Gửi bài:

Vụt mất

Chợt nhớ về những điều tưởng chừng đã cũ.

(truyenngan.com.vn - Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Những câu chuyện cuộc đời")

***

Cô - con bé ương bướng với cái vẻ ngoài lạnh lùng để che giấu những vết xước tâm hồn chưa thôi rỉ máu. Cô nàng khó chịu với mọi vệ tinh và phải "cắt đuôi" cho bằng được. Cô có đứa bạn xinh xinh ở cùng khu kí túc xá nhưng có lẽ họ không thân nhau lắm.

Anh - gã con nhà giàu, nói nhiều, bỡn cợt với mọi cô gái xung quanh ngoại trừ cô. Gã luôn muốn nắm quyền và điều khiển mọi việc theo ý mình mà chẳng màng xung quanh. Gã có đôi mắt buồn - chắc chỉ có cô để ý. Hình như gã cũng hơn tuổi cô (theo như mọi người bàn tán).

Họ - gặp nhau tại giảng đường đại học. Cô ghét anh chắc từ cái nhìn đầu tiên, ghét chẳng lí do. Anh không biết cô đã từng tồn tại ở nơi này. Họ cứ song song tồn tại mà chẳng mảy may đến cuộc đời của nhau mặc dù cứ thấy nhau ở lớp học hằng ngày.

vut-mat

Biến cố đến với cô - chẳng ai biết nó là gì chỉ thấy cô gái hay cười ngày nào giờ thích ra một góc ngồi riêng ở đấy. Cô thích chui vào nơi nào đó chẳng ai để ý đến ngồi đấy chẳng để làm gì, cũng chẳng buồn suy nghĩ. Cô chẳng tâm sự, không sẻ chia, cô khóc một mình, cô mang một nụ cười gượng gạo.

Anh xuất hiện với mức độ dày đặc hơn trước mặt cô không biết vô tình hay hữu ý nữa, cô không quan tâm để làm gì. Anh trêu đùa cô, nói những câu gì đấy cô không thèm nói đến. Anh cứ bày trò gì đấy làm cho cô khó chịu quay đi chỗ khác. Anh tỏ ý muốn đón đưa cô - nghe có vẻ không hợp lí lắm - nhưng cô mỉm cười thích thì đi thôi.

Họ đi với nhau không rõ bạn thân, người yêu càng không phải, là gì chắc chỉ họ tự hiểu với nhau thôi. Họ cùng nhau đi học, cùng đi chơi, xem phim, ăn uống....Họ giữ những nỗi niềm riêng đâu đó ngoài cuộc vui của họ. Anh không hỏi cô, cô không hỏi anh, họ chỉ bàn với nhau vài ba chuyện bâng quơ chợt thấy trên đường, rồi cười xòa với nhau. Chắc họ vui, chắc họ bớt được phần nào sự trống trải trong góc tâm hồn họ. Cô thấy anh khác cái vẻ khó ưa cô hay bắt găp, khác cái ấn tượng đầu tiên của cô dành cho anh- anh buồn, cô đơn. Anh nghĩ gì cô không biết nữa. Họ ngầm hiểu đã là một phần nào đó còn lại của đối phương rồi. Cô vui hơn, cô để ý xung quanh hơn, cô chăm chút mình và yêu cả anh nữa.

Những tưởng niềm vui kéo dài mãi nhưng rồi cô thấy điều chắc là cô không nên thấy - anh và cô bạn xinh xinh kia họ ngầm nói chuyện với nhau, họ nhắn tin, chat chit đằng sau lưng cô - cô vô tình thấy khi đi ngang màn hình laptop cô bạn, cô vô tình thấy khi ngồi quán trà sữa với cô bạn. Cô khó chịu trong lòng nhưng chẳng biết tâm sự cùng ai, cô muốn biết họ qua lại từ lúc nào nhưng cô làm sao biết rõ khi người ta cố giấu. Cô vẫn vui vẻ với anh, vẫn đi chơi vẫn nghe anh nói nhưng lòng cô đầy ngờ vực. Rồi cô thấy họ quan tâm chăm sóc nhau nhiều hơn. Cô nói với anh cái xe hư - anh bảo cô tự mang xe đi sửa, xe cô bạn hư - anh mang đi sửa. Cô tự đi học, anh đón cô bạn đi học. Cô đi thi, anh giúp cô bạn giải đề thi. Bài tập cô tự làm, anh làm bài cho cô bạn.... Bao nhiêu dồn nén cô không thể chịu đựng hơn, cô cáu gắt với anh - anh không nhường nhịn cô, anh biện hộ cho mình đó là giúp bạn, cô bạn bảo rằng đó là anh trai. Cô thấy mình bất lực và ngốc nghếch, cô thấy họ quá nhẫn tâm làm cô đau thêm lần nữa. Giọt nước tràn li khi cô mệt phải nhờ bạn đến đón về anh chẳng lời thăm hỏi còn tỏ ra trách móc, anh bảo anh lo lắng nhưng rồi anh bỏ mặc cô đến một tuần liền, anh lại có mặt giúp cô bạn ấy - cô đã trở thành người thứ ba trong cuộc tình của mình. Cô đang tự giằng xé chính mình đã quá ngốc nghếch, mù quáng tin anh. Cô cố xóa tất cả dù tốt đẹp hay cay đắng nhưng mọi thứ vẫn cứ luẩn quẩn trong cô - vòng tròn của nụ cười và nước mắt. Cô dặn mình phải yêu thương chính mình ngay lúc này đây, để mặc họ ngoài kia có thể đang hạnh phúc.

Thế đấy, tình cảm giống như bạn đang có một nắm cát, bạn nắm chặt cát cũng chảy qua kẽ tay, bạn buông lơi gió thổi cát về mọi phía, có đấy rồi mất đấy. Nhưng hãy tin rằng sẽ còn có công bằng khi mất đi thứ này biết đâu bạn sẽ được thứ khác đáng trân trọng hơn. Chẳng thể nào che giấu điêu gì đó mãi mãi, chẳng thể tin rằng điều bạn có sẽ nằm yên chờ bạn nhưng hãy cứ sống thật là mình bạn sẽ an yên.

Nguyễn Thị Hồng Ánh

Ngày đăng: 17/11/2018
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Những người không có kỷ luật là nô lệ của cảm xúc, dục vọng và đam mê
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage