Gửi bài:

Chương 248 - Hoan nghênh đi vào Địa Ngục

Ách? Sao lại thế này, đầu có chút mơ hồ Ngữ Diên đột nhiên cảm giác trên thân thể nàng bóng loáng, có rất nhiều tay ở trên người nàng không ngừng phủ. sờ, cái gì? Phủ. sờ?! Nghĩ đến hai chữ này, nàng đột nhiên mở mắt ra, mà ánh vào mắt nàng rõ rang thật là có rất nhiều tay ở trên thân thể bóng loáng của nàng lung tung phủ sờ.

"A. . . . . ." Ngữ Diên lớn tiếng thét chói tai lên, theo bản năng ngồi xuống, thời điểm ngồi xổm xuống kia một khắc, nàng lập tức bị sặc nước, cúi đầu nhìn thấy, bồn tắm? Tại sao nàng lại ở trong bồn tắm?

Tuy rằng nàng rất không hiểu rõ vấn đề này, nhưng mà nàng lại bắt đầu nhanh chóng đánh giá nơi này, trang trí trong phòng giống như khách sạn thế gian, mà trước mặt nàng bốn nữ tử so với nữ tử thế gian xinh đẹp hơn, nhưng duy nhất chỗ thiếu hụt là các nàng không phải người, mà là hồn phách, các nàng mặc quần áo phân biệt màu vàng, màu lam, lục sắc, màu tím, làm cho nàng giật mình là phía trên bình phong kia đang vắt một bộ quần áo màu đỏ rực, bộ y phục này không giống với các nàng, nhưng cũng không có đặc thù đến nỗi làm cho người ta liếc mắt một cái có thể nhớ kỹ, chính là, các nàng vì sao không phải mặc đỏ vàng lam lục, mà là vàng lam lục tím đâu?

"Các ngươi là ai?" Ngữ Diên thu hồi ánh mắt nghi hoặc nhìn hướng bốn hồn phách xinh đẹp này

Bốn hồn phách xinh đẹp cười yếu ớt nhìn nàng, tiếp theo nhanh chóng đi vào trước mặt của nàng, cúi người làm một tư thế thỉnh an, trong đó mặc hồn phách quần áo màu vàng nói: "Bốn chị em Chúng ta tên là Say nhi, Sinh nhi, Mộng nhi, Tử nhi, chúng ta chuyên môn hầu hạ như ngươi vậy!" nói xong, rất có ý tứ hàm xúc cười cười.

Ngữ Diên nghe thấy vậy hơi hơi nhíu mày, sống mơ mơ màng màng? Bốn các nàng hàm nghĩa chính là chỗ này sao? Chính là trong miệng các nàng 'chuyên môn hầu hạ như vậy' là có ý gì? !

"Tiếp tục tắm rửa đi, ngươi như vậy sẽ dễ dàng sinh bệnh " Say nhi mở miệng nói.

"Ngươi có thể nói cho ta nơi này là chỗ nào không? Các ngươi tại sao phải hầu hạ ta?" Ngữ Diên chung quy vẫn hỏi.

Bốn hồn phách xinh đẹp nhìn thoáng qua lẫn nhau, quay đầu nhìn về phía nàng cười vô cùng là nịnh hót, Ngữ Diên không rõ các nàng tại sao phải cười như vậy? Cười như vậy làm cho nàng cả người không thoải mái, ngay tại thời điểm nàng khó hiểu, bốn hồn phách trăm miệng một lời nói: "Hoan – nghênh – đến – địa – ngục, sườn phi số 77!"

"Cái gì?" Ngữ Diên bị các nàng đột nhiên nói thế ngây ngốc một chút, các nàng vừa mới nói gì đó, Địa Ngục? Sườn phi?!

"Hoan nghênh đi vào Địa Ngục, sườn phi số 77!" bốn hồn phách mở miệng nói lần nữa.

Ngữ Diên nghe thấy vậy 'bá' một chút đứng dậy, không quan tâm đến thân thể xích loã nghi hoặc khó hiểu hỏi "Các ngươi, các ngươi nói thế có ý tứ gì, cái gì gọi là sườn phi số 77? Đây là tử cốc đúng hay không? Các bằng hữu của ta đâu? Bọn họ đâu?" âm điệu của Ngữ Diên không tự giác đề cao, ánh mắt bắt đầu chung quanh nhìn xa.

"Sườn phi số 77, ta nghĩ đó không phải chuyện ngươi nên quan tâm " nói xong nàng ta nhìn ba hồn phách nhíu mày nói: "Sinh, Mộng, Tử, còn lo lắng cái gì? Còn không tắm rửa cho sườn phi số 77!" ba hồn phách gật gật đầu nhanh chóng đi vào bên người Ngữ Diên chuẩn bị vươn tay chà lưng cho nàng, lại không nghĩ rằng nhìn như nàng nhu nhược mà khí lực lại lớn như vậy, lập tức đem tay các nàng đá đến một bên.

"Không cần phải các ngươi tắm rửa cho ta!" Ngữ Diên trừng mắt các nàng nói, một giây sau, nàng trực tiếp từ trong thùng gỗ đi ra, cái này, Say nhi liền hét lên: "Sườn phi số 77 không cần làm chúng ta khó xử được không? Ngươi còn chưa có tắm rửa xong đâu!"

"Tránh ra!" Ngữ Diên nhìn về phía hồn phách chặn đường này ngữ điệu không khỏi cao thêm rất nhiều.

"số 77 không cần làm chúng ta khó xử, ngươi như vậy nhiều nhất sẽ làm chúng ta bị phạt quỳ một ngày, mà bằng hữu rớt xuống cùng ngươi cũng sẽ gặp vạn kiếp bất phục, về phần ngươi, cũng như thế!" Say nhi nhìn về phía nàng ăn ngay nói thật.

Nghe thấy vậy, Ngữ Diên liền lôi cổ tay của nàng hỏi: "Có ý tứ gì? Cái gì gọi là bằng hữu của ta sẽ vạn kiếp bất phục (muôn đời muôn kiếp không trở lại được), các ngươi tại sao phải tắm rửa cho ta?" Hỏi đến đây, nàng đột nhiên nhìn về phía bộ quần áo màu đỏ rực kia, một giây sau, nàng đi tới, một phen xé quần áo này xuống, mở ra nhìn nhìn, lúc này vừa thấy, mày của nàng càng ngày càng gấp, quần áo này như thế nào lại giống như vậy là hỉ phục?!

"Số 77, quần áo không thể làm hư!" Sinh nhi liền đi vào trước mặt của nàng nói.

"Số 77, sườn phi số 77?" Ngữ Diên khinh lẩm bẩm mấy chữ này, nhất thời nhìn về phía các nàng ánh mắt xuất hiện khó có thể tin, "Chẳng lẽ. . . . . Các ngươi là muốn gả ta cho tử thần?" Nàng mày nhăn lại hỏi.

Bốn hồn phách xinh đẹp nhìn về phía nàng khẽ gật đầu, lúc này, Say nhi mở miệng khuyên bảo lần nữa : "Số 77, ngươi đã không muốn tắm rửa, vậy để ta giúp ngươi đem y phục này mặc vào đi!" nói xong, từ trên tay nàng lấy bộ quần áo màu đỏ rực này.

"Quần áo của ta đâu? Ta không cần mặc cái này, ta là người đã có phu quân lại há có thể mặc cái này?" Ngữ Diên lập tức đem quần áo trên tay Say nhi cầm xuống dưới.

"Số 77 ngoan, y phục của ngươi sớm đã bị ném đi, về phần phu quân của ngươi ngươi cũng đừng suy nghĩ, mặt khác, ngươi nếu là muốn gặp các bằng hữu của ngươi, ta khuyên ngươi hãy hầu hạ tử thần đại nhân thật tốt, một khi đại nhân cao hứng đừng nói gặp bằng hữu ngươi, mà cho dù là để cho bọn họ rời đi, cũng là có khả năng!" Mộng nhi cũng nói gấp.

"Cái gì? Các ngươi đem quần áo của ta ném đi? Linh Đang của ta đâu? Linh Đang của ta đâu?" Ngữ Diên sốt ruột rống lớn nói, Linh Đang, Huyết Linh Đang ở trên người của nàng.

"Cái này sao?" Nghe được tiếng gọi ầm ĩ vội vàng của nàng, Mộng nhi xoay người từ bên trong tủ lấy ra Linh Đang này, Ngữ Diên thấy thế một phen lôi lại đây gắt gao cầm chặt ở trong tay, cử động như vậy làm cho bốn nàng khó hiểu, Linh Đang hỏng này có tất yếu quý trọng như vậy sao? !

Ngữ Diên không có nói chuyện, không phải nàng thỏa hiệp rồi, mà là nàng đang suy nghĩ biện pháp, bất kể như thế nào, trước mặc xong quần áo rồi hãy nói..., cho dù cứu bọn họ, nàng cũng không thể thân thể trần truồng đi ra ngoài, vì thế, nàng ho nhẹ một tiếng, khẽ gật đầu, nàng đột nhiên chuyển biến làm cho các nàng không khỏi cao hứng lên, một giây sau, liền đi vào cạnh giúp nàng mặc quần áo.

"Cái này đúng rồi nha, hãy hầu hạ tử thần đại nhân thật tốt, về sau cuộc sống của ngươi sẽ rất tốt, trăm ngàn không cần học tập số 76, nàng ta nha, chính là đầu óc ngu ngốc, nàng ta không muốn làm hại cái nam nhân nàng ta quen biết kia phỏng chừng bị tử thần đại nhân diệt rồi!" nói chuyện là Tử nhi, nàng ta đối với nàng chuyển biến vẫn là cực kỳ hài lòng.

"Cái gì? Ngươi nói cái gì? Số 76 là ai? Người nam nhân kia là ai?" Nghe được lời của Tử nhi, trong đầu của nàng tựa hồ có hai thân ảnh chớp lên, mà tay nàng không tự giác dùng sức cầm lấy tay Tử nhi, thực dùng sức thực dùng sức.

"A, đau quá, số 77 ngươi làm đau ta!" Tử nhi liền hét lên.

Nghe thấy vậy, Ngữ Diên ngây ra một lúc, liền buông lỏng tay ra, ngượng ngùng nói: "Thực xin lỗi a, ta muốn hỏi cái số 76 kia là ai? Còn nữa ngươi nói người nam nhân kia là ai?" Lòng của nàng ẩn ẩn bất an, muốn biết lại sợ hãi biết.

"Số 77, ngươi cũng đừng hỏi, chúng ta căn bản là không biết các ngươi tên gọi là gì, tất cả đều dựa theo số mà gọi đến, nhưng ta có thể nói cho ngươi, cái sườn phi số 76 kia cũng vô cùng xinh đẹp, cùng ngươi có loại khí chất khác, về phần người nam nhân kia. . . . . ." Nói tới chỗ này, Say nhi đột nhiên dừng xuống.

". . . . . . ? !" Ngữ Diên đang chờ đợi câu tiếp theo của nàng.

"Về phần người nam nhân kia chúng ta cũng không biết gọi là gì, nhưng bộ dạng hắn thật sự rất tốt, là một nam nhân cực kỳ hấp dẫn nữ nhân." Say nhi đột nhiên mặt có chút đỏ nói.

Ba hồn phách còn lại đồng ý gật đầu.

Sở Hạo! Đúng vậy, nàng nhất định là hắn, cũng chỉ có hắn mới làm nữ nhân vạn phần thưởng thức, cũng chỉ có hắn mới sẽ làm mhóm hồn phách này nhớ mãi không quên, nhưng hắn đến tột cùng ở nơi nào, hiện tại có khoẻ không? Đang suy ngẫm nàng không nhận thấy y phục của nàng đã được mặc.

"Số 77 ngươi cần phải hầu hạ tử thần đại nhân thật tốt nha, không cần giống số 76 kia không hiểu quy củ, song nói thật tử thần đại nhân giống như đối với nàng không hứng thú nhiều lắm, hơn nữa nàng cứ khóc sướt mướt, đại nhân tự nhiên đã không có hưng trí rồi, rồi sau đó nam nhân kia lại rơi xuống nhưng mà nhận lấy đại tra tấn, không chỉ có không cứu được nàng, mà cơ hồ là đi đời nhà ma, ai, đáng tiếc a, bộ dạng hắn tuấn tú như thế!" Tử nhi tiếp tục nói.

"Đúng rồi, ánh mắt nữ nhân kia không tồi, chọn được nam nhân quý trọng nàng như thế, ta nghe A Đức cai ngục nói nha, người nam nhân kia thật sự là si tình đâu, hắn bị tử thần đánh chết khiếp còn nhớ mãi không quên nữ nhân kia!" Mộng nhi hâm mộ nói.

Nghe thấy vậy, lòng Ngữ Diên có chút khó chịu, quả nhiên, trong lòng hắn chỉ có Chỉ San, vì nàng ta mà cơ hồ ngay cả mạng đều không cần, nàng thật sự sáp nhập vào trong tim của hắn sao?! Vì sao, vì sao ngực nàng lại khó chịu buồn như thế?!

"Ai, ta cũng nghe nói vậy ai, người nam nhân này thật là một mầm móng si tình a, ta xem hắn chắc không xong, các ngươi đoán dù thế nào, thời điểm hắn hơi thở mỏng manh còn luôn miệng kêu lên cái gì, ngôn ngữ? Chẳng lẽ cô gái kia tên là ngôn ngữ?" Tử nhi nhíu mi nói.

"Cái gì ngôn ngữ a, ta nghe A Đức nói rõ rang rằng là Ngữ Diên được không?" Mộng nhi liếc nàng một cái, cười nhạo nàng ngu ngốc, sau đó, các nàng lại đột nhiên phát hiện một chút thân ảnh đỏ rực nhanh chóng chạy ra ngoài cửa phòng, bốn hồn phách dừng lại một chút, nhìn thoáng qua lẫn nhau, lúc này mới kịp phản ứng, một giây sau, rống to, "Mau đuổi theo a, số 77 chạy ——"

Mục lục
Ngày đăng: 05/04/2013
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Zokadice - Yathzee with friends

Mục lục