Gửi bài:

Trước lúc ngủ say

Đến một thời điểm trong tương lai, trong mớ ký ức bạn có thể lưu giữ được bằng bộ não nhỏ bé của mình, một cách vô tình hay hữu ý, một chi tiết nào đó đóng vai trò rất quan trọng.

Tên sách: Trước lúc ngủ say

Tác giả: S.J. Watson

Dịch giả: Nguyễn Lê My Hoàn

Tin là, trong một phút bất chợt hứng khởi nào đó, ai trong chúng ta cũng nảy ra ý viết nhật ký. Nhất là ở thời đại thông tin mạng ngày nay, việc chia sẻ qua blog cá nhân lại trở thành nhu cầu thiết yếu, mà đôi khi thiếu đi lại thấy ngứa ngáy, khó chịu.

Nhưng bạn có chỉn chu viết lại từng ngày sống của mình theo đúng trình tự sự việc và cảm xúc có được hay chưa? Và điều đó có thật cần thiết không?

***

Tôi đang đọc quyển tiểu thuyết tâm lý Trước lúc ngủ say của S.J.Watson (Nguyễn Lê My Hoàn dịch).

Khi đọc được hơn nửa cuốn sách, tôi thấy rất mừng vì từ lâu lắm rồi mới có cuốn sách lôi tôi đi theo mạch truyện từ trang đầu tiên.

Truyện kể về trường hợp một phụ nữ ở tuổi trung niên bị mất trí nhớ từ một tai nạn. Mỗi buổi sáng tỉnh dậy với cô là một cực hình. Thời gian cứ đọng lại trong tâm trí cô ở lứa tuổi thiếu niên vui vầy bên cha mẹ. Khủng khiếp hơn, cha mẹ cô đã không còn. Người duy nhất mỗi khi tỉnh giấc cô gặp là một người đàn ông nằm bên cạnh.

Mỗi sáng, việc đầu tiên của anh ta là gửi lời chào và nhắc cô nhớ, cô đã có chồng. Người đó là anh ta. Với sự giúp đỡ của một bác sĩ, cô lần hồi lại ký ức của đời mình từ cuốn nhật ký. Chàng bác sĩ giúp cô ôn lại những khoảnh khắc quan trọng, những nhân vật đặc biệt của cô trong ngày. Việc cô phải tuân thủ là ghi chép tường tận những gì đã diễn ra trong một ngày, không được phép bỏ sót một chi tiết nào.

Đọc cuốn sách, tôi chợt giật mình: Trễ lắm không khi đã gần nửa cuộc đời, tôi mới muốn ghi lại từng ngày sống của mình qua trang nhật ký - một cách nghiêm chỉnh?

Mỗi chi tiết trôi qua trong một ngày dù nhỏ nhặt đến đâu cũng góp phần tạo nên quá khứ của bạn. Đến một thời điểm trong tương lai, trong mớ ký ức bạn có thể lưu giữ được bằng bộ não nhỏ bé của mình, một cách vô tình hay hữu ý, một chi tiết nào đó đóng vai trò rất quan trọng.

Nhân vật nữ của Trước lúc ngủ say tha thiết mong mỏi, cô có thể nhớ được một phút ân ái bên chồng. Cô muốn thấy gương mặt anh hiện ra trong một khoảnh khắc sung sướng nào đó với cô trên giường. Để, cô tin người đó từng mang lại cảm giác yêu thương và người đó là chồng.

Ký ức thường được hiểu như những gì đã diễn ra mà chúng ta nâng niu gìn giữ. Lắm lúc trong đời, khi bất chợt gặp phải một hoàn cảnh nào đó, chúng ta thường rất khó khăn khi phải cố nhớ lại một chi tiết nào đó. Bởi chúng ta không xem trọng, hay trong quá trình gạn lọc để gìn giữ, chúng ta đã lãng quên ít nhiều. Có phải trong trường hợp này, nơi lưu trữ những gì đã diễn ra trong đời dù nhỏ nhặt hay to lớn, là thật có ý nghĩa?

Đọc quyển tiểu thuyết hấp dẫn này, tôi thấy rõ hơn giá trị mà ký ức mang lại.

Trước lúc ngủ say, hãy ghi lại cuộc đời mình tất cả những gì có thể.
 

Ngày đăng: 16/08/2012
Người đăng: Vũ Biên Thuỳ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
Leo Buscaglia about risk
 

Cười thì sợ giống người điên.
Khóc thì bị kêu mềm yếu.
Đưa tay kết bạn thì rủi ro khi quan hệ.
Chia sẻ tâm tư thì như phơi bày trần trọi bản thân.
Đem ý tưởng, giấc mộng của mình trình cho đám đông mang rủi ro bị gọi là ngây thơ.
Yêu lỡ không được đền đáp.
Sống thì chịu rủi ro về cái chết.
Hy vọng mang rủi ro tuyệt vọng.
Cố gắng thì bị rủi ro vì thất bại.
Nhưng các rủi ro phải được chấp nhận và vượt qua vì cái nguy hiểm nhất cho đời người là không dám làm gì rủi ro.
Người không dám rủi điều gì là người không làm được điều gì, không có gì, và trở thành vô nghĩa.
Người ấy có thể tránh được những đau đớn và buồn bã, nhưng bạn đó sẽ không học gì, cảm nhận gì, thay đổi gì, phát triển gì hay yêu ai và sống thế nào.
Trói buộc vào nỗi sợ, người ấy biến thành nô lệ và từ bỏ tự do cho mình.
Chỉ những ai dám nhận rủi ro, người ấy mới thực sự tự do.

Leo Buscaglia

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage