Gửi bài:

Hạnh phúc đơn giản là yêu và được yêu

Hạnh phúc đôi khi đơn giản lắm anh à? Chỉ cần yêu và được yêu, chỉ cần được có nhau, được bên nhau, thì em tin trời sẽ yên, biển sẽ lặng, thử thách hóa nhẹ nhàng, rào cản chỉ còn là trong gang tấc và bão táp, phong ba trở nên nhỏ nhoi, yếu ớt không đủ nhấn chìm những thứ lớn lao, vĩ đại của tình yêu. Mà nếu như phải đối đầu với sóng gió, bão giông, phải vượt qua muôn ngàn thử thách để có nhau, em vẫn cam tâm dấn thân vào, chứ bình yên để làm gì, an nhàn để làm gì khi mà bên em vẫn không phải là anh – người thực sự làm em rung động.

Hôn nhân đôi khi cũng đơn giản lắm anh à? Chỉ cần yêu và được yêu, chỉ cần cả hai chung tay xây dựng, chỉ cần cả hai luôn cùng nhìn về một phía thì dù anh và em phải sống trong một túp lều tranh, ngày ngày uống nước lã, húp cháo thay cơm, mà được tận tay nấu cho người mình yêu ăn những món ăn dân dã, bình dị, tận mắt nhìn thấy người mình yêu ăn một cách ngon lành, hạnh phúc, em vẫn bằng lòng đánh đổi. Chứ nhà cao cửa rộng để làm gì, đầy đủ tiện nghi vật chất để làm gì khi mà những thứ ấy không mang lại tiếng cười, niềm vui cho em mỗi ngày, cũng không thể sánh bằng một việc làm nhỏ nhoi mà người em yêu luôn mang lại cho em.

Anh có tin không? Em đến với anh hoàn toàn trong sáng, yêu anh, rung động vì anh một cách chân thành, yêu anh trước khi biết mặt anh, trước khi biết rõ về hoàn cảnh, gia đình và thân thế của anh. Chính vì vậy, em không hề bị chi phối bởi bất cứ một điều gì khi đến với anh...

Vẻ hào hoa ư? Không hề!

Nét lãng tử ư? Cũng không!

Con nhà quyền quý, cao sang ư? Lại càng không!

Anh nghĩ sao khi biết ước mơ thời con gái của em bình dị lắm. Em chưa bao giờ đặt ra một khuôn mẫu, hay một tiêu chuẩn, tiêu chí nào cho người sau này em sẽ lấy làm chồng.

Chỉ cần quen nhau đủ chắc chắn, chỉ cần yêu nhau đủ tha thiết, chỉ cần tin nhau đủ trọn vẹn, thì nhất định người đó sẽ là chồng của em, hôm nay, hôm sau và trọn đời trọn kiếp...

Nếu chồng của em chỉ là một anh thợ xây phụ, thu nhập bấp bênh, quanh năm ngày tháng dãi dầu nắng mưa, quần áo lấm lem, bàn tay dính đầy hồ, vôi, vữa, nhưng miễn là anh ấy sống có trách nhiệm với từng công trình, làm việc hết mình để xây cho đời những tòa nhà cao tầng, đẹp đẽ, những công trình đạt chất lượng cao. Mỗi tháng đều đặn đưa lương về phụ vợ, không trăng hoa, bay bướm, không la cà quán xá. Thì em sẽ chọn người ấy cho cuộc đời của mình. Đơn giản, nghề của anh ấy làm đẹp cho đời!

Nếu chồng của em chỉ là một chàng nông dân nghèo, chân lấm tay bùn, đầu tắt mặt tối, suốt ngày quanh quẩn bên đồng ruộng, con trâu, cái cày, cái bừa, nhưng bản tính hiền lương, chất phát, thật thà, sáng dậy sớm ra đồng, chiều về thổi cơm phụ vợ, chia sẻ việc bếp núc cùng vợ, để vợ yên tâm công tác và tham gia những công việc xã hội. Thì em sẽ chọn người ấy cho cuộc đời của mình. Đơn giản, nghề của anh ấy làm giàu cho đời!

Nếu chồng của em chỉ là một người lính quèn. Suốt ngày lo cho công việc, đi sớm về khuya, không có nhiều thời gian dành cho tổ ấm bé nhỏ, giấc ngủ bình yên chập chờn, không cũng được ngon giấc, kể cả nửa đêm đang say giấc nồng, vẫn nhanh chóng lên đường nếu có chuyên án và công việc đột xuất. Nhưng tất cả những gì anh âm thầm làm lại chính là bảo vệ sự bình yên cho mọi người, trong đó có vợ anh, các con anh và cả những người thân yêu của anh. Thì em sẽ chọn người ấy cho cuộc đời của mình. Đơn giản, nghề của anh ấy giữ bình yên cho đời!

Nếu chồng của em chỉ là một người lao công bình thường, tay chân luôn lấm bẩn và cơ thể luôn xộc lên mùi không được thơm tho, vì suốt ngày lùng sục vào những nơi nào có rác rưởi để dọn sạch cho đường phố. "Không có nghề nào xấu, cũng không có nghề nào thấp hèn cả". Quan trọng mình lao động chân chính và nhận những đồng tiền từ chính công sức, mồ hôi, nước mắt của bản thân. Thì em sẽ chọn người ấy cho cuộc đời của mình. Đơn giản, nghề của anh ấy giữ trong sạch cho đời!

Vì vậy, nếu chồng em làm bất cứ nghề gì, dù sang hay hèn, giàu hay khó, thành đạt hay thất bại, thăng tiến hoặc bình thường, em cũng vẫn sẽ chọn anh ấy – người làm em yêu – yêu chân thành, người làm em rung động – rung động thật sự, người làm em tôn thờ –  tôn thờ mãi mãi và duy nhất.

"Will you marry me?" – và em sẽ chọn anh vì anh chính là người đầu tiên yêu em và mong muốn được chung sống suốt đời với em.

Và đây là câu trả lời của em, chàng nhé: "I Agree!"

Hồ Vũ Khánh Linh

Ngày đăng: 16/09/2012
Người đăng: Quản Phương Thanh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Nấm Linh Chi khô Điện Biên
A guy who saves
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage