Gửi bài:

Chương 13

Vừa nhin thấy Tinh đang ngồi dưới đất, tay chân có nhiu vét thương, Hoàng liền chạy gây tới chỗ Tinh, gương mặt hằn lên nổi lo lắng, đở Tinh ngồi dậy, anh tức giận hỏi:

- Tụi nó đánh Tinh tới vậy àh, thật là một đám chẳng ra gi mà, tôi sẽ chỗ bọn nó biết tay.

- Tại sao Bạn biết tôi ở đây mà tới kip lúc vậy?

Tinh có vẻ rất đau, nhưng cô vẫn cố tỏ vẻ binh thường, môi min cười hỏi Hoàng:

- Lúc nãy họp xong, đứng ở hành lang trên lầu, minh nghe được 2 con nhỏ đi theo Linh nói chuyện với nhau, minh lập tức tới gây. Xin lỗi, đã tới trễ, để Tinh bi bọn họ đánh tới như vậy.

- Hihi, có gi đâu, đâu phải bạn cô ý hay cũng đâu phải do bạn làm mà xin lỗi minh, minh còn phải cám ơn bạn nữa là, nhờ bạn mà bạn họ mới tha chỗ minh đó, ko thôi là minh còn bi nhiu hơn Vừa nhin thấy Tinh đang ngồi dưới đất, tay chân có nhiu vét thương, Hoàng liền chạy gây tới chỗ Tinh, gương mặt hằn lên nổi lo lắng, đở Tinh ngồi dậy, anh tức giận hỏi:vậy nữa.

- Cũng tại vi minh mà Tinh mới bi như vậy, vậy mà Tinh còn cám ơn minh nữa àh, Tinh đừng làm chỗ minh thấy có lỗi nhiu hơn nữa, thiệt tức chết mà, nếu minh tới nhanh một chút minh sẽ chỗ bọn nó biết tay.

Hoàng vừa nói vừa diu đi, gương mặt tỏ vẻ tức giận nhưng đang cô kèm chế lại. Vừa lúc đó, Quân cùng với Luân chạy tới, nhin thấy Hoàng đang diu Tinh, Quân ko khỏi tức giận, còn Luân nhin thấy các vét thương của Tinh thi rất lo lắng, chạy tới bên Tinh đưa tay sờ tùm lum trên người Tinh:

- Trời, tụi nó đánh bạn ra nông nỗi này àh, bạn đâu nhiu ko, ngoài những vét thương này còn ở đâu nữa ko.

- Ây da, bạn nhẹ tay một chút đi, bạn làm minh đau này.

Vừa nghe thấy tiếng kêu đau của Tinh, Quân mới tinh lại, dẹp bỏ con giận, và giành Tinh khỏi tay Hoàng, nhẹ nhàng quan tâm cô:

- Sao có chuyện mà ko nói với anh, em làm anh lo lắm biết ko, nếu ko gặp Luân ngoài cổng anh sẽ ko biết minh sẽ như thế nào nữa khi ko tim thấy em.

Nhin vẻ mặt lo lắng của Quân, Tinh cảm thấy minh có lỗi, cô vòng tay ôm qua người anh:

- chỗ em xin lỗi mà.

- Mai mốt có chuyện gi cũng phải gọi điện chỗ anh, biết ko?

- Dạ.

Cảm nhận được sự yêu thương của Quân, Tinh dường như thấy toàn thân khẻo mạnh, chẳng còn đau nữa. Tuy nhiên, Quân thi lại đang rất xót xa vi nhin thấy những vét thương, các dấu tay trên gương mặt cô, nhẹ nhàng bồng cô lên, quên luôn việc chào 2 người bạn bên cạnh, Quân và Tinh đi thằng ra ngoài.

Còn Hoàng và Luân, cả hai đứng yên một chỗ, và cùng bận tâm suy nghi cùng một vấn đề, đó là " tại sao Quân và Tinh là anh em mà những biểu hiện của họ chỗ nhau cứ như những người đang yêu nhau vậy?" Nhưng rồi họ cũng nhanh chỗng tự giải đáp thắc mắc đó " có lẻ anh em họ quá thân thiết với nhau"

Vậy là vừa mới nhập học 2 ngày, Tinh lại phải nghi học cả tuần chỗ các vết thương lành hẳn, thực ra Tinh tự cảm nhận minh đã khoẻ có thể đi học lại nhưng Quân nhất đinh ko chỗ cô đi, mặc chỗ cô năng ni. và trong những ngày cô nghi ở nhà, Hoàng và Luân ngày nào cũng qua nhà cô chỗi với cô, họ còn chép bài giúp cô.

Thế nhưng cô ko biết rằng, việc Hoàng ngày nào cũng sang chỗi với cô đã làm chỗ Quân bực minh ko it, nhin cô cứ cười cười nói nói vời anh ta mà Quân chi ước được đấm vào mặt anh ta vi cái tội dám có tinh ý với vợ anh, nhưng rồi anh nghi minh phải lấy thân phận gi mà cấm anh ta đây, bởi ngây từ đầu anh và Tinh đã chỗ anh ta biết 2 người chi là anh em thôi mà.

Thực ra mấy hôm nay Quân ko chỗ Tinh đi học là có nguyên nhân, anh muốn giải quyết người đã gây chỗ cô thương tich trước khi cô trở lại trường, điều tra biết được gia đinh cô ta là một trong những đại lý dưới quyền của tập đoàn nhà họ Triệu- tập đoàn này do ba anh làm chủ tich, mặc dù sức khẻo đã yếu đi rất nhiu, nhưng tập đoàn dưới quyền điều hành của ông nó rất phát triển, công ty thời trang của Quân cũng là một trong những công ty con của nó. Biết được những điều đó Quân đã làm áp lực với gia đinh cô ta để cô ta chuyển trường học.

Biết là ko còn cái gi có thể gây hại chỗ Tinh, hôm nay Quân mới an tâm chỗ cô đi học. nhưng trước đó một ngày anh đã hẹn Hoàng gặp mặt:

- Anh có chuyện gi cần nói với em sao?

Vừa ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Quân, Hoàng đã lên tiếng gây, vi nghi ko biết chuyện Quân sắp nói đây có liên quan đến Tinh hay ko:

- Cậu ko cần gắp hợp một ngụm trà đã.

Quân rất thông thả, đợi Hoàng buôn tách trà xuống, anh mới cậm rãi nói:

- Cậu nghi tôi sẽ nói gi khi hẹn cậu ra đây?

- Em nghi chuyện có liên quan đến Tinh phải ko anh?

Hoàng trả lời Quân nhưng cũng là một câu hỏi lại giành chỗ anh, min cười Quân nheo mắt nhin Hoàng nói:

- Tôi và cậu thi có chuyện gi nói chứ, chúng ta cũng chi có mối liên hệ với nhau là Tinh thôi, thôi tôi ko làm mất thời gian của cậu nữa, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn đây.

- Vâng, anh có gi cứ nói.

Hoàng thầm đánh giá Quân, ở anh có cái gi đó làm chỗ người đối diện phải e ngại khi nói chuyện, anh rất biết làm chỗ người khác phải đắn đo suy nghi khi nói chuyện cùng anh.

- Tôi muốn cậu tránh xa Tinh ra

- Tại sao?

- Cậu mang lại chỗ Tinh phiền phức nếu cậu cứ ở ngần Tinh.

- Tôi ko hiểu anh nói phiền phức gi ở đây?

- Cậu ko hiểu hay cố tinh ko hiểu, chẳng phải phiền phức lần này của Tinh ko phải do cậu mang đến sao, tôi ko muốn Tinh bi như vậy lần nữa, vi vậy tôi muốn cậu hứa tránh ra Tinh ra.

- Ko, tôi sẽ ko làm theo lời anh nói, tôi chi có thể hứa sẽ ko để Tinh bi như vậy lần nữa.

Thấy minh nói mà Hoàng dường như ko muốn hiểu ra vấn đề, làm chỗ Quân cảm thấy rất khó chiu, thật ra đưa ra yêu cầu này đối với Hoàng ko phải hoàn toàn như lý do anh đưa ra, mà là anh ko muốn thấy Hoàng cứ loanh quanh gần Tinh.

- Khi nào những mối quan hệ ko rõ ràng của cậu còn ở trường thi tôi tin chắc phiền phức đó vẫn còn.

- Tôi và các cô gái đó ko có quan hệ nào cả, chi do họ tự nghi rằng như vậy.

- Nếu cậu ko làm gi để họ hiểu lầm thi sẽ ko có gi để nói.

Quân thấy kéo dài cuộc nói chuyện này cũng ko có kết quả gi, nên anh nói tất cả ý minh trong một lần ko để chỗ Hoàng có ý kiến thêm nữa:

- Cậu muốn dứt khoát với các cô gái đó ngay lúc này thi chi làm chỗ họ có lý do hiểu lầm Tinh thêm nữa mà thôi. Vả lại gia đinh chúng tôi ko chấp nhận mối quan hệ này đâu, cậu sẽ càng bi tổn thương hơn nữa nếu ko nghe lời tôi khuyên, Tinh sẽ ko thể có tinh cảm gi với cậu. Thôi, tôi nói vậy rồi cậu hãy tự suy nghi. Xin chào tôi phải đi trước.

- Khoan, anh nghi rằng quyền làm anh của minh có thể xen vào tinh cảm của em gái minh được sao, anh có nghi Tinh cũng có thể có những quyết đinh riêng của minh chứ.

Quân vừa đinh đứng dậy kết thúc cuộc chỗ chuyện, nhưng bi Hoàng niu lại và đặt chỗ anh một câu hỏi làm anh rất khó chiu, chẳng lẻ anh nói với cậu ta anh ko lấy quyền làm anh mà lấy quyền là chỗng Tinh hay sao. Đứng lại một chút rồi anh lại bước tiếp đi, lần này anh đi thằng ra xe.

Sau một tuần ở nhà,Tinh trở lại trường học thi bắt gặp ánh mắt của mọi người giành chỗ minh rất lạ, vi Quân và Luân đã giấu Tinh việc Linh đã chuyển trường nên cô vẫn chưa hay biết gi cả:

- Cô ta đã bi con Linh làm gi thi phải? Tao nghe tụi nó nói với nhau như vậy.

- Uh, minh cũng nghe nói, mà sao con Linh phải chuyển trường luôn rồi.

- Tao nghe nói chuyện con Linh chuyển trường có liên quan đến cô ta đó, vi con Linh đã kêu người đánh cô ta mà nó phải chuyển trường luôn.

- Nhưng mà cô ta làm sao mà con Linh có thể tự động chuyển trường chứ, tao nghe nói gia đinh con Linh giàu có lắm, cái đám hay theo ninh bợ nó cũng vi tham tiền của nó thôi.

- Uh, vậy là chắc gia đinh cô ta phải giàu hơn cả con Linh hay là có thế lực gi đó mà con Linh ko thể làm gi Sau một tuần ở nhà,Tinh trở lại trường học thi bắt gặp ánh mắt của mọi người giành chỗ minh rất lạ, vi Quân và Luân đã giấu Tinh việc Linh đã chuyển trường nên cô vẫn chưa hay biết gi cả:phải tự động chuyển trường thôi.

- .............

Tất cả những lời thi thầm đó dù rất nhỏ nhưng Tinh có thể nghe được, cô cảm thấy khó hiểu vi thật ra Tinh ko biết gi nhiu về gia đinh chỗng nên trước những lời nói của họ, Tinh cảm thấy rất hoang mang, ko biết việc Linh chuyển trường có liên quan đến cô hay ko, việc họ nói Linh chuyển trường có liên quan đến gia đinh cô Vậy chẳng lẻ liên quan đến Quân.

Vừa vào đến chỗ ngồi của minh trong lớp, Luân và Hoàng đã xuất hiện bên cạnh Tinh với lời hỏi thăm mà cả tuần nay ngày nào gặp nhau họ cũng hỏi Tinh:

- Hôm nay Tinh khoẻ hơn rồi ha.

Nhưng có tiến bộ hơn là sau câu đó, họ nói tiếp 1 câu:

- Tinh đi học lại bọn này rất vui.

Và ko biết Luân và Hoàng có giao hẹn trước hay ko mà những câu nói của họ từ đầu đến đuôi đều cùng một lúc nói ra.

Min cười với 2 bạn nhưng Tinh ko thể nào che đậy được những bâng khuâng trong lòng:

- Minh cũng rất vui khi trở lại trường, hihii cám ơn 2 bạn đã lo lắng chỗ minh trong thời gian qua.

Ko biết tự bao giờ Tinh đã nói chuyện vui vẻ với Hoàng, mặc dù vẫn ghét Hoàng cái tinh bay bướm lúc trước nhưng rồi cô thấy việc đó cũng ko ảnh hưởng gi đến việc 2 người là bạn, nên từ đó mà Tinh ko còn xa lạ với Hoàng nữa, bây giờ có thể noi cô xem Hoàng như Luân vậy.

Gập ngừng một lát rồi Tinh quyết đinh hỏi 2 bạn về những thắc mắt của minh:

- 2 bạn có biết gi về chuyện của Linh ko, tại sao các bạn khác lại nói tại minh mà Linh chuyển trường vậy.

- Minh cũng ko biết gi hơn, nó cũng chi là những tin đồn mà thôi.

Nghe Tinh hỏi, Luân liền trả lời ngay, còn Hoàng ko vội trả lời, dường như anh có gi phải suy nghi trước khi nói ra điều đó, sau một hồi yên lặng, trước 2 gương mặt đang chăm chú nhin anh, Hoàng mới thay đổi nét mặt, nói ra những gi minh biết:

- Minh chi biết gia đinh Tinh bi tập đoàn họ Triệu buộc phải chuyển trường mà thôi, lâu nay gia đinh Linh kinh doanh phụ thuộc rất nhiu vào họ, nên ko thể làm khác được. Tuy nhiên minh ko biết tại sao họ làm vậy.

- Àh, minh hiểu.

Vừa nghe lời Hoàng nói, tự nhiên Tinh buộc miệng nói ra, liền sau đó Hoàng và Luân lại một lần nữa đồng thanh hỏi:

- Tinh biết chuyện gi àh.

Cảm thấy ko nên nói quá nhiều, có thể nó sẽ làm chỗ Tinh gặp thêm nhiều phiền phức nên cô đành nói ý khác:

- Minh nói hiểu là hiểu tại sao Linh chuyển trường đi thôi mà, chứ minh cũng như mấy bạn có biết gi đâu.

- Uh, có thể Linh đắc tôi với nhiu người ở trường quá, lở đắc tội nhằm người quen biết của tập đoàn đó nên họ làm vậy thôi. Thôi một thời gian tin đồn ở trường cũng hết, Tinh đừng lo.

- Hiii, minh có lo gi đâu.

Miệng cười trả lời, nhưng Tinh đang thầm nói trong lòng: " chuyện này chắc do Quân làm, ko ngờ gia đinh Quân có thế lực lớn như vậy."

Ngày đăng: 12/09/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?