Gửi bài:

Dã quỷ Dạ Xoa - Phần 4

Chúng tôi chợp mắt được vài tiếng thì đã 6 giờ sáng, mặt trời còn chưa kịp ló dạng thì chúng tôi đã nghe tiếng gọi vang lên từ sân trước, mọi người tranh thủ thức dậy tập hợp ngoài sân, thầy Năm đứng đó tự bao giờ, dõng dạt căn dặn chúng tôi từng việc một:

– giờ ông sẽ liệt kê ra những thứ quan trọng cần chuẩn bị các cháu hãy chia nhau ra tìm, sau đó phải tập hợp lại đầy đủ ở đây trước 3h chiều, các cháu nhớ chưa?

– Chúng cháu hiểu rồi ạ.

– các cháu hãy tìm cho ông 2 con gà đen, bốn nhánh dây tầm gai, một nhánh liễu, một đoạn tre dài làm rỗng ruột, một thùng máu chó mực nên nhớ phải là máu chó mực chính thống, không được là giống lai. .cộng thêm một miếng lưới sắt tầm một mét, riêng cháu dương phải tìm cho mình một bộ vét và một bộ váy cưới thật đẹp còn để làm gì thì ta sẽ giải thích sau, giờ thì hãy mau đi tìm những thứ đó đi.

***

da-quy-da-xoa-phan-4

Vậy là chúng tôi tất bật lên đường tìm những thứ theo lời chỉ dẫn của thầy Năm. về đến nhà, tôi chỉ đạo cho thằng long ra phía sau vườn nhà tôi đốn tre và tầm gai, còn liễu thì trước sân đã có, còn phượng thì tôi chỉ đường lên xóm trên tìm mua gà và lưới sắt, thằng dương thì chỉ việc vào tiệm âu phục gần đó tự tìm cho mình thứ thầy Năm dặn,việc khó nhất hiện giờ là tìm mua chó mực, xóm tôi thì chó mực thuần không có nên tôi và hân nhanh chóng tìm sang nhà ông bảy râu chuyên bán chó ở xã bên hỏi thăm, ông ta có một con chó mực thuần rất to nuôi gần 2 năm rồi, thoạt đầu ông ta không muốn bán nhưng vì chúng tôi nài nỉ hết lời và đưa ra một cái giá hậu hỉnh cuối cùng ông ta cũng đồng ý, vậy là mọi thứ đã đầy đủ, chúng tôi cũng kịp giờ quay lại nhà thầy Năm. lúc sang đến thì đã thấy thầy Năm lập đàng sẵn sàng, đạo bào tươm tất. ông bảo tôi cầm con gà còn thằng long thì dùng dao cắt cổ cho máu chảy vào chén, tay nó run run khứa tới khứa lui đứt hẳn lun cả cái đầu gà làm máu me văng tứ hướng, sau khi có máu gà thầy Năm cầm bút lông thỏ lên niệm chú vài câu rồi chấm bút vào máu, viết nhanh lên những tờ giấy vàng và giấy bạc đại câu chữ ngoằn ngèo khó coi, tôi nghĩ chắc có lẽ là chữ nôm, viết xong ông gọi thằng dương lại gần, dùng miếng lưới sắt ướm lên người nó sau đó cắt thành hình chiếc áo, ông ta dùng một ít máu chó mực tưới lên áo lưới rồi cầm 3 que nhang viết vào không trung, mắt ông nhắm ngiền lại miệng cũng vẫn lẩm nhẩm thần chú, sau khi xong thầy Năm gọi chúng tôi lại gần rồi nói:

– tối nay là đêm vô cùng quan trọng, có bắt được quỷ dữ hay không tất cả phải nhờ vào các cháu rồi

– ý ông là sao bọn cháu chưa rõ lắm – hân thắc mắc

– được rồi ta sẽ giải thích rõ ngọn ngành cho các cháu hiểu rồi y theo kế hoạch mà làm, vì để tránh con quỷ này biết ta làm phép bắt nó nó sẽ không xuất hiện nên đêm nay ta sẽ lập đàng ở đây, nhiệm vụ quan trọng nhất ta giao cho cháu dương đó là dẫn dụ nữ quỷ đó đến đây thì ta sẽ có cách bắt được nó mà đảm bảo nó không tài nào thoát được.

thằng dương nghe vậy mặt trở nên tái nhợt vì sợ, nó run run nói:

– là cháu hả, cháu dụ nó đến bằng cách nào đây thầy, không có thầy ở đó lỡ nó phát hiện ra thì chắc cháu mất mạng quá.

– cháu đừng lo, việc này ta đã liệu trước nên chuẩn bị cho cháu cái áo lưới đã được ta yểm bùa này, trước khi đi cháu hãy mặc áo lưới vào bên trong sau đó khoác áo vét ở ngoài phải thật kín đáo đó,việc này sẽ giúp cháu không bị quỷ nhập vào người, sau đó cháu cầm trên tay váy cưới và 3 nén nhang cột vải đỏ tiến thẳng vào ngôi mộ của nó trong nghĩa địa, quỳ trước mộ nó đọc to tên ngày tháng năm sinh của nữ quỷ đó, cho đến khi con quỷ này xuất hiện trước mặt cháu, nên nhớ dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, hay nhìn thấy bất cứ điều gì thì cháu cũng tuyệt đối không được bỏ chạy vì như vậy sẽ rất nguy hiểm, khi nhìn thấy nó cháu phải nói muốn nó làm vợ cháu và kêu nó hãy đi theo cháu, lúc nó đồng ý thì cháu hãy dẫn nó qua đầm bông súng và đi đến chỗ ta.

– nếu lỡ. ..nó không đồng ý sao thầy?

– nó đã chọn cháu, khi cháu nói vậy ắt hẳn nó sẽ đồng ý. .. còn nếu lỡ có chuyện bất trắc xảy ra không theo mong muốn thì cháu hãy dùng lá bùa ta cất sẵn trong túi áo vét của cháu tán thẳng vào thái dương của nó, rồi bỏ chạy thật nhanh.

– Thầy ơi, thật sự cháu vẫn cảm thấy rất sợ.

– Cháu đừng nên run sợ, khi run sợ thì chánh khí sẽ yếu đi ma quỷ sẽ dễ lợi dụng điểm này để hại cháu, vả lại lần này đi hai cháu long và hân sẽ hỗ trợ cho cháu, còn đệ tử ta và cháu phượng sẽ ở lại giúp ta một tay

– Không được – tôi vội lên tiếng phản đối – hân là con gái tay chân yếu đuối khi xảy ra chuyện chắc chắn sẽ xoay sở không kịp, hãy để tôi đi với long.

– Không được, phải có một nam một nữ ở lại làm hộ pháp cho ta mới đặng.

– Nếu vậy tôi sẽ đi cùng hân, long ở lại hỗ trợ cho thầy

Nghe vậy thằng long mừng như vớ được vàng, hí hửng ra mặt:

– Nguyên ngày nay mày nói câu này là tao thấy ưng nhất đó.

thầy Năm suy nghĩ một hồi rồi nói:

– Thôi được rồi, nhưng lần này đi hai đứa cũng phải cẩn thận, nhiệm vụ của hai đứa lần này cũng rất quan trọng, sau khi đưa cháu dương đến nghĩa địa hai đứa hãy nấp một nơi nào đó tránh mặt, đợi lúc cháu dương dụ con quỷ đó đi con và hân hãy đi đến mộ của nó chờ khoảng nửa tiếng chính là lúc cháu dương đưa con quỷ đó qua đến đây thì ngay lập tức hai đứa dùng búa đục một lổ ngay giữa mộ nó rồi dùng thanh tre rỗng đóng ngập xuống, sau đó đổ hết máu chó mực vào, rồi nhanh chóng quay về giúp ta.

– Làm vậy chi vậy thầy – hân hỏi

– Khi đổ máu chó mực vào xương cốt nó sẽ làm nó yếu đi, chuyện thu phục sẽ trở nên dễ dàng hơn

– Cháu hiểu rồi

– Hai đứa cũng cầm theo hai lá bùa đi.

Sau khi dặn dò chúng tôi xong thì trời cũng chập tối, chúng tôi định đi ngay nhưng thầy Năm bảo phải đợi đến 12 giờ khuya mới được, vậy là chúng tôi phải ngồi đợi, trong lúc đó thầy Năm bắt đầu bày binh bố trận, ông bảo chúng đôi nâng 7 chiếc đỉnh hoa đăng lớn đặt ở 7 vị trí khác nhau quanh ngôi nhà rồi dùng chỉ đỏ nối chúng lại với nhau,ông ta còn nói đã bày xong tinh linh càn khôn trận gì đó. sau khi bố trận xong thầy Năm giục thằng long và phượng vào nhà mặc pháp phục vào. tôi, hân và dương ngồi ngoài đợi xem sao, khi hai đứa nó bước ra thì 3 chúng tôi té lăn ra ghế ôm bụng cười chảy cả nước mắt nước mũi, Thì ra pháp phục là như vậy,thằng long và phượng mặc hai bộ đồ y như những đào kép hát cải lương vào dịp cúng đình thần, không những vậy trên mặt tụi nó còn vẽ vằn vện nhiều màu sắc kì lạ, cũng may là tôi đổi chỗ với nó nếu không chắc giờ này nhìn tôi cũng quái dị rồi. thằng long thấy tụi tôi cười, nó tức đến đỏ mặt tía tai, phượng thì nhăn mặt dặm chân hùi hụi:

– thầy Năm,không còn bộ nào coi được hơn hả?

thầy Năm cũng cười nhạt rồi nói:

– Đây là pháp phục lâu năm, mặc vậy ma quỷ mới sợ chứ. không còn bộ nào khác đâu.

Nói xong ông quay sang tôi:

– Con đừng có nhe răng cười người ta, sau này làm đệ tử thầy con sẽ có dịp mặc thôi.

Nghe vậy tôi lắc đầu nguầy nguậy.

Cuối cùng cũng đến 12 giờ đêm, tôi cùng hân và dương lên đường, chúng tôi lặng lẽ vội bước trong đêm, vào giờ này mọi người đều đã yên giấc, con đường đến nghĩa địa không một bóng người không gian yên ắng lạ thường, có chăng chỉ là một vài con chó hay mèo gì đó vờn đuổi bóng chạy ngang đường, thằng dương có vẻ căng thẳng lắm, tiết trời se lạnh vậy mà trán nó đổ mồ hôi chảy xuống ướt cả cổ áo:

– Liệu có chuyện gì xảy ra với tao không mậy, tao thấy sợ quá – giọng nó thỏ thẻ

Tôi nhìn nó rồi vỗ vai:

– Tao sẽ không để bạn tao xảy ra chuyện gì đâu, tao sẽ luôn ở phía sau mày nên hãy yên tâm.

Nó gật gật đầu rồi chúng tôi đi tiếp, cuối cùng cũng đến nghĩa địa, tôi kéo mọi người núp vào vào gốc cây gần đó rồi quay sang dặn dương:

– Bây giờ theo kế hoạch mà làm, tao và hân sẽ ở đây, mày hãy đi đến mộ nó dụ nó ra

Thằng dương nhìn tôi nuốt nước bọt cái ực, rồi đôi chân run run tiến về phía ngôi mộ, nó nhích từng bước nhỏ trong trời đêm thanh vắng, ánh trăng nửa vời gọi bóng nó nghiêng trên mặt đất, ít lâu lại có cơn gió nhỏ lướt qua làm bụi bay tứ tung vào không trung khiến ánh trăng cũng mờ đi đôi chút. đến mộ nó quỳ xuống như lời dặn, cắm nhang vào mả mà đôi tay run lẩy bẩy, nó nhìn lên dòng chữ khắc trên mộ rồi đọc thì thào, lắp bắp:

– Vong...nữ hoàng thị yến

Sinh năm 1950

Nếu có mở lòng

Cùng tôi kết tóc

Âm dương hảo hợp

Thế sự đổi trao

Trần gian hưởng lạc

Sơn cảnh gió ngàn

Tâm tư mở ngỏ

Nếu đã tỏ tường

Mời người hiện mặt

Dù ở cách xa, nhưng vì đứng dưới gió nên tôi vẫn nghe rõ bài khấn của thằng dương, điều này làm tôi cảm thấy lạ rồi ngẫm nghĩ trong đầu: " rõ ràng sư phụ bảo nó đọc tên tuổi ngày tháng năm sinh thôi vậy mà cái thằng này làm hẳn cả một bài thơ để chiêu hồn quỷ, làm gì mà nghiêm túc ghê vậy", tôi không nghĩ nửa tiếp tục quan sát xem tình hình thế nào, sau khi nó đọc xong vài ba lần thì gió bắt đầu nổi lớn, cỏ lá quặn khắp nơi, 3 nén nhang bỗng dưng phựt cháy sáng rực, thằng dương rất sợ nhưng nhớ lời dặn của thầy Năm, nó cố gắng ngồi vững một chỗ, hồi sau trong ngôi mộ từ từ trồi lên một nữ quỷ mặt mày trắng toát, những chiếc răng lởm chởm trên miệng nó đen sì trông rất đáng sợ, trên cổ nó có hằn một vết cắt rất lớn,khi thấy quỷ xuất hiện xém chút nữa là hân đã la lên cũng may tôi bịt miệng cô ấy kịp, gió lớn vẫn thổi bỗng dưng con nữ quỷ này gầm lên một tiếng rất to, rồi đột ngột không gian tĩnh lặng phăng phắt, thằng dương không biết nhắm ngiền mắt từ bao giờ, lúc mọi thứ trở lại bình thường nó chậm rãi mở mắt ra ngước nhìn lên, con nữ quỷ không thấy bóng dáng đâu nữa mà chỉ còn bóng một cô thiếu nữ xinh đẹp mặc chiếc váy đỏ lợn lờ qua lại trên mộ, thằng dương nhìn xuống cái váy nó đem lại thì đã biến đâu mất, thì ra con quỷ đó đã đồng ý lời cầu của thằng dương, dương mừng thầm trong bụng nó nhanh chống khấn tiếp: "nếu đồng ý làm vợ tôi thì cô hãy đi theo tôi",nói xong nó đứng dậy nhổ 3 cây nhang lên rồi chầm chậm rời khỏi nghĩa địa, quả thật con nữ quỷ đã bay theo phía sau. khi chứng kiến mọi chuyện tôi đã cảm thấy lạnh cả xương sống, không ngờ thằng dương lại có thể chịu đựng giỏi như vậy, tôi quay sang gia hân thì thấy cô ấy đứng trân không nhúc nhích, tôi liền lay cô ấy cho hoàn hồn rồi kéo tay chạy ra phía ngôi mộ.

Lúc này dương đang cầm 3 nén nhang tiến về phía đầm bông súng, vì nó sợ quá bước chân mỗi lúc một chậm chạp, con nữ quỷ thì thoắt ẩn thoắt hiện, lúc ở sau lưng khi thì phía trước, lúc ở ngọn dừa khi ở cành cây sao, thằng dương không dám nhìn chỉ cúi đầu lủi tới. bất chợt nó đụng vào cái gì đó rồi ngã lăn ra đất, nó ngước lên thì ra là thằng tư ếch và sáu gai, hai gã bợm nhậu của làng đang say sỉn kè nhau về, đụng phải dương thằng sáu gai nổi nóng lảo đảo bước lại thộp ngay cổ áo dương kéo dậy quát:

– Thằng này mày đuôi hả mậy, đi đứng không biết nhìn đường à, làm anh em tao té ngã bị thương rồi này, mày phải đưa tụi tao 100 nghìn coi như tiền thuốc men, mày mà không đưa ông sẽ nện mày một trận

Nói dứt lời, sáu gai cung tay lên định dọa thì đột nhiên chớp mắt vụt một cái thằng sáu gai đã nằm trọn lỏm trong bụi tre gần đó, không còn biết trời trăng mây gió gì nữa. riêng thằng tư ếch thì hoảng hồn bỏ chạy mất dạng, thằng dương không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, sợ trễ kế hoạch nên vội bước đi tiếp. rồi nó cũng đến được đầm bông súng, trong bụng mừng thầm nó bước lên rồi cắm 3 cây nhang ở mũi xuồng, con quỷ bay lên theo rồi lơ lửng ở đó, thế là dương nhanh tay chèo. ..

Ngay lúc này đây, đúng nửa tiếng đồng hồ tính từ khi thằng dương rời khỏi nghĩa địa, theo kế hoạch thì giờ này nó đã qua đến bờ và tiến vào khu rừng nơi bày trận địa. nhưng vì dương bước đi chậm chạp và đụng độ phải bọn say sỉn nên thời gian đã sai lệch không theo dự kiến, tuy nhiên tôi và hân không hề hay biết chuyện đó, vẫn y theo sắp xếp mà làm. nhìn đồng hồ đã tới lúc, tôi chộp cây búa tạ nện lên giữa mộ cả chục phát làm nó lủng một lổ to tướng, rồi tôi lại cắm đoạn tre vào đóng mạnh xuống. .. bụp. .một tiếng vang lên, có lẽ đã đủ sâu, tôi giục hân đổ máu chó mực vào ống tre. ..cũng đúng lúc này xuồng của dương chỉ vừa mới ra khỏi bờ vài sào, con nữ quỷ bị máu chó mực ngấm vào xương cốt nên gào thét ầm trời, biến lại hình dạng quỷ dữ ban đầu, tiếng rít đau đớn của nó ghê rợn vang trong đêm tối, làm gió lớn thổi lên, cây cối ngả nghiêng mặt đầm dậy sóng, chiếc xuồng của thằng dương cũng lắc mạnh. con quỷ này đã phát hiện ra thằng dương hại nó nên nó bay thẳng vào người thằng dương định nhập hồn hãm hại thì bị đánh bật ra bởi áo lưới ểm bùa thằng dương mặc bên trong, việc này không làm dương bị nhập hồn nhưng đã làm nó văng khỏi xuồng rơi xuống đầm bông súng, con nữ quỷ gào lên rồi vụt bay vào bóng tối tiến thẳng về nghĩa địa nơi tôi và hân đang đổ máu chó lên xương cốt nó, mới đổ được nửa thùng thì hân ngừng đổ, tôi thấy lạ ngước định lên giục hân nhanh tay lên, thì thấy hân há hốc mồm, tay run run chỉ về phía sau lưng tôi, cảm thấy có điềm chẳng lành tôi từ từ quay mặt lại thì thấy con quỷ đó đứng ngay sau lưng tôi, mái tóc dài của nó phất phơ trong gió, vẻ mặt trắng bệch của nó dường như rất giận dữ, nó lại nhe răng ra gào lên, quơ tay một cái tôi văng xa cả chục cái mộ rơi trúng ngay cái mộ xi măng rớt xuống, tức ngực nên tôi bị ói một ít máu. con nữ quỷ lại quay sang hân nó bóp lấy cổ hân xiết mạnh, hân không thở được mắt trợn ngược lên, mặt tím tái. tôi cố gắng lếch dậy chạy thật nhanh về phía nó rồi móc trong túi ra lá bùa sư phụ đưa cho đánh thẳng vào đầu nó, nó hét lên kinh hoàng bị đánh văng ra xa, tôi nhanh chóng nắm tay hân lao đầu chạy, chạy một đoạn tôi ngoáy lại xem thì thấy bụi lốc mù trời quay quanh ngôi mộ của nó, cây tre cắm vào mộ nó từ từ trồi dậy rồi bật ra khỏi mộ, lúc này tôi không nhìn nữa chỉ còn biết cố chạy thục mạng. ra đến mé đầm không thấy thằng dương đâu chỉ thấy chiếc xuồng trôi dạt vào cặp mé, tôi lo lắng vô cùng vì biết là đã có chuyện rồi, tôi và hân phóng lên xuồng bơi được vài sải thì. ..ầm một cái, từ dưới đáy đầm ngoi lên cái gì đó chụp vào mạn xuồng làm chúng tôi suýt ngã, tôi chấn tĩnh lại nhìn kỹ thì phát hiện đó là thằng dương, chúng tôi mừng rỡ lôi nó lên xuồng. nó sặc sụa liên hồi vì bị uống phải nhiều nước, sau một lúc nó hồi tỉnh lại tôi liền hỏi:

– Có chuyện gì xảy ra với mày vậy?

Nó thở một hồi rồi nói:

– Khi nãy tao bị nó đánh văng xuống đầm, trong lúc đó tao đã cố gắng nín thở không dám ngoi lên, đợi ít lâu tao mới dám trên khỏi mặt nước thì không thấy con quỷ đâu nữa, tao ôm mạn xuồng nghỉ mệt một hồi vừa định leo lên thì đột nhiên có một bàn tay lạnh ngắt chộp lấy chân tao lôi mạnh xuống nước, nó kéo tao thẳng xuống đáy, tao cố dãy dụa nhưng vô ít, bàn tay của nó trơn như lươn tao không tài nào nắm dính. một hồi sau tao không còn nín thở nổi nữa, trong thoáng chốc tao mới sực nhớ ra lá bùa thầy Năm cho tao trong túi áo, tao liền moi ra dán vào tay nó thì tức khắc nó buông ra nên mới toàn mạng gặp mày nè

– Chắc có lẽ là ma da – hân tiếp lời

– Thôi ta nhanh đi thôi – tôi giục- à khoan đã, còn một chuyện nữa tao muốn hỏi mày, khi nãy bài khấn mày đọc ở đâu ra vậy

– Tao tự nghĩ ra thôi, tao thấy làm vậy sẽ thành khẩn hơn con quỷ sẽ dễ xuất hiện hơn.

– Mày đúng là bệnh thiệt mà!

Vừa nói tôi vừa chèo nhanh tay sang bờ bên kia, cặp bến thì tiếng cây cối xô vào nhau nghe xào xạt từng hồi một ở phía xa, tôi biết là con quỷ này đã đuổi theo đến nơi, tôi bảo mọi người dùng hết sức chạy thật nhanh về nhà, chúng tôi chạy băng băng trong đêm tối, đôi chân gần như muốn nhũn ra mà tiếng gió càng lúc càng gần, tôi ngoáy lại thì thấy bóng trắng đang bay rất nhanh ở phía sau lưng, tôi chỉ còn biết dùng hết sức bình sinh để chạy, rất may mắn là chúng tôi về đến nhà kịp lúc, đến đây thì con quỷ đã rơi vào trận pháp tinh linh càn khôn trận, sư phụ tôi đang đứng ở phía đàng, thấy ông ta con quỷ dừng lại rồi nó rít lên trong cơn gió, dường như nó nhận ra sư phụ tôi, ngay lập tức nó định quay đầu bỏ chạy khỏi trận pháp thì bất thình lình long và phượng từ trong bóng tối phóng ra, trên tay cầm hai nhánh dâu tằm đánh túi bụi vào thân con quỷ lùa nó vào lại trận pháp, rồi hai đứa nó đứng chấn giữ cửa hậu tuyệt không cho nó có đường rút. lúc này thầy Năm niệm chú rất nhanh, động tác bắt ấn chú cũng nhanh nhạy không kém, con nữ quỷ càng quằn quại và không ngừng kêu la thảm thiết, ngay lúc này thầy Năm nhanh như cắt rút lá bùa đã khai quang ném thẳng vào người nó, con quỷ rú lên một tiếng vang vọng rồi lao thẳng vào bóng đêm biến mất, mọi thứ trở lại im ắng, dương nóng lòng quay sang hỏi thầy Năm:

– Thầy ơi, nó chạy mất rồi.

thầy điềm nhiên đáp:

– Các cháu yên tâm, nó đã rơi vào trận pháp của ta thì đừng hòng ra được, đây là trận pháp dùng ngũ linh làm "Ấn" và Môn thần làm "trận", ngũ linh ở đây là 5 tượng đồng linh thú của tổ sư truyền lại cho ta bao gồm Kim lân trấn hướng tây, Bạch hổ hướng đông, Huyền vũ hướng nam,Chu tước hướng bắc và Thanh long trấn giửa, còn Môn thần ở đây là 2 vị khuyến thiện và phạt ác, ta đã nhờ xác thể của long và phượng để hình thần mượn oai trấn giữ cửa lui của nữ quỷ. Thật ra con quỷ này không trốn thoát mà chỉ ẩn mình đâu đó trong những bụi cây kia chờ ta mất cảnh giác nó sẽ thừa cơ chốn thoát.

– Vậy làm sao bắt được nó hả thầy?

thầy Năm mỉm cười rồi quay sang bảo tôi:

– Giờ đến lúc con nên thể hiện cho ta xem con có tư chất làm đệ tử ta không rồi đó!

– Ý thầy là sao?

thầy Năm không trả lời quay sang bảo hân vào nhà lấy ra một hủ gạo, sau đó ông bẻ một nhành liễu cắm vào, rồi chôn một đạo bùa dưới đáy hủ.. Thầy nhìn tôi:

– Cầm hủ gạo lên đi!

Tôi lóng ngóng làm theo nhưng vẫn chưa hiểu chuyện gì, thầy lại nói tiếp

– Đây là cách tìm ra nó, con hãy cầm hủ gạo này bước vào trận, đi theo chỉ dẫn của cành liễu nếu ngọn liễu hướng về chổ nào thì chổ đó chính là nơi con quỷ đang ẩn nấp, khi đến gần con quỷ gạo trong hủ sẽ tự động văng ra, lúc đó con hãy rút cành liễu này đánh vào nơi nó ẩn nấp, con nữ quỷ ắt sẽ hiện thân.

Mặc dù tôi là một kẻ gan lì, nhưng sau những gì vừa xảy ra trước mắt khiến tôi không khỏi có chút e dè, đây cũng lần đầu tiên trong đời tôi phải chuẩn bị đối mặt với thứ mà khoa học không thừa nhận, thứ mà trước giờ tôi không tin, thế mà hôm nay tôi phải ở đây để làm ngược lại tất cả mọi suy nghĩ của mình trước đó. tôi lưỡng lự ít giây rồi bắt đầu bước vào trận, không khí ngột ngạt đến khó thở, tôi nhìn về hướng thằng long, thường ngày nó là một thằng nhát gan sao hôm nay lại trở nên khác hẳn, nó đứng im không động đậy, mắt cũng đứng trân không nhấp nháy, một tay cầm dâu tằm đưa ngang đầu, tay kia bắt ấn nhìn rất uy nghiêm, cả con phượng cũng vậy.

Tôi lại đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, rồi nhìn xuống cành liễu. bỗng dưng cành liễu từ từ chuyển động, nó quay đầu về phía bên trái tôi, tôi vội ngước lên nhìn, trước mặt là một bụi tre lớn cành lá dày đặt, tôi chậm rãi bước đến bụi tre càng gần tôi càng nghe rõ tiếng thân tre cọ vào nhau cót két, cành liễu trên tay tôi cũng bắt đầu run lên nhè nhẹ và gạo trong hủ tự động nảy lên lăn tăn. .. lúc này mồ hôi lạnh của tôi cũng bắt đầu chảy xuống, tôi nín thở đưa tay cầm cành liễu dùng hết sức mình quật mạnh vào thân tre. ........ bỗng dưng một tiếng rú đau đớn vang vọng khắp nơi trong đêm tối, tàn tre vỗ vào nhau dữ dội. đột nhiên lúc đó có một nhánh tre lớn cong xuống vật thẳng vào tôi làm tôi văng ra xa, hủ gạo cũng đổ hết ra đất, tay tôi chống xuống đất trúng nhằm vào đá nhọn nên xướt một đường dài. ngay lúc tôi chưa kịp định thần thì một bóng trắng từ trong bụi tre lao tới, tôi hoảng quá đưa tay lên đỡ thì một tiếng rú nữa vang lên, tôi từ từ hé mắt nhìn ra phía trước thì thấy. ..

(còn tiếp )

Ngày đăng: 26/05/2019
Người đăng: Phùng Lộc
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Thất Dạ Tuyết
 

Gã thật hy vọng mình vẫn là chàng thiếu niên hào hoa mạnh mẽ của tám năm trước, cố chấp và không quan tâm tới tất cả; gã cũng từng tin rằng cả đời mình sẽ giữ mãi tình yêu cuồng nhiệt mà vô vọng ấy…

nhưng, tất cả mọi thứ, rốt cuộc vẫn dần nhạt nhòa đi với thời gian. Lạ một điều là, gã không hề cảm thấy khó chịu trước sự tan dần của tình cảm này, cũng không áy náy vì mình đã bỏ cuộc.

Thì ra, cho dù là tình cảm sâu sắc nhất trong đời, chung quy cũng không chống lại nổi thời gian.

Thất Da Tuyết - Thương Nguyệt

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage