Gửi bài:

Chương 70 - Ma Vương hiện thân, anh hùng cứu mỹ nhân

Bảo tàng Hoàng lăng chiếm diện tích rất lớn, có khoảng tám khu lăng mộ lớn, ba tòa lăng nhìn ra bên ngoài, trong đó Đông lăng là tòa lớn nhất, chia làm ba tầng. Tầng một là đại sảnh triển lãm, tầng hai là nơi những phi tử và vật chôn cùng, tầng ba mới là chủ mộ. Bình thường khách du lịch thường đến tầng ba cũng chỉ được nhìn từ xa chiếc quan tài nặng nề đó, nghe nói đó còn chưa phải là chính phẩm. Những cửa khác vòng quanh, giấy niêm phong dán đầy. Hướng dẫn viên du lịch dặn du khách không được chạy loạn

Ai cũng không thể ngờ, ở sâu trong đó có một căn cứ thí nghiệm rộng lớn dưới lòng đất. Sâu trong lăng mộ, dưới tám tòa lăng mộ đó đang che dấu một bí mật độc ác.

Sau khi Thẩm Phi bỏ đi, bác sĩ X đóng cửa phòng Mai Côi, dặn dò hai tên bảo vệ rồi cũng bỏ đi, bóng hắn ta biến mất cuối góc hành lang. Mấy phút sau, lại nói bên này, một con chuột bạch béo mũm mĩm thò đầu nhỏ ra cẩn thận nhìn hai gã bảo vệ, đánh giá một chút rồi lại nhìn lên camera treo ở trên cao, sau đó lại thụt đầu vào, bò men lên theo đường thông gió rồi chui vào.

Bác sĩ X quay về phòng của hắn, đó là căn phòng trắng như tuyết có trang bị thêm màn hình lớn treo trên tường, căn phòng bài trí đơn giản, một chiếc bàn dài đầy máy tính, điện thoại, đủ các thiết bị điện tử. Một chiếc tủ, một chiếc ghế, một chiếc giường. Đó là tất cả những gì có trong phòng

Màn hình lớn bật cả ngày, lúc này cũng không có gì đặc biệt, bác sĩ X đi rửa mặt, ra ngoài lại nghe thấy máy cảnh báo đang kêu vài tiếng, mặt trầm xuống cầm lấy điện thoại trên bàn, không nói chuyện mà chỉ nghe. Qua một hồi, hắn cầm máy bộ đàm ở bên, ra lệnh:

- Ở Vọng Cảnh Đình, lang yêu đã tới, phái thêm hai đội nhân thú qua tiếp ứng

Hắn gõ vài chữ lên bàn phím máy tính, trên màn hình hiện ra hình ảnh của Vọng Cảnh Đình, trong đêm mưa không thể nhìn rõ diện mạo người trong đình nhưng lời đối thoại của bọn họ thì có thể xác định đó là Tiểu ma vương. Bác sĩ X khoanh tay trước ngực nhìn chằm chằm vào màn hình:

- Thằng tiểu quỷ này, suýt tí nữa tao đã nghĩ mày là thằng bất lực.

Hắn bỗng nhiên chau mày, tuy rằng không có điện thoại báo lại về động tĩnh phía Nghiêm Lạc nhưng hắn bỗng nhiên cảm thấy lo lắng, vội gọi điện thoại xác nhận, bên kia báo cáo về thì quả thực là Nghiêm Lạc đang bận diệt trừ ma tộc, cũng không có phát hiện gì khác thường

Bác sĩ X cúp máy, nghĩ nghĩ nhưng vẫn lo lắng. Hắn ta cần tự thăm dò xem mọi người nghĩ gì. Hắn cầm máy bộ đàm:

- A Lực, đưa 145 lại đây!

Một gã canh giữ bên ngoài phòng Mai Côi đáp lời rồi gật gật đầu với người còn lại, đẩy cửa đi vào. Hắn không để ý, trong nháy mắt vừa đẩy cửa đó có một con chuột vội co lại sau đường thông gió. Hắn ta lấy chiếc xe lăn ra sau đó ôm Mai Côi đang ngủ say đặt lên xe lăn, hai tay và hai chân cô bé đều bị trói lại, sau đó hắn đẩy Mai Côi ra ngoài.

Cửa phòng đóng lại, con chuột béo kia lại ló đầu ra, lo lắng nhìn ra phía cửa rồi lại rụt về, biến mất chẳng thấy tăm tích

Trong căn phòng chứa quan tài của Đông Lăng, Dung Hiên đang chắn cho Trần Bình trốn vào thông đạo:

- Cô chắc chắn là có thể vào từ đây sao?

- Đúng thế, vừa rồi Thẩm Phi không che chắn ý thức, nơi này là địa bàn của bọn nên nhất định nó không cảnh giác. Cô nhìn thấy đường đi từ trong đầu nó, chính là từ cửa này mà vào

Đi được một đoạn đường có dấu hiệu tắc, Trần Bình nghĩ lại, đi về bên trái một chút, Dung Hiên có chút sốt ruột:

- Cô xác định đúng đường đi, chúng ta phải nhanh lên thôi, Tiểu ma vương đã vào rồi, vạn nhất có gì còn cần người giúp đỡ

Tiểu ma vương một mình hành động, dùng thuật ẩn thân cùng Bát Bát vào đó dò đường, như vậy rất nguy hiểm. Mà cậu theo lời Tiểu ma vương nhắn lại đi đưa Trần Bình đến đây, tìm cơ hội tiếp viện, chỉ hi vọng có thể giúp đỡ kịp thời

Trần Bình nhếch môi, cố gắng bước nhanh:

- Cô nhớ không nhầm đâu, cháu đi theo cô đi. Nơi này có rất nhiều máy móc quấy nhiễu suy nghĩ, khó trách chúng ta ở bên ngoài không thể thăm dò được bên trong. Xuống dưới một chút, cô đoán chắc chúng ta có thể tìm được đường. Chưa biết chừng còn nhanh hơn Nghiêm Cẩn.

Cô không để ý đến Dung Hiên ở sau, sốt ruột đi thẳng về phía trước, trước mặt có một đoạn rẽ, cô đang định đi qua thì Dung Hiên đột nhiên bưng miệng cô lại, kéo cô vào góc

Cậu tỏ ý không được nói chuyện rồi khẽ nói với Trần Bình:

- Trên đường có người canh chừng còn có cả camera nữa, để cháu đi trước thu dọn bọn chúng, cô ở đây chờ một chút

Trần Bình gật đầu nhìn Dung Hiên biến mất ngay trước mắt. Dung Hiên nói có camera, cô không biết rõ tình hình nên cũng không dám nhìn quanh. Một lát sau nghe Dung Hiên nói:

- Tốt rồi, chạy mau, một hơi chạy qua đây

Trần Bình lao ra, thấy hai gã bảo vệ đứng dựa vào tường, mắt trợn tròn nhưng không nhúc nhích, hai chiếc camera ở cuối đường bị bẻ về hướng khác. Trần Bình nghiến răng chạy như điên, chạy qua phạm vi theo dõi của camera rồi lại nghe Dung Hiên nói:

- Được rồi, cô cứ đi đi, đừng lo lắng, cháu ẩn thân ở ngay cạnh cô thôi.

Cậu quay camera về góc quay bình thường, cũng hủy định thân chú của hai tên bảo vệ kia, che chở Trần Bình tiếp tục đi

Trần Bình đi được một đoạn, bỗng nhiên ra sức chạy như điên:

- Cô cảm nhận được, cô biết Mai Côi ở đâu, hắn ta lại đang sử dụng năng lực của con bé

- Cô chậm một chút, đừng xúc động không sẽ bị phát hiện.

- Không trốn được đâu, nơi này chỗ nào cũng có camera và năng lực cảm ứng, cô không có bản lĩnh như các cháu, không trốn được. Cháu ẩn thân đi, để cô dẫn dụ bọn chúng, hi vọn Nghiêm Cẩn có thể nắm bắt cơ hội này

Trần Bình nói xong, không thèm quay đầu lại, cô cầm súng chạy thẳng về phía trước, lao ra ngoài, bắn hai phát vào hai tên bảo vệ còn đang ngẩn ngơ, bọn chúng trúng đạn ngã lăn xuống đất

Trong phòng trung tâm, Mai Côi bị khống chế trên giường, tay chân cô bé bị những gọng sắt kìm lại, cổ cũng bị khóa lấy. Trên đầu gắn dụng cụ tìm kiếm, máy móc bắt đầu hoạt động. Bởi vì bị tiêm thuốc gây mê nên dù có bị như vậy Mai Côi cũng không tỉnh lại. Sau khi những máy móc kia gắn xong, bác sĩ X nhìn những người ngồi ở góc phòng nói:

- Bắt đầu đi!

- Thuốc vẫn còn ngấm vào cô ấy, giờ kích thích trực tiếp như vậy liệu có bị tổn thương không?

- Nó không chết được đâu, mau khởi động máy đi

Những người kia theo lời khỏi động, ý thức Mai Côi đang giằng co trong bóng đêm, trên màn hình là những hình ảnh mơ hồ. Dự cảm bất an trong lòng bác sĩ X càng dâng cao, hắn mất kiên nhẫn hét lớn:

- Mau đánh thức con bé dậy, kích thích cho nó dậy!

Đám người kia không dám không theo, gạt một nút gì đó lên cao, Mai Côi kêu lớn, cả người run rẩy, không phục lại ý thức. Tứ chi của cô bé kích động nhưng lại bị khóa sắt kìm lại. Bác sĩ X cũng chẳng nhìn Mai Côi, chỉ thúc giục thao tác viên mau tìm tòi thông tin. Trên màn hình, ý thức của Nghiêm Lạc và mấy người cần đề phòng hiện rất rõ ràng. Bọn họ đang ở thành phố B đại chiến với ma giới. Chuyện này đương nhiên có liên quan đến bác sĩ X, bởi vì hắn cần phân tán lực lượng của bọn họ. Sáng mai hắn sẽ khống chế tòa nhà chính phủ, hành động này rất quan trọng, đó cũng là nguyên nhân đêm nay hắn muốn cho Mai Côi ngủ yên.

Vốn bên ma giới hắn đã liên lạc xong xuôi, vì thế hôm nay dẫn dụ công ty Nhã Mã qua đó, từ đêm nay đến trưa mai hai bên sẽ dây dưa. Nhưng việc này hình như cũng bị Nghiêm Lạc phát hiện, theo tình hình hiện tại, chỉ e đến sáng mai là ma giới sẽ bị công ty Nhã Mã thu phục.

Nhưng quan trọng là bọn họ đều ở thành phố B, ngoài Tiểu ma vương và vài đứa bạn của nó, theo phát hiện thì Tiểu ma vương không một mình tiến vào, nó đã đi xuống cửa vào căn cứ. Cửa vào đó bất luận là thần hay yêu cũng không thể nào vào được. Nhân mã phái ra ngoài không kịp điều về nhưng không sao, hắn ứng phó được tốt, chỉ tiếc Thẩm Phi... Nhưng hắn cũng không kịp nghĩ Thẩm Phi phải làm sao, hắn vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Hắn cảm nhận được một sức mạnh đang gần kề, lúc gần lúc xa khiến hắn không cảm ứng được nhưng nhất định là có chuyện gì đó đang xảy ra

- Phía Nghiêm Cẩn có động tĩnh gì không?

- Trống rỗng

Một người vội vã tìm kiếm thông tin trong đầu Mai Côi rồi báo lại

- Còn Lỗ An Hoa?

- Cũng trống

- Tiến sĩ, đã tìm được Lỗ An Hoa, cô ta đang ở đây!

Một người phụ trách theo dõi an toàn của căn cứ kêu lớn. Hình ảnh hiện lên màn hình lớn, theo camera ghi lại, Lỗ An Hoa đang chạy tới phòng điều khiển, có một nhân thú đang đánh về phía cô, hiển nhiên năng lực của Lỗ An Hoa không đủ đối phó, súng trên tay cô bị đá bay, tay vặn ngược về phía sau. Hai nhân thú khác tiến lên dùng súng bắn phá về phía cô nhưng như có một bức tường vô hình chắn lại những viên đại. Con nhân thú đang bắt giữ Lỗ An Hoa bị đạn bắn vào mà ngã xuống nhưng Lỗ An Hoa chẳng có việc gì mà chạy qua. Hai con nhân thú nổ súng kia bị một cánh tay vô hình ném về phía tường, súng cũng bị đoạt lấy. Lỗ An Hoa mặc kệ, tiếp tục chạy về phía trước. Hai con nhân thú đó cũng bị trúng đạn mà ngã xuống

Bác sĩ X nhăn mặt, quay đầu quát đám thủ hạ:

- Cho bảo vệ đến phòng điều khiển, cho tiểu đội 4,5 đến khống chế Lỗ An Hoa, bảo bọn chúng dùng đạn diệt thần

Hắn lại lớn tiếng nói với mấy người đang ở bên máy tính:

- Ngây cái gì, có người đang giúp Lỗ An Hoa, mau tìm tòi trong suy nghĩ của 145 những người dưới lòng đất này rồi giết sạch những kẻ xâm nhập, tao không cần người sống làm gì cả.

Lúc trước chưa từng nghĩ việc tìm tòi suy nghĩ của người dưới lòng đất, nơi đây toàn là người của hắn, Lỗ An Hoa vào bằng cách nào? Chắc chắn là cô ta đi theo Nghiêm Lạc, là hắn sơ ý, hắn xem nhẹ đám tiểu quỷ kia. Thẩm Phi rõ ràng nói bọn chúng chẳng làm gì, chỉ ở trong trường cho nên hắn mới coi thường

Mai Côi tìm được suy nghĩ của Trần Bình và Dung Hiên, bọn họ nghĩ gì, muốn chạy đi đâu đều hiện rõ. Đội nhân thú nhanh chóng chặn đường hai người

Hình ảnh trên màn hình lớn đột nhiên nháy nháy, một tin tức xẹt qua, bác sĩ X đột nhiên hô lớn:

- Tiểu ma vương đã vào đây? Ở đâu?

Đám người kia mười ngón tay gõ phím như bay, vội tìm tòi trong suy nghĩ của Mai Côi:

- Không có tin tức

Phía bên người quản lý camera cũng nói:

- Tất cả camera đều không có tung tích gì của cậu ta

Bác sĩ X không nghe bọn họ nói bởi vì hắn cảm nhận được, tuy rằng không nhìn được, không rõ vị trí cụ thể nhưng hắn cảm nhận được sức mạnh của Tiểu ma vương, ngay gần đây, rất gần.

Bác sĩ X nhào tới phía Mai Côi, mọi người còn chưa phản ứng lại thì chỉ thấy bác sĩ X đã nhào tới nhưng như bị đạp một cước. Bác sĩ X có cảm nhận sâu sắc về sức mạnh, năng lượng nên vội lăn người một vòng mà tránh thoát. Hắn biết, người đó đã tới

- Tên biến thái đáng chết kia, đừng chạm vào em ấy

Một thiếu niên oai hùng hiện thân trước giường, cả người tản ra sát khí lạnh thấu xương. Bác sĩ X hét lớn một tiêng:

- Ngăn nó lại, tuyệt đối không thể để hắn đưa 145 đi

Nghiêm Cẩn hơi lắc tay, một thanh đoản đao hiện hình trên tay cậu, cậu quay người chém đứt dây điện những dụng cụ đang tiếp hợp với Mai Côi. Lại nghe tiếng bác sĩ X hét thì chửi ầm lên:

- 145 cái đầu mày, em ấy là rùa con của tao.

Lúc này mọi người như bừng tỉnh, vội vàng chĩa họng súng bắn về phía Nghiêm Cẩn. Nghiêm Cẩn tức giận, hành động trở nên cực kỳ tàn nhẫn, cậu vung tay quét qua, đám người đang cầm súng kia ngã lăn xuống đất. Nghiêm Cẩn nghiên người bay lên, đoản đao bay nhanh như chớp chặt đứt đầu hai người chỉ trong nháy mắt. Ngay lập tức, tay trái Nghiêm Cẩn lại xuất hiện một đoản đao khác, cậu nhanh chóng chém đứt khóa sắt đang trói tay Mai Côi.

Nước mắt Mai Côi rưng rưng, quả thực không thể tin được, đây chẳng lẽ là giấc mơ ngọt ngào trong cơn ác mộng dai dẳng?

Bên kia, mấy người cầm súng xông tới, Nghiêm Cẩn không có thời gian mà an ủi Mai Côi, cậu vung tay tạo nên một kết giới phòng hộ. Những viên đạn bắn vào kết giới, Nghiêm Cẩn vung tay khiến đạn bắn bật ngược lại, những kẻ kia kêu thảm một tiếng rồi đều ngã xuống đất.

Một con chuột béo bò nhanh thoăn thoắt lên giường, thân hình mập mạp đứng thẳng, nó dùng bàn chân beo béo mà lần lượt phá khóa ở chân cho Mai Côi.

Mai Côi khóc òa lên, con chuột béo đang đứng ở cuối giường giương nanh múa vuốt nhìn đám hộ vệ của bác sĩ X vọt vào phòng, rất có phong thái của chuột béo liều mạng.

Nghiêm Cẩn hai tay vung đao vững vàng đứng trước giường Mai Côi, đối mặt với hơn mười kẻ xông vào cũng không chút sợ hãi, một vòng trắng nhàn nhạt vây lấy cậu và Mai Côi, đó là kết giới bảo vệ cậu đặt ra.

Cậu nhìn thẳng vào đám người đằng sau bác sĩ X nhưng lại nói với Mai Côi:

- Rùa con, em đừng sợ. Anh ở đây rồi, anh sẽ không để bọn chúng chạm vào một sợi lông măng của em.

Mục lục
Ngày đăng: 25/07/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên

Mục lục