Gửi bài:

Chương 5 - Gọi hồn

Hãy là chính con và đừng bao giờ hận ai.

Trong căn phòng yên ắng không tĩnh động. Hai con người. Một người ởchính giữa phòng đang đối diện với một tấm ảnh người đã khuất. Còn mộtngười nữa ở bên cạnh.

Nó đang quan sát tấm ảnh người bà quá cố, nhìn sâu vào đôi mắt. Nó đãthấy ánh mắt của bà từ không có hồn bỗng nheo lại. Rồi một nụ cười nởtrên môi bà. Nhưng đó là ở trên bức ảnh. Không lẽ nó đang bị ảo tưởng.Chắc không phải- nó nghĩ.

Và một cơn gió mạnh thổi vào trong phòng trong khi tất cả mọi bức tườngđều không có lấy một kẽ hở để có thể để gió luồn mạnh vào như thế.

Nó ôm Bảo Linh cúi mặt xuống đất.

A! Là bà. Là bà nó. Bà nó đã về và hiển hiện trước mắt nó như một bà bụt.

Mọi ánh đèn trong phòng kể cả ánh nến cũng tắ hết. Người bà xuất hiện ynhư mọt bà bụt, một vị thần xuất hiện trước mắt hai chị em nó.

Nó sốc.

- bà ơi! Là bà thật sao???- Nó gọi.

Hình ảnh người bà của nó gật đầu còn phúc hậu cười với nó.

Nó chạy lại ôm chặt bà. Ôm chặt đến nỗi nó có thể cảm nhận được hơi ẩmtỏa ra từ bà. Nó thấy thoải mái hơn rất nhiều Còn Bảo Linh chỉ ngồi đómà ngắm hai bà cháu ôm nhau được thôi. Vì cô là người thường mà. Chỉ cóthể nhìn thấy linh hồn bà thôi chứ không thể ôm hôn bà như chị cô được.Nói đơn giản hơn là cô chỉ là một người tầm thường.

Giọng nói ấm áp của người bà vang khắp căn phòng nhưng chỉ có mỗi hai chị em nó nghe được.

- Chào các cháu. Lâu lắm không được gặp nhau. Bảo Linh của bà cũng lớntướng rồi nhỉ. Còn xinh đẹp thông minh nữa. ba mẹ con chắc cũng phiềnlòng lắm vì bệnh tật của con. Thật đáng tiếc con không thể phẫu thuậtlại tim hay thay một trái tim khác được vì đề kháng của con yếu. Thậtkhổ cho con. À còn Ngọc Dương. Cháu vẫn ổn chứ. 10 năm. 10 năm tròn kểtừ khi ta ra đi đến một xứ sở mới ta chưa một lần ta thấy con xuất hiệntrong ngày giỗ của bà. Bà không biết lí do tại sao nhưng bà rất mong con tham gia cùng mọi người trong bàn tiệc của bà. Vậy mà con...

- Bà ơi. Bà không thể trách chị được đâu. Trong 8 năm qua chị ấy đã phải ra ngoài mà kiếm sống mà không được nuôi dưỡng dưới bàn tay của mộtngười mẹ, một người cha như con đâu. Ba mẹ đã đuổi chị ra khỏi nhà ngaysau khi bà mất 2 năm. Trong ngày giỗ đầu bà ba mẹ đã nhốt chị dười khochưa gạo. Năm thứ hai thì bị bon người hầu nhốt trong phòng chứa đồ. Dùcó muốn tham dự buổi dỗ bà thì chị ấy vẫn sẽ bị đuổi đi. Nhìn cái cnahrtượng ấy con cũng thấy thương chị lắm. Nhưng mà không thể. Cuộc đời màgiống như một trò chơi với những quân cờ. Bà nhỉ.- Bảo linh thở dài.

Người bà đnag hiện hữu trước mặt nó nhăn mặt lại thương sót cho đứa cháu gái bất hạnh. Chỉ vì là người bị lời nguyền của Quỷ thôi mà mọi ngườilỡ tâm đối xử với nó như một kẻ thừa trong một gia đình quyền quý. Không có tên trong hộ khẩu gia đình. Dường như nó là nguời vô hình trong mắtmọi người. Không lẽ thuộc dòng máu Quỷ thì sẽ tàn nhẫn sao.???

Bà nó vẫn điềm tĩnh vuốt ve mái tóc hun đỏ tự nhiên của nó- một màu tóc hiếm ai thấy từ khi sinh ra:

- Cháu gái ngoan của ta. Có lẽ con cũng đã chịu nhiều khổ cực, nhữngđắng cay của số phận, nhẫn nhục chịu đựng bị bắt nạt, ruồng bỏ trongngần ấy năm qua từ khi thiếu vòng tay che chở của ta. Nhưng ta biết convẫn sẽ sống tốt. Nhưng con à. Con hãy trân trọng lấy 2 năm làm con người nữa. Hãy là chính con và đừng bao giờ hận ai. Kể cả cha mẹ con. Ta biết con rất buồn khi chính cha mẹ là người ruồng bỏ mình trước. Nhưng họkhông cố ý đâu con hay ghét con đâu. Chỉ vì con sinh ra đã là dòng giống của QUỷ rồi mà thôi. Có lẽ con cũng thắc mắc tại sao ta lại đối xử tốtvới con đúng không???

- Dạ.- Nó gật đầu lia lịa.

bà nó bắt đầu kể tiếp:

- Chỉ là ông con cũng là loài Quỷ được thượng đế ban ột kiếp sống ở trần gian trong 20 năm. Nói chính xác hơn là cuốn sách bị thất lạc đónói về toàn bộ những đầu mỗi để nói lên rằng họ Nhật là một dòng giốngbị ảnh hưởng bởi lời nguyền của Quỷ truyền từ đời này sang đời kháckhông dứt. Ông con đã mang theo cuốn sách ấy trước khi đi. Ông khôngmuốn con trai mình-cha các con hiện giờ biết rằng ông con là một loàiQuỷ. Nhưng ông đã để lại một quyển nói về Quỷ cho ba các con. Để ba conhiểu Quỷ là thế nào. Hồi đó, bà đã đọc toàn bộ cuốn sách mất tích ấy. Nó dày khoảng 4500 trang tất cả đều bằng chữ cổ ngày xưa nên rất dễ hiểu.Loài quỷ được chia làm hai loại khá rõ rệt : Một loài đặt tên làVAMPIRE- loài Quỷ hút máu người(chiếm 40%), một loài nữa là loài khônghút máu người nhưng ngược lại loài này sẽ ăn thịt cả đồng bon(chiếm40%). Một số ít chiếm tỉ lệ khá nhỏ trong thế giới quỷ là loài quỷ lương thiện

(5%), một phần đông các loài Quỷ khác(15%). Có lẽ con nghe ba kể cho con nghe về Quỷ Vương rồi đúng không??? Đó là vua các loài Quỷ để chỉ đạođiều khiển loài VAMPIRE để chúng hạn chế hút máu người, cai quản nhữngloài quỷ khác để Quỷ hòa hợp với con người hòa hợp với những linh hồncủa con người do Diêm Vương cai quản. Đáng tiếc thay vì lòng tham lam mà cụ tổ của Quỷ Vương đã nhẫn tâm gây chiến với Diêm Vương và hai bên Quỷ -người đã bị đảo lộn. Do vậy nên họ phải làm hòa với nhau và chia lạinhững thành phần mà mình cai quản. Phần đông thuộc về Quỷ Vương. Nhưnglinh hồn bị lạc lõng, đơn côi khi sống trên trần gian và các loài Quỷkhác. Chỉ có Diêm Vương nahfn hạ ăn chơi với những linh hồn của động vật và nhũng linh hồn người giàu có. Chung chung là vậy. Giờ thì ta sẽ nóicho con biết có kí hiệu trong lời nguyền của Quỷ. Mỗi kí hiệu của QuỷVương tương đương với một lời nguyền. và ngài ấy sẽ chỉ điểm người đạtyêu cầu và gán lời nguyền độc ác nhất cho người đó. Quỷ Vương đã chọncon. COn chính là người kế thừa sự ngiệp của một QUỶ Vương- người độc ác nhất có những hình phạt thích đáng cho nhưng loài Quỷ quá giới hạn chophép. Có ba loại lời nguyền mà Quỷ đặt ra là hình mặt trăng khuyết củacon thể hiện lời nguyền độc địa nhất, rủa cho con 18 tuổi sẽ trở nên tàn nhẫn trong 1 thời gian dài rồi sẽ xuất hiện những chiếc răng nanh giống như quỷ hút máu người rồi sẽ đi hút cạn khô máu của 20 mạng người đểnạp năng lượng ình và cuối cùng là sẽ hóa thành một Quỷ Vương độcác, hung tàn. Lời nguyền thứ hai là biểu tượng hình mặt trời thể hiệnsức mạnh quyền uy của loài quỷ VAMPIRE hơi đối ngược một chút phảikhông??? Biểu tượng hình mặt trời đó gán với ông con nên ông sẽ là chủcủa loài vampire dưới quyền cai quản của con sau này. Sau 1000 năm ôngmới có thể hóa kiếp và sẽ thành linh hồn tu luyện ở phủ Diêm Vương đểtrở thành một con người thực thụ không liên quan đến Quỷ. Con với mộtQuỷ Vương chỉ cần 50 năm thôi. Còn một biểu tượng nữa là hình mặt trăng trong đầy vừa có hình tròn của mặt trời, màu vàng tươi của mặt trăng là một trợ thủ của Quỷ Vương trong việc giản hòa các loài quỷ khi cótranh chấp hoặc cãi nhau. Nhưng không phải Quỷ là có hại. MẶc dù conkhông có nước mắt không thể chảy máu như bao người khác nhưng đổi lạicon có tấm lòng nhân hậu, một trái tim không tàn nhẫn như ác quỷ hay của một ác ma. nên con có khả năng chữa lành bệnh cho loài người, kéo dàituổi thọ cho những người bị bệnh khó chữa đến giai đoạn cuối. Vì vậy con hãy vui lên, cười nhiều vào. Tìm cho con một người con thực sự thươngyêu để trong 2 năm ngắn ngủi con nhận được hạnh phúc sau 16 năm bị ruồng bỏ khinh miệt. Còn cả Bảo Linh nữa. hãy giúp chị con. hãy ở bên chị con nhiều hơn khi có thể. Chị có thể kéo dài mạng sống cho con đấy. Con hãy cô gắng lên để trở thành người tốt-người lương thiện Bảo Linh à. Đểkiếp sau con là một người chủ. Đến giờ rồi ta phải quan lại âm gian. Thế gian đã hết chỗ cho ta ở rồi. Ta mong hai cháu sẽ là hai chị em tốtbiết giúp đỡ nhau. Ta đi đây.

- Nhưng bà ơi. Cuốn sách thất lạc đó làm sao để cháu tìm lại được??? Bà ơi!

- hãy trở thành Quỷ để biết rõ bí mật động trời đó. Con sẽ hiểu ngay thôi vào một ngày không xa.

Hình hài của bà mờ dần, phai dần rồi thành làn khói trắng bị gió thổi bay đi.

Còn nó. Bịt chặt miệng lại để không bật ra tiếng hức hức. Dù có hức hứcthì có ai biết rằng nó đang muốn khóc đâu. Rất muốn ở đằng khác. Whiteôm chặt lấy nó vỗ về an ủi với tình cảm của em dành cho chị ấm nồng.

- Em biết chị không thể khóc được nhiều khi muốn khóc trước mặt ba mẹnhưng họ lại tưởng chị vòi vĩnh giả vờ. Lố bịch thay chẳng ai biết rằngchị không thể khóc hay nói cách khác là chị không biết khóc. Em cũngmuốn được nhìn chị khóc và em muốn chị vui vẻ giống như bà nói. Chị hãymạnh mẽ lên đừng yếu đuối như lúc này. Chị có ăn thật nhiều ớt mong mình có thể chảy một giọt nước mắt cũng được nhưng cùng lắm chị sẽ bị mất vị vài ngày thôi đứng không nào. Chị không thể chảy ra được mọt giot máunào kể từ khi sinh ra, không một giọt nước mắt kể từ khi chào đời, không một tình thương của ai đó từ thuở bé. Em hiểu hết. Chị hãy coi em nhưchỗ dựa của chị.Em sẽ cố gắng giúp chị để chị được hạnh phúc và vui vẻkhi bên cạnh em.

White lặng lẽ nói và khóc theo với một người không thể khóc, khóc thểrặn ra nước mắt mà khóc. Từng giọt nước mặt mặn chát cứ thế từ khóe miWhite rớt xuống chạm vào mái tóc hun đỏ tự nhiên hòa vào cùng ánh nếnvàng rực trong căn phòng yên tĩnh.

hai nguời cứ thế ôm nhau "khóc" một trận dài.

Định thàn được lại mình. White quệt sạch nước mắt. Nó cũng lau choWhite. Cả hai tự nhiên bật cười với nhau như hai đứa trẻ như hạnh phúcbởi điều gì đó. Đúng vậy, White đã thấy mình đỡ bệnh hơn trước rấtnhiều. Cứ như hai trái tim đã được chữa lành bởi tình thương của nhau.Rồi cả hai lại ôm nhau lần nữa để tạm biệt cuộc nói chuyện để trở lạicuộc sống như thường ngày. Một người phải đóng vai cực kì ghét chị. Cònngười kia thì thờ ơ không quan tâm. Và cũng sẽ chẳng ai biết được sựthật sau lớp mặt nạ giả dối đó là một tình thương vô bờ dành cho nhau.

Còn tại một góc phố nào đó, hắn đang lập kế hoạch để chơi xỏ hạii hai chị em nó

Tôi không biết tại sao tôi lại không có nước mắt

Không biết tại sao màu đỏ của máu tôi lại không xuất hiện trước mặt tôi

Máu chỉ lưu thông trong cơ thể mà không thoát ra ngoài bằng bất kì hình thức nào.

Ai đó sẽ nói tôi đặc biệt

Nhưng đâu ai biết rằng đó là một sự đau khổ đối với một cô gái mỏng manh như tôi.

Không thể nũng nịu như bao cô gái khác

Tất cả chỉ vì tôi là Quỷ

Nhưng tôi đâu có ác giống phù thủy, đâu ranh ma như siêu quậy

Cũng không thể ví tôi như cô tâm, nàng Lọ Lem, bạch Tuyết được

Bởi tôi bị coi như vô hình trong mắt mọi người

Nụ cười của tôi chỉ giả dối.

Buồn thay cảnh đời sao lại trớ trêu.

Ngày đăng: 11/09/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?