Gửi bài:

Có phải là hết yêu

(truyenngan.com.vn) Tôi chẳng biết là có phải tại tôi thay đổi, hay vì chúng tôi quá hiểu nhau rồi nên chẳng còn nhiều thú vị trong tình yêu.

***

Chào các bạn đọc giả của trang truyện ngắn,
Tôi là Linh, sinh viên năm 2.

Chúng tôi yêu nhau được ba năm rồi. Ba năm không phải là quãng thời gian ngắn ngủi, nhưng tự dưng lúc này, tôi thấy nó không đủ dài, không đủ có gì đó để tiếp tục.

Dù không hề cãi vã, không hề nảy sinh mâu thuẫn hay hiểu lầm, nhưng tự dưng cứ có cảm giác xa xôi. Vẫn tin nhắn đều đặn sáng tối, nhưng tôi cảm thấy mất đi cái cảm giác chờ đợi tin đến rồi háo hức rep lại. Vẫn hẹn hò mỗi tuần một lần, lúc xem phim, ăn uống, khi café hay lang thang dọc các con phố Hà Nội, nhưng chẳng hiểu sao chẳng còn cái cảm giác muốn được ở bên nhau như ngày xưa.

có phải là hết yêu

Rồi bỗng nhiên tôi thấy mệt mỏi, cứ ngột ngạt, cứ thấy khó chịu bởi cái sự nhạt nhẽo vô vị này, tôi trở nên hờ hững với tin nhắn của anh ấy và đôi khi còn cả cáu gắt nữa.

Tôi chẳng biết là có phải tại tôi thay đổi, hay vì chúng tôi quá hiểu nhau rồi nên chẳng còn nhiều thú vị trong tình yêu. Anh ấy chẳng nói gì, nhưng tôi biết, tôi cảm giác được sự miễn cưỡng của anh ấy trong tất thảy mọi thứ anh ấy làm với tôi lúc này.

Cách đây ba hôm, tôi bị ốm, sốt, nhắn tin thì chẳng thấy anh ấy rep lại. Quá giận dỗi, tôi đã nhắn 1 cái tin rất thật dài cho anh ấy nhưng mãi tận sáng hôm sau tôi mới nhận được tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ : "Anh xin lỗi, anh đang ở Vũng Tàu, tối qua đi dạo biển anh không mang điện thoại".

Không cần biết tôi ốm dậy chưa, không cần biết tôi đang ra sao, ở anh ấy không có một tí quan tâm hay hỏi han gì dành cho tôi. Hôm nay là kỉ niệm 3 năm kể từ ngày chúng tôi yêu nhau, tôi đang nằm viện một mình, còn anh ấy vẫn không quên update stt và post ảnh du lịch khoe ầm ĩ trên Facebook. Trừ một cuộc điện thoại mãi tối khuya mới nhận được, thì tất cả ở anh ấy lúc này chỉ còn lại con số 0. Anh ấy quá bận ư? Không phải, tôi vẫn thấy comment của a ấy trong từng bức ảnh được đăng tải? Vậy thì rõ ràng tôi trở nên vô nghĩa hoặc thậm chí còn là vô hình trong trái tim anh ấy rồi.

Nói kết thúc thì thực sự tôi không muốn, vì liệu rằng ai có thể hiểu tôi như anh ấy, vì liệu rằng tôi có thể tiếp tục yêu thương ai đó khác, khi tất cả những gì quanh tôi đều nhuộm đầy kí ức yêu thương với người ta. Anh ấy có còn yêu tôi không, tôi cũng không rõ nữa, vì thực sự tôi cũng không thể hiểu được cảm xúc của mình lúc này. Là tại vì không còn yêu nhau? Hay tình yêu bỗng nhiên nguội lạnh?

Thật mệt mỏi, khi chính mình còn chẳng thể hiểu mình. Tôi thực sự chẳng biết làm sao nữa rồi.
Một đêm thật buồn và cũng thật dài.

Ngày đăng: 25/07/2013
Người đăng: Góc Tâm Sự
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
cô đơn trên mạng
 

Có thể quan trọng nhất không phải là muốn cùng ai lên giường, mà là muốn sáng mai cùng ai dậy và pha trà cho nhau

Cô đơn trên mạng (Janusz Leon Wiśniewski)

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage