Gửi bài:

Chương 5

Trong ngự thư phòng, Âu Dương Chính Hiên tay cầm tấu chương, nhưng tâm tư lại sớm bay lên chín tầng mây, bay đến bạch y nữ tử trong lòng kia ......

"Hoàng huynh, hoàng huynh......"

"Tiểu Lý Tử, người nào ồn ào thế?" Người nào dám lớn mật ở trong ngự thư phòng ồn ào như thế?

"Hình như là Cẩn Vương gia? Để nô tài đi xem."

Tam đệ? Không có khả năng, Tam đệ trầm ổn như thế thanh âm sao lại mạnh mẽ? Cho dù năm đó ngoại di xâm lược, đánh tới biên cương hắn đều là một bộ dáng lạnh nhạt. Hắn từng nghĩ đến cho dù có một ngày tận thế , tam đệ hắn trên mặt cũng sẽ không có nhiều lắm biểu tình.

"Hoàng huynh!"

Chính Hiên đi ra, thấy Cẩn Hiên có chút thở hồng hộc, chắc là đã chạy tới . Rốt cuộc có việc gì làm cho hắn sốt ruột như vậy? Làm cho ngay cả hình tượng của lãnh khốc Vương gia hắn cũng không để ý......

"Tam đệ, chuyện gì làm cho Cẩn Vương gia luôn luôn lạnh nhạt lại thành bộ dáng sốt ruột như vậy?" Khó mà thấy được biểu tình không hề giống hắn như vậy, đương nhiên phải trêu chọc một phen. ( tội nghiệp Cẩn Hiên ca )

"Hoàng huynh, ta......" Cẩn hiên xèo xèo ngô ngô, vẻ mặt đỏ bừng, tựa hồ có chút khó có thể mở miệng......

Chính Hiên bất khả tư nghị nhìn Cẩn Hiên mặt biến sắc, càng thêm tò mò, lớn như vậy cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của hắn, xem ra có trò vui đây......

"Tam đệ, huynh đệ chúng ta có cái gì không thể nói chứ?" Từ nhỏ, bọn họ tình cảm cũng rất tốt, quả thực là thân mật khăng khít, chia sẻ bí mật của nhau. Loại tình cảm này đối với bên trong hoàng thất quả thực đáng quý.

"Ta......" Cẩn Hiên do dự một chút, lúc này quỳ một gối xuống dưới.

"Hoàng đệ, ngươi đây là......"

"Thần đệ chưa bao giờ cầu xin hoàng thượng, nay có một chuyện muốn nhờ, hi vọng Hoàng Thượng có thể đáp ứng."

Cái gì? Tam đệ cư nhiên có việc cầu hắn, người như hắn cư nhiên cũng có việc yêu cầu người khác, xem ra sự tình không nhỏ.

Hoàng đế nâng hắn dậy, ôn hòa nói:"Tam đệ không cần như thế, có việc gì cứ việc nói." Sau đó xoay người cầm lấy tách trà, chờ Cẩn Hiên kinh thiên động địa đại sự.

"Hoàng huynh, thần đệ...... Nếu là thần đệ yêu thích một vị tần phi của hoàng huynh, không biết hoàng huynh có thể từ bỏ thứ yêu thích hay không......"

Nói còn chưa dứt lời, hoàng đế mới vừa uống trà vào lập tức phun ra......

"Hoàng Thượng, ngài cẩn thận một chút!" Lý công công vỗ nhẹ lưng hoàng đế nói.

"Cái gì?" Hắn nghe có nhầm không?

"Thần đệ yêu thích một vị tần phi của hoàng huynh, muốn thỉnh hoàng huynh......" Hoàng huynh sẽ không phải không đáp ứng chứ? Hoàng thượng chưa bao giờ để ý nữ nhân, trừ bỏ năm đó Tư Đồ cô nương ở ngoài cung, hắn cho tới bây giờ còn không thấy qua hoàng thượng đem nữ tử nào khác để ở trong lòng. Cho nên hắn cho đến bây giờ không nghĩ tới, Hoàng thượng sẽ không đáp ứng. Nhưng nếu thật sự đáp ứng thì làm sao bây giờ? Lần đầu tiên đối với một nữ tử có cảm giác động tâm, hắn không muốn buông tay như vậy.

"Chờ một chút, ngươi...... Ngươi vừa rồi như vậy là vì điều này." Hoàng đệ không gần nữ sắc cư nhiên vì một nữ nhân mà rung động, rốt cuộc kia là nữ tử như thế nào?

"Ân!" Cẩn Hiên trịnh trọng gật đầu.

"Ngươi nói thực hay nói giả?" Hắn vẫn là không tin tưởng. Cẩn Hiên hay nói giỡn khả năng là rất thấp, nhưng hắn vì một nữ tử...... Khả năng lại càng thấp!

"Hoàng huynh ngươi rốt cuộc có đáp ứng hay không?" Cẩn Hiên vội vàng hỏi.

"Đáp ứng đáp ứng, không phải chỉ là một nữ nhân thôi. Hiếm khi hoàng đệ có việc muốn nhờ, vi huynh sao có thể không đáp ứng? Huống hồ Cẩn vương phủ cũng nên có một nữ chủ nhân đi ." Hắn cùng Cẩn Hiên là quan hệ gì chứ, sao lại để ý một nữ nhân? Cho dù người hắn yêu hoàng hậu, hắn cũng hội đáp ứng. Điều kiện trước hết là Cẩn Hiên có muốn hay không? Trên thực tế, hoàng hậu là đẹp hay xấu hắn còn chưa thật sự xem qua, dù sao hắn cũng không màng. Chính là nghe người ta nói chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa mà thôi...... Ngụy Trọng Hiền nữ nhi dù đẹp cũng chung quy là Ngụy Trọng Hiền nữ nhi mà thôi.

"Đa tạ hoàng huynh." Cẩn Hiên như là một tiểu hài tử được kẹo vui sướng như vậy. Hắn hoàn hảo đáp ứng rồi, hắn hẳn là còn chưa gặp qua Vũ Tình?

"Chỉ là......" Hoàng đế ra vẻ thâm trầm.

"Chỉ là cái gì?" Cẩn Hiên khẩn trương túm trụ ống tay áo hoàng đế hỏi, sợ hoàng đế lại hối hận .

Hoàng đế đều bị động tác giống tiểu hài tử của hắn làm cho buồn cười, cười cười nói:"Nếu là nàng kia đã từng cùng trẫm...... thì làm sao bây giờ?"

"Cái này...... chỉ cần hoàng huynh từ bỏ những thứ yêu thích, cho dù nàng thật sự đã bị hoàng huynh lâm hạnh, thần đệ cũng sẽ không để ý."

Chính Hiên theo trong mắt hắn thấy được tia kiên định, xem ra hoàng đệ hắn là thật sự động tình, nhưng lại không phải nhất thời mê luyến, mà là thật tâm đi xuống. Hắn ngạc nhiên thật muốn nhìn một chút rốt cuộc trong hậu cung tần phi nào lại có ma lực lớn như vậy?

"Ha ha ha...... Hoàng đệ, xem ra ngươi là thật lòng, được rồi, trẫm sẽ hạ chỉ đem nàng ban thưởng cho ngươi. Nói đi, nàng là người phương nào?" Hoàng đệ này si tình thật có chút giống với tiên hoàng ......

"Không, hoàng huynh. Thần đệ muốn không chỉ có con người nàng, mà chính là muốn có được lòng nàng. Nếu nàng không có cam tâm tình nguyện yêu ta, ta sẽ không bắt buộc nàng." Cường bạo bất hảo, điểm ấy hắn thực hiểu được. Có vết xe đổ của đại ca, hắn như thế nào hội không rõ. Năm đó đại hoàng tử chính là bởi vì cưỡng cầu, gây thành bi kịch. Cũng thành nối đau vĩnh viễn trong lòng Chính Hiên!

"Ha ha, không thể tưởng được hoàng đệ trẫm lại si tình như vậy. Trẫm sẽ đáp ứng ngươi! Hi vọng ngươi sớm có ngày nắm được lòng mĩ nhân!"

"Đa tạ hoàng huynh."

"Như vậy đi! Hoàng đệ tại kinh thành ở lâu thêm chút thời gian, biên cương tạm thời vô sự, ngươi cũng không cần lo lắng." Thuận tiện cùng nữ tử trong lòng hắn hảo hảo mà bồi dưỡng tình cảm. Ca ca này của hắn coi như làm hết phận sự đi. Chỉ sợ đến ngày sau, hắn sẽ vì quyết định hôm nay mà hối hận không thôi!

"Ân!" Cẩn vương gia khôi phục bình tĩnh."Ngụy Trọng Hiền nữ nhi làm hoàng hậu?" (hắc hắc, cáo lỗi với mọi người, ta nhầm ông Ngụy Trọng Hiền này vs ông Ngụy Trung Hiền trong lịch sử TQ >o< – ta đã sửa lại, tks nhìu)

"Đúng vậy."

"Vì cái gì?" Ngụy Trọng Hiền đã nắm giữ triều chính, nữ nhi lại làm hoàng hậu, vậy Long Hiên hoàng triều này chẳng phải nên đổi họ rồi hay sao?

"Trẫm cũng hiểu được như vậy chỉ biết cổ vũ khí diễm hắn, nhưng hắn là Thừa tướng, nhiều văn võ bá quan đều là môn sinh của hắn, trước mắt vây cách của hắn khá đông, binh lực kinh thành lại phần lớn tập trung ở trong tay hắn. Phía sau không thể chọc giận hắn, huống hồ mẫu hậu đối nữ tử Ngụy Doanh Hoán kia có phần sủng ái, buộc trẫm phải phong nàng làm hoàng hậu." Cho dù nàng làm hoàng hậu như thế nào, bất quá cũng chỉ là hư danh tạm thời . Có một ngày hắn nhất định hội đem nàng phế đi, vị trí hoàng hậu cũng là do hắn tạm thời hứa hẹn. Hắn cũng đã đáp ứng rồi!

"Hảo trấn an hắn, tranh thủ thời gian." Cẩn Hiên thản nhiên nói, giống như là đang cùng hoàng đế thảo luận thời tiết hôm nay vậy.

"Ân. Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy, chính yếu là trẫm đối với cái hoàng hậu kia...........thôi quên đi." Hoàng đế xoay người, cầm lấy một bản tấu chương, nói:"Đây là bản tấu của tri phủ Hằng Châu, hiện nay Hằng Châu đang có nạn đại hồng thuỷ, tấu thỉnh triều đình mở quốc khố, xây dựng đê đập. Hoàng đệ thấy thế nào?"

"Ngụy Trọng Hiền có phản ứng gì?"

"Hắn tự nhiên là bày ra một bộ dáng yêu quốc thương dân, thỉnh cầu trẫm lập tức chi ngân khố, còn đề cử Lí Thành làm khâm sai đại thần, ai chẳng biết Lí Thành là thân tín của hắn." Hoàng đế khinh thường nói, một ngày nào đó hắn nhất định đem tham quan vô lại này thẳng tay trừng trị, cho bàn dân thiên hạ một cái công đạo.

"Tri phủ Hằng Châu Trương Thanh thật ra là một vị quan tốt."

"Ân, nhưng nếu thật sự cử Lí Thành làm khâm sai, chỉ sợ ngân lượng hội ít đi một nửa. Trẫm vì truyện này mà đang phiền muộn. Nếu phái khâm sai khác, chỉ e rằng văn võ bá quan sẽ không tín nhiệm trẫm." Cho dù có người tín nhiệm, chỉ sợ Ngụy Trọng Hiền hội bí mật đem hắn giết chết. Đầu năm nay, trong cung đã có không ít người chết rồi.

"Hoàng Thượng nghĩ đến tứ đệ như thế nào?"

Hoàng đế bừng tỉnh đại ngộ: "Trẫm sao lại quên mất tứ đệ, bảo hắn tham gia chính sự còn khó hơn lên trời, nhưng bất quá cùng Ngụy lão tặc đấu pháp, hắn thật sự rất có hứng thú. Hắn thật người thích hợp nhất." Tứ Vương gia Dật Hiên ( sặc, cả nhà ca ca đều tên là Hiên à) mặc dù với hắn không cùng mẫu thân sinh ra, nhưng là do đương kim Thái Hậu nuôi lớn từ nhỏ, hoàng thượng đối với hắn cũng tựa như đối với Cẩn Hiên. Dật Hiên phóng đãng không kiềm chế được, tự cho là tiêu sái, không màng đến ngôi vị hoàng đế. Cho nên bọn họ cũng vốn không có chút băn khoăn!

"Hắn hiện tại ở nơi nào?" Từ sau khi Cẩn Hiên hồi kinh, đệ đệ đáng yêu của hắn còn chưa có đến gặp hắn, mỗi lần thấy hắn đều giống như chuột gặp phải mèo, hắn có đáng sợ như vậy sao?

"Hắn a, giờ không phải ở Yên Vũ lâu thì cũng là ở Thấm Xuân viện ." Tứ đệ này thật sự là rất phong lưu......

Cẩn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, Tứ đệ phong lưu như vậy cũng là chuyện bình thường, hắn chính là không nghĩ giẫm lên vết xe đổ mà thôi, không nghĩ đi theo con đường của phụ hoàng.

"Hằng Châu hàng năm đều có nạn hồng thuỷ, mở quốc khố phát chẩn chỉ sợ không trừng trị tận gốc." Cẩn Hiên trở về vấn đề chính!

"Đúng vậy, vấn đề này trước đây tiên đế cũng luôn luôn tìm kiếm phương pháp giải quyết, đến nay cũng chưa có kết quả gì." Hoàng đế không nghĩ vấn đề này lại nặng nề đến vậy, cũng không phải một sớm một chiều có thể giải quyết được. Nhớ tới vừa rồi hoàng đệ bộ dáng giống tiểu hài tử thật sự là đáng yêu, trẫm còn không có xem đủ ( éc, ca ca BT wá), nhanh như vậy lại biến thành Cẩn Vương gia trước kia, thực không thú vị. Không được, phải trêu hắn một lần nữa: "Đi."

"Đi đâu?"

"Đương nhiên phải đi gặp vị cô nương kia rồi." Trẫm nhìn ngươi còn có thể không thể trấn định như vậy?

Quả nhiên, hắn bắt đầu đứng thẳng: "Hoàng huynh, vẫn là quên đi, muộn như vậy nàng hẳn là đã đi ngủ, không cần đi quấy rầy nàng. Thần đệ đi trước cáo lui." Nói xong đã không thấy bóng người. Thật sự là đến cũng vội vàng đi cũng vội vàng!

Để làm chi chạy nhanh như vậy? Trẫm cũng sẽ không ăn thịt hắn? Bất quá cái nữ tử kia càng ngày càng làm cho trẫm cảm thấy hiếu kì......

Âu Dương Cẩn Hiên vừa theo ngự thư phòng đi ra, Y Thiên lập tức theo sau:"Vương gia."

"Tra một người, Tiêu Vũ Tình." Cẩn Hiên phân phó nói.

"Là, Vương gia!"

Ngày đăng: 02/06/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?