Gửi bài:

Đừng bao giờ là cả thế giới của nhau

Chúng ta đừng dựa dẫm quá nhiều vào cảm xúc của nhau, cũng đừng vội cho rằng mọi mối quan hệ là vĩnh cửu. Nếu một ngày nào đó phải xa nhau, cả thế giới sụp đổ, anh và em sẽ sống sao?

Khi mà cả thế giới dường như là cái gì đó quá to lớn. Khi mà tình cảm bỗng chốc biến thành gánh nặng. Khi mà mỗi sáng thức dậy đều bất an, lo lắng, rằng cả thế giới của mình kia, liệu hôm nay có còn là của mình nữa không, hay dần dần chẳng còn là của mình nữa.

***

Em không muốn sống mà luôn phải cảm thấy chênh vênh, anh ạ. Ngay cả anh nữa, chúng ta cũng nhất thiết đừng trói buộc nhau bằng những suy nghĩ hoặc lời nói, rằng đối phương là tất cả, hoặc những gì to lớn tương tự như thế. Chúng ta đừng dựa dẫm quá nhiều vào cảm xúc của nhau, cũng đừng vội cho rằng mọi mối quan hệ là vĩnh cửu. Nếu một ngày nào đó phải xa nhau, cả thế giới sụp đổ, anh và em sẽ sống sao?

Cả thế giới, câu nói đó nói ra dễ dàng biết bao, nhưng lại mang gánh nặng nhường nào. Cuộc đời dài rộng, chúng ta không thể chỉ có mỗi nhau, chúng ta còn có rất nhiều người thân, cũng có rất nhiều bạn bè, còn có muôn vàn mối bận tâm khác. Em không thể vì anh mà loại bỏ hết toàn bộ tất cả những điều cần quan tâm đó, anh cũng không thể vì em mà đánh đổi tất cả những gì anh đang mang.

dung-bao-gio-la-ca-the-gioi-cua-nhau

Đó chính là cuộc sống, và chúng ta sống trong một thế giới mà cho dù một ngày nào đó đánh mất nhau có đau khổ đến muốn chết đi chăng nữa, cũng vẫn phải vực bản thân dậy để trở lại là mình, để tiếp tục sống, và tiếp tục sống tốt hơn.

Đi cùng nhau đến hết chặng đường đời, còn chưa thể khẳng định đối phương chiếm bao nhiêu phần trăm trong thế giới của mình. Hiện thực vẫn là hiện thực, ngoài yêu, chúng ta còn phải sống, còn phải hoàn thành những mục tiêu của bản thân, còn phải gánh lấy những trách nhiệm với những người thân xung quanh khi trưởng thành. Có quá nhiều thứ chi phối chúng ta mỗi ngày, và chúng ta không thể chỉ biết có yêu đương.

Tha thứ cho em, nếu em làm anh buồn khi nói rằng anh không phải là tất cả thế giới của em. Cũng xin lỗi anh vì những gì em nói so với hiện thực còn quá khốc liệt. Ngay cả việc sinh tồn chúng ta cũng phải giữ chặt lấy hàng ngày, thì việc yêu đương đến mù quáng cũng trở nên quá xa xỉ.

Yêu thôi, cho hiện tại đã, chứ đừng trói buộc nhau bằng những lời lẽ xa hoa ấy làm gì. Bởi vì lúc đau khổ, tuyệt vọng vẫn phải sống. Nếu một ngày nào đó anh có thay đổi, có thể chúng ta sẽ nói lời chia tay trong khi em vẫn còn giữ thật nhiều tình cảm, thì em cũng không thể vì thế mà chôn vùi cả thế giới trước mặt. Càng không thể vĩnh viễn ngã khuỵu vì điểm tựa bên cạnh biến mất. Và nhất định em phải như thế!

Quan trọng nhất là, chúng ta luôn phải có trách nhiệm với cuộc đời mình.

CaDe – PLXH

Ngày đăng: 02/01/2014
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Gia vị người Thái Tây Bắc
Thất Dạ Tuyết
 

Gã thật hy vọng mình vẫn là chàng thiếu niên hào hoa mạnh mẽ của tám năm trước, cố chấp và không quan tâm tới tất cả; gã cũng từng tin rằng cả đời mình sẽ giữ mãi tình yêu cuồng nhiệt mà vô vọng ấy…

nhưng, tất cả mọi thứ, rốt cuộc vẫn dần nhạt nhòa đi với thời gian. Lạ một điều là, gã không hề cảm thấy khó chịu trước sự tan dần của tình cảm này, cũng không áy náy vì mình đã bỏ cuộc.

Thì ra, cho dù là tình cảm sâu sắc nhất trong đời, chung quy cũng không chống lại nổi thời gian.

Thất Da Tuyết - Thương Nguyệt

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage