Gửi bài:

Người chăn cừu và quạ

Người chăn cừu và quạ

 

Người chăn cừu nuôi cả nghìn con cừu trong nông trường, ông ta và các con đều sống ở đó. Người chăn cừu có hai người hàng xóm, Chim Ưng và Quạ. Chim ưng làm tổ trên vách đá, suốt ngày nhìn chằm chằm vào đàn cừu. Còn Quạ thì làm tổ trên một cái cây nhỏ trên núi. Mỗi khi khát nước, Quạ đều bay xuống nông trường uống nước của cừu. Người chăn cừu cứ như vậy bình an sống cùng hai người hàng xóm.

Một ngày nọ, một tiếng vang lớn xé rách bầu trời, Chim ưng từ trên vách núi xà xuống cắp mất một con cừu. Quạ ta thấy vậy, vô cùng ngưỡng mộ Chim ưng, vì Quạ nghe nói mùi vị thịt cừu vô cùng hấp dẫn, rất muốn học Chim ưng bắt lấy một con cừu để thoả mãn cơn thèm.

Sau khi người chăn cừu rời khỏi nông trường, Quạ nhìn qua ngó lại kiếm tìm cơ hội, vỗ vỗ cánh, cũng kêu lên một tiếng tỏ vẻ hung dữ, xà xuống lưng một con cừu, cố sức cắp con cừu đi. Nhưng lông cừu thì vừa dày vừa nhiều, đã dính chặt móng vuốt của Quạ, Quạ càng cố công rút ra thì càng bị dính chặt vào lông cừu. Quạ cố sức đập cánh để bay lên nhưng không thể bay lên được. Quạ bị mắc kẹt rất lâu ở đó, cho đến tận khi người chăn cừu quay lại. Nhìn thấy Quạ đập cánh liên hồi trên lưng một con cừu, ông ta liền chạy đến tóm lấy và vặt hết lông cánh của Quạ. Đến chiều tối, người chăn cừu mang Quạ về nhà cho các con chơi. Từ trước đến nay chưa từng thấy một con quạ nào mà lông cánh lại trụi thùi lụi thế kia, nên lũ con hỏi bố:

– Bố ơi, đây là quạ gì thế ạ?

Ông bố đáp:

– Đây là quạ đen, một loài quạ rất bình thường, nhưng lại cứ nghĩ mình là chim ưng.

Lời bàn:

Trước khi làm bất cứ việc gì, đều phải biết lượng sức mình và dựa vào thực lực của mình, mù quáng làm những chuyện ngốc nghếch, chắc chắn sẽ làm trò cười cho người khác.

Ngày đăng: 12/03/2015
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Leo Buscaglia about risk
 

Cười thì sợ giống người điên.
Khóc thì bị kêu mềm yếu.
Đưa tay kết bạn thì rủi ro khi quan hệ.
Chia sẻ tâm tư thì như phơi bày trần trọi bản thân.
Đem ý tưởng, giấc mộng của mình trình cho đám đông mang rủi ro bị gọi là ngây thơ.
Yêu lỡ không được đền đáp.
Sống thì chịu rủi ro về cái chết.
Hy vọng mang rủi ro tuyệt vọng.
Cố gắng thì bị rủi ro vì thất bại.
Nhưng các rủi ro phải được chấp nhận và vượt qua vì cái nguy hiểm nhất cho đời người là không dám làm gì rủi ro.
Người không dám rủi điều gì là người không làm được điều gì, không có gì, và trở thành vô nghĩa.
Người ấy có thể tránh được những đau đớn và buồn bã, nhưng bạn đó sẽ không học gì, cảm nhận gì, thay đổi gì, phát triển gì hay yêu ai và sống thế nào.
Trói buộc vào nỗi sợ, người ấy biến thành nô lệ và từ bỏ tự do cho mình.
Chỉ những ai dám nhận rủi ro, người ấy mới thực sự tự do.

Leo Buscaglia

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage