Gửi bài:

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy?

Hùng nói:

- Không hề có!

My nói:

- Một người đàn ông như anh mà ko có bồ thì có trời sụp!

***

Công ty của My rất lớn, có tới hàng nghìn nhân viên. Hàng ngày đi làm cô nghe đồng nghiệp kể đủ mọi chuyện, nhưng quanh đi quẩn lại vẫn là chuyện bồ bịch của các sếp. Lúc đầu cô còn chú ý đến câu chuyện của mọi người kể, nhưng nghe nhiều cũng thấy nhàm tai.

Có một hôm đồng nghiệp vừa cười đùa hỏi cô: "Chồng mày có bồ không?"

My đỏ mặt nói: "Đồ chết tiệt, chồng tao ko phải là loại đó!"

My nói như vậy, nhưng trong lòng cảm thấy lo lắng, cô nghĩ chồng mình đẹp trai, có chút quyền lực, lại có tiền, ...khó tránh khỏi bồ bịch.

nghi ngờ chồng

Công ty của Hùng thì lại nhỏ, chỉ có mấy chục người, ngay trong cái công ty nhỏ này, Hùng cũng nghe được rất nhiều chuyện tình vụng trộm. Mọi người trong công ty anh cho rằng, ko bồ bịch mới là chuyện lạ. Trong xã hội hiện nay, hiện tượng bồ bịch càng ngày càng có xu thế tăng lên. Nhưng điều lạ là mọi người ko coi đó thuộc phạm trù đạo đức mà chỉ cho đó là chuyện riêng tư trong đời thường. Điều này khiến Hùng ái ngại, không biết vợ mình xinh đẹp như vậy, có bị kẻ nào tán tỉnh hay ko?

Một buổi chiều 2 vợ chồng ăn uống cùng nhau, My hỏi Hùng:

- Anh có bồ không đấy?

Hùng nói:

- Không hề có!

My nói:

- Một người đàn ông như anh mà ko có bồ thì có trời sụp!

Hùng nói:

- Chỉ cần em tin anh là đủ.

My nghe chồng nói vậy, cảm thấy yên lòng, nhưng ko biết chồng có nói thật hay không.

Một buổi chiều hôm khác, Hùng hỏi My:

- Em có bồ không? My nói:

- Không có!

Hùng nói:

- Một người xinh đẹp như em, đàn ông nào chả thích.

My nói:

- Chỉ cần anh thích em là đủ.

Hùng nghe vợ nói vui mừng, nhưng băn khoăn ko biết vợ nói có thật lòng không.

Đúng vào ngày Valentine, người bán hoa đưa đến cho My một bó hoa hồng rất to ko kèm danh thiếp. Cả phòng làm việc điều nghi ngờ My có bồ, nhưng giấu không cho ai biết. Cũng đúng ngày ấy, Hùng cũng nhận được một bó hồng, không có người tặng, cả công ty đồn ầm lên, người thiệt thà như vậy cũng có bồ.

Khi My trấn tỉnh lại, thấy rất bực, không biết ai chơi trò ác ý như vậy, khiến cô bị oan uổng, cô ngại chuyện này đến tai chồng. Hùng thì thấy bất ngờ, khiến anh khó khăn ăn nói với mọi người, và rất ngại nói với vợ, sợ cô ấy nghi ngờ lung tung. Trở về nhà, Hùng cười hỏi vợ:

- Hôm nay có nhận được hoa không?

My trả lời: "Không". My cũng hỏi chồng: "Anh có nhận được hoa không?" Hùng cũng nói: "Không"

Trái tim hai người điều cảm thấy nhói đau. Hai người đều cảm thấy đối phương nói dối mình, nỗi hoài nghi bỗng trào lên, vì vào ngày Valentine cả hai người đã gửi hoa cho nhau...

Chỉ không lâu sau, My đã cặp bồ, và Hùng cũng có người tình. Động cơ hai người cặp bồ cũng thực đáng nực cười, đều mang tâm lý báo thù. Cả hai đều nghĩ đối phương có bồ...

Ngày đăng: 30/11/-0001
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
 

Khi tôi trưởng thành, có nhà báo phỏng vấn tôi, rằng giữa sức khoẻ, tình yêu và tiền bạc, ông quan tâm điều gì nhất?

Lúc đầu tôi nói nhiều về tình yêu, về sau tôi nói nhiều hơn về sức khoẻ. Tôi phớt lờ tiền bạc, mặc dù tôi nhận thấy đó là một bất công: Tiền bạc chưa bao giờ được con người ta thừa nhận là mối quan tâm hàng đầu dù tiền bạc ngày nào cũng chạy đi mua quà tặng cho tình yêu và thuốc men cho sức khoẻ.

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh)

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage