Gửi bài:

Chương 151 - Vang động

- Chúng ta xin hãy cùng nhiệt liệt chào đón tiểu thiên vương – Hi Tuấn!!!!

- Hi Tuấn!!! Hi Tuấn!!!!!

Cả khán đài rộ lên những tiếng hoan hô, vỗ tay không ngớt. trong tiếng vỗ tay, Hi Tuấn từ bên dưới sân khấu dần dần xuất hiện. Nhìn Hi Tuấn dần xuất hiện trên sân khấu, tiếng hoan hô càng lớn, mọi người ra sức vẫy gậy phát sáng, hi vọng rằng Hi Tuấn có thể nhìn qua đó một lần

Hi Tuấn tươi cười vẫy tay chào mọi người, tư thái tao nhã thong dong, dưới đài tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt.

Đột nhiên, ánh đèn tối sầm lại, cả sân khấu chìm trong bóng tối, sau đó là một ánh đèn trắng bao phủ lên người Hi Tuấn. Trong ánh sáng trắng mơ hồ, Hi Tuấn đứng đó yên tĩnh, tựa như vương tử trong giấc mộng của mỗi thiếu nữ, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người

Tiếng nhạc nhẹ nhàng dần vang lên, cả khán đài lặng yên hưởng thụ tiếng nhạc dịu dàng, lòng người trở nên thư thái, an bình

Hi Tuấn theo tiếng nhạc mà chậm rãi cất cao giọng hát, đây là một bản tình ca, vẫn luôn nằm trong top 3 của các bảng xếp hạng, tất cả những cô gái đều yêu thích bài hát này và đều bị bài hát làm cho cảm động.

Giọng của Hi Tuấn vừa trầm thấp lại vừa có sức hút, chậm rãi như dòng suối vuốt ve tiếng lòng của mọi người. Tất cả mọi người đều như si như mê. Dần dần, mọi người đều đứng lên, hơn 1 vạn người đều cùng đồng thanh hát theo lời bài hát, tay vẫy vẫy, cảnh tượng thực sự rất xúc động.

Trợ lý ở dưới sân khấu kích động nói với Chu Thiến:

- Nhanh như vậy đã tạo nên cao trào, đợi đến lúc biểu diễn vũ đạo thì nhất định sẽ rất sôi động

Chu Thiến nhìn bóng người chói mắt trên sân khấu nói:

- Đây là sức quyến rũ của Hi Tuấn đó

Sau khi hát tình ca xong, dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang trời. Hi Tuấn nói với mọi người:

- Sau đây là một ca khúc sôi động, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi

Dưới sân khấu lại một tràng pháo tay và những tiếng hét lớn gọi tên: Hi Tuấn!!!

Các vũ công bước lên sân khấu

Hi Tuấn nhìn dưới sân khấu, sân khấu phía sau hiện rõ những biểu hiện của anh. Anh đột nhiên cười đầy nghịch ngợm khiến sân khấu lại ồn ào

Mọi người nhìn chăm chú, Hi Tuấn chậm rãi cởi áo khoác, lộ ra chiếc áo cộc trắng bên trong, đường cắt cổ sâu khiến làn da trắng nõn hiện rõ, dưới sân khấu không khí lập tức trở nên cuồng nhiệt. Những tiếng cười nói, hò hét không ngừng

Chu Thiến nói với trợ lý:

- Đến lượt anh lên sân khấu rồi

Trợ lý gật gật đầu, sau đó cầm một chai nước bước lên, sau đó đưa cho Hi Tuấn rồi nhanh chóng đi xuống. Anh đi đến bên cạnh Chu Thiến, hưng phấn nói:

- Chuẩn bị xem mọi người điên cuồng nào

Trên sân khấu, ánh đèn sáng rỡ

Hi Tuấn cầm chai nước nhìn mọi người bên dưới cười nói:

- Ngại quá, khát nước, xin phép mọi người cho tôi uống chút nước nhé

Anh cầm chai nước ngửa đầu uống một ngụm, yết hầu hơi chuyển động, một giọt nước từ khóe miệng chảy xuống, trượt qua chiếc cổ trắng nõn, chảy về phía trong ngực, nhanh chóng thấm ướt chiếc áo. Áo mỏng gặp nước trở nên trong suốt, dán chặt lên ngực anh, khiến cơ bắp hiện thật rõ, cảm xúc của mọi người dần trở nên nóng bừng.

Hi Tuấn uống hai ngụm nước, tay cầm bình nước rồi bỗng nhiên nhìn xuống sân khấu mỉm cười, nụ cười vô cùng xinh đẹp khiến ai nấy đều ngừng thở. Sau đó, anh tháo dây buộc tóc xuống, mái tóc dài như tơ rũ xuống khuôn mặt, chưa đợi mọi người phản ứng lại, anh đột nhiên ngẩng đầu, cầm chai nước lên cao rồi dội thẳng xuống đầu

Mọi người gào lên, ai nấy đều bị động tác này của Hi Tuấn hấp dẫn

Nước chảy xuống tóc rồi cũng nhanh chóng thấm ướt chiếc áo trắng của anh

Đến khi giọt nước cuối cùng chảy xuống, Hi Tuấn vung tay vứt chai nước sang bên cạnh, sau đó ầm ầm một tiếng, tiếng nhạc lớn đồng thời vang lên và pháo hoa bắn sáng rực rỡ.

Âm nhạc đầy kính động, pháo sáng rực rỡ, bóng người cao gầy trên sân khấu đầy sức quyến rũ, người xem bên dưới không thể ức chế được sự kích động trong lòng, đều hưng phấn hét lớn

Chỉ thấy Hi Tuấn ngửa đầu về phía sau, mái tóc đen tạo nên đường cong hoàn mỹ, vô số bọt nước lóe ra ánh sáng trong suốt, tựa như những ánh sao vây quanh anh

Chiếc áo trắng đã bị ướt sũng trở nên trong suốt, dán chặt trên người anh, thoáng hiện ra làn da tinh tế của anh, cũng lộ rõ những cơ bắp săn chắc của anh. Hai điểm hồng trước ngực như ẩn như hiện. Gợi cảm, quyến rũ cực hạn khiến ai nấy đều thần trí điên đảo

Dưới sân khấu, người xem điên cuồng hò hét, không khí lại được đẩy lên một cao trào khác

Giám đốc phụ trách đứng dưới sân khấu nhìn Hi Tuấn rồi lại nhìn sự điên cuồng của khán giả mà lòng đầy kích động, hưng phấn. Đây chính là hiệu quả mà ông muốn. Không, cái này thậm chí còn vượt quá những mong đợi của ông. Tối nay Hi Tuấn tựa như một bóng ma xinh đẹp, khắc sâu trong tâm trí mọi người

Nguyên nhân là do đâu? Đúng, là do chiếc áo mỏng trên người Hi Tuấn đã khiến anh bộc lộ được hết vẻ quyến rũ của mình

Hai stylis lớn đứng bên sân khấu xem rồi hỏi Chu Thiến:

- Chiếc áo kia hẳn là may từ chất vải dễ hút nước đúng không

Chu Thiến thấy hiệu quả quả tốt như vậy, cũng vô cùng cao hứng, nói:

- Đúng thế, là chất vải cực hút nước, không cần nhiều đã có thể tẩm ướt quần áo, hơn nữa khi gặp nước sẽ trở nên trong suốt. Em thấy dáng người của Hi Tuấn rất đẹp, hơn nữa cậu ấy phải nhảy, lúc nhảy nhất định sẽ khiến sự gợi cảm được bộc lộ rõ nét nhất.

Tất cả mọi người đều không khỏi nhìn cô đầy tán thưởng, đúng là tâm tư cẩn thận. Có một số nam nghệ sĩ vì muốn thật gợi cảm mà mặc quần áo hở hang lên sân khấu, trông thật phản cảm, nhưng giờ Hi Tuấn quần áo chỉnh tề, như ẩn như hiện, thực sự quá gợi cảm. Cảm giác mông lung này chẳng phải càng thêm lay động lòng người so với sự trần trụi lồ lộ kia sao?

Thật là quá thông minh!

Mọi người đều sợ hãi than, rồi lại nhìn lên sân khấu. Lúc này, Hi Tuấn đã bắt đầu hòa vào vũ điệu, anh vừa nhảy vừa hát, dường như đã tiến vào cảnh giới khác, động tác nào cũng đều thực sự hoàn mỹ.

Tóc không ngừng lay động, vì tóc đã bị ướt nên không hề rối mà càng trở nên đen bóng dưới ánh đèn sân khấu tựa như tơ lụa. Thân thể anh được quần áo ôm sát, bở vai rộng, lưng chữ V, đôi chân thon dài. Mỗi động tác đều khiến người ta cảm nhận được cơ thể săn chắc của anh, lồng ngực phập phồng, cơ bụng 6 múi khỏe mạnh

Mà mái tóc dài của anh, ánh mắt mê hoặc, làn da như trong suốt, đôi môi mềm mại như hoa đào, chiếc hoa tai bằng ngọc lấp lánh khiến anh thật diễm lệ.

Hai cảm giác này kết hợp lại trở nên vô cùng rung động lòng người

Vì thế, khán giả dưới sân khấu la hét cuồng nhiệt không biết mỏi, tiếng hoan hô ầm ỹ. Thậm chí, có người còn kích động muốn xông lên sân khấu nhưng đều bị bảo vệ giữ lại.

Ba bài hát kết thúc, Hi Tuấn cúi đầu chào khán giả để biểu hiện sự biết ơn. Mọi người đều vẫn đang cuồng nhiệt, càng gọi to tên của anh. Nhưng thời gian đã sắp xếp từ trước, Hi Tuấn chỉ đành vẫy tay cáo lỗi rồi đi vào trong hậu trường

Đến khi bóng dáng Hi Tuấn biến mất nhưng khán giả vẫn còn hô to tên của anh, không khí nóng bỏng như vậy khiến cho những siêu sao lớn cũng phải ghen tỵ đến đỏ mắt.

Nhìn thấy Hi Tuấn xuống dưới, Chu Thiến ở bên đã chuẩn bị trước vội bước lên lau khô tóc cho Hi Tuấn, sau đó vội vàng xuống sân khấu mà không để ai chú ý.

Sau khi xuống sân khấu, Hi Tuấn trong lòng kích động không thể hình dung bằng từ ngữ nào cả. Bọn họ đã thành công. Đây là lần đầu tiên anh tham gia một buổi biểu diễn quy mô như vậy, nhưng anh đã thành công, đã khiến mọi người điên cuồng vì mình. Đây đều là công lao của cô ấy

Anh vừa nhận lời chúc của mọi người vừa tìm kiến Chu Thiến, trong lòng kích động vô cùng, anh muốn chia sẻ niềm vui này với cô

Đúng lúc này, anh thấy Chu Thiến từ trên sân khấu đi xuống thì vội gật đầu xin lỗi mọi người:

- Xin lỗi, tôi muốn cảm ơn chị dâu tôi

Mọi người đương nhiên biết công thân hôm nay là Chu Thiến, cảm ơn là chuyện đương nhiên. Hi Tuấn đi đến bên Chu Thiến, sau đó nắm lấy cổ tay cô khẽ nói:

- Đi theo em

Hi Tuấn dẫn cô lên trên lầu, nơi đó yên tĩnh không người. Đến đó, anh rốt cuộc không thể ức chế được sự kích động trong lòng, ôm lấy Chu Thiến, gắt gao ôm chặt cô. Đây là lần đầu tiên cũng là cuối cùng trong đời này, anh lẳng lặng ôm cô vào lòng. Ngay tại hôm nay, hãy để anh được thoải mái một lần đi, cả cuộc đời này sẽ chỉ có hôm nay mà thôi, sau này anh sẽ chôn chặt tình cảm này dưới đáy lòng, đây sẽ thành hoài niệm đẹp của riêng anh mà thôi.

Trong không gian yên tĩnh, giọng anh đầy kích động mà hưng phấn:

- Chị dâu, chúng ta thành công rồi! Cảm ơn chị, cảm ơn những gì chị đã làm cho em! Nếu không nhờ có tạo hình của chị thì hiệu quả tuyệt đối sẽ không được như thế này. Cảm ơn chị!

Chu Thiến đột nhiên bị anh ôm như vậy thì lòng hoảng hốt nhưng sau đó nghe những lời này thì biết anh vì lòng kích động nên mới làm thế. Cái ôm này hoàn toàn chỉ là vì cảm động, tuy rằng có chút không phù hợp nhưng cô có thể hiểu được tâm tình của anh lúc này.

Cô vỗ vỗ lưng anh nói:

- Hi Tuấn, thành công hôm nay của em không hoàn toàn là vì thiết kế của chị. Sự cố gắng của em, cả sức quyến rũ của em mới là nguyên nhân quan trọng nhất. Thiết kế của chị chẳng qua chỉ là nền mà thôi

Hi Tuấn lưu luyến buông cô ra. Cô thuộc về anh cả, anh làm thế này đã là không đúng, không thể quá tham lam. Anh nhìn cô cười ngượng ngùng:

- Chị dâu, chị khen em thế khiến em thực sự rất ngại

Chu Thiến cười:

- Chị nói thật mà, quan trọng nhất là bản thân em thôi, mọi thứ chỉ là nền

- Nhưng nếu không có mọi người thì em cũng chẳng có được thành công như hôm nay, chị dâu đừng khiêm tốn, ai cũng biết công của chị là lớn nhất

- Được rồi, chị biết rồi, chị nhận là được

Chu Thiến cười nói. Cô để ý thấy chiếc khuyên tai của anh thì thuận miệng hỏi:

- Đây chẳng phải chiếc khuyên tai lần trước chị đưa cho em sao? Em vẫn đeo ào

Chu Thiến chỉ thuận miệng hỏi ai ngờ Hi Tuấn nghe xong thì mặt nóng lên, đây chẳng qua chỉ là chút lòng riêng của anh. Đây là thứ cô từng dùng nên anh vẫn muốn dùng, cảm giác như cô luôn ở bên anh vậy, không ngờ cô lại để ý

Lập tức, vẻ mặt anh trở nên cực mất tự nhiên, cũng may, trên lầu khá tối nên Chu Thiến cũng không để ý thần sắc của anh. Triệu Hi Tuấn nghĩ một hồi rồi nói:

- Em cảm thấy từ sau khi đeo nó, vận khí của em tốt hơn hẳn, giờ nó thành vật may mắn của em nên em mới không tháo đi

Nói xong anh nhìn Chu Thiến cười nhằm che dấu sự xấu hổ của mình:

- Chẳng lẽ chị dâu lại nhỏ mọn mà đòi về

- Sao lại thế. Em thích thì tặng cho em là được, chị vẫn còn 1 cái nữa, đem nốt cho em nhé

- Không cần, em đeo một cái thôi

Chu Thiến cười nói:

- Chúng ta đi xuống đi, bọn họ giờ nhất định rất muốn gặp em

Sau khi hai người rời khỏi, Hồ Giai Giai từ tầng trên bước xuống

Cô ta nhìn theo bóng hai người dần đi xa, lại nhìn nhìn bức ảnh cô ta vừa chụp lén được, đắc ý mà cười

Từ lần trước thấy bọn họ nói chuyện với nhau cô ta đã luôn theo dõi hai người. Chỉ cần bọn họ hơi thân cận thì đều lén chụp lại. Nhưng tất cả đều không thể giá trị được như bức ảnh này

Hi Tuấn, Tống Thiệu Lâm, lần này cho dù có trăm miệng cũng đừng hòng giải thích rõ. Thật mong chờ kết cục bi thảm của các người.

Sau khi kết thúc dạ tiệc, mọi người cùng đi ăn uống chúc mừng. trước đó Chu Thiến đã gọi điện thoại cho Triệu Hi Thành nói rằng mình về muộn, Hi Tuấn sẽ đưa cô về, bảo anh không cần quá lo lắng.

Mọi người đều rất vui, buổi biểu diễn lần này không ai có thể vượt qua được Hi Tuấn. Hi Tuấn hoàn toàn là người nổi bật nhất đêm dạ vũ

Giám đốc phụ trách hưng phấn uống liền mấy chén, say khướt mà nói với mọi người:

- Cứ chờ mà xem, ngày mai Hi Tuấn sẽ xuất hiện ở trang nhất mọi tạp chí. Sẽ nhanh thôi, Hi Tuấn sẽ trở thành một siêu sao

Người đại diện của Hi Tuấn cũng nói:

- Đêm nay thật tuyệt vời! Chẳng những các sao lớn còn kém mà cả ngôi sao Hàn Quốc cũng không hơn được. Mấy người Hàn Quốc kia, lúc nào cũng tự cho là mình giỏi, mắt mọc trên đầu cứ như là đại lục không có ai bằng được bọn họ vậy. Hôm nay bọn họ đều trở thành kẻ làm nền, nhìn sắc mặt bọn họ, trong lòng tôi thật quá là vui vẻ

Mọi người đều chúc rượu Hi Tuấn, chúc mừng thành công của anh. Mà Trương Lâm là nhân viên của Yêu Ti Lệ thì lại kính rượu Chu Thiến, Trương Lâm khen:

- Hôm nay tạo hình của Hi Tuấn thực sự rất nổi bật, mọi người đều rất bội phục. Thiệu Lâm, hôm nay không chỉ có Hi Tuấn thành công mà em cũng rất thành công. Về sau trong giới đều sẽ nhớ tên em, có lẽ công ty sẽ lập tức nhận em vào làm cũng chưa biết chừng

Mọi người đều phụ họa theo, ngay cả hai stylist lớn cũng đều khen ngợi cô, lần này không có Khắc Y mà vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc thì công ty nhất định sẽ có thưởng.

Lưu Văn Chí thấy Chu Thiến sắp thành danh cũng muốn tán dương, bắt chuyện nhưng mỗi lần đều bị Chu Thiến không rõ là vô tâm hay cố ý mà bỏ qua, quá vô nghĩa. Nhớ lại chuyện mình đã làm với cô mà thở dài, một mình uống rượu giải sầu.

Hồ Giai Giai nhìn Chu Thiến và Hi Tuấn, từ đầu đến cuối chỉ cười trào phúng

Sau khi tiệc chúc mừng kết thúc, mọi người đều tự về nhà, Hi Tuấn lái xe đưa Chu Thiến về nhà.

Hồ Giai Giai bảo anh trai đi lấy xe trước, tự mình thì đến bên Lưu Văn Chí nói:

- Chúng ta nói chuyện đi

Lưu Văn Chí biết rõ sự âm hiểm của cô ta, không muốn dây dưa nhiều nên nói:

- Muộn rồi, tôi phải về nhà

Lưu Văn Chí vừa đi được vài bước thì di động nhận được tin nhắn, mở ra xem thì là một bức ảnh. Nhìn thấy bức ảnh này, Lưu Văn Chí tái mặt, anh quay phắt lại, tức giận nhìn Hồ Giai Giai. Anh hận không thể hét lớn:

- Cô quá bỉ ổi, sao lại chụp ảnh tôi

Ảnh chụp khi nãy nhận được chính là bức ảnh lúc anh lén tráo keo xịt tóc của Tống Thiệu Lâm.

Anh ta giận run người:

- Cô là một cô gái mà lại âm độc như vậy

Hồ Giai Giai cười tươi rạng rỡ:

- Lưu Văn Chí, chúng ta là tám lạng nửa cân, ai cũng không tư cách nói ai, anh không làm chuyện xấu thì sao tôi chụp được ảnh xấu?

Mặt Lưu Văn Chí lúc xanh lúc trắng:

- Lúc đó cô ở trên sân khấu, sao có cơ hội chụp ảnh tôi... đúng rồi, là Vương Kỳ

Anh ta cúi đầu, lòng vừa giận vừa hoảng, vạn nhất bị công ty phát hiện thì mình coi như xong

- Nói đi! Cô muốn sao?

Giờ cô ta đem ảnh chụp ra tìm anh, nhất định là có chuyện muốn anh làm. Hồ Giai Giai đắc ý cười:

- Tôi có việc muốn nhờ anh hỗ trợ...

Chuyện này Hồ Giai Giai đã suy tính cẩn thận. Nếu chính mình gửi bức ảnh này đi chỉ sợ sẽ bị tra ra. Tung lên mạng thì mình lại không am hiểu lắm về công nghệ, chuyện này không tiện nhờ người khác. Tự mình đem chuyện này tung ra, Triệu Hi Thành cũng không chắc sẽ cảm ơn mình, đến lúc đó anh ta giận chó đánh mèo, anh ta có tiền có thế, lúc đó mình chẳng phải gặp họa. Với Triệu Hi Thành, cô ta có sự sợ hãi khắc sâu, cho nên chuyện này cô ta không dám tự mình ra tay. Chỉ có thể giao cho người khác làm, những người khác cô ta lại không tin, nhưng Lưu Văn Chí thì lại có nhược điểm trong tay mình nên cô ta cũng không sợ

Cô ta gửi ảnh của Thiệu Lâm và Hi Tuấn cho anh:

- Anh giúp tôi nghĩ cách phát tán những bức ảnh này ra, cho tòa soạn báo hay tạp chí đều được, đưa lên mạng cũng được, tùy anh. Tóm lại, tôi muốn tất cả mọi người đều thấy những bức ảnh này

Lưu Văn Chí nhìn những bức ảnh này, lườm Hồ Giai Giai:

- Sao cô muốn hại Thiệu Lâm như vậy, cô ấy rốt cuộc đã làm gì đắc tội cô

Cô ta đắc tội tôi quá nhiều! Lòng Hồ Giai Giai oán giận.

- Chuyện này anh không cần xen vào, chỉ làm theo lời tôi nói là được

- Tôi không làm. Cô sợ bị điều tra ra, tôi cũng sợ. Để công ty biết thì còn sống sao được nữa.

Lưu Văn Chí lắc đầu. Hồ Giai Giai cả giận nói:

- Anh không làm thì tôi sẽ đem bức ảnh khi nãy cho công ty. Anh cũng đừng mong có đường sống

Sau đó cô ta lại nhẹ nhàng nói:

- Anh sợ bị điều tra ra thì có thể nghĩ cách làm cho kín đáo. Cũng đâu dễ mà tra ra được. Hơn nữa chuyện này sáng tỏ, Thiệu Lâm chẳng còn chỗ mà đứng trong công ty nữa, như vậy anh cũng bớt đi một đối thủ cạnh tranh cho vị trí trợ lý của Khắc Y. Giờ tôi đã bị knock out, Thiệu Lâm cũng sẽ bị knock out, hi vọng của anh là rất lớn. Sau này có thể được đi đào tạo ở nước ngoài, trở về thành bậc thầy như Khắc Y, anh cứ nghĩ mà xem.

Lưu Văn Chí có nhược điểm bị cô ta bắt giữ, lại bị những lời dụ dỗ này đả động. Anh ta ít học, cả đời đều chỉ dồn hy vọng và Yêu Ti Lệ, nếu thực sự có thể trở thành trợ lý của Khắc Y thì cả đời chẳng cần lo lắng gì nữa

Dù sao giờ Thiệu Lâm cũng đã chẳng coi anh là bạn nữa, về sau sẽ chẳng giúp gì cho anh nữa

Suy nghĩ mộ hồi, anh ta hạ quyết tâm:

- Được, tôi đồng ý với cô nhưng cô cũng phải đồng ý với tôi, đây là lần cuối cùng. Về sau cô không được uy hiếp tôi nữa.

Hồ Giai Giai cười:

- Anh ngốc vừa thôi, qua lần này chẳng phải tôi cũng có nhược điểm bị anh nắm sao? Mọi người sau này sẽ nước giếng không phạm nước sông được chứ.

Mục lục
Ngày đăng: 09/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên

Mục lục