Gửi bài:

Gửi người tôi yêu

(truyenngan.com.vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại")

Tháng năm không ở lại, chỉ còn lòng người là còn mãi với thời gian.

***

Thoáng chốc đã 3 năm kể từ ngày em gặp anh trên chuyến tàu định mệnh ấy. Khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng chẳng ngắn cho một người trở thành quan trọng với em. Em những tưởng đi qua nhiều sóng gió như vậy sẽ chẳng có ai thay thế hình ảnh người kia trong trái tim mình. Bạn bè cứ lần lượt lập gia đình và sinh con, cũng lần lượt những chiếc thiệp hồng được gửi đi mà không có cái nào của em và anh. Đó là dấu hiệu em biết mình đang dần có ít thời gian hơn và tuổi xuân của mình cũng nhạt nhòa theo năm tháng.

gui-nguoi-toi-yeu1

Anh còn nợ em một đám cưới, nợ chiếc áo cô dâu chưa khoác lên vai em, nợ những khoảng thời gian của những chàng trai tán tỉnh, của bạn bè đã quan tâm em. Tất cả khoảng thời gian thực mà như hư thông qua những tin nhắn, cuộc gọi trò chuyện, những ngày gặp gỡ ngắn ngủi chẳng thể nói thành lời với em. Anh có biết chăng anh, em mong một ngày như thế. Ai cũng mong một cái kết có hậu, cho những người yêu nhau được về bên nhau. Yêu anh em không cảm thấy thiệt thòi, không cảm thấy khổ như anh thường nói vì em biết mình là người mang đến niềm vui, an ủi và là hạnh phúc bé nhỏ của anh. Tất cả chỉ đáng tiếc cho hai chữ" Nợ duyên". Anh vẫn nói anh nợ em quá nhiều nhưng lại chẳng thể làm gì khác để trả nợ cho em. Muôn vàn câu hỏi anh đặt ra" Tại sao anh chẳng thể mang lại hạnh phúc cho em vậy?".

Em chẳng thể trách anh, vì anh là lựa chọn duy nhất cho trái tim em, là nơi em cảm thấy bình an và thanh thản giữa muôn vàn con sóng của cuộc đời. Giữa em và anh không có sự xuất hiện của vật chất tầm thường, vượt qua cả ranh giới về khoảng cách thời gian khi hai đứa phải xa nhau, đến cả tôn giáo cũng không là gì khi yêu em có thể làm anh trắc trở về đường thăng tiến như người ta vẫn nói. Thế nhưng giờ đây em chẳng còn lựa chọn nào khác khi ông trời không tác hợp cho em và anh. Nhiều lần tự suy nghĩ và muốn nói "Mình làm đàm cưới đi anh, hãy cầu hôn em như cách bao chàng trai khác vẫn làm anh nhé. Hãy ích kỷ một lần để được ở bên nhau có được không anh" nhưng lại không thể thốt lên lời. Có lẽ anh cũng hiểu điều đó mà không thể làm gì được phải không anh? Có những thứ tưởng như là đơn giản nhưng với em và anh sao lại khó đến vậy. Em tưởng như mình đi mãi mà không đến nơi, cứ mãi đi về phía chân trời mà đâu ngờ chân trời là vô thực. Em muốn đi thật xa nơi nào đó không ai biết đến, từ bỏ công việc và cắt đứt mọi liên lạc với hiện tại, nếu làm được như vậy thì tốt quá phải không anh. Đáng tiếc là dù đi đâu, ở đâu, giường như trái tim em đã chứa đầy hình ảnh của ai đó mất rồi, em cứ phải bước tiếp về phía trước thôi.

Nước mắt em vẫn rơi hàng đêm mà không lên tiếng, nghĩ đến anh lại cảm thấy đời thật quá trớ trêu. Mỗi người trong chúng ta đều chẳng thể ích kỷ một lần mà luôn nghĩ về đối phương. Anh chẳng thể bắt em ngừng yêu anh, chẳng thể bắt trái tim mình thôi nghĩ về em và chẳng thể đến với em trong niềm hạnh phúc ngắn ngủi. Vậy là ở phương trời xa, nơi anh cách em nửa vòng trái đất, em chẳng biết làm gì ngoài cầu nguyện và chờ đợi phép màu. Trải qua nhiều thử thách nó đã trở thành bản năng mà em có được, mạnh mẽ yêu anh, mạnh mẽ đón nhận, mạnh mẽ vượt qua. Em chỉ mong những lúc đau đớn và tưởng như muốn bỏ cuộc anh hãy nghĩ rằng vẫn mãi có em, có một người cần lắm anh trong đời. Xa nhau về thời gian, xa nhau về khoảng cách nhưng có một thứ chúng ta không xa nhau, anh vẫn ở ngay đây trong tâm trí em, trong trái tim em. Anh hãy trở về và thực hiện ước mơ về ngôi nhà hạnh phúc của chúng mình anh nhé. Em mãi tin và chờ đợi anh.

Nguyen Tham

Ngày đăng: 10/02/2014
Người đăng: Góc Tâm Sự
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Thứ ta kiếm tìm
 

Những thứ ta vốn khổ sở kiếm tìm, khi không nhìn thấy cũng đành chịu nhưng nhiều lúc vô tình phát hiện ra mà lại phải bất lực nhìn nó rơi tuột qua kẽ tay

Ánh trăng không hiểu lòng tôi - Tân Di Ổ

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage