Gửi bài:

Chương 235 - Chê cười

Lúc trao giải, trên sân khấu bắn pháo hoa rực rỡ, âm nhạc vui tươi, khắp trường quay là không khí vui vẻ.

Chu Thiến, Bạch Diễm và Trương Bân đứng giữa sân khấu, vẻ mặt đều rất vui mừng. Ba người đều chúc mừng nhau

Bạch Diễm cười nói với Chu Thiến:

- Thiết kế của cậu đẹp lắm! Mình rất bội phục cậu

Chu Thiến cũng chân thành mà đáp:

- Thiết kế của cậu cũng rất đẹp, nền tảng rất vững chắc, kinh nghiệm phong phú, sau này nhờ cậu chỉ bảo thêm nhiều

- Chúng ta học hỏi nhau mới đúng!

Trương Bân cũng cười chúc mừng Chu Thiến:

- Mình biết là cậu nhất định làm được mà

Chu Thiến cũng mỉm cười nói:

- Trương Bân cũng chúc mừng cậu!

- Giải ba đã là quá bất ngờ rồi, mình rất vui

Đang nói, Triệu Hi Thành và ban tổ chức bước lên sân khấu trao giải cho ba người.

Trưởng ban tổ chức trao bằng khen, giấy chứng nhận cho bọn họ còn Triệu Hi Thành thì trao cúp cho ba người.

Cuối cùng, đến lượt Chu Thiến, Triệu Hi Thành trao chiếc cúp cho Chu Thiến, Chu Thiến cũng đón lấy

Triệu Hi Thành nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm có một cảm xúc phức tạp. Anh lẳng lặng nhìn cô một hồi rồi nói:

- Chúc mừng cô!

Giọng nói nhẹ nhàng, chỉ Chu Thiến đứng gần mới có thể nghe được.

Chu Thiến ngẩng đầu nhìn anh, cô rất muốn cùng anh chia sẻ niềm vui này nhưng tạo hóa trêu ngươi, bên anh giờ đã có người con gái khác, còn cô vĩnh viễn không thể bước vào thế giới của anh...

Ngay cả có hàng vạn lời muốn nói, đến cuối cùng lại chỉ có thể thành những lời nói khách sáo:

- Cám ơn...

Anh nhìn cô, khóe miệng hơi cong như mỉm cười nhưng nụ cười này lại quá đỗi xót xa

- Tôi...

Anh thoáng dừng một chút, giọng nói có chút nghẹn ngào, sau đó cúi đầu:

- Tôi thực tình chúc phúc cho em, mong em sau này sẽ luôn hạnh phúc!

Nói xong, anh lại ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú như muốn khắc sâu hình ảnh của cô lúc này vào trong tìm. Sau đó, anh vội vã xoay người bước xuống sân khấu, cũng mặc kệ trưởng ban tổ chức và Mc đằng sau đang gọi chụp ảnh lưu niệm.

Chu Thiến bình bóng dáng kiên quyết của anh mà lòng đau đớn. Sự vui mừng khi đoạt giải giờ chẳng còn lại chút nào. Cô nhìn bóng dáng cao lớn của anh đi xuống sân khấu, lướt qua hàng ghế khách mời, đi qua Tống Thiệu Vân sau đó đi ra ngoài. Tống Thiệu Vân ngồi đó ngây ra rồi vội chạy theo

Nhìn bọn họ một trước một sau rời đi, Chu Thiến biết, cô và Triệu Hi Thành thực sự đã kết thúc...

Pháo hoa vẫn tỏa sáng, ánh sáng rực rỡ nhưng nước mắt Chu Thiến lại lặng lẽ rơi

Trên hàng ghết khách mời, Triệu Hi Tuấn lặng lẽ nhìn hết mọi chuyện, khuôn mặt tuấn tú có chút cô đơn

Mc ở bên cạnh nói:

- Xem ra, quán quân Chu Thiến của chúng ta quá vui mừng mà khóc này! Không bằng chúng ta tặng cho cô ấy một món quà để cô ấy cười nhé!

Trường quay lại náo nhiệt, mọi người đều rất mong chờ món quà mà MC nói

Camera quay về phía sân khấu, trên màn hình, ba người chậm rãi đi lên sân khấu. Chu Thiến nhìn lại, đó chẳng phải là cha cô, mẹ kế và em trai. Chu Thiến bưng miệng, lòng vô cùng kích động

Cô sớm đã gọi điện thông báo với bọn họ chuyện tham gia thi lần này, cũng bảo bọn họ có thể xem qua Tivi, không ngờ giờ khắc này, bọn họ lại xuất hiện trước mặt mình

Ba người đi đến bên cạnh cô, lòng dâng lên biết bao cảm xúc. Có niềm vui gặp lại người thân, có kích động khi giành giải quán quân, cũng có cả sự đau đớn khi mất đi Hi Thành. Nhìn ánh mắt từ ái, quan tâm của cha, Chu Thiến không nhịn được mà vươn tay ôm chặt cha mình

Trên màn hình là cảnh tượng đầy cảm động này, khán giả đều đứng lên kích động vỗ tay, có một số người còn rơm rớm nước mắt

Chu Minh Xa buông Chu Thiến ra, nhìn cô mỉm cười nói:

- Con bé ngốc, khóc cái gì? Phải cười mới đúng chứ! Con là niềm tự hào của cha đấy con gái ạ!

Đông Đông ở bên nói với chị:

- Chị giỏi quá, em phục chị lắm! Nếu mọi người biết em là em của chị thì hâm mộ em chết mất

Chu Thiến nhìn vẻ hưng phấn, tự hào của em trai thì vui vẻ xoa đầu thằng bé.

Lý Mai cũng mỉm cười nói với Chu Thiến:

- Thiến Thiến, không ngờ con có bản lĩnh như vậy, giờ sự nghiệp của con đã có bước khởi đầu vững chắc rồi, mẹ và chị con nhất định sẽ rất vui vẻ cho con! Chúc mừng con Thiến Thiến!

Những lời này Lý Mai nói ra là xuất phát từ tấm lòng, vốn bà ta nghĩ Chu Thiến sẽ thành gánh nặng nhưng không ngờ cô lại có thành tựu lớn như vậy, xem ra sau này không cần bọn họ quan tâm đến tương lai của cô. Chắc chút tài sản trong nhà cô cũng chẳng buồn tranh giành

Chu Thiến nhìn Lý Mai nói:

- Cảm ơn dì!

Cuộc thi năm nay kết thúc bằng cảnh gia đình đoàn tụ đầy cảm động này

Mà bên kia, Triệu Hi Thành đi phăm phăm ra khỏi trường quay mà đến thẳng bãi đậu xe. Tống Thiệu Vân chạy theo sau, thở hổn hển.

- Hi Thành, anh đợi em với

Triệu Hi Thành quay đầu lại nhìn cô ta:

- Tống Thiệu Vân, cô đi theo tôi làm gì, tôi đã nói rõ ràng rồi, từ giờ cô đừng dây dưa gì tôi nữa

Tâm tình anh rất tệ, lúc nói những lời này chẳng chút khách khí

Tống Thiệu Vân nghe xong, phản ứng đầu tiên là vội nhìn quanh, thấy không có ai thì không sợ gì nữa, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Triệu Hi Thành thấy thế thì cười lạnh:

- Tống Thiệu Vân, nếu cô biết trọng sĩ diện thì đừng đi theo tôi. Nếu không kết quả sẽ khiến cô càng khó xử thôi

Tống Thiệu Vân bước lên vài bước, nhẹ nhàng nói:

- Hi Thành, chúng ta là thích hợp nhất, vì sao anh lại từ chối em? Em yêu anh như vậy, em nhất định sẽ là con dâu tốt của Triệu gia.

Triệu Hi Thành mở cửa xe, quay đầu liếc cô ta một cái, sự khinh thường hiện rõ:

- Xứng sao? Sao tôi không thấy! Cô tự cao quá rồi đó!

Nói xong, anh ngồi vào trong xe.

Tống Thiệu Vân như bị bạt tai, mặt lúc đỏ lúc tái, cuối cùng cô ta giở đòn sát thủ:

- Hi Thành, nếu mất anh, em không sống nổi nữa, em sẽ chết!

Triệu Hi Thành đã ngồi vào xe, nghe xong thì lại vươn đầu ra cười:

- Thế thì phiền cô lần sau trước khi tự sát thì hãy bảo với cha mình đi, đừng gọi cho tôi, tôi bận lắm, không có thời gian đâu

Nói xong đóng cửa xe đánh ầm một tiếng rồi nhanh chóng lái xe đi, bỏ mặc Tống Thiệu Vân đứng đó.

Tống Thiệu Vân giận run người, cô ta đạp đạp chỗ xe rời đi, khẽ mắng một tiếng sau đó lấy điện thoại ra gọi cho lái xe của nhà đến đón. Điện thoại vừa thông thì đã mắng:

- Anh chết đâu rồi! Còn không mau đến đón bổn tiểu thư!

Cô ta chậm rãi đi ra ngoài, lại hoàn toàn không phát hiện ra, cách đó không xa, có một phóng viên đứng ở chỗ tối, chụp hết lại được những cảnh khi nãy

Ngày hôm sau, các tạp chí đều đăng tin Chu Thiến và Bạch Diễm đều chiến thắng lên trang nhất. Những bức ảnh đều là nụ cười tự tin của Chu Thiến. Nhưng lại có một tin khác cũng rất bắt mắt: "Tiểu thư nhà giàu tự sát để ép hôn người thừa kế một xí nghiệp lớn trong nước"

Tin tức này miêu tả lại một cách tường tận cảnh ở bãi đỗ xe, thậm chí còn miêu tả rất kĩ từng vẻ mặt, lời nói của hai bên khiến người ta cảm thấy rất chân thực. Chỉ là danh tính của nhân vật chính đều được sửa, chỉ là tiểu thư S và Z tiên sinh. (Sửa tên y như báo lá cải Việt Nam, S là Song – Tống, Z là Zhao – Triệu. Kiểu như tin ngày xưa ca sĩ QV và ca sĩ ĐT không ưa nhau... :))). Mà ngoài văn vẻ chân thực còn có vài bức ảnh mơ hồ. Những người biết Tống Thiệu Vân và Triệu Hi Thành thì đều biết đây đích xác là tin về bọn họ. Thế mới biết thì ra Tống Thiệu Vân luôn bám chặt lấy Triệu Hi Thành, thậm chí còn tự sát để ép anh cuối cùng chỉ khiến Triệu Hi Thành khinh bỉ. Nhất thời, Tống Thiệu Vân trở thành trò hề trong mắt các gia đình quyền quý. Ai nhắc đến cô ta cũng đều bưng miệng cười. Mà sự lạnh lùng vô tình của Triệu Hi Thành càng khắc sâu trong lòng mỗi người

Tống Trí Hào cũng chẳng có tình cảm gì với đứa con gái khiến mình chịu nhục này, nhắm mắt làm ngơ mà tống cô ta ra khỏi biệt thự Tống gia, để Tống Thiệu Vân quay về ở chung cư cùng mẹ, ngày nào cũng đều trốn trong nhà không dám gặp ai. Tống Thiệu Vân chẳng còn mặt mũi nào gặp ai ở đây nên nghĩ, sau này sẽ ra nước ngoài sống, không trở về nữa

Mà thời gian này Chu Thiến lại bận rộn đưa người nhà đi thăm quan khắp thành phố. Lúc này cô mới biết Đông Đông đã thi đậu vào trường đại học danh tiếng nhất nước, vốn định nửa tháng nữa mới đến nhưng vì muốn xem Chu Thiến thi chung kết nên mới đi trước nửa tháng.

Chu Thiến giúp bọn họ thuê khách sạn, ngày nào cũng đưa bọn họ đi khắp các danh lam thắng cảnh trong thành phố, cả gia đình ở bên nhau đầy hòa thuận, vui vẻ.

Cho nên khi Tiểu Mạt cầm báo nói với cô rằng Triệu Hi Thành và Tống Thiệu Vân đã chia tay thì cô mới biết. Tiểu Mạt hưng phấn nói:

- Giờ tốt rồi, bọn họ đã chia tay, bên cạnh Triệu Hi Thành đã chẳng còn ai, cậu có thể nói sự thật cho anh ấy đi!

Chu Thiến nhớ lại bóng dáng của Triệu Hi Thành hôm ấy rồi khẽ lắc đầu:

- Vấn đề giữa bọn mình cũng chẳng phải là Tống Thiệu Vân. Tống Thiệu Vân đi rồi thì còn có thể có một cô gái khác môn đăng hộ đối xuất hiện. Anh ấy cảm thấy mình không xứng mới là nguyên nhân chính

Chu Thiến ngẩng đầu nhìn Tiểu Mạt:

- Được rồi, Tiểu Mạt, mình biết cậu là vì tốt cho mình nhưng sau này đừng nhắc chuyện này nữa. Mình và anh ấy đã chẳng thể nào bên nhau được nữa...

Nhìn gương mặt ảm đạm của Chu Thiến, Tiểu Mạt thở dài. Chu Thiến đành chuyển đề tài:

- Trương Bân sẽ đi Nhật Bản, cậu có buồn không?

Tiểu Mạt gật đầu:

- Cũng có chút chút, may mà chỉ 3 tháng chứ không quá lâu. Bọn mình có thể gọi điện thoại, lên mạng nói chuyện phiếm. Anh ấy nói khi nào quay về thì bọn mình sẽ kết hôn

Nói đến đây, trong mắt Tiểu Mạt hiện rõ sự ngọt ngào, hạnh phúc

Chu Thiến thực lòng hạnh phúc cho Tiểu Mạt, cô ôm Tiểu Mạt khẽ nói:

- Chúc mừng cậu

Tiểu Mạt cũng ôm cô:

- Thiến Thiến, hi vọng lớn nhất của mình là thấy cậu được hạnh phúc!

- Nhất định rồi, mình có gia đình yêu thương, có bạn bè quan tâm, còn có thể thường xuyên được gặp Thế Duy, giờ lại có thể làm trợ lý cho Khắc Y thì mình thực sự quá thỏa mãi

Tiểu Mạt buông cô ra, mỉm cười nói:

- Thiến Thiến của chúng ta là cô gái tốt như vậy, đâu cứ phải là Triệu Hi Thành. Nhất định sẽ có anh chàng tốt biết quý trọng cậu

Sau đó lại hỏi:

- Lúc nào thì cậu quay về Yêu Ti Lệ!

Chu Thiến nói:

- Yêu Ti Lệ đã tìm mình kí hợp đồng, đại khái chờ Trương Bân đi học thì mình sẽ chính thức vào làm!

Mục lục
Ngày đăng: 08/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên

Mục lục