Gửi bài:

Thư gửi người thứ 3

(truyenngan.com.vn - tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán chổi")

Em thứ ba thương mến!

***

Không cần phải giới thiệu thì có lẽ em đã tìm hiểu quá nhiều về chị rồi đúng không em? Chắc em cũng biết ngày xưa chị cũng đã từng một thời là hoa khôi của trường đại học. Ngày xưa ấy có rất nhiều người ngưỡng mộ chị trong đó có chồng chị bây giờ. Ngày nay thì chắc em rất ganh tỵ với chị khi mà đi đâu cũng bằng xe hơi, có tài xế riêng. Vì chị là phu nhân của một giám đốc thành đạt. Mọi người xung quanh ai cũng bảo chị giàu có, sung sướng. Cũng xứng đáng thôi, không có gì để nói vì chị là cô gái rất xinh đẹp, lại dịu dàng và đáng yêu đến thế kia mà. Vậy nhưng nếu chị xuất hiện, chắc em cũng phải giật mình. Quần áo sang trọng, kim cương lấp lánh nhưng đôi mắt của chị thì tối sầm, toát ra một sự trống vắng đáng sợ. Son phấn hàng hiệu, nước hoa đắt tiền vẫn không cứu vãn được sự tàn phai của người thiếu phụ qua thời gian. Ai cũng thắc mắt nhưng không dám hỏi, chỉ có em là người ưu ái được hiểu rõ mọi chuyện nhất đúng không em.

thu-gui-nguoi-thu-3

Thời còn đại học, chị học giỏi lại lắm tài nên có rất nhiều vệ tinh bao quanh. Nhưng chị chỉ chăm chú học chứ không dính vào các vụ yêu đương như những người đẹp khác. Chị lấy chồng khi vừa mới tốt nghiệp đại học. Chồng chị là mối tình đầu của chị. Có một ông chồng thành đạt, nổi tiếng như chồng chị thì quả thật đó là niềm ước ao của biết bao người con gái. Vả lại, chị chưa hề có một mối tình nào trong mộng cho nên thong thả về nhà chồng mà không hề nặng nổi ưu tư vướng bận về một bóng hình khác. Rồi khi chị về sống trong ngôi biệt thự lộng lẫy kia, tất cả mọi người đều cho rằng chị là người con gái may mắn.

Ai cũng nói vợ của một nhà doanh nghiệp lớn, ở trong biệt thự nguy nga là sướng. Ai cũng nói một bước ra đường có xe đưa rước, tiền bạc có trong tay tiêu không cần suy nghĩ là sướng. Nhưng sống mà không có bữa cơm gia đình, không có riêng tư vợ chồng, vợ buồn chồng không biết, chồng đi xa với ai, làm gì vợ không được phép hỏi thì hạnh phúc ở đâu?. Một lần tình cờ chị phát hiện có một căn hộ cho thuê và khách rất sộp khi thanh toán luôn trước cả một năm. Khách ở là một cô nàng chân dài xinh đẹp, không cần phải nói thì em thừa biết đó là ai, và điều làm chị quá bất ngờ khi vô tình biết người đã trả khoản tiền thuê nhà trọn năm ấy lại chính là chồng chị.

Nhiều năm rồi, chồng chị lại thường xuyên đi công tác với cô thư ký chân dài xinh đẹp đó là em. Vậy nhưng chồng chị vẫn không bao giờ muốn bỏ chị, quan điểm sống của chồng chị là: " Có thêm chứ không có bớt, chuẩn mới của đàn ông thành đạt bây giờ là vừa không bỏ vợ, vừa hạnh phúc với người tình". Hàng xóm vẫn thấy chị ra đóng lại chiếc cổng, đưa bàn tay vẫy tiễn chồng đi công tác. Cánh cửa khép lại, chị đóng vai người vợ hiền thục xuất sắc, chăm sóc con cái nhà cửa, đợi chồng về....

Chị cứ tự hỏi mình rằng tại sao em cần phải làm cho mọi chuyện trở nên xấu đi khi mà cả ba chúng ta đều đang cố gắng chấp nhận những gì mình đang có. Tại sao em lại cần cái thứ danh phận như chị trong khi em đã nắm hết thời gian, trái tim, tiền bạc của chồng chị. Chưa kể em còn nhận được nhiều món quà giá trị, nhiều lời nói yêu thương ngọt ngào mà chị đây là vợ chính thức nhưng chưa chắc đã nhận được từ chồng mình. Em ơi, ly dị không phải là chuyện quá lớn nhưng nó cũng chẳng hề là chuyện nhỏ. Chị có thể đảm bảo với em 100% là chồng chị sẽ không bao giờ ly hôn với chị bởi chị là người hoàn toàn không có lỗi gì trong chuyện của hai người, cho dù anh ấy đã từng nói với em rằng đã hết yêu chị. Em mới chính là tình yêu đích thực của chồng chị nhưng anh ấy lại cần thời gian đúng không em. Thời gian ở đây có thể là 1 năm hay vài năm, cũng có thể là chục năm hoặc có thể là mãi mãi, liệu em có đủ sức để mà đợi chờ không hả em?. Sao em lại có thể ngây thơ đến mức tin vào lời của một người đàn ông tham lam như thế. Tỉnh lại đi em ơi, người thứ 3 đáng ghét...

THU HIỀN

 

Ngày đăng: 25/06/2014
Người đăng: Thu Hiền Nguyễn
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Xta-ni-lap-xki
 

Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn…thì bạn hăy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được"

Xta-ni-lap-xki

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage