn bên ngoài , vô số tiễn vũ đêu rơi xuống đất, nhưng số lượng vũ tiễn thật sự rất nhiều , cường cung ngạnh nỏ bắn lên có mấy mũi lang nha tiễn mạnh mẽ xuyên qua màn khí lam quang, bất quá chưa hề đến được sát thân ảnh cao lớn kia , hễ tiến lại gần thì liền bị hộ thể khí mang của hắn cảm ứng chấn thành bụi phấn .

Đạp điểu phi không, thân ẩnh cao lớn thuận lợi xông qua, một số binh lính còn muốn tiếp tục bắn tên nhưng đã bị một gã quan quân ngăn chặn lại.

" Không cần truy kích, chúng ta chức trách chỉ là phòng thủ nơi này, người kia đã sớm được liệt vào tuyệt thế cao thủ rồi, có lẽ cũng còn cách cảnh giới vô địch cường giả không xa rồi, hắn có đủ tư cách đi vào."

Quân đội đã được Lão yêu quái đích thân ra chỉ thị , nếu có khả năng ngăn chặn thì mới ngăn chặn người sâm nhập cung điện, nếu gặp được đám người quá mạnh, không thể ngăn cản, cứ mặc cho bọn họ đi qua .

"A di đà phật , Hỗn Thiên Đại Ma Vương ngươi thật sự không giữ lời thề sao?"

Giọng nói già nua vang vọng như tiếng chuông, trong trẻo truyền đi hơn mười dặm, cả toà hoàng thành đều nghe được rõ ràng .

Một thanh âm bạo nộ cuồn cuộn như một trận sấm sét , từ bầu trời đêm vọng xuống:

"Lão lừa trọc ít nói bậy, ngươi cũng đã theo ta vài ngày rồi, phiền hay không phiền a, bổn toạ đã muốn xuất thế, thì sẽ tuyệt không quay trở lại."

Tất cả Sở quốc quân binh hoảng hốt, âm thanh cuồn cuộn kích động, chấn động làm bọn họ khí huyết sôi trào, nhiều người đã nằm lăn trên mặt đất. Một thân ảnh cao lớn nhanh như thiểm điện tiến tới phía trước hoàng cung, đa phần binh lính cũng nhanh chóng hướng về phía hắn phát xạ vũ tiễn.

Nhưng người đến cứ như nhìn mà không thấy, rất nhanh, vẫn phóng về phía trước như cũ, bất quá hộ thể cương khí trong cơ thể hắn được kích phát đến cực hạn, nên hàng ngàn hàng vạn mũi vũ tiễn bị ánh lửa đỏ bừng bên ngoài cơ thể hắn thiêu thành bụi phấn bên ngoài cơ thể hắn tựa hồ có hùng hùng liệt diễm thiêu đốt.

Rất nhanh Hỗn Thiên Đại Ma Vương sâm nhập vào giữa đám người, hai tay hắn như gạt nước đẩy đi từng đạo, từng đạo chưởng lực hướng về phía trước, đưa đám binh lính ở gần phía trước gạt sang hai bên , bất quá hắn không dám đại khai sát giới , bởi vì hắn biết trong Sở quốc hoàng gia có một lão quái vật cực kì lợi hại, nếu thật sự đắc tội với lão, về sau lão quái vật sẽ xuất thủ, chắc chắn hắn sẽ không có cuộc sống yên ổn nữa.

Rất nhanh Hỗn Thiên Đại Ma Vương thuận tiện vượt qua sự ngăn trở , tiến thẳng về chỗ thâm sâu trong hoàng cụng mà tới, truy đuổi sát theo hắn là một lão hoà thượng , lão hoàn thượng cũng rất nhanh vượt qua dầy đặc quân binh ngăn cản, mạnh mẽ xông vào.

Phía trong hoàng cung mái vàng tường đỏ, xà nhà khắc chạm tinh tế, vàng ngọc rực rỡ , một toà điện vũ lầu đài , cao thấp đan xen, nhìn xem rất hoành tráng hùng vĩ.

Người trong hoàng gia đều đã rời đi, hôm nay trong mỗi toạ viên đều phân bố không ít cao thủ có nhân sĩ trong giới tu luyện, trong tay bọn họ cũng có cung nỏ, bất quá đều là ma pháp tiễn nỏ,bọn họ là đạo phòng tuyến thứ hai ngăn trở kẻ xâm nhập.

" Không trung có biến, phóng tiễn!"

"sưu" "sưu" "sưu".

Ma pháp vũ tiễn nhất tề phóng ra, trên không trung nhất thời truyền đến một tiếng rống đau đớn, vừa rơi xuống chính là một phi long , bị gần trăm cây ma pháp tiễn bắn trúng,cùng với chủ nhân trong nháy mắt đã thất bại, vẽ lên một mảng huyết vụ, tại không trung tung bay tứ tán.

" Không tự lượng sức, nhị giai cao thủ ở trong mắt thường dân có lẽ là siêu cấp cao thủ, nhưng đối với những đại nhân vật tối hôm nay tới, thật là chẩng đáng một lạng!"

Một lão nhân lắc lắc đầu, thở dài nói.

Trong Hoàng cung, trong mỗi sân viện, đều tụ tập không ít cao thủ, bọn họ đều cầm trong tay ma pháp tiễn nỏ, tỉnh táo quan sát nhìn dộng tĩnh tứ phía.

Hoàng gia Cổ Thư Khố tiên khí mờ mịt nhẹ nhàng, ngàn van đạo sáng mờ bao bọc chung quanh cả thư khố.

Giờ phút này, thư khố tứ phương đều có tuyệt thế cao thủ chấn giữ, sư phụ của tiểu công chúa là Gia Cát Thừa Phong trấn thủ phương đông, các phía tây, nam, bắc, đều được Sở hoàng tự thân mời tới ba vị tông sư, ba người mới nhìn qua, hình dáng bề ngoài cũng tương tự Gia Cát Thừa Phong, chỉ có vẻ hơn bốn mươi tuổi, nhưng thật ra lớn tuổi nhất người lớn nhất cũng đã chín mươi, còn người nhỏ nhất là năm mươi tuổi.

Thần Nam ở tại vị trí trung ương , tay cầm Hậu Nghệ cung, đứng thẳng trên nóc Cổ Thư Khố, Lão yêu quái thì lơ lửng trên không trung, lạnh lùng quét mắt nhìn tứ phương, từ song nhãn bắn ra hai đạo lục quang, dài hơn nửa thước. Tại giờ khắc này, lão không hề che giấu tu vi thực sự, lão ở tại trung tâm phát ra lực lượng ba động mạnh mẽ mênh mông như biển cả, hướng bốn phía tràn tới, hoàn toàn hiển lộ thực lực trước mắt mọi người .

" Ngao ô..." Một tiếng kêu của rồng vang lên từ hướng tây bắc, lại có một phi long bị xạ trúng, rơi xuống mặt đất .

Nhưng từ trên cao còn có một bóng long ảnh, hướng về cổ thư khố tại trung ương Hoàng cung tiếp cận đến.

"Hừ" Lão yêu quái hừ lạnh một tiếng, hướng phương xa vẫy tay một cái, một bộ cung tiễn đã bị lão dùng công lực mạnh mẽ tiếp dẫn tiến đến. Lão gắn tên, giương cung, hướng phía trời cao bắn tới , vốn là cung tiễn bình thường, nhưng được lão yêu quái quán chú công lực vào , trong nháy mắt biến thành bất phàm , phát xuất ra ánh sáng chói mắt, như một dải cầu vồng xuyên không mà tới.

"Phốc".

Vũ tiễn nhắm ngay giữa đầu phi long , bên trên còn ẩn chứa trong đó công lực cái thế, trong nháy mắt đem phi long chấn nát thành tứ phân ngũ liệt , ngay sau đó chủ nhân cũng vỡ vụn theo ngay. Tại trên không trung bộc phát ra một mảng lớn huyết vụ.

Lão yêu quái quát to:

"Ngoại trừ trên mức tứ giai cao thủ, nếu bao vây hoàng cung giết ngay không tha ! Tứ giai cao thủ mà cũng muốn tiến vào thư khố, cũng giết không tha! Bất kì cao thủ nào nếu tại hoàng cung ra tay đồ sát, phá huỷ cung điện, xong việc lão phu được an nhàn nhất định tới thượng môn hồi đáp!"

Lão yêu quái giọng nói già nua, tựa như từ vũ trụ hồng hoang truyền đến, tràn ngập trong cả thiên địa, cả toà cung điện đều đều vang vọng giọng nói lạnh lùng của Lão yêu quái.

Mục lục
Ngày đăng: 16/12/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục