Gửi bài:

Viết cho tháng Sáu

Ta nhặt cánh bằng lăng rớt rụng dọc theo những ngả đường nơi thành thị. Đôi chân ta khựng lại dưới gốc phượng đang rực lửa giữa bầu trời xanh. Khung trời bỗng nên thơ kỳ lạ. Giật mình ta sửng sốt. Tháng 6 đến tự bao giờ?

***

Từng vòng xe cứ chạy khắp ngả đường tháng 6. Nắng buông lơi khúc hát Hạ Ơi. Lời thì thầm từ vương quốc ve ngân nga khúc hát. Lúc vội vàng, lúc thì chậm rãi... Giai điệu du dương, sâu lắng...

Đâu phải ai cũng thích khi hạ về ấy nhỉ? Bởi hạ mang trong mình, cả niềm vui và những nỗi buồn khôn xiết. Tháng 6 đâu chỉ riêng cho Cự giải hay Song tử lên ngôi. Tháng 6 là cho tất cả hòa chung nhịp đập.

viet-cho-thang-sau

Em khẩy cười tự hỏi chờ anh bao mùa Hạ nữa? Anh ở đâu khi trái tim em nóng lên hơn màu lửa. Màu Phượng đỏ, cháy lên giữa độ hè sang. Màu của nhớ nhung, màu của giận hờn. Màu của thủy chung bằng lăng tím đơị chờ.

Ta tiếp những vòng xe vô định, hơn 1 lần ngỡ ngàng mỗi lần khi ta bắt gặp. Ở đâu đó....

Cậu học trò tươi cười thốt lên lời cương quyết. Là khát khao với chạm ngôi trường ấp ủ tháng năm qua. Những khát vọng rực lửa. Mạnh mẽ như gam màu hoa phượng vỹ. Hiên ngang nở rộ giữa tiết trời khó ưa ngày hạ. Là hương thanh tú và những đam mê nghe say lòng bao sĩ tử. Cánh cửa tương lai muốn chạm từ bao giờ...

Cô học trò đầy tâm tư hai hàng rưng lệ. Nỗi buồn nào ghé qua. Em chưa kịp nói, khi sóng trào trỗi dậy. Tím Bằng lăng ép buồn từng trang lưu bút. Trao anh rồi, nhưng nào dám ngỏ một lời thương.

Tháng 6, những trang sách chưa kịp gấp, giữa đêm khuya tĩnh vắng ôn thi. Là những trăn trở lo lắng cho một mùa thi đang tới. Tháng 6, tuổi 17, 18 ở ngưỡng cửa tương lai, với vô vàn lựa chọn. Tất cả đều chìm ngập bồi hồi, bồn chồn lo lắng...

Ở sân trường ngày cuối cùng khép lại. Có người thầy cũng rung động, nỗi nhớ thương. Chia tay lũ học trò quậy phá mà thương biết mấy. Lớp học buồn. Buồn ngồi ngả nghiêng ở từng dãy bàn, buồn vươn lên ô cửa sắt. Buồn đi khắp sân, khắp các ngõ ngách, và buồn len lói vào trong tim... !

Tháng 6, những cơn mưa về như lời định mệnh. Mưa về giội mát những con đường đang cháy nắng. Mưa tháng 6 không quá dài hay quá ngắn. Nhưng mưa về đủ sức để xoa dịu gió Tây Nam . Gió đang trôi đi một cách vội vàng, khô khan và vô tình như thế. Mưa cho đất trời dịu mát, cho lòng người nhẹ nhàng hơn, cho sự mộc mạc lên ngôi, cho đất trời... trở thành tri kỷ.

Tháng 6, những cơn mưa lòng tuổi trẻ. Dưới mái trường ta nghe thấy thủ thỉ lời chia tay. Em gái quay lưng cố ngăn đi dòng nước mắt. Mai xa rồi, bạn bè thầy cô, ngôi trường thân thiết. Ở nơi ấy, một phần của tuổi thanh xuân em luyến tiếc. Gói lại thôi ký ức của một thời. Xa thật rồi, xa thật rồi đấy bạn tôi ơi....

Tháng 6 về cho nhóm bạn bắt đầu con đường tiếp bước. Những hành trình thiện nguyện ở miền xa xôi. Ta mang về hoa nắng của tinh khôi. Chút yêu thương, chút sẻ chia sâu sắc. Tuổi trẻ ta đi và những tháng ngày không hối tiếc. Tháng 6 ơi, đến hẹn lại lên thôi...

 

Ngày đăng: 03/06/2017
Người đăng: Hồ Viết Tiên
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
Không thể quên em
 

Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước chân, em chỉ cần đi trước bước đầu tiên, anh sẽ đi về phía em chín trăm chín mươi bước còn lại”

Không Thể Quên Em - Hoa Thanh Thần

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage