Gửi bài:

Một nửa của lời hứa

(truyenngan.com.vn) Tôi đã đi và mang theo những ước mơ, những kỷ niệm và một lời hứa với em. Và trong cuộc đời này tôi vẫn chưa bao giờ giữ được lời hứa của mình.

***

Thời gian qua, có biết bao điều đến và đi. Cũng chẳng hiểu vì sao tôi không muốn giữ lại thêm một điều gì nữa. Ai đó nói hạnh phúc nào tay nắm không được đều là mộng. Thật sự tất cả chỉ như giấc mơ vừa mới hôm qua thôi mà giờ đã tan biến... Nhưng dù sao nếu được làm lại tất cả tôi vẫn sẽ làm lại như lúc ban đầu, chỉ để được sống trong giấc mộng đó một lần nữa. Có lẽ bởi vì thực sự qua bao tháng năm những nỗi buồn, những hạnh phúc đó trong tôi vẫn còn.

mot nua cua loi hua

Đứng giữa cuộc đời, có đôi lúc tôi lặng im nhìn thời gian trôi qua. Những phút giây thật ngắn ngủi nhưng lại in sâu mãi mãi. Khi đó tôi đang đối diện với chính bản thân mình, không gian và thời gian như ngừng lại chỉ để tôi biết rằng tôi đã không thể giữ được ước mơ của mình. Nơi con đường ấy mọi thứ như biến mất chỉ còn tôi và những ký ức. Buồn đau có, hạnh phúc thật sự có và một chút gì đó của hối hận đã luôn đọng lại trong tôi.

Tôi đã đi và đi về phía trước trong suốt cả cuộc đời của mình. Với niềm kiêu hãnh, sự lạnh lùng và vô cảm. Tưởng chừng như tôi chưa biết quay đầu nhìn về phía sau lưng mình. Tôi đã luôn cố gắng sống với một cuộc sống tự do hơn bất kỳ một ai khác. Không quan tâm và cũng không cần biết rằng ai đó nghĩ về tôi như thế nào vì với tôi điều đó không quan trọng. Nhưng rồi lại không thể nào lừa dối chỉnh bản thân mình rằng tôi thực sự muốn được nhìn thấy em dù chỉ một lần.

Tôi đã sống mà không muốn giữ lại một điều gì. Nhưng cho đến ngày gặp em, yêu thương em. Với tôi đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời này. Hơn bao giờ hết tôi đã muốn, đã khao khát sống bên em suốt cả cuộc đời. Tôi ghét hai từ "mãi mãi" và không bao giờ hứa hẹn một điều gì. Nhưng rồi khi hạnh phúc ở bên tưởng chừng như tôi có thể làm được mọi thứ cho em. Và cũng chính lúc đứng thật gần hạnh phúc đời mình tôi mới nhận ra rằng mình quá yếu đuối. Tôi có thể làm gì khi đứng nhìn hạnh phúc ở bên mà không thể nắm lấy, giữ lấy nó thật chặt. Điều mà tưởng chừng như ai cũng có thể làm được nhưng với riêng tôi lại không thể. Tôi đã quay lưng chạy trốn cả tình yêu và ước mơ của mình dù như một kẻ hèn nhát.

Tôi đã đi và mang theo những ước mơ, những kỷ niệm và một lời hứa với em. Và trong cuộc đời này tôi vẫn chưa bao giờ giữ được lời hứa của mình. Năm tháng qua, đã có rất nhiều điều thay đổi, có những lúc tôi muốn quên đi em, quên đi tất cả để có được hạnh phúc mới, để sống một cuộc đời cho riêng mình. Nhưng rồi mỗi lúc ấy những tháng ngày luôn được sống bên em lại ở trong trái tim tôi và tôi lại không thể làm được. Và dường như ngoài em ra tôi không còn một chút cảm xúc nào nữa. Tôi không biết buồn, không biết sợ hãi hay đơn giản là nuối tiếc một điều gì đó. Con người thật trở nên đáng sợ khi không biết sợ hãi một điều gì vì đơn giản tôi biết điều gì sẽ xảy ra. Thật may mắn cho những ai được giận hờn và yếu đuối.

Một ngày nào đó tôi sẽ đi đến tận cuối con đường mà mình đã chọn. Ở nơi đó sẽ không có em, không có ước mơ của tôi thế nhưng không hiểu sao từng ngày tôi vẫn bước thật nhanh về phía ấy. Tôi chỉ biết nhìn lại quá khứ, nghĩ về những phút giây mình đã từng hạnh phúc và sống hết mình khi vẫn còn có thể. Em đã cho tôi biết rằng mình sẽ phải tự mình bước đi về phía tương lai chứ không chờ đợi nó sẽ đến. Quá khứ sẽ mãi là nhưng kỷ niệm dù cho nó có như thế nào đi nữa thì cũng không thể nào thay đối được. Điều duy nhất mà tôi có thể là sống và làm tất cả những gì mình có thể vào phút giây này đây. Để một ngày nào đó khi nhìn lại sẽ không thấy nuối tiếc một điều gì cả. Nếu đã làm tất cả những gì mình muốn, mình có thể thì tôi còn nuối tiếc gì nữa?

Từ khi xa em tôi biết quý trọng thật nhiều tất cả những phút giây mình có.Tôi phải sống thật tốt như tôi đã từng nói với em. Sống với niềm kiêu hãnh, sự tự do hơn bất kỳ một ai khác. Em đã mãi xa tôi nhưng vẫn còn lại một nửa lời hứa.Tuy không nhiều và cũng có thể đã muộn màng nhưng tôi sẽ vẫn thực hiện nó dù hạnh phúc ấy không trọn vẹn. Nhưng với tôi cuộc sống này đã không hề bất công khi đã mang em đến bên đời tôi, cho tôi được yêu thương và sống trọn vẹn từng phút giây hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình... Cám ơn em vì tất cả

Nguyễn Ích Hoàn

ND 12/07/2013

Ngày đăng: 12/09/2013
Người đăng: Nguyễn Ích Hoàn
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
A guy who saves
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage