Gửi bài:

Chương 3: Bạn trai là hàng hóa

Đin Nghiêm làm vic hiu sut qu tht không th khinh thường, không hết mt vòng này, nàng lin hn Xuân H đi kim tra hàng hóa. Mun hi Đin Nghiên tìm hàng hóa này là loi người như thế nào? Đó là bn hc ca ch h nàng, nghe nói hn là người thành tht, gia cnh tt đp, công tác n đnh. Tóm l, là khó có được thanh niên anh tun tui tr tài cao, có th so vi Trình Gia Lp, tc chết Trình Gia Lp!

Đin Nghiên nói: “Con nhóc, ch đã kim tra hàng trước, hàng hóa đến thì tr tin, không hài lòng cùng lm thì tr li hàng, ch đây trong tay đang nm mt nhóm cùng mt loi hàng hóa, hàng nhp khu đu có, c chm rãi chn, cho đến khi có mt người cho ngươi va lòng!”

Xuân H git mình xúc đng nho nh, nàng rt cc phi thoát khi tình trng đc thân tr thành người v, nàng tui còn tr như hoa như ngc, so vi Trình Gia Lp tiu lão đu kia, hin nhiên giá tr th trường ca nàng có v tt hơn là đúng thôi!

Cui tun, Xuân H trang đim t m mt chút, nàng đem mái tóc dài đen bóng mm mi buc lên cao, l ra cái trán trơn bóng no đ, xoa hai má hng hng ging màu môi, mt trái xoan xinh xn. Thot nhìn cũng là mt tiu m nhân, làm sao mà người s không theo đui đây!

Nàng mc mt áo choàng dày màu vàng nht, mt đôi giy màu sc, dùng khăn quàng c tht dài qun vài vòng che na khuôn mt, ch l ra mt đôi mt to như nước trong veo.

Nàng cm theo cái túi đi ra ca, va vn khi ti ca nhà ca Gia Lp. Trình m đng ca nhìn Xuân H tm tm hi: “Đi chơi a?”

Xuân H gt gt đu.

Trình m gi Gia Lp mt tiếng: “Gia Lp, đi xe bên ngoài không tt, con đưa Xuân H đi a. Nhc ti chuyn này cũng phi đ ta nhc nh, đưa bn gái không phi là đúng sao!”

Nếu mt Xuân H không phi b khăn quàng c che khut, thì Trình m khng đnh có th nhìn thy nàng lúc này đang xu h vô cùng, biu tình m mt không biết xoay x thế nào. Nàng nhìn nhìn Gia Lp, phát hin ra dường như hn cũng không có biu tình gì, cũng nghe thy được “Thun tin mang rác đi đ mt chút”, tt nhiên là lnh nht gt gt đu.

Đi xung dưới lu, Xuân H cho tay vào trong túi áo, cúi đu mt mình hăng hái đi phía trước, nàng mi  không cho rng Gia Lp có lòng tt đưa hàng đi đâu!

Nhưng mà —— nhưng là ——

“C Xuân H! xe ca tôi có bên đy đâu, cô đi hướng nào đy?” Gia Lp đng phía sau nàng gi nàng li.

Xuân H sng st, xoay người cười hì hì nht điên nht điên chy ti, chân chó dường như tiến đến trước mt ca Gia lp: “Khách khí khách khí, tht ngi quá phin toái đến anh phi đưa tôi đi ha! cái gì, tôi phát hin ra hôm nay anh không phi đp trai bình thường đâu nha”

Gia Lp ngi vào trong xe, đã ném mt câu: “Cô không biết rng mình thc ngay thơ sao?”

Xuân H ngm ming, trong lòng đem Gia Lp ra mng cái ln.

Xuân H va vào bên trong xe ngi xung, thì đã bt đu lc li ln xn mt trn. Gia Lp nhìn nàng liếc mt mt cái, t trong ngăn kéo ly ra mt cái khu trang đưa cho nàng, hi: “Đi ch nào?”

Cái Xuân H tìm chính là nó, nàng vui v ro rc ch đường, nói: “A, gia đu hi kia có ca hàng tên là DQ bán kem ly có c món đim tâm ngt, anh có kh năng không biết đi, đến gn giao l sát đường Tân Khai, cái kia đi din vi khách sn Cu Giang …”

“Xuân H.”

“Sao?”

“… Không có gì.” Hn tht s không có bin pháp vi nàng. Ca hàng kem ly kia, hn nh không lm, my ngày hôm trước hn va đi đón nàng. T nh đến ln, nàng vn sa được tính lười biếng, trí nh kém, tt xu huyên náo, đương nhiên, nàng nếu b được thì đã không phi là C Xuân H .

Gia Lp đưa nàng đến nơi, thun ming dn dò nói: “V nhà sm mt chút, ăn ít đ lnh thôi .”

“Không có kh năng làm được ri, tôi chính là đang đi hn hò!” Nàng đem hai ch “Hn hò” nói đc bit uyn chuyn có tình cm, ging như đang thi đc din cm, rt ging vi khi Chu Thiến Văn ph ha vào.

Gia Lp n n cười mt chút, khi đng xe nói: “Thế thì chúc mng cô, thun tin thay anh bn kia thương xót mt chút.”

Ch Gia Lp đi xa , Xuân H mi phn ng tr li, nàng li b hn cười nho. không cn che đy khinh thường, tht đáng bun là, nàng luôn chm na nhp mi phn ng tr li lúc chính mình b khinh b. Xuân H sa li khăn quàng c, âm thm tr li mt câu: “Phù h cho ngươi đang đi bt ng b n lp, sc lang!”

Xuân H đến trước mt ca hàng đã thy Đin Nghiên nhìn nàng ngoc ngoc, nàng tháo khăn quàng c ra đi qua, nhìn thy nam nhân ngi bên cnh Đin Nghiên, vì thế hai mt sáng lên, toát ra năm ch —— Loi hình soái ca nhã nhn, nàng thích!

Soái ca tên là Chung Gia Bình, đeo mt kính, din mo thanh tú, nói năng tao nhã, công tác ti Cc đt đai thành ph, c nhà có ba người hai thế h đu là nhân viên công v. Xuân H theo đui hưởng lc an bình,  tướng mo này, gia cnh này, công tác này, tuyt đi phù hp vi yêu cu ca nàng. Chính riêng đôi môi mng manh ca hn, nàng không thích lm, bi vì rt ging Gia Lp.

Gia lúc đang nói chuyn vi nhau, Xuân H ngượng ngùng hướng Đin nghiên nháy mt ra hiu t v chính mình thc va lòng. Tiếp nhn được tin tc ca Xuân H, Đin Nghiên lin v bàn, quyết đnh như thế ri!

Nàng cười ha h hai tiếng, sau đó biu tình ra v đáng tiếc: “Tht ngi quá, mình đt nhiên nh ti còn có chút vic chưa làm xong, đi trước , mi người chm tán gu!”

Đin Nghiên va nói xong rt nhanh lin không thy bóng dáng đâu, Xuân H thn thn bí bí nh ging nói vi Chung Gia Bình: “Lý do tht chán quá! khng đnh là cô y b táo bón phi chy v nhà đi!”

“Kỳ tht thì lý do táo bón này cũng rt rách nát .” Chung gia bình cười nói.

Xuân H nht thi đ mt, chng l, nhìn người không th nhìn b ngoài sao? Soái ca này kỳ tht cũng là bo quân mt lnh, mt người d thú sao? Bng không làm sao mà biết Xuân H là tìm lý do…

Kết qu là, C Xuân H lin ngượng ngùng thu hoch mt bn trai như vy, tc đ này cũng làm cho Xuân H bt ng, Đin Nghiên cũng cm giác vui mng sâu sc, bi vì nàng nếu không dùng hướng Xuân H đy mnh tiêu th ca nàng cùng mt loi hóa cùng nhp khu hóa .

Bui ti, Xuân H hoàn thành xong mt v kch, đóng máy tính nhìn ánh trăng ngoài ca s. Ra v nhìn đến bóng người lc l ban công cách vách, nàng đi thong th ra ngoài ban công nhà mình, qu nhiên, Gia lp đang đng ban công đi din thu qun áo .

Nàng gi mt tiếng: “Gia Lp.”

Gia Lp nhìn nàng mt cái, “Cái gì?”

“Nói cho anh, tôi đã có bn trai nha!” Xuân H dương dương t đc nói, “Tôi mi không có chướng ngi vt v chuyn tình cm đâu! Tôi li có rt nhiu người theo đui ! Tôi cô gái như hoa này mi không ging như anh nói không mang đi tiêu th được!”

“Tôi khi nào thì nói cô không g được đi ra ngoài?”

Ngch… ? Không có sao?

“Dù sao ý t ca anh cũng chính là như thế!”

Gia Lp thu qun áo xong, đi đến phía cui ban công, nhìn Xuân H nói: “Tht ra tôi cũng phi cm ơn cô, tôi không th nghe theo li m, không phi vì tôi không đáp ng đính hôn vi cô, mà là trong lòng cô đã có người khác. Đu là chuyn vui mng, không phi sao?”

Xuân H ngây ngn c người, hình như là có chuyn như thế… Nhưng là, sao li có đim không đúng, không phi nàng mun khoe vi hn sao, mun chng minh vi hn rng nàng không có chướng ngi v vn đ tình cm? Như thế nào li biến thành hn lý do thoát khi nàng ca hn? Nàng rt cuc vn là chưa có đùa gin được hn, nhưng li b hn đo ngược li mt phen.

Xuân H còn đang sng s, li nghe thy Gia Lp nói: “Xuân H, cô cũng không còn nh , nên chu trách nhim vì hành vi ca chính mình đi.”

Nói xong, hn đy ca vào phòng, ch cha li Xuân H đng trên ban công b gió thi lnh

Li này là có ý gì?

 

Mục lục
Ngày đăng: 17/03/2013
Người đăng: Vũ Biên Thuỳ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên

Mục lục