Gửi bài:

Chương 00

Tiết tử

Cuối tháng tư, hương xuân vừa hết, hắn từng bước bước lên đài cao, bên dưới người người vây quanh tầng tầng lớp lớp.

Xuống tay hạ sát giáo chủ ma giáo làm loạn, kể từ giờ phút này giữa chốn võ lâm không có người dám nhìn thẳng mắt hắn. Lăng Tiêu kiếm trong tay nhiễm đỏ máu tươi, hắn đứng trên vạn người, đến khi nhìn lại, chúng nhân nhìn hắn không ai không có cảm kích.

Kiếm thép chỉ thẳng trời cao, hắn ngửa mặt hô lớn, "Ma giáo đã tận!". Âm thanh hùng hồn rắn rỏi, tựa như muốn vươn tận trời cao.

Mấy vạn người bên dưới reo hò hưởng ứng, thanh âm vang vọng một góc trời, có người vui cũng có kẻ buồn, có người cười vang sảng khoái, cũng có kẻ thần thái sững sờ.

Ba năm trước ma giáo lớn mạnh xâm lấn Trung Nguyên, khắp nơi dân chúng lầm than, nhà tan cửa nát. Cũng từ lúc đó, những người nuôi chí báo thù tập trung lại một nơi, trong đó có Thượng Quan Kỳ Hoa.

Chỉ là, hắn mang thù hận là thật, một lòng báo thù cũng là thật, nhưng hiện giờ, hắn lại muốn buông trường kiếm trong tay, rời đi khỏi nơi này ....

Đôi con ngươi sâu thẳm quét qua đám người, cách đó không xa dưới gốc cây dương lớn, nữ tử áo hồng lặng yên ngắm nhìn khung cảnh. Ánh mắt hai người gặp nhau, nàng cười tươi, lười biếng giơ ngón tay cái với hắn, mặc dù quá xa không nghe thấy, nhưng hắn cũng biết, nàng đang nói: "Được lắm, không hổ là nam nhân của ta!"

Hắn thu kiếm, trên cao ánh nắng ấm áp tràn ngập, vậy mà toàn thân hắn bị máu tươi nhiễm đỏ lại lạnh toát, "A Chước."

Tiếng gọi rất nhỏ theo gió trôi đi xa, nữ tử dưới tán cây dương khuôn mặt tươi cười dần dần biến sắc, gió mát tháng tư lướt qua, đem theo lá cây bay xuống, nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tay áo hồng nhạt khẽ lay động, tản mát đi như sương khói.

Tan đi?

Nét cười trên môi còn chưa biến mất, con ngươi đã co rút mãnh liệt. Đám người vây quanh hắn sắc mặt phút chốc tái nhợt, chỉ thấy hắn thi triển khinh công, lướt qua vai mọi người phi thân đến gốc cây dương.

Ngày đăng: 03/05/2013
Người đăng: Alex Chu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?