Gửi bài:

Sự khởi đầu ngọt ngào nhưng vẫn không tránh khỏi tổn thương về sau

Thời điểm đó mình đã có người yêu nhưng 2 đứa có nhiều trục trặc. Một ngày off đẹp trời nhàn rỗi, buồn chán với mối quan hệ yêu đương bế tắc, không có việc gì làm với cái điện thoại nữa, mình install cái app kia. Một tin nhắn đến làm quen như mọi tin nhắn khác. Mình cũng lịch sự reply. Và đây là sự khởi đầu cho một chuỗi kỷ niệm vui, mong chờ, hạnh phúc, buồn, hụt hẫng, thất vọng, chán nản và đau khổ. Hiện tại khi đang chia sẻ những điều này là lúc mình đang cố gắng thật nhiều để stop cái tình trạng tồi tệ này. Muốn viết 1 cái gì đó để học, để grow up, để giết thời gian và để kết thúc.

***

Sau khi chào hỏi xã giao và trao đổi một vài bức hình của nhau, nó đề nghị gặp mặt. Mình kỳ thực không ấn tượng với những bức hình của nó, thậm chí còn có thể cho là xấu vì da mặt của nó vừa đen vừa sần sùi . Tính cách mình thì thường hay cả nể, sau một hồi bị nó thuyết phục, mình đã đồng ý gặp mặt nhưng để tránh gặp phải người mình ko thích mà cứ phải tốn time, mình nhắn với nó rằng: "Im going to gym now, lets have a quick meet up in the ground floor of my building". Nó ok.

su-khoi-dau-ngot-ngao

Mình xuống đến nơi đã thấy nó đứng đợi ở dưới rồi. Cao ráo, mặt cũng đẹp nhưng da xấu (sau này mình hay trêu nó là mày được cái mặt với cái dáng rồi, cái da đẹp nữa thì đi thi thố sắc đẹp được đó, xong rồi cụ cũng cố gắng đi làm trị liêu da thường xuyên :))), ăn mặc khá lịch sự vì vừa phi đến từ chỗ làm nhưng mình cũng không có ấn tượng gì đặc biệt. Sau phút chào hỏi ngượng ngùng, nói qua loa vài thứ liên quan đến công việc này nọ thì mình biết được chỗ nó làm cách nhà mình ko xa lắm. Để đỡ phải ở lâu hơn mình nói phải đi gym now. Nó không quên với theo "Gặp lại nhé, trường tao học ngay cạnh nhà của mày" rồi chỉ tay vào ngôi trường "College of Laws of The Philippines" ngay cạnh nhà mình. Chỗ làm, chỗ học đều gần mình. Có duyên ha?

Như có nói ở trên, thời điểm đó mối quan hệ của mình và người yêu có trục trặc nên mới dẫn đến cuộc gặp gỡ với nó. Sau buổi gặp đó, bọn mình nhắn tin nhiều hơn. Vì thực sự không có tình cảm với nó và cũng chỉ vì vô tình cài cái app kia nhân lúc nhàn rỗi, mình nói thật rằng mình đã có người yêu. Coi như để tránh rắc rối về sau bởi cái tính cả nể của mình. Mình chia sẻ với nó khá nhiều về tình trạng mối quan hệ của mình với bồ. Cái thời điểm mình thực sự cần người chia sẻ về những bế tắc mình đang gặp phải thì nó xuất như một chuyên gia tâm lý đầy kinh nghiệm, tường tận mọi cảm xúc, suy nghĩ của mình. Những lúc mình buồn chán, nó luôn xuất hiện, 2 đứa đi ăn, rong ruổi đâu đó và vẫn chủ đề về mối quan hệ tình cảm rối ren của mình. Mình thực sự cảm thấy dễ chịu và bớt nặng nề sau khi chia sẻ mọi thứ với nó.

Nó là 1 người rất chu đáo, nhiệt tình và tốt bụng. Nó có những cách động viên người khác rất chân thành. Những hành động của nó, dù nhỏ nhưng lại có sức ảnh hưởng lớn lao.

Bọn mình trở nên thân thiết hơn sau những cuộc nói chuyện. Mình chia sẻ với nó khá nhiều về chuyện của mình nhưng khi hỏi về chuyện của nó thì nó nói chưa có người yêu. Vậy nên mình cũng không hỏi nhiều ngoài những việc liên quan đến công việc, học hành và gia đình nó.

Rồi như một thói quen, trưa nào nó cũng xuất hiện trước cửa nhà mình cùng với hộp cơm được chuẩn bị trước trên tay và 2 đứa cùng nhau ăn trưa. Những hôm trời nắng, mở cửa ra thấy mặt nó lấm tấm mồ hôi, áo ướt đẫm, vừa thấy thương vừa thấy đáng yêu. Những hôm nó không chuẩn bị cơm mình sẽ nấu cho nó. Nó chỉ có 1 tiếng break giờ nghỉ trưa và luôn cố gắng giành trọn thời gian tối đa với mình.

Mình được thăng chức và vui sướng báo với nó. Trưa hôm đó nó xuất hiện trước cửa với 1 cái bánh tam giác starbuck, cắm 1 chiếc nến trên tay và hét lên "Congratulationssssssss". Còn kèm 1 cái note với dài những lời động viên và chúc mừng mình. Tuy nhiên, chữ nó khá xấu, vất vả lắm mới đọc được.

Sau 1 thời gian quen nó, mình tích được khá nhiều note của nó, và chữ thì lúc nào cũng vậy, xấu và không có cải thiện mặc dù mình luôn chê "Chữ mày xấu lắm, tao ko đọc được" : )). Có những lúc ko có note, nó viết lên tờ giấy ăn sần sùi, lại càng khó đọc @@

Mình gặp trouble với chủ nhà trọ bên này và người ta ko có ý định trả lại mình tiền đặt cọc. Nó vận dụng hết kiến thức luật học được để đòi lại tiền cho mình. Và cuối cùng cũng đòi được. Cool ha.

Mình hay tự nấu ăn, vì thực sự đồ ăn của Phi rất tệ. Chủ Nhật tuần nào cũng vậy, nó cũng lái xe qua và 2 đứa đi ra 1 cái chợ đầu mối rất xa để mua đồ ăn cho cả tuần vì mua ở đây sẽ rất rẻ. Mình thực sự cảm kích vì sự tốt bụng của nó.

Sau một bữa trưa của 1 ngày nào đó, nó đưa mình một chiếc còi bảo thổi đi xem nào. Mình hỏi:

- Để làm gì vậy, sao lại thổi?

- Thì cứ thổi đi

- Ừ thì thổi.

Mình hít hơi thổi 1 hồi dài, nghe chói cả tai. Rồi nó bảo:

- Ok rồi đó, it's working fine. Khi nào có sự cố gì như động đất hay hỏa hoạn và mày bị mắc kẹt, hãy thổi thật mạnh để gọi người đến giúp. Nhớ mang nó theo bên mình nhé.

Mình đáp: Crazy!!!

Nói vậy thôi nhưng thấy vui vì có người chu đáo với mình như vậy.

Nó phải đi công tác 3 ngày và tất nhiên bọn mình sẽ không thể ăn trưa cùng nhau được. Nó nhắn tin: "Gặp nhau đi, tao sẽ phải đi công tác 3 ngày nữa và chúng ta sẽ không thể ăn trưa cùng nhau được, I want to spend more time for u"

Mình vẫn chưa thích nó. Mình vẫn luôn coi nó là một người bạn tốt, đáng trân trọng. Sự đau khổ, cảm giác mệt mỏi vẫn chưa thực sự bắt đầu....

Người mà mình đề cập đến ở phần trước tên R. Người yêu mình tên J. Tính đến thời điểm cài cái app kia thì mình và J đã quen nhau được khoảng 1 năm rưỡi. Tuy nhiên gần 1 nửa thời gian là tình trạng rối ren.

J là người Trung Quốc. Tụi mình quen nhau trong một lần đi bar, một người bạn local của mình rủ đi chia tay nó về Trung Quốc một thời gian. Ngay cái vô tình ngượng ngùng chạm mắt nhau, hai đứa đã biết rằng đối phương muốn làm quen. Nó đề nghị treat cả hội với lý do hôm đó là buổi party của nó. Xong rồi ai về nhà nấy, cũng không kịp cảm ơn nó.

Kỳ thực, đứa bạn mà rủ mình đi chơi hôm đó có ý định gán ghép 2 đứa tụi mình rồi, nên ngày hôm sau nó nhắn tin hỏi mình thấy thế nào về J. Đã có chút cảm tình, mình hỏi lấy FB của J và nhắn tin cho nó với lý do là cảm ơn về buổi tối hôm đó (Cũng may là có cái lý do đó để bắt chuyện). Nó nhắn lại ngay và đề nghị gặp nhau sau khi nó từ Trung Quốc quay lại. Vậy là bọn mình quen nhau từ đó.

Tính cách của mình, gắn bó với ai đó càng lâu thì tình cảm dành cho người đó càng sâu đậm. Mình đã thực sự yêu J. Nhà 2 đứa cách nhau khoảng 10-15 phút đi taxi, tuần nào được nghỉ mình cũng qua nhà nó. Hôm nào rảnh thì sẽ nấu đồ ăn mang qua, nó chưa đi làm về thì đợi trước cửa cơ quan rồi cả 2 cùng nhau đi bộ về nhà. Trên đường về trêu đùa nhau đủ thứ chuyện. Hôm nào mình không nấu đồ ăn trước thì 2 đứa sẽ tạt vào siêu thị gần đó, mua đồ rồi cùng nhau nấu, cùng nhau ăn, cùng nhau dọn, ăn xong ôm nhau xem phim đến sáng. Qủa thực 2 đứa đã có những kỷ niệm rất vui.

Nhớ có đợt mình về Việt Nam, thường khi quay lại Manila thì sẽ bay đêm và tầm 5h sáng sẽ đến nơi. Nó thức cả đêm để đợi mình, khi vừa đến nơi đã thấy nó đợi sẵn ở sảnh nhà mình với hộp đồ ăn trên tay. Hỏi sao không ngủ, bảo "I cant wait to see you".

Sinh nhật nó, hai đứa mặc cực kỳ lịch sự và đẹp, đến một nhà hàng sang trọng, chọn món beef steak hảo hạng, gọi thêm rượu ngon, thưởng thức bữa tối nhẹ nhàng trong tiếng nhạc du dương, vô cùng lãng mạn.

J rất yêu mèo, trong nhà đồ vật gì cũng liên quan đến mèo, kể cả cái tất cũng có hình mèo. Qùa sinh nhật nó mình chọn rất nhiều thứ liên quan đến mèo: một bộ bát đĩa dao dĩa hình mèo, 1 cặp cốc đôi hình mèo, thảm hình mèo và một đôi tất cũng hình mèo...

J ít nói, ít khi chia sẻ, kể cả với người thân hay người yêu, có chuyện gì nó cũng chỉ giữ trong lòng. Quan điểm của nó là nếu đã yêu nhau thì phải tin tưởng tuyệt đối, không cần đối phương phải giải thích. Đây cũng là lý do khiến mối quan hệ của mình một khi đã rơi vào bế tắc thì sẽ rất khó có thể tháo gỡ. Nếu xét theo một khía cạnh nào đó thì quan điểm của nó là đúng. Tuy nhiên, đâu phải lúc nào im lặng cũng là vàng, im lặng có thể là liều thuốc độc giết chết cảm xúc, đẩy mối quan hệ của bạn đến vực thẳm.. Có nhiều lúc cãi vã, mình có khúc mắc, nó chỉ lặng im, không nói, không giải thích. Hoặc như, nó không bao giờ chất vấn mình rằng đi đâu, làm gì, đang ở đâu, với ai...Vậy nên, nhiều khi nó khiến mình thấy băn khoăn về tình cảm mà nó dành cho mình. Liệu nó có thực sự yêu mình hay không? Nếu có thì ít nhất cũng phải có đôi lời giải thích, chất vấn hoặc chia sẻ chứ.

Thế rồi khúc mắc chồng chất, mối quan hệ của bọn mình dần biến thành một mối tơ vò mà hình như không ai muốn gỡ. Mình cảm nhận được sự thay đổi của nó, có cố gắng hỏi và chia sẻ với nó tuy nhiên nó vẫn như cục đá không cảm xúc. Ngày trước mới quen nhau, sáng mở mắt ra đã thấy tin nhắn của nhau, bây giờ cả 1 tuần không một tin nhắn. Ngày nào mình cũng check tình trạng online của nó, active mà không hề một tin nhắn đến.

Thời điểm đó mình vô cùng chán nản, không có tâm trạng làm bất kỳ thứ gì, dễ dàng nổi cáu với người xung quanh, mình thực sự đã không kiểm soát được cảm xúc. Tâm trạng tồi tệ khiến mình dễ nổi cáu và R chính là nạn nhân. Mình sẵn sàng nổi nóng chỉ vì lý do J không liên lạc gì với mình. R thì lúc nào cũng ở đó, nhẹ nhàng, hết sức bình tĩnh và calm mình down. Mỗi lần tâm trạng mình tồi tê, R post 1 cái hình trên IG với hashtag #Readyforthebattle, #facethestorm và mình biết là nó đang muốn ám chỉ điều gì.

Rồi bất chợt J nhắn tin "What are u doing?". Tâm trạng mình thay đổi từ tiêu cực sang tích cực chỉ trong 1 tích tắc. Trước đó đang bực tức với R thì giờ đây lại trở nên vui vẻ. Nghĩ lại mình đã rất tệ với R và không công bằng với nó.

Thói đời, càng bị phớt lờ, càng bị bỏ rơi thì con người ta càng lao vào. J càng không quan tâm, mình càng không dứt ra được. Ngay cả R cũng vậy, mình biết nó có tình cảm với mình, mình càng cố gắng không đi xa hơn với nó, nó càng dành nhiều tình cảm cho mình hơn.

J đã thay đổi và mình không hề biết lý do, mọi người có thể cho rằng do mình quen R nhưng thực sự J đã khác trước khi mình và R biết nhau. Mình cứ ngu ngốc cố gắng níu giữ tình cảm của nó. Mối quan hệ của mình và J có thể miêu tả bằng 1 câu "I love you but im not happy" vì mình biết rằng J vẫn có tình cảm dành cho mình nhưng tình cảm đó rất chông chênh. Mình luôn muốn dành cho nó hết mọi thứ mình có nhưng lại luôn có cảm giác nó không xứng đáng. Mình đã nhiều lần không chịu được và muốn chia tay, mỗi lần như vậy J lại tìm đến, xong rồi được đôi ba bữa tình trạng tồi tệ lại xuất hiện. Nó giống như một vòng tròn không lối thoát, cứ đi tưởng chừng sẽ đến một cái đích như mình mong muốn nhưng rồi cuối cùng lại quay lại điểm xuất phát ban đầu đầy nặng nề. Khi nào cần , nó sẽ nhắn tin cho mình và mình thì luôn xuất hiện. Mình đã có một mối quan hệ thực sự độc hại.

Bản thân mình ngu ngốc đến mức R đã rất tức giận và nhắn cho mình 1 tin dài rằng "Nếu mày cảm thấy không hạnh phúc, cảm thấy không yên tâm với mối quan hệ đó vậy tại sao còn ở lại? Mày cảm thấy nó không tôn trọng mày? băn khoăn rằng nó có yêu mày hay không? Và giờ đây mày đang cố gắng níu giữ nó ngay cả khi mày không hề biết tình cảm của nó dành cho mày như thế nào? Bởi vì mày yêu nó? Không, mày nên yêu và tôn trọng bản thân mình trước. Hãy quên những người đối xử với mày không đúng. Chúng ta đã đủ lớn để biết nên ở cùng với người mà có đáng để chúng ta dành thời gian hay không. Không phải tao đang cố gắng khuyên mày rời bỏ nó, điều tao muốn nói là hãy tôn trọng bản thân mình. Nếu mày biết yêu và tôn trọng bản thân, người khác tự khắc cũng sẽ thấy mày cuốn hút, yêu và tôn trọng mày. Mày biết không, tao muốn nói rằng tao rất giận nó vì khiến mày cảm thấy không được tôn trọng, không làm cho mày cảm thấy mày là đặc biệt bởi vì tao biết mày là một người tốt, thông minh và không đáng bị tổn thương"...Vẫn như mọi lần, mặc dù bị mình đối xử tệ nhưng R vẫn luôn cố gắng giúp mình hàn gắn và an ủi mình.

Mình biết R có tình cảm với mình và mình thực sự không hề muốn lợi dụng điều đó nhưng thời điểm đó tình cảm của mình chỉ dành duy nhất cho J.

Có lần, mình và R có kế hoạch đi ra ngoài chơi, đến khi chuẩn bị đi thì lại là tin nhắn của J và mình lại ngu ngốc lao đến nhà nó, bỏ mặc R ở lại. R đã khóc. Đến bây giờ mình vẫn tự trách bản thân tại sao lúc đó mình có thể hành xử như vậy. Cái tình yêu mù quáng mà mình dành cho J đã che lấp hết tất cả những thứ tốt đẹp mà người khác dành cho mình. Mình đã quá tệ và không công bằng với R.

Sinh nhật mình hồi năm ngoái, lúc đó mình về Việt Nam chơi, đến khi quay lại Manila, R muốn tạo cho mình bất ngờ. Nó bí mật lên kế hoạch trang trí nhà mình bằng bóng bay, pháo, bánh kem...để đến khi mình vừa mở cửa ra sẽ vô cùng surprised. Nhưng sáng hôm đó ngay khi xuống đến sân bay, mình nói với nó rằng sẽ đi thẳng đến nhà J. Nó vô cùng thất vọng và giận dữ, không hẳn vì công sức nó bỏ ra đổ sông đổ biển, mà còn vì sự ngu ngốc của mình: Vẫn như mọi khi, J nhắn tin là mình vác xác tới. Bọn mình đã có 1 cuộc cãi nhau kịch liệt vì mình cho rằng nó đang overacting, đến khi nó không thể chịu đựng được nữa và phải thốt ra với mình rằng: "Lucas, im fucking jealous, u don't think im fucking jealous? I don't have right to be jealous? Or u don't consider that im fucking jealous? I NEVER EVER WANTED TO BE JEALOUS. This is the feeling that I hate the most but im staying with u even I feel this because I want to be with you even in this ugly situation, I just don't want to give up on you because I know everything will be fixed". Đó là nguyên văn tin nhắn nó gửi sau khi mình nói với nó rằng mình và J là chính thức, một mối quan hệ chính thức, mình không thể làm gì khác được...

Tối hôm đó, cũng bữa tối mừng sinh nhật mình nhưng hoàn toàn trái ngược với bữa tối hồi sinh nhật J. Mình đã hi vọng sẽ có một bữa tối lãng mạn đón hậu sinh nhật nhưng mọi thứ không như tưởng tượng. Hai đứa mỗi đứa 1 đĩa beef steak to đùng, khoai tây đầy ú, nước ngọt tràn cốc..., chỉ có ăn, ăn và cắm mặt vào điện thoại. Một bữa tối thất bại. Có thể đây là cái giá mình phải trả vì sự tệ bạc dành cho R.

Tình trạng đó cứ kéo dài như vậy cho đến khi mối quan hệ của mình và R kéo dài được hơn 1 năm. Đến một ngày mình quyết tâm tìm câu trả lời cho bản thân, cũng để tìm một lý do chính thức để chấm dứt mối quan hệ đang dần mờ nhạt với J. Mình tạo 1 account wechat giả và tiếp cận J, ý định của mình chỉ là để thử xem phản ứng của nó thế nào. Sau khi chào hỏi làm quen, mình hỏi

- Bạn đã có người yêu chưa.

- Chưa, mình vẫn đang single.

Câu trả lời của nó khiến mình không còn chút sức lực nào nữa nhưng vẫn tiếp tục cuộc trò chuyện. Tay mình run lên khi typing:

- Bạn rảnh không tối mình đi xem phim nhé?

- Tuyệt, với bạn lúc nào mình cũng rảnh.

(Đm lả lơi đéo chịu được). Mình càng tức giận và quyết cho nó một vố. Mình đề nghị xem phim ở gần nhà nó và kế hoạch của mình là để nó đến rạp chiếu phim trước, mua vé trước, mình sẽ lấy lý do tắc đường đến sau. Tất cả diễn ra như đúng kế hoạch và tất nhiên nó đã phải xem phim một mình vì tối hôm đó mình không xuất hiện.

Đêm mình nhắn tin cho nó (mình nhắn chứ ko phải người fake kia nhắn):

- Phim Guadian of Galaxy hay không?

Nó seen nhưng không trả lời ngay, chắc là sốc vì tin nhắn đó của mình, vì mình biết nó đi xem phim và thậm chí biết cả tên phim. Rồi sau, nó đáp lại chỉ 1 từ "Hay", đúng như tính cách của nó (còn biết nói gì nữa?). Mình chỉ gửi lại 1 cái icon với khuôn mặt khinh bỉ và coi như đó là lời chia tay chính thức.

Rồi một buổi tối ngày nọ đi ăn dingtaifung, tình cờ thấy J đang ăn tối dating với một đứa. Mình cố tình đi ngang qua bàn, thậm chí nhìn chằm chằm vào nó để nó có thể nhìn thấy mình nhưng nó chỉ cúi mặt ăn. Mình nghĩ nó biết mình ở đó và cố tình không nhìn mình hoặc không dám nhìn. Nếu như là cách đó 3 tháng, nhìn thấy cảnh tượng đó mình có lẽ đã suy sụp, tâm trí sẽ để trên mây suốt quãng đường về nhà và liên tục những ngày sau đó mình sẽ không có tâm trạng làm bất cứ thứ gì, nhưng lúc đó mình đã không thấy có gì khó chịu hay buồn bực. Mình biết rằng mình đã quên được nó...

Tính đến thời điểm hiện tại, khi J đã không còn ảnh hưởng xấu đến cuộc sống của mình nữa, mình và R đã quen nhau được gần 2 năm. R vẫn luôn ở bên cạnh, lặng lẽ, nhẹ nhàng, điềm tĩnh trước những cơn nóng giận của mình và dần dần tình cảm của mình dành cho R nhiều hơn.

Khi bạn thực sự có tình cảm với một ai đó, bạn rất dễ dàng phát hiện ra bí mật của họ. Đối với R cũng vậy, khi tình cảm của mình dành cho R lớn dần, mình bắt đầu phát hiện ra có những điều bất thường mà trước đây khi chưa có tình cảm với nó mình đã không để ý. Và rồi những tưởng mình sẽ bắt đầu lại mọi thứ với R thì gần đây mình mới phát hiện ra R đã có người yêu được 5 năm, tức là trước khi gặp gỡ mình, nó đã có một mối quan hệ có cả tình lẫn nghĩa rồi...

Cả ba đứa, mình, J và R đều xấu xa vì xét theo một khía cạnh nào đó, đều là những kẻ không chung thủy....Cơn bão vẫn chưa kết thúc....

"Cho dù bạn có yêu một ai đó nhiều đến mức nào đi chăng nữa, hãy giữ cho mình một số giá trị nhất định"

Ngày đăng: 13/10/2017
Người đăng: Luong Thanh Hai
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Tôi là Beto
 

Các bậc cao tuổi thường nghĩ chán rồi mới làm. Cũng có thể nghĩ chán rồi chả thèm làm gì hết. Còn ở tuổi của hắn, và của tôi nữa, muốn làm gì là làm ngay. Rồi sau đó mới ngồi ngẫm nghĩ tại sao mình lại làm thế, thường là trong đớn đau và dằn vặt. Để rồi lại quên rất nhanh, thiệt là may. Vì đó là tính bồng bột, người ta nói thế và tôi cũng tin như thế. Cũng như tôi tin rằng đó không chỉ là tính cách của tuổi trẻ, mà còn là phẩm chất của các nhà thơ và các nhà cách mạng

Tôi là Bêtô (Nguyễn Nhật Ánh)

 

Truyện mới cùng mục

Tags

Fanpage