Gửi bài:

Điều em muốn...

14.00

Anh biết không, hạnh phúc với em đơn giản là thế....

***

Anh, khi em gọi anh, hãy trả lời em rằng "Ừ em. Anh đây". Chỉ thế thôi, là em đã cảm nhận được trọn vẹn sự trân trọng, nâng niu của anh dành cho em. Để em thấy mình là người anh luôn chờ đợi.

Anh, hãy để em khoác lấy cánh tay anh và chầm chậm thôi nhé, đi cùng em trên những con đường đầy lá rơi trên phố. Là khi em thấy rằng em thật may mắn vì có anh. Là khi em ngỡ rằng con đường ấy kéo dài tới vô cùng, và trên thế giới này chỉ có anh, và em.

dieu-em-muon

Anh, hãy tặng cho em một bông hoa vào một ngày mưa rơi nhè nhẹ. Những cơn gió lạnh buốt chỉ khiến em thấy bơ vơ và buồn bã với những nỗi buồn em cứ khư khư giữ lấy. Là khi em biết mình chẳng bao giờ bị lãng quên.

Anh, hãy trả lời tin nhắn cho em mà đừng quên những mặt cười ngờ ngệch. Khi đó dẫu đang buồn, đang dỗi, em vẫn chẳng thể nào không quên chúng đi vì sự dễ thương của chàng trai em yêu thương nhất.

Anh, hãy đừng quên cuối mỗi cuộc gọi hãy chậm rãi đừng tắt máy quá nhanh dẫu anh luôn thật bận rộn. Dành cho em một ít giây níu kéo để em biết rằng mình quan trọng với anh nhường nào.

Anh, mỗi cuối chiều, hãy gọi cho em và hỏi em rằng "Em có mệt không?". Thì khi đó dẫu bao nhiêu mệt mỏi, dẫu bao nhiêu lo toan cuộc sống, với em đều tan biến hết. Bởi anh là người sẽ sẵn sàng nâng đỡ và thương yêu, đi cùng em dẫu cho tới cuối trời.

Anh, hãy nhìn em và cười thật tươi. Vì khi đó em thấy mình như làn gió mát, thổi vào tâm hồn anh những điều kỳ diệu dịu dàng. Và em cũng nhận ra rằng, nụ cười anh chính là điều quý giá nhất, luôn bên em, sưởi ấm em suốt cuộc đời này.

Anh biết không, hạnh phúc với em đơn giản là thế. Khi em cảm nhận được những điều đó, cũng là khi tất cả tình yêu thương của em đã dành cho anh cả rồi. Bởi chỉ những gì xuất phát từ trái tim là chân thành và giản dị nhất, mới có thể đến và làm xao xuyến trái tim, phải không anh?

(Thụy Viên)

Ngày đăng: 12/03/2015
Người đăng: Thụy Viên
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Leo Buscaglia about risk
 

Cười thì sợ giống người điên.
Khóc thì bị kêu mềm yếu.
Đưa tay kết bạn thì rủi ro khi quan hệ.
Chia sẻ tâm tư thì như phơi bày trần trọi bản thân.
Đem ý tưởng, giấc mộng của mình trình cho đám đông mang rủi ro bị gọi là ngây thơ.
Yêu lỡ không được đền đáp.
Sống thì chịu rủi ro về cái chết.
Hy vọng mang rủi ro tuyệt vọng.
Cố gắng thì bị rủi ro vì thất bại.
Nhưng các rủi ro phải được chấp nhận và vượt qua vì cái nguy hiểm nhất cho đời người là không dám làm gì rủi ro.
Người không dám rủi điều gì là người không làm được điều gì, không có gì, và trở thành vô nghĩa.
Người ấy có thể tránh được những đau đớn và buồn bã, nhưng bạn đó sẽ không học gì, cảm nhận gì, thay đổi gì, phát triển gì hay yêu ai và sống thế nào.
Trói buộc vào nỗi sợ, người ấy biến thành nô lệ và từ bỏ tự do cho mình.
Chỉ những ai dám nhận rủi ro, người ấy mới thực sự tự do.

Leo Buscaglia

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage