Gửi bài:

Cha tôi đâu rồi?

Tôi phải làm gì để cha tôi quay về? Một người đàn ông cả đời gian khổ và giờ là lúc anh em tôi báo hiếu cho cha..nhưng vì đâu mà ra nông nỗi? Tôi thất vọng cha mình lắm, mỗi lần nghĩ tới nước mắt lại chực trào.

***

Không biết nên phải nói từ đâu để cho nhẹ lòng và không biết phải làm gì để mọi chuyện về đúng cái nơi bắt đầu của nó.

cha-toi-dau-roi

Tôi một cô gái ngoài 20 tuổi có một gia đình hạnh phúc khỏi phải bàn tới, hạnh phúc đến mức ai nhìn cũng phải ganh tỵ. Gia đình tôi lúc nào cũng vui vẻ bên nhau quây quần bên nhau, tôi có cha, có mẹ, có một anh trai và một em gái vừa vào lớp 1! Gia đình tôi không gọi là giàu có hơn người nhưng cũng không phải nghèo, nó đủ để gia đình tôi cảm nhận được hạnh phúc cả về vật chất lẫn tinh thần. Cha mẹ tôi cùng xuất thân trong một gia đình không mấy khá giả nhưng cha mẹ tôi đã cùng nhau làm lụng và xây đấp nên một mái ấm đầy tình thương cho 3 anh em tôi từ hai đôi bàn trắng cộng với một tình yêu không so đo tính toán. Cha mẹ tôi đều là nông dân vì ngày xưa nội ngoại của tôi khó khăn lắm nên khi cưới nhau cha mẹ phải làm đủ thứ nghề, nào là cắt lúa mướn, nuôi heo, nuôi vịt…nếu là nghề trồng trọt chăn nuôi thì cha mẹ tôi đã làm qua tất cả. Và trời không phụ lòng người, cuối cùng cha mẹ tôi cũng khá lên, cũng có đất có ruộng có nhà riêng để ở vì ngày xưa cha mẹ tôi có đi ở đậu nhà người khác một thời gian.

Tuy đã có ruộng để làm nhưng cha tôi vẫn gắn bó với nghề nuôi vịt và vịt chạy đồng. Năm nào cũng vậy cứ hễ tháng hè là tôi cùng cha chạy đồng vịt, khoảng chừng hai tháng thì lại về nhà. Đi chạy đồng cực khổ trăm bề và hình như cái khổ nào cũng gặp phải nó tựa như trong truyện, trong phim “ cánh đồng bất tận” một bầy vịt một cái chòi.

Và mọi chuyện sẽ không có gì để nói nếu tôi cứ cùng đi hai tháng rồi về với cha tôi. Tôi còn chuyện học của tôi, tôi còn nhiều việc phải làm tôi không thể cứ đi với cha tôi mãi được, tôi yêu cầu mẹ tôi bán vịt. Nhưng cha tôi không đồng ý và cha nói để cha đi một mình, cha tự nấu cơm được thế nên tôi cứ đi học và mẹ ở nhà làm ruộng cùng với anh hai.

 Mẹ tôi đồng ý!

 Và chuyện gì tới nó cũng tới, mọi chuyện rắc rối bắt đầu xảy ra từ đó! Nếu ngày xưa cha tôi yêu thương mẹ tôi hết mực, nếu ngày xưa cha tôi thương yêu và lo lắng cho anh em tôi hơn cả bản thân thì bây giờ cha tôi đã hoàn toàn ngược lại, cha tôi nhậu nhiều  hơn, cha nói dối mẹ nhiều hơn, cha tôi chữi mắng nhiều hơn, cha tôi phớt lờ tất cả, cha ít gọi  điện về nhà, cha hay cúp nguồn điện thoại và cha tôi thay đổi, cha tôi có nhân tình. Ngày xưa cha tôi rất ghét loại đàn ông có bồ có vợ bé bên ngoài thì bây giờ chính cha tôi lại đi vào con đường đó. Con đường ngắn nhất phá nát hạnh phúc gia đình tôi. Chính mẹ tôi đã phát hiện ra chuyện này, mẹ tôi biết được khi cha tôi nói chuyện điện thoại với mụ người tình. Cha tôi hẹn sẽ bỏ mẹ bỏ gia đình tôi để lên chung sống với mụ ta.

Mẹ tôi thất thần từ đó, không ăn, không ngủ mẹ chỉ buồn nghĩ đến mỗi chuyện của cha. Mẹ tôi lo sợ, tôi cũng lo sợ. Tôi sợ rằng gia đình tôi sẽ đi vào ngõ cụt.Tôi sợ nhưng tôi chẳng biết làm gì ngoài khóc, ngoài chuyện giả bộ cười để an ủi mẹ tôi. Tôi thật sự không thể tưởng tượng được cái bi kịch đau đớn này lại xảy ra với gia đình tôi. Cái bi kịch mà  tôi ghét nhất trong mọi bi kịch. Người ta nói cha tôi bị bỏ bùa nên mới thay đổi như vậy, tôi không tin chuyện này, trên đời làm gì có chuyện bùa ngãi? Nhưng ngược lại mẹ tôi lại tin mẹ tôi tin như để hi vọng rằng cha tôi không phải người đàn ông bỏ vợ bỏ con vì đam mê sắc đẹp.

Giờ này gia đình tôi rối ren lộn xộn, bầu không khí cứ như xa lạ cứ như chẳng phải người nhà, cha tôi chỉ muốn đi và sống với nhân tình, mẹ tôi thì cố giữ cha tôi lại còn anh tôi thì cứ hay cãi vả với cha vì chuyện này. Em tôi thì còn quá nhỏ nó có hiểu được gì…. Còn tôi hiểu tất cả nhưng cũng không thể làm gì được vì tôi biết làm gì khi tôi thương mẹ thương cha. Tôi không muốn cha tôi đi, tôi không muốn mẹ tôi buồn và hơn hết tôi không muốn gia đình tôi tan nát!

Tôi phải làm gì để cha tôi quay về? Một người đàn ông cả đời gian khổ và giờ là lúc anh em tôi báo hiếu cho cha..nhưng vì đâu mà ra nông nỗi? Tôi thất vọng cha mình lắm, mỗi lần nghĩ tới nước mắt lại chực trào.

 

Ngày đăng: 02/04/2014
Người đăng: Thuy Tran
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Gia vị người Thái Tây Bắc
Lùi lại một bước
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage