Gửi bài:

Quyển 3 - Chương 27

Lão phu nhân cho người đến truyền lời, bảo rằng muốn các nàng đến Du Viên một chuyến. Phu nhân cùng Hải Đường đều cảm giác buồn bực, đương lúc bận rộn thế này, lão phu nhân còn gọi các nàng đến làm gì?

"Thê tử của Đình Tùng, Hải Đường, mau đến đây ngồi xuống rồi nói. Như Ý, dâng trà!".

Lão phu nhân đang ngồi với vài người khác trong đại sảnh. Nhị phu nhân nhìn thấy các nàng tiến vào liền cúi đầu uống ngụm trà, một tia đắc ý trong mắt không thể che dấu được. Tần Tiểu Ninh ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn thấy các nàng tiến vào liền đứng dậy thi lễ. Tần di nương chào hỏi qua loa, nàng bê trà, môi thổi nhẹ từng lọn khói nóng trên tách trà.

"Tình hình thu hoạch trong thôn hai ngày nay thế nào?", nhìn thấy các nàng đã ngồi xuống uống một ngụm trà, lão phu nhân liền quan tâm thăm hỏi.

"Dạ thưa, Trương quản sự trong thôn đã đến đây và mang theo sổ sách thu hoạch. Nương, thu hoạch trong thôn năm nay nhiều hơn một thành"

"Thật vậy sao? Đợt này thu hoạch trúng mùa nhớ cho Trương quản sự một phong lì xì, mấy năm nay đã vất vả hắn", Trương quản sự là người mà lão phu nhân đã mang theo khi xuất giá, năm nay đã hơn năm mươi tuổi, tuy làm việc hơi chậm một chút nhưng tính tình cẩn thận, sổ sách đưa lên rất ít khi sai sót.

"Dạ, ta vẫn để việc này ở trong lòng. Chỉ là năm nay Trương quản sự muốn tìm người đến thay thế vì cảm thấy bản thân đã lớn tuổi, có chút không đảm đương nổi", phu nhân vẫn đang phát sầu về việc này.

"Ừm, cũng đã đến lúc tìm người theo hắn học hỏi, chuyện này các ngươi cứ thương lượng với nhau là được!", đang lúc lão phu nhân đang nói thì Nhị phu nhân thay đổi tư thế, bộ dáng có chút mất kiên nhẫn.

"Lão phu nhân, có phải đã đến lúc bàn sang chính sự rồi không?", được Nhị phu nhân liếc mắt ra hiệu, Tần di nương mở miệng nhắc nhở lão phu nhân.

Lão phu nhân trừng mắt nhìn nàng mộtcais, "Cái gì chính sự với không chính sự? Chẳng lẽ vừa rồi là nói nhảm à? Thê tử của Đình Tùng a, là vầy, mới vừa rồi thê tử của Đình Bách nói rằng hôm trước nhìn thấy các ngươi bận rộn đến khuya mới trở về. Chỉ sợ trong phủ nhiều chuyện cần giải quyết khiến các ngươi mệt mỏi nên nàng đề nghị tìm người đến giúp đỡ các ngươi. Lúc Tiểu Ninh chưa xuất giá đã từng học qua sổ sách kinh doanh nên đối với nàng mà nói thì chuyện này không khó khăn gì. Ta liền nghĩ chi bằng để nàng đến giúp đỡ các ngươi, để các ngươi không phải vất vả như bây giờ nữa. Hiện tại muốn tìm người bên ngoài cũng có chút lo lắng, vừa vặn có một người trong nhà, ta thấy cũng nên giúp đỡ lẫn nhau"

"Chuyện này...", nghe lão phu nhân nói thế, một người tính tình ôn hòa như phu nhân cũng cảm thấy có chút tức giận, Nhị phu nhân đúng là...Tuy nói Nhị lão gia luôn dòm ngó đến sản nghiệp trong phủ nhưng trước giờ nội sự trong phủ đều do nàng làm chủ, tại sao không đến thương lượng với nàng mà trực tiếp nói với lão phu nhân, chẳng phải là không đem mình để vào mắt sao? Rõ ràng Nhị phu nhân biết nàng e ngại lão phu nhân cùng Nhị lão gia, hai người nàng không thể đắc tội nên mới làm như vậy.

"Đại tẩu, thế nào, không tin tưởng Tiểu Ninh nhà ta sao?", Nhị phu nhân nhìn thấy phu nhân không thể nói gì liền cảm thấy vui sướng trong lòng, bị nàng đè ép bao nhiêu năm, ngươi có con dâu tốt, ta không có sao?

"Không phải là tin hay không tin, nhưng trước giờ mọi chuyện của phòng thu chi đều do Hải Đường quản, nay đột nhiên thay đổi sợ không thích hợp!", phu nhân khó xử nhìn Hải Đường một cái, hiện tại mọi sổ sách đều cho một tay Hải Đường xử lý, bây giờ Tiểu Ninh đến đây, thật không biết Hải Đường có phật ý hay không.

Khóe miệng Diệp Hải Đường giật giật, Nhị phu nhân chẳng qua muốn nhúng tay vào việc trong nhà, chính mình cũng không muốn bận rộn với đống sổ sách hằng ngày, chi bằng giao hết cho nàng, "Nương, việc này thật sự không thể tốt hơn nữa, Hải Đường quả thật có chút đau đầu với những sổ sách chưa xử lý kịp"

Phu nhân thương tiếc nhìn nàng một cái, đứa nhỏ này thật là..., nhưng cũng không đành để nàng thiệt thòi, "Nếu Hải Đường bận rộn như vậy, cứ để Tiểu Ninh đến quản đi"

"Xem đi, nương, ta biết đại tẩu sẽ đáp ứng, có nhiều người giúp đỡ chẳng phải sẽ tốt hơn sao?", Nhị phu nhân bật cười đắc ý, cháu của Tần di nương quả nhiên không tồi.

"Đệ muội, về sau sự tình của phòng thu chi phải làm phiền ngươi rồi", Hải Đường bày ra vẻ mặt của người gặp may mắn.

"Tiểu Ninh không hiểu nhiều chuyện, còn phiền phu nhân cùng Đại tẩu chỉ giáo thêm", Tiểu Ninh đi đến trước mặt hai người thi lễ.

Ngày thứ hai, từ sáng sớm Tiểu Ninh đã mang theo nha hoàn đến phòng thu chi. Hải Đường đã chờ sẵn bên trong, vài vị chưởng quản phân biệt ngồi hai bên, trong lòng bọn họ không khỏi buồn bực, Đại thiếu phu nhân chỉ vừa tiếp quản, nay lại thay đổi người, không phải trong phủ xảy ra đại sự gì chứ?

"Đệ muội mau đến đây ngồi. Ta không nhiều lời nữa, kể từ hôm nay, chuyện của phòng thu chi cứ giao cho Nhị thiếu phu nhân xử lý, các ngươi chỉ cần làm tốt phận sự của mình, những chuyện khác không cần nghĩ tới, có chuyện gìứ báo với Nhị thiếu phu nhân, tự động Nhị thiếu phu nhân sẽ báo lên ta", lời nói của Hải Đường khiến mọi người cảm thấy an tâm, hóa ra Nhị thiếu phu nhân vẫn phải bẩm báo công việc lên Đại thiếu phu nhân.

"Đệ muội có muốn nói gì không?"
"Ta là người mới đến, thỉnh các vị tiên sinh chỉ điểm", nàng hơi rũ mi nở nụ cười lạnh nhạt.

Vài vị chưởng quản vội vàng đáp, "Tất nhiên rồi!"

"Được rồi, các ngươi lui xuống hết đi, ta sẽ bắt đầu bàn giao công việc cho Nhị thiếu phu nhân", Hải Đường phất tay xuống đám người phía dưới.

"Đệ muội, ngươi nhìn xem!", Hải Đường chỉ chồng sổ sách trên bàn, từ sáng sớm nàng đã cho Như Sinh mang sổ ghi nợ của những năm trước đến đây, trên bàn đã đầy ngập, muốn tìm một chỗ trống cũng khó, "Đây đều là nợ cũ trong phủ mấy năm nay, về sau phải làm phiền đến đệ muội. Trước hết ngươi cứ xem qua một lượt để nắm được tình hình đại khái, có gì không hiểu cứ hỏi ta là được", Hải Đường đi đến trước bàn rồi vỗ vỗ lên đống sổ sách, bấy nhiêu đây cũng đủ để nàng xem đến mệt nhoài.

"Dạ, đại tẩu thật cẩn thận, hôm qua ta còn định nhờ người mang một vài nợ cũ đến xem, không ngờ lời còn chưa nói mà người đã chuẩn bị thay ta, Tiểu Ninh xin đa tạ trước", Tần Tiểu Ninh dấu diếm sắc mặt liếc nhìn chồng sổ sách, xem ra...phải tốn không ít thời gian.

Hải Đường vỗ vỗ tay, "Được rồi, ta cũng không quấy rầy ngươi nữa, ở chỗ phu nhân còn chút chuyện, ta đi trước!"

Tiểu Ninh tiễn Hải Đường đến cửa, "Đại tẩu đi thong thả, Tiểu Ninh không tiễn"

Như Sinh vừa đi vừa quay đầu lại, nét mặt có chút khó coi.

"Sao? Nhìn cái gì?"
"Đại thiếu phu nhân, Nhị thiếu phu nhân quả nhiên trầm tính, người cố ý thử nàng nhưng nàng cư nhiên ngay cả một chút phản ứng cũng không có"

"Cái này gọi là thâm tàng bất lộ, nếu nàng vì chuyện này mà phát hỏa, về sau làm thế nào tìm được chỗ đứng trong phủ. Ta phỏng chừng nàng thật sự có bản lĩnh, đối với nàng mà nói, đống sổ sách đó căn bản không tính là gì?"

"Vậy phải làm sao bây giờ? Để mặc cho Nhị phu nhân sắp xếp sao?", Như Sinh cũng không thích Nhị phu nhân, ngày thường nàng ta hay tìm mọi cách ngáng chân phu nhân, hiện tại lại tính kế với Thiếu phu nhân.

"Đã rõ"
Vừa đi vừa nói chuyện, hay người đã đến thư phòng của phu nhân, "Nương"

"Trở lại rồi sao? Bàn giao công việc thế nào, ổn chưa?"

"Đã bàn giao số nợ cũ, ta muốn nàng làm quen công việc trước"

"Hải Đường, thật ủy khuất ngươi", phu nhân kéo Hải Đường ngồi xuống trường kỷ, bàn tay nàng mềm mại non mịn, vừa sờ liền biết người có phúc.

"Nương, ủy khuất gì đâu! Hải Đường vốn không thích xem sổ sách này nọ, vừa động vào liền cảm thấy phiền", chính phu nhân mới bị ủy khuất, hiện tại Nhị phu nhân đã nhúng một tay vào, về sau còn không biết sẽ phát sinh chủ ý gì.

"Cũng phải. Chỉ cần nàng không sinh sự thì càng nhiều người giúp đỡ ngươi càng khiến ta cao hứng".

"Nương, tại sao là giúp ta, rõ ràng đang giúp người mà", hiện tại Hải Đường cũng không hy vọng phu nhân bỏ gánh.

Phu nhân trỏ vào trán nàng một cái, "Ta còn muốn nội trong một hoặc hai năm này đem mọi việc giao cho ngươi. Thế nào, còn không nhận việc cho ta bớt lo?"

"Ta chỉ muốn hỗ trợ phu nhân làm việc, mọi chuyện đều cho người quyết định. Nương, người đừng giao hết cho ta nha, ta rất sợ a!"

"Có lão phu nhân chống lưng cho ngươi, còn sợ cái gì nữa! Ta thấy ngươi lười thì có!", nàng mỉm cười liếc mắt nhìn Hải Đường một cái, "Phương gia không sớm thì muộn cũng sẽ giao cho ngươi quản, ngươi muốn nhàn hạ cũng không được"

Hải Đường chỉ mỉm cười từ chối cho ý kiến, Phương gia này cũng không dễ quản, đám nữ nhân lớn nhỏ kia người này so với người khác càng lợi hại hơn, bản thân nàng cũng không muốn lãng phí tâm tư đối phó.

Tần Tiểu Ninh vẫn im lặng ngồi xem chồng sổ sách ghi nợ cũ, nàng không chủ động nhúng tay vào chuyện trong phủ nhưng lại khiến các vị tiên sinh từ trên xuống dưới không thể không bội phục nàng. Trong số nợ cũ đó có không ít sai sót, tất cả đều bị nàng tìm ra, vậy mà nàng không lên tiếng, chỉ lặng lẽ cho gọi đương sự đến chỉ điểm một phen, sau đó bắt bọn họ chỉnh sửa lại. Qua mười ngày, Tần Tiểu Ninh tìm Hải Đường, bảo rằng nợ cũ đã xem xong rồi, hơn nữa còn tổng kết tình hình mấy năm nay trong phủ trình nàng xem. Nhìn dòng chữ thanh tú nho nhỏ có hàng lối trật tự rõ ràng, Hải Đường có chút bất ngờ. Tần gia vì bồi dưỡng nàng quả thật tốn không ít công sức.

"Đệ muội quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, công việc của phòng thu chi giao cho ngươi là đúng rồi. Mấy ngày nay ngươi cũng đã mệt mỏi, trước mắt cứ nghỉ ngơi hai ngày. Ngày mốt ta sẽ nhờ Ngô tiên sinh mang sổ sách năm nay đến cho ngươi xem, về sau còn phải làm phiền ngươi"

"Đại tẩu, người một nhà không cần khách khí, Tiểu Ninh chỉ cố gắng hết sức mình thôi!"

Mục lục
Ngày đăng: 21/06/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên

Mục lục