Gửi bài:

Tôi kể mọi người nghe

Giữa 7 tỉ người trên thế giới (chưa kể người ngoài hành tinh,gia tăng dân số, sao hỏa đồ, sinh vật lạ, quái thú, quái vật...v...v) cô ấy chọn tôi! Trong số tất cả những người con gái còn lại (không kể người già và trẻ nhỏ nhe) tôi chọn cô ấy...

***

"My thoughts! My feelings! Very sad..."

À ừm cũng không mấy ngắn gọn! Tôi là 1 thằng con trai cũng như bao đứa con trai bình thường khác, vẻ ngoài cũng có chút dễ nhìn, miệng mồm thì cũng có chút khua môi múa mép nên chuyện tán gái thì cũng rất bình thường đối với tôi. Cũng biết chút ăn chơi,thú thật lúc trước rất là lăng nhăng và và dễ cuốn hút vào những cô gái (mê gái) nhưng rồi đâu ai ngờ tôi đã gặp em... người con gái làm tôi thay đổi từ mọi thứ từ cách nhìn đến cảm xúc và quan trọng là biết lo lắng mọi thứ cho tương lai và cuộc sống hiện tại mà tôi đang dần thả trôi chìm vào bóng tối.

toi-ke-moi-nguoi-nghe

Tôi đã yêu em... và bắt đầu 1 chuyện tình mới. Có thể nói em là một cô gái hoàn hảo trong mắt của tất cả mọi người em rất vui vẻ và rất dễ gần, là người mà đa số thằng con trai cũng ao ước có được. Nhưng lúc tôi yêu em thì mọi thứ hoàn toàn diễn ra không theo như ý tôi... không trọn vẹn như tôi ao ước như nhưng lần tôi yêu những cô gái khác thứ tình yêu mà bây giờ tôi có thể nói là vội vàng và ham hố xem tình yêu như là trò chơi vậy... Và rồi rất lâu thời gian sau đó đến tận bây giờ em cũng yêu tôi nhưng mà em à, em có biết tôi đã cố gắng rất nhiều, vượt qua biết bao nhiêu thử thách rào cản, kể cả những lần lời em nói ra bất chợt làm tôi như bị dao đâm tổn thương nặng nề... tôi chịu đựng, sự chịu đựng mà chưa bao giờ tôi có thể làm với những cô gái khác, chắc là em không biết lúc đó tôi buồn như thế nào đâu ấy. Mọi thứ diễn ra đều không như tôi mong muốn... nhiều lần tôi chán nản muốn buông bỏ muốn vứt hết đi tất cả mọi thứ, nhưng thật sự tôi chả hiểu cái suy nghĩ cứ cố gắng cố gắng... thật! Chưa bao giờ, chưa bao giờ tôi có thể làm như vậy đến tận bây giờ ngay lúc này đây... vẫn giữ cái suy nghĩ :"cô ấy yêu ai bao giờ và mình là mối tình đầu của cô ấy". Cứ trôi qua từng ngày từng ngày dài khi em bắt đầu đi học đại học... tôi lo lắng, thật sự rất lo lắng, không lẽ lại như những mối tình cũ của tôi ?. Cũng vì không hiểu nhau nhiều lại đâm ra nhiều thứ không ai đoán trước được, lần đầu tiên tôi lại lo sợ mình mất đi người mình yêu. Mất đi người mà tôi luôn cố gắng, người mà tôi luôn muốn ở bên cạnh cùng nhau vượt và đi cùng tôi tới cuối con đường (chắc là sến nhỉ) chắc mn đọc cũng nghĩ người như tôi làm gì có suy nghĩ như vậy... ai nhìn vào cũng bảo thằng ham chơi,lăng nhăng,mê gái như tôi thì từ bỏ có khó khăn gì đâu. Ừm thì ai cũng bảo vậy đó, nhưng rồi có được đéo đâu chứ! Bố ai giải thích hộ tôi với.

Đếm được trên khoảng 2 3 lần em muốn rời bỏ tôi rồi ấy, nhưng tôi không đồng ý vì không muốn, tôi đã yêu em rồi yêu thật sự ấy, nên tôi luôn cố gắng dù mọi hoàn cảnh xấu đi đên như nào tôi vẫn không có từ bỏ mặc dù tôi rất buồn và mức giận dữ cao trào đến mức nào nhưng hoy bỏ đi... tôi cũng nghĩ tính tình của tôi rất là khó hiểu, sáng nắng chiều mưa, mau bực bội cũng rất mau chống nguôi đi, điên điên ngáo ngáo vậy đó. Ừm tôi cũng nghĩ nhiều lần thôi bỏ đi còn nhiều đứa con gái khác mà, bạn bè tôi cũng vậy:" thôi mày bỏ mẹ nó đi, gái gú thiếu đéo đâu phải lăn lội cực khổ". Nhưng ai nói thôi cũng kệ vậy, vì sự thật tôi nhận ra từ lúc yêu em tôi đã khác đi nhiều - biết quan tâm lo lắng từng li từng tí một trong mọi thứ (em là hàng đầu), biết mình nên làm gì và không nên làm gì trong mọi hoàn cảnh không nóng nảy và vội vàng, "biết điểm dừng của cảm xúc cũng như tình cảm" quan trọng là cái này đây và nhiều thứ khác trong tôi nữa ấy... tất nhiên là giờ tôi chỉ yêu cô ấy, không lăng nhăng gái gú vớ vẩn, không quan hệ với nhiều cô gái khác vì chả thích thú gì nữa cả (à mà đẹp thì tất nhiên phải nhìn ời đúng hôn) chỉ biết làm gì tốt cho cô ấy thôi... cảm xúc nhất thời với bao nhiêu đứa con gái cũng đâu mất tiêu (nhìn là muốn tán, c* xã giao... đùa ấy). Ừm chắc là tôi yêu cô ấy quá rồi vì có đời nào mình chiều chuộng quan tâm tới người ta như vậy trước đây đâu... đâu có yêu nhiều đến nỗi mà phải như vậy (biết ghen nữa chứ, vaicahon). Những cô gái trước đều muốn từ bỏ tôi như kiểu làm cho tôi nhụt chí yếu mềm hay thử lòng thử dạ rồi quay lại với tôi vậy đó, thì quay lại nhưng rồi chính tôi lại từ bỏ họ (mặc dù vẫn thương và còn yêu) vì dường như đã không còn như tôi mong đợi nữa rồi (vì nhiều lí do...).

Nhưng chính bây giờ tôi lại là người luôn cố gắng làm mọi thứ vì cô ấy muốn cho cô ấy thấy và hiểu rồi cảm nhận... biết rằng tôi làm mọi thứ là vì ai, cố gắng là vì ai, mong muốn luôn được hạnh phúc vui vẻ với cô ấy là vì điều gì. Mọi người nghĩ chắc tôi lụy tình mất rồi... nhưng chắc chắn là không nhé, chắc chắn ai cũng muốn tốt cho người mình yêu muốn người yêu mình hiểu và đc nhận lại thứ mà mình đã cho đi, vì cô ấy đã và đang yêu tôi chứ đâu phải tôi yêu đơn phương đâu mà cho đi mà không nhận lại chứ... trong tình yêu 2 người phải luôn công bằng với nhau chứ không thì người này làm vì người kia rồi người kia chả biết làm gì cả chỉ biết nhìn rồi không làm gì cả thì làm thế mé nào mà trọn vẹn hạnh phúc được chứ ?. Phải biết cố gắng và trân trọng nhau ở bên nhau ở mọi hoàn cảnh và chấp nhận mọi thứ từ người mình yêu vì dẫu có yêu cầu người ta làm thì cũng chỉ là sự ép buộc và là do mình muốn thôi, chả trân trọng tí nào cả. Nên vì vậy tôi yêu cô ấy là tôi tự nguyện, tôi làm mọi thứ vì cô ấy cũng là do tôi tự nguyện, nên dù có gì đi nữa đến với tôi thì tôi cũng chấp nhận...

Tôi viết chút ít như thế này không có ý dạy đời hay ns về tình yêu như thế nào cả, chỉ muốn cô ấy đọc được và hiểu điều tôi đang làm và muốn nói điều mà tôi mong muốn mà bao lâu nay cô ấy vẫn giữ rào cản khoảng cách thổ lộ tình cảm và tình yêu cô ấy dành cho tôi như thế nào...

Vì tôi bây giờ rất muốn nhận được tình cảm và cảm xúc từ cô ấy. Tôi biết em không phải là người vô tâm, không phải là người chỉ biết nghỉ riêng cho bản thân mình, tôi biết em yêu tôi như thế nào nhưng em vẫn chưa phá bỏ rào cản giữa tôi và em để biểu cảm giữa hành động và cảm xúc nên thổ lộ như thế nào... tôi là mối tình đầu của em điều đó rất tuyệt nhưng em là mối tình cuối cùng của tôi thì điều đó còn tuyệt vời hơn!

Tôi nói với em rất nhiều, luôn nhắc nhở dặn dò e mọi thứ mọi cái (dù là những việc nhỏ, như đi đứng ngoài đường chẳng hạn) rất cẩn thận và luôn lo lắng cho e, giải thích cho em hiểu những điều khó nói, nói cho em nghe. "Em thiếu kinh nghiệm trong tình yêu..." tôi chỉ cho em biết. Mặc dù điều đó nghe có vẻ không hợp lí cho lắm nhưng cũng vì trong tình yêu không giữ là mất mà, tôi sợ mất em (thật đấy). Tôi đã yêu em mất rồi yêu rất nhiều ấy, tôi muốn giữ em là của riêng tôi (của để dành) nên vì thế tôi luôn trân trọng mọi thứ dù là nhỏ nhặt em dành cho tôi nhưng đối với tôi giờ đây những điều đó cũng đủ để bù đắp cho những cố gắng chịu đựng chờ đợi, mong đợi rất nhiều từ em...

Đúng là tôi chịu đựng không có giới hạn mất ời... cảm giác như mình đang làm điều mà không có kết quả tốt đẹp dành cho tôi vậy. Cứ cố gắng cố gắng rồi liệu có đổ sông đổ bể cả không nữa, không ai biết trước được tương lai nhưng mà thực tế khi yêu biết trân trọng nhau biết nên làm gì cho nhau để cả hai được trọn vẹn thì sẽ bền lâu đúng không ?. Chứ hiểu nhau hay không cũng không bằng trân trọng và cố gắng vì nhau đâu (thật đấy) vì tôi thấy thực tế là như vậy đó... mặc dù có khó khăn hay gì đi nữa (trừ khi có chuyện gì nghiêm trọng từ cô ấy) tôi sẽ không từ bỏ dễ dàng như trước đây nữa đâu! Nô nevờ!

Giữa 7 tỉ người trên thế giới (chưa kể người ngoài hành tinh,gia tăng dân số, sao hỏa đồ, sinh vật lạ, quái thú, quái vật...v...v) cô ấy chọn tôi! Trong số tất cả những người con gái còn lại (không kể người già và trẻ nhỏ nhe) tôi chọn cô ấy...

Tự dưng viết xong lại hết buồn, ơ hay thật ấy. Chắc hết xăng để bay cmnr feelingggg!! (Đùa ấy) chỉ mong em thật sự hiểu và biết mình nên làm gì...

(Làm nhảm trong lúc feel* không có đầu có đuôi ai đọc k hiểu hay khó chịu thì thông cảm nhe, vì cô ấy đi ngủ rồi nên mình không biết nói cho ai cả nên viết lên đây vậy...)

Ngày đăng: 11/04/2016
Người đăng: Hoàng Thánh Cường
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Đừng tùy tiện khóc
 

"Thần Tử nhớ lấy, sau này đừng tùy tiện khóc với đàn ông. Khóc thì nhiều nhất cũng chỉ khiến đối phương khó xử, không thể thay đổi được gì cả. Người yêu thương con thật sự sẽ không dễ dàng khiến con khóc; người làm con khóc, hầu hết là sẽ không quan tâm đến nước mắt của con"

Con đường đưa tiễn đầy hoa - Thanh Sam Lạc Thác

 

Truyện mới cùng mục

Tags

Fanpage