Gửi bài:

Bình yên nơi khác

- Cô nói: Hãy xem như em chỉ là một nốt nhạc trầm trong lòng anh.

Anh lắc đầu.

- Anh nói: Em là nốt nhạc cao vút trong đời anh, khiến anh mãi chẳng thể chạm tới được.

***

Đúng vậy! Thanh âm chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim, làm sao bàn tay anh có thể chạm vào.

Cô là thanh âm trong trẻo, lanh lảnh bên anh suốt những mùa hè nắng gắt.

Cô là thanh âm ồn ào, náo nhiệt trong những ngày anh vật lộn với cô đơn, để anh thấy bên anh, cuộc sống này vẫn thật ấm áp, để anh đừng lạnh lùng với yêu thương.

Cô là thanh âm tĩnh lặng bên anh những ngày cuộc sống bế tắc. Để anh cảm nhận vẫn có bàn tay nguyện nắm tay anh khi khó khăn vây quanh. Để anh biết vẫn có người vì anh mà lo lắng, quan tâm. Để anh không vứt bỏ ước mơ của mình mà tiếp tục cố gắng. Vì anh không muốn thanh âm của cô tĩnh lặng vì anh.

Cô là bình yên của anh trong suốt tháng năm dài đã qua, và cả những tháng năm dài chưa đến.

...

binh-yen-noi-khac

Anh là người mang niềm vui lan tỏa nơi cô. Đưa cô rong ruổi những cung đường nhỏ xinh đẹp. Để cô thả mình cùng gió. Để cô tắm mình trong mưa. Những trò chơi trẻ nhỏ, chỉ có anh nguyện cùng cô ngây dại, ngốc nghếch.

Anh là bờ vai bên cô những khi yếu lòng, mỏi mệt. Cô chưa từng khóc dù trong những ngày hoang mang đến tột cùng. Vì cô không muốn một bờ vai thấm ướt giọt nước mắt buồn thương.

Anh là bàn tay luôn dừng lại phía sau để kịp đỡ cô dậy khi gục ngã, để cô có thể bước tiếp mà không phải lo lắng ngoảnh nhìn lại phía sau. Cô chưa bao giờ sợ hãi tương lai. Vì cô biết có một vòng tay đủ rộng để tha thứ, bao dung dù cô có lỗi lầm.

Anh là bình yên của cô trong những ngày mưa bão đã xa, và cả những ngày mưa giông chưa đến.

...

Bình yên nào rồi cũng tan biến.

Sóng xô vào bờ xóa nhòa những gì trên cát.

Giông bão thổi về làm tan đi những đám mây hiền hòa.

Cô và anh. Không phải sóng xô, chẳng phải bão giông. Là bình lặng.

Nhưng bình lặng cũng có thể giết chết một mối quan hệ. Bởi không gợn sóng. Bởi không có gió. Chỉ còn lại nhàn nhạt. Người ta thật kỳ lạ! Luôn sợ giông tố xáo trộn bình yên trong đời, nhưng lại luôn khát những cơn gió mới. Gió mang đến những cảm xúc mới. Và rồi, gió thổi đi những kỷ niệm xưa cũ. Gió thổi bình yên về một vùng trời khác. Người ta lại thêm một lần rong ruổi để tìm bình yên nơi khác.

Anh và cô. Đã từng là bình yên.

Anh và cô. Bình yên nay thuộc về nơi khác!

...

Ngày đăng: 26/05/2015
Người đăng: phù thủy nhỏ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
 

Khi tôi trưởng thành, có nhà báo phỏng vấn tôi, rằng giữa sức khoẻ, tình yêu và tiền bạc, ông quan tâm điều gì nhất?

Lúc đầu tôi nói nhiều về tình yêu, về sau tôi nói nhiều hơn về sức khoẻ. Tôi phớt lờ tiền bạc, mặc dù tôi nhận thấy đó là một bất công: Tiền bạc chưa bao giờ được con người ta thừa nhận là mối quan tâm hàng đầu dù tiền bạc ngày nào cũng chạy đi mua quà tặng cho tình yêu và thuốc men cho sức khoẻ.

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh)

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage