Gửi bài:

Chap 13

Đang là mùa nắng nhưng buổi sáng ở Đà Lạt tiết trời vẫn se se lạnh. Tôi lười dậy kéo mền quấn quanh người nướng thêm chut nữa.

- Cốc..... cốc.......

Hừ! kẻ nào dám quấy rối giấc ngủ của bổn cô nương này chứ.

- Cốc .... cốc.....

Tiếng gõ cửa vẫn vang đều.

- Đi chỗ khác chơi đi đừng có phá người ta!

Tôi giận dữ hét cho kẻ đáng ghét nào đó . rồi tiện thể dùng tay lấy lun hai cái vạt mền áp kín vào tai , ngủ tiếp.

Trời ơi!

Tôi phát điên lên mất!

Bên ngoài âm thanh ngày càng dữ dội hơn. như muốn phá cửa không bằng..

Thật chịu không nổi mà, muốn ngủ một chút cũng không yên. Tôi quơ luôn mấy cái gối, đặt sau gáy, nằm úp mặt xuống nệm rồi dùng hai tay ấn hai bên gối vào tai.

Hi hình như hiệu quả thật, không nghe thấy gì nữa, tôi an tâm tiếp tục giấc ngủ của mình.

Nhưng chỉ được một lúc.

"Rầm"...."rầm"......

Lần này không chỉ là gõ thông thường, mà chính xác là hắn đang đập cửa phòng tôi. Hét vọng vào:

- Cô còn nướng đến bao giờ hả ................ không mau mà dậy đi làm ah?

" Đi làm" !

Thôi chết!

Tôi bật dậy như cái lò xo. Đúng là tôi đã quên khuấy đi mất mục đích của mình đến đây là để làm gì.

- Tôi biết rồi!

Trả lời hắn. tôi vội vàng làm thủ tục vệ sinh buổi sáng.

Xong!

Tôi mở tủ quần áo, chọn cho mình một cái sơ mi màu hồng tay ren, chiếc váy ngắn xếp ly màu trắng sữa. Đi thêm đôi giày bupbe cao gót cũng màu hồng nốt ,thả mái tóc bồng bềnh, xoay người trước gương mấy vòng tôi mới yên tâm bước ra ngoài.

Hắn đang đứng đó.

Vận một bộ vet đen.

Tay đút túi quần , tựa hờ lưng vào chiếc Audi A8 đời mới đen bóng loáng.

Trông hắn bây giờ rất có khí chất, vẫn cái dáng đó- lạnh lùng ,cao ngạo.

Tôi bất giác ngẩn ngơ, nghe nhịp tim mình đập dữ dội.

Trước đây, nhịp tim của tôi cũng đã đập nhanh vì hắn nhưng hình như bây giờ nó lại càng nhanh hơn lúc trước rất nhiều.

- Nhìn đủ chưa hả?

Tiếng hắn lạnh lùng làm tôi giật bắn người. Không ....không biết tôi đã nhìn hắn bao lâu mà đến nỗi bị hắn phát hiện . Tôi vội vàng chống chế... cảm giác hai tai mình đang nóng bừng:

- Làm gì có..... tôi tôi..... đâu có nhìn anh.

Nói xong tôi vội vàng mở cửa xe chui vào trong không đợi hắn bảo.

Nhưng.....

Pặt.......

Cánh tay tôi bị một lực kéo từ phía sau giật ngược lại.

Chúi người.

Một bờ vai rộng.

Tôi ngẩng đầu , bắt gặp tay hắn đang lướt nhẹ trên tóc tôi.

Nhịp tim lại thình thịch liên hồi, tôi biết mặt mình đang rất đỏ nên không dám nhìn hắn. Chẳng lẽ hắn thích mình rồi sao. Tôi vui quá đi mất, nhưng với bản tính e thẹn của con gái, tôi khẽ đẩy nhẹ hắn ra, mắt vẫn lấy mặt đất làm tâm điểm nhìn, lí nhí:

- Anh làm gì vậy?....

Thường thì tôi thấy trong phim những cảnh thế này nhân vật nam sẽ nói rằng : "hôm nay em đẹp lắm" hay " trông em thế này, hình như anh thích em mất rồi"...vv....vv.... đại loại là những câu tương tự như vậy.

Tôi mơ màng chờ một câu trả lời ngọt ngào của hắn, ai ngờ hắn buông một câu lạnh còn hơn nước đá:

- Trên tóc cô có dính lá khô, tôi sợ làm bẩn xe!

................................................

Hix ! vậy mà tôi cứ tưởng.

Nhưng mà không sao, ít ra hôm nay hắn cũng không hành hạ tôi.

Hắn đánh thức tôi dậy , còn chờ tôi cùng nhau đến công ty nữa.

Coi như là có tiến triển tốt.

Tôi tủm tỉm cười. Hình như là hắn thấy nên đang lái xe mà vẫn quay sang nhìn tôi.

- Cô cười gì vậy hả?

- Đâu có..... không có gì hết...... - tôi lúng túng.

Nhưng cũng may hắn không quan tâm nữa. lại tiếp tục lái xe.

Mọi việc như thế có lẽ sẽ không sao. nhưng ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại hỏi hắn một câu vô cùng ngớ ngẩn:

- Hom nay anh không ngược đãi tôi nữa ah?

Hắn chợt trầm ngâm như nhớ ra gì đó rồi.

Kittttttttttt...........

Hắn thắng gấp:

-Xuống xe!

Ngày đăng: 25/11/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?