Gửi bài:

Chương 1

Thượng Hải, ba tháng sau.

Khách sạn Hương Cách Lý Lạp tọa lạc tại khu trung tâm thương mại Thượng Hải

Giờ phút này trong đại sảnh tráng lệ, Lôi Mạn Mạn vừa kéo hành lý vừa cầm điện thoại khẽ gọi.

“Lí Thụy Đức, mọi người rõ ràng hẹn gặp tại sân bay, vì có khả năng hiện tại chúng ta đều muốn đến Thượng Hải, ngươi lại đột nhiên nói cho ta biết ngươi tới không được……” Nàng gấp đến độ ở tại chỗ thẳng đảo quanh, “Ngươi không đến, muốn ta một người như thế nào ứng phó với chuyện tình xảy ra ở nơi này? Làm ơn, chúng ta đã đặt phòng dành cho tuần trăng mật nha…… Là là là, lão bà ngươi sinh tiểu hài tử chuyện này là rất trọng yếu, nhưng là…… Nhưng là ngươi muốn ta hiện tại đi nơi nào tìm một lão công giúp ta chống đỡ…… Cái gì? Ngươi nói lão bà ngươi ở phòng sinh kêu thật sự lớn tiếng? Được rồi được rồi, ngươi nhanh đi cùng ngươi lão bà sinh tiểu hài tử, ta…… Ta lại chính mình nghĩ biện pháp khác tốt hơn.”

Không tình nguyện cắt đứt điện thoại, Lôi Mạn Mạn đặt mông ngồi ở khu nghỉ ngơi tại đại sảnh của khách sạn.

Nàng cùng Lí Thụy Đức là đồng nghiệp làm việc tại một tạp chí của Đài Bắc , lần này đi đến khách sạn Hương Cách Lý Lạp tại Thượng Hải cũng vì chúc mừng đầy năm công ty chuyên tổ chức tuần trăng mật cho vợ chồng tân hôn với phong cách thần bí lãng mạn , hành trình của chuyến đi cũng không được tuyên truyền, vì thế, ngược lại khiến cho mọi người hảo hiếu kì.

Lão tổng vì muốn lấy số liệu trực tiếp, phái nàng cùng Lí Thụy Đức giả làm vợ chồng, đáp máy bay đến Thượng Hải tìm tòi hư thật.

Thảm thay, Lí Thụy Đức vì lão bà phải sinh tiểu hài tử, khiến nàng phải đơn thân làm nhiệm vụ!

Hiện tại nếu phản hồi tình hình đến Đài Bắc, những việc đã chuẩn bị sẽ thất bại trong gang tấc. Nhưng lần này nàng nếu phóng vấn trực tiếp lấy được tư liệu, lão tổng long tâm đại duyệt, nàng có thể được tăng lương, biết đâu còn được thăng lên phó tổng biên tập của tạp chí, vị trí này nàng những là mơ ước đã thật lâu.

Nhìn mấy đôi tình nhân thân mật hướng đi đến quầy đăng ký , Lôi Mạn Mạn tâm như lửa đốt..

Giờ phút này, cửa đại sảnh xuất hiện một nam nhân độc thân dáng người thon dài , bởi vì sau giữa trưa ánh mặt trời mãnh liệt, trong lúc nhất thời thấy không rõ diện mạo đối phương, nhưng nàng cảm giác được cả người hắn cao thấp đều tản ra một cỗ mị lực không nhỏ ..

Chỉ thấy trong tay hắn xách một vali hành lí tinh xảo, lững thững hướng đến quầy đăng kí đi đến, lập tức một nhân viên phục vụ lễ phép tiến lên hỏi, khẩu âm của hắn vào trong tai Lôi Mạn Mạn , hết sức thân thiết.

Chẳng lẽ hắn cũng đến từ Đài Bắc?

Nhìn kỹ, a! Này nam nhân…… Không phải là người vào ngày lễ Noel đó, bị Harly ăn sạch sẽ bánh ngọt hay sao?

Mặc dù có chút chột dạ, nhưng vì lần này có thể thành công phỏng vấn tin tức độc nhất vô nhị , nàng vẫn là cố lấy dũng khí nghênh hướng hắn.

“Vị tiên sinh này, có thể hay không dừng bước nói chuyện?”

Đang chuẩn bị cùng nhân viên đến quầy đăng kí đột nhiên bị ngăn lại, hắn đánh giá cô gái trước mắt. Nhân viên khách sạn thấy thế liền rời đi.

Lôi Mạn Mạn cười đến thực xấu hổ, còn có một chút chân tay luống cuống. “Cái kia…… Xin hỏi ngươi còn có nhớ ta hay không ?”

Tương Thừa Lăng nhìn không chớp mắt đánh giá nàng,khoảng 24 đến 25 tuổi, bộ dạng trắng nõn phấn nộn, tựa hồ có điểm ngượng ngùng.

Nói nàng là mỹ nữ, vẫn mang theo vài phần ngây ngô; Nếu nói nàng diện mạo bình thường, nhưng cặp mắt,đôi môi trong lúc mỉm cười lại mang một chút đáng yêu, dễ gần.

Hắn trí nhớ luôn luôn không sai, cận là liếc mắt một cái, liền nhận ra ba tháng phía trước từng cùng nàng có gặp mặt một lần.

Chính là…… Nàng làm sao có thể ở Thượng Hải? Còn có, nàng đột nhiên ngăn lại chính mình rốt cuộc muốn làm sao?

Thấy hắn không phản ứng, Lôi Mạn Mạn nóng nảy, sáp lại đưa mặt đến gần “Ta a, ngươi cẩn thận nhìn một cái, có hay không cảm thấy thực nhìn quen mắt?”

Làm ơn, tốt xấu mọi người đều là người Đài Loan, bao nhiêu đó cũng đủ để hắn cấp cho nàng một lời đáp lại chứ.

Ngay tại thời điểm nàng không hề nghĩ đến , hắn rốt cục nói “Ngươi là chủ nhân của con chó hư kia?”

Uy, Harley thực đáng yêu cũng thực nghe lời, hơn nữa tuyệt không phải chó hư.

Rất bất mãn, nhưng vì đại kế trước mắt, nàng vẫn mãnh lực gật đàu “Đúng rồi đúng rồi chính là ta, lần trước Harley ăn vụng bánh ngọt trên xe người, ta vẫn rất muốn nói với người tiếng thực xin lỗi”

Lại tới nữa! Tương Thừa Lăng có vẻ có chút không kiên nhẫn. Hắn gặp qua rất nhiều nữ nhân giống nàng như vậy, đều là ôm cùng cái mục đích tiếp cận hắn, làm hắn khinh thường.

Hắn trầm mặc không nói, làm cho Lôi Mạn Mạn nghĩ đến hắn có khả năng cấp cho mình cơ hội, lập tức hướng hắn cái đại lễ “Ta thay Harley hướng ngươi nói câu thực xin lỗi, cám ơn ngươi đã cho ta một cơ hội giải thích…”

Lười ứng phó nàng, hắn nói: “Nếu người đã đạt được mục đích chính là thay vật cưng của người giải thích với ta thì nhiệm vụ của người đã hoàn thành, bây giờ ta có thể đi được chưa ?” Nói xong hắn liền bước đi.

Nàng lo lắng kéo lấy cổ tay hắn “ Không, ta còn có chuyện muốn nói”.

Hắn nhíu nhẹ lông mày, rút cuộc giấu đầu lòi đuôi rồi.

“Ta…… Ta kỳ thật là muốn thay Harley bồi thường ngươi. Harley lần trước ăn của ngươi món điểm tâm ngọt, ta…… Ta cuối cùng nên bồi thường, cho nên…… Cho nên…… Ta hy vọng lần này ngươi ở tại khách sạn này, mọi chi phí ta đều chịu chi trả”.

Nàng vừa mới nói cái gì? Nàng muốn thay chính mình chi trả “Tiểu thư, ngươi cảm thấy ta giống là cái loại nam nhân được bao dưỡng sao ? Vẫn là có vẻ giống cái ngưu lang?”

Lôi Mạn Mạn vội vàng lắc đầu giải thích, “Ta không phải cái kia ý tứ ! Sự tình là như vậy……”

Nàng làm một chút tự giới thiệu, cũng cường điệu lần này tiến đến Thượng Hải là vì phỏng vấn, lại bị đồng cho leo cây, hy vọng chính hắn chó thể giúp nàng một việc, nàng nguyện ý gánh toàn bộ chi phí của hắn khi ngụ tại khách sạn này.

Tương Thừa Lăng nghe xong sau một lúc lâu, rốt cục muốn làm rõ ràng mục đích của nàng khi tiếp cận mình.

“Ngươi là muốn ta giả làm thành chồng của ngươi, tạo điều kiện để người thuận lợi phóng vấn công tác?”

“Hư!” Lôi Mạn Mạn mang hắn nhanh chóng kéo sang một bên, phải trái xem xét, xác định không một ai nghe được, gật gật đầu. “Làm ơn ngươi không cần lớn tiếng nói rõ thân phận của ta, nếu để nhân viên khách sạn biết được thì không tốt lắm ”

Hắn một phần cảm thấy buồn cười vì hành vi của nàng, một phần cảm thấy có chút áy náy khi nghĩ sai mục đích của nàng.

Cứ xem như áy náy , hắn cũng không hứng thú cùng một nữ nhân xa lạ ngẫu nhiên diễn tuồng. Huống hồ hắn cũng không có nghèo túng đến mức cần một nữ nhân thay hắn trả phí dừng chân.

“Thực thật có lỗi, ta đối với đề nghị của ngươi không có hứng thú ” Hắn chán ghét động vật, càng chán ghét người chủ của động vật, chưa kể sủng vật của nàng lại từng để lại cho hắn ứng tượng không mấy tốt đẹp.

“Uy!” Thấy hắn phải đi, nàng chưa từ bỏ ý định kéo lấy vạt áo của hắn “ Hay người nể tình ta là đồng học của nhân viên công ty ngươi mà giúp ta việc này ”

Tương Thừa Lăng thú vị nhướng cao mày “ Nhân viên công ty ta ?”

“Ngươi không phải ở Đài Bắc có một công ty đầu tư ? Trong công ty có một tài vụ tên là Tô Xảo Hinh, ta chính là đồng học của nàng ”

“Tô Xảo Hinh?” Tương Thừa Lăng là nghe cũng chưa nghe qua.

“Đúng rồi đúng rồi, nàng công tác thực còn thật sự, hơn nữa siêu cấp chuyên nghiệp, đã đi làm ở công ty ngươi được 2 năm cũng chưa hề phạm qua sai lầm gì,hơn nữa đồng sự đều thật sự thích nàng…”

Lôi Mạn Mạn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào thổi phồng bạn của chính mình, hy vọng hắn có thể nể mặt bạn hữu của nàng mà giúp mình.

Thấy hắn hướng về phía nàng cười cười, nghĩ đến có hi vọng, nào biết -

“Ta chẳng những chưa từng nghe qua tên đồng học của ngươi, đối với nàng lại càng không hề có ấn tượng ”

Hăn là đại lão bản, mỗi ngày có biết bao nhiêu việc cần giải quyết, đâu có thể nào nhớ kỹ trong công ty tên của từng viên chức nhỏ ”

Lôi Mạn Mạn thất vọng cúi thấp hai vai, mở cái miệng nhỏ nhỏ nhắn thấp giọng “Nếu như vậy…… Thật có lỗi quấy rầy.” Xoay người bước đi.

Lần này đến Thượng Hải đi công tác , nguyên bản tưởng có thể tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ, không ngờ vừa đặt chân đến khách sạn đã gặp phải sự tình này.

Hắn trước giờ luôn không hướng đến cái danh người tốt, cũng không có quá nhiều lắm cái gọi là đồng tình, tuy nhiên khi nhìn thấy bộ dáng tuyệ vọng của nàng, tâm lại có chút không đành lòng.

Chỉ chần chờ một chút, hắn liền đến trước mắt nàng, vươn một ngón tay “ Ta chỉ có một cái điều kiện ”

Oa! Ngón tay hảo thon dài. Lôi Mạn Mạn nhịn không được nuốt nước miếng một cái. Di, nàng làm sao? Đối với ngón tay người khác lại chảy nước miếng ? !

Nàng nhanh chóng thu lại tinh thần , “Ngươi…… Ngươi có cái gì điều kiện?”

“Rất đơn giản, nếu ngươi muốn cho ta cùng ngươi cùng nhau diễn hoàn trận này , thì toàn bộ mọi việc trong thời gian này đều phải nghe theo ta ?”

Thân là Đại lão bản của một công ty đầu tư, hắn sớm đã có thói quen ra lệnh, nghĩ đến cùng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục của trò chơi, nhưng hắn cũng muốn đứng ở vị trí chủ đạo, chưởng quản toàn diện.

Lôi Mạn Mạn nhất thời nghẹn lời. Hết thảy nghe hắn an bài?

Thấy hắn trên mặt lộ vẻ tươi cười vô hại, giơ tay nhấc chân đều tự nhiên tản mác ra khí chất tôn quý, một nam nhân đường đường như vậy hẳn sẽ không gây rối đối với chính mình.

Liên tưởng đến việc phỏng vấn hoàn thành, nếu làm tốt là thăng chức thăng lương sức dụ hoặc của việc này đối với nàng là quá lớn.

Càng nghĩ, cuối cùng nàng dùng sức gật đầu, “Hảo, thành giao.”

“Uy, ta thật là đáp ứng ngươi cái gì đều nghe lời ngươi, nhưng là phòng trước đã được đặt, hơn nữa phòng cũng khá xa hoa, tiêu chuẩn khá tốt so với nhiều phòng khác, ngươi không có thể nói sửa liền sửa…”

Lôi Mạn Mạn như thế nào cũng không nghĩ tới, người này vẫn giữ nguyên chủ trương đem nguyên cái tiêu chuẩn nhà ở của tuần trăng mật chuyển thành chuẩn phòng trăng mật xa hoa . Tuy nói rằng nàng phụ trách toàn bộ chi phí khách sạn của hắn nhưng đó là là ỷ vào công ty sẽ thay nàng chi trả , mới cả gan cùng hắn diễn màn kịch này.

Đi ở phía trước Tương Thừa Lăng không để ý tới của thái độ rầy rà của nàng , “ Nếu ngươi muốn bội ước, ta không ngại ngưng hẳn quan hệ hợp tác của chúng ta ” Lần này nghỉ phép là muốn thả lỏng tâm tình, hắn cũng không nghĩ phải đứng ở phương diện ủy khuất chính mình.

Lôi Mạn Mạn còn muốn tiếp tục lẩm bẩm, nhưng quản lí khách sạn đã nhanh chóng mở cửa phòng ra trước mắt bọn họ, nàng bị làm cho trở nên ngây ngốc trước cách bố trí xa hoa của căn phòng.

Thảm mềm mại, đèn thủy tinh treo trên tường tỏa ánh sáng lung linh, phòng khách, nhà ăn, phòng ngủ, thiết bị thể dục,…đầy đủ mọi thứ. Nhất là chính giữa phòng bày ra một cái giường rất lớn nhưng cũng rất mềm mại, thoạt nhìn giống như rất tốt để nằm ngủ.

Lúc này, quản lí khách sạn cùng hắn có việc phải thương thảo, Mạn Mạn giống như Ailie tư mộng du tiên cảnh bàn, vứt bỏ nỗi đau tiền tài, chỉ hướng đến cái giường lớn mềm mại chạy đến.

Làm Tương Thừa Lăng tiễn bước quản lí, bị tình cảnh trước mắt làm cho hoảng sợ.

Từ nhỏ đến lớn, mọi người tiếp xúc với hắn đều chịu qua sự giáo dục của giới thượng lưu, vô luận ở bất cứ trường hợp nào đều cật lực khống chế cảm xúc cũng như tính tình của chính mình. Tất cả nữ nhân khi xuất hiện trước mặt hắn luôn bày ra bộ dáng thiên kim tiểu thư rụt rè.

Nhưng cái nữ nhân trước mắt lúc này, hoàn toàn không để ý hình tượng của chính mình, giống con mèo nhỏ, khoái hoạt ở trên chiếc giường mềm mại lăn qua lăn lại. Còn ôm cái gối riết lại trong lòng, để mặc cho mái tóc dài rối loạn tùy ý , bên hông lộ ra một mảng da trắng noãn.

Nhìn cái lưng nhỏ nhắn cùng cái mông nhỏ rất tròn của nàng đối diện với thân hình của mình, hắn lại cảm thấy một loại cảm giác nói không nên lời, gợi cảm đến mê người.

Hắn bước hướng phòng, động tác tao nhã tùng tùng caravat, nhịn không được trêu ghẹo.“Ngươi còn muốn nằm bao lâu ?” Nói xong, hắn thẳng sửa sang lại hành lý của chính mình.

Lôi Mạn Mạn lúc này mới nhớ trong phòng còn có người khác, liền ngượng ngùng xoay người đứng lên, trong lòng vẫn còn ôm cái gối mềm mại.

Ánh đền bên trong phòng làm nổi bật khuôn mặt của hắn với những đường cong kiên nghị. Như thế nàng mới phát hiện rằng mũi hắn rất cao, lông mi thon dài, ngũ quan thâm thúy, ngay cả động tác sửa sang hành lí cũng toát ra vẻ tao nhã cao quý nói không nên lời.

Nàng đã làm qua nhiều nghề, tự nhiên gặp qua không ít tuấn tú nam nhân, vậy mà vẫn bị bề ngoài của hắn làm cho không khỏi điêu đứng, nghĩ đến việc sắp tới cùng hắn đống giả vợ chồng, bên tai không khỏi không đỏ.

Hiện tại không phải lúc để dỏ mặt, làm sao để hoàn thành được nhiệm vụ được giao mới là quan trọng.

“ Ta còn chưa biết gì về người, muốn diễn tốt trận này, ngay bây giờ nên tự giới thiệu để có thể hiểu biết tốt hơn về nhau ”

Nàng nửa quỳ ở trên giường, vỗ vỗ ngực mình, “Ta gọi là Lôi Mạn Mạn, làm việc chó tạp chí Tân Thiên , năm nay 25 tuổi, cao 1m62, hiện tai chưa kết hôn”, Nói tới đây, nàng nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, “Ưu điểm của ta là rất đẹp, khuyết điểm là ta đẹp nhưng không rõ ràng,. Mặt khác quan điểm sống còn lại của ta rất rõ ràng đó là trước xem tiền, sau mới gặp mặt ”

Nàng yêu tiền điểm ấy, nhưng là toàn công ty từ trên xuống dưới đều biết, chuyện, nên nàng cũng không giấu diếm.

Một hơi giới thiệu hoàn chính mình, nàng mới phát hiện đối phương còn chưa nói đến nửa câu. “Vậy ngươi a?”

“Tương Thừa Lăng.” Leng keng hữu lực ba chữ.

“Sau đó?”

“Xong rồi.”

“Khả…… Nhưng là tốt xấu ta cũng nên biết thông tin cơ bản của người,còn có tình hình đặc biệt khi ngủ , quan trọng nhất là ngươi buổi tối có thói quen lõa ngủ không ?” Tưởng tượng hình ảnh kia, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại đỏ.

Hắn tao nhã cười, “Lôi tiểu thư, đừng quên ta là lão bản của đồng học với ngươi”

Lôi Mạn Mạn đột nhiên ngẩn ra, “Kia lại như thế nào?”

“ Nghĩa là trong khoảng thời gian này , ngươi tốt nhất không nên đắc tội với ta ”

Tương Thừa Lăng quay sang uy hiếp nàng.

Lôi Mạn Mạn không khỏi nuốt nước miếng một cái. Lần này Thượng Hải đi, nàng rốt cuộc cấp chính mình chọc đến đây cái dạng gì phiền toái a?

Ngày đầu tiên ở chung Khách sạn, Tương Thừa Lăng cung Lôi Mạn Mạn ddeuf không được thoái mái.

Nguyên nhân đương nhiên là quan trọng nhất là vấn đề giường ngủ. Tuy nói hai người trên danh nghĩa là vợ chồng cùng chung khách sạn, nhưng thật tế bọn họ là vợ chồng giả làm sao có thể hành động như vợ chồng thật sự.

Tuần trăng mật lãng man, đúng như tên gọi , để gia tăng tình cảm thân mật của vợ chồng , khách sạn đã đem phòng bố trí thật ấm áp, bên trong căn phòng rộng lớn hết sức xa hoa chỉ hé ra một chiếc giường lớn hết sức mềm mại và thoái mái.

Bọn họ nam chưa hôn, nữ chưa gả, nguyên lại là hai người xa lạ, lại ở chung tại gian phòng dành cho tuần trăng mật, giường chỉ có hé ra, đến tột cùng ai là người được ngủ trở thành vấn đề lớn nhất.

“Đừng quên là ngươi cầu ta giúp ngươi diễn trận này, chẳng lẽ ngươi muốn cho ân nhân của ngươi mỗi đêm đều phải ngủ sô pha ?”

Không để ý tới vẻ mặt giận dữ của nữ nhân phía sau, Tương Thừa Lăng hôm nay tâm tình vô cùng tốt,không thẻ nhớ chính mình bao nhiêu lâu rồi không có được giờ phút thả lỏng thoái mái như vậy.

Ức khởi tối hôm qua hai người bởi vì giường ngủ làm cho túi bụi, cuối cùng đương nhiên là mọi việc đối với hắn đều thuận lợi giành phần thắng.

Tiểu nữ nhân sau khi bại trận, chỉ có thể cam lòng ngủ ghế sô pha, đương nhiên cả đêm đều chỉ trích hắn không có phong độ lại mắng hắn giọng khách át giọng chủ.

Hắn nguyên bản đáp ứng nàng diễn trận này mục đích bất quá là muốn trêu chọc nàng, trải qua một buổi tối ở chung, hắn lại phát hiện rất nhiều cảm giác thú vị tuyệt không thể tả.

“Tốt xấu ta mới là phó trướng đại gia nha!” Nàng cảm thấy thật sự mệt mỏi, giường lớn vừa mềm mại vừa xa hoa, vậy mà nàng chỉ có thể nhìn mà không thể ngủ, hận a.

Cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, khoan khoái, Tương Thừa Lăng ung dung quay đầu liếc nhìn nàng một cái, gặp đôi môi nàng vì giận, hai phiến môi chúm lại tạo thành hình dáng như chiếc bánh bao thịt, khóe miệng không khỏi giương cao.

“Ngươi nếu cảm thấy không bằng lòng, như vậy đêm nay chúng ta cùng nhau ngủ ngon, cái giường kia rất lớn, cho dù hai chứ nhiều người cũng không thành vấn đề ”

Lôi Mạn Mạn sao lại nhìn không ra đáy mắt hắn lóe lên tia bỡn cợt. Này chết tiệt gia hỏa! Được tiện nghi còn khoe mã. Cố tình chọc nàng giận, mà nàng lại không dám nói gì, vì tăng lương nàng nhẫn !

Hôm nay là ngày đầu tiên của hành trình tuần trăng mật, đêm qua mỗi phòng đều nhận được điện thoại nội bộ , ở ngày đầu tiên khách sạn sẽ tổ chức một tiệc rượu long trọng để đón tiếp.

Theo báo cáo thì lần tham gia lần này đều là những cặp vợ chồng trẻ mới cưới, chỉ cần nhìn khuôn mặt luôn che kín nụ cười của họ cũng có thẻ nhìn ra được bên trong họ hạnh phúc như thế nào.

Nàng thực hâm mộ những người này, phụ thân mất sớm, mẫu thân sớm rời đi nàng nhiều năm, trên đời này nàng chỉ còn một người em trai đang theo học pháp luật ở Anh Quốc xa xôi. Mấy năm nay cũng vì muốn em trai có thể đến trường học tập thật tốt, nàng liều mình kiếm tiền, có đôi khi muốn một ngày làm liên tiếp mấy phần công việc. Những năm gần đây, cũng từng có đồng học hoặc là đồng sự đối với nàng phát sinh hảo cảm, nhưng khi biết được gia cảnh của nàng liền nhanh chóng rút khỏi thế giới của nàng không lưu lại một chút dấu vết.

Vì đệ đệ, nàng không hề câu oán hận, nhưng Tương Thừa Lăng rất đáng giận.

Thấy hắn đẩy cửa đi ra ngoài, nàng theo sau đuổi kịp, nghĩ đến tối hôm qua nàng đáng thương hề hề ngủ ở trên sô pha, mà hắn lại độc chiếm giường lớn, nàng liền đánh vào không khí tiến lên kéo lấy cánh tay hắn.

“Ngươi không cần được một tấc lại muốn tiến một thước, tốt xấu ta cũng là người chi trả chi phí cho chuyến lữ hành này, như vậy đi, chúng ta mỗi người ngủ một ngày ”

“Không thương lượng, muốn cùng nhau ngủ, hoặc là ta ngủ một mình ”, .” Muốn hắn Tương Thừa Lăng ngủ sô pha, kia thật sự là nói nhảm mà thôi.

“Ngươi là cái đại nam nhân nha, như vậy không phong độ.”

“Phong độ lại không đáng giá tiền. Nam nhân chỉ cần có khí độ, có thể làm đại sự là đủ rồi.” Nhìn đến nàng bị chính mình khi dễ không lời nào để nói bộ dáng, tâm tình của hắn càng thêm du duyệt.

Lôi Mạn Mạn bị hắn làm cho giận đến mức muốn giở thẳng chân dạp cho hắn một cái “ Ngươi tốt nhất đừng quên công việc của ta , chẳng lẽ không sợ ta đem việc ác của người đi công khai cho mọi người biết?”

Tương Thừa Lăng còn không kịp đáp lại sự uy hiếp của nàng, một việc ngoài ý muốn đã xảy ra.

Một nhân viên phục vụ bưng khay trước mặt đi tới, không cẩn thận đụng vào hai người, khay rượu rớt trên nền đất, thủy tinh một ly cũng đều vỡ nát. Trong một khoảng thời gian ngắn, chuyện ồn ào ngoài đại sảnh bởi vì sự hỗn loạn mà hơi dịu lại một chút.

Hắn phản ứng thật sự mau, một tay lấy đỡ lấy cái ly rượu đang hướng đến Lôi Mạn Mạn bay đến, tuy nhiên rượu vẫn làm cho hắn bị ướt một mảng trên đôi giày Tây sang trọng.

Lôi Mạn Mạn thấy thế đầu tiên là cả kinh, sau đó kinh ngạc hắn cư nhiên ở lúc nguy cấp lại giúp đỡ nàng.

Mà nhân viên phục vụ cũng bị màn trước mặt dọa đến hoa mắt, có thể nói tại nơi này trên cơ bản đều là khách quý, vô luận là người nào cũng không phải là đối tượng mà một nhân viên phục vụ nhỏ nhỏ có thể chọc đến . Hăn không ngừng hướng Tương Thừa Lăng cúi đầu giải thích, cũng mười phần cúi người muốn hỗ trợ lau khô vết bẩn.

Tương Thừa Lăng vốn không phải người hà khắc, cũng biết nhân viên phục vụ hàng tháng kiếm sinh hoạt phí cũng dễ dàng. Vốn định nói nhân viên rời đi, mà không có ý truy cứu, lại nhìn thấy Lôi Mạn Mạn đứng một bên dùng ánh mắt hứng thú đánh giá chính mình.

Ánh mắt kia của nàng, không khỏi làm cho hắn có ý nghĩ đùa dai, hắn ngăn phục vụ thôi hầu hạ, đưa ra một cái cười yếu ớt, trong trẻo nhưng lạnh lùng. “ Thật xin lõi, con người của ta ở cuộc sống hàng ngày hết sức nhạy cảm, nếu không phải người thân cận,ta không có thói quen bị gần gũi hầu hạ ”. Nói xong, ánh mắt ngạo nghễ hướng Lôi Mạn Mạn. “ Cuộc sống của ta luôn luôn được nàng để ý chăm sóc, loại chuyện như vậy , ngươi giao cho nàng làm là tốt rồi ”

Phục vụ sinh nghe xong, biểu tình có chút xấu hổ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết làm sao.

Hắn nhưng lại trước mặt phục vụ sinh mặt làm khó dễ nàng Lôi Mạn Mạn hận nghiến răng, trong một khắc nàng còn đem hắn tưởng thành người tốt.

“Lão bà……” Gã ác ma đội lốt thiên sứ tươi cười ngồi nghỉ ngơi trên sô pha của đại sảnh giơ đôi giày da bị bẩn ra, ý muốn nàng lau.

Trong đại sảnh vô luận là tân khách hay nhân viên phục vụ đều đang chờ đợi sự việc phát triển sau đó, chỉ có Lôi Mạn Mạn đứng ở tại chỗ, đi cũng không được, không đi cũng không phải.

Hai người ánh mắt nhìn nhau, Tương Thừa Lăng hướng về phía nàng nhíu mày, biểu tình trong mắt tràn đầy chọn hấn.

Trước giờ hắn luôn không chịu thiệt, đương nhiên sẽ không quên chuyện nàng vừa uy hiếp chính mình . Nếu nàng thích đấu võ mồm, hắn liền muốn nàng nếm thử kết quả của sự thể hiện, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hơn nữa hắn phát hiện nàng tức giận biểu tình so với bình thường bộ dáng càng hấp dẫn người.

Lôi Mạn Mạn bị chọc đến muốn hộc máu, thật muốn đến tát một cái, đá một cái lên trên gương mặt tuấn tú , nhưng chính nàng cũng tự biết, một khi chính mình làm như vậy chính là trực tiếp đóng gói mình quay về Đài Bắc. Hành động phỏng vấn lần này tuyến bố thất bại.

Ông trời đem trọng trách giao cho ai thì trước tiên sẽ khổ tâm sau lại lao lực gân cốt, nàng nhẫn.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn cứng ngắc miễn cưỡng tràn ra một đóa hoa tươi cười, trước mặt mọi người chăm chú nhìn xuống, tiếp nhận khăn lau từ người phục vụ, ngồi xổm trước mặt Tương Thừa Lăng, chịu nhục lau đi rượu dính trên giày của hắn.

“Lão công, có thể mỗi ngày như vậy hầu hạ ngươi, thật sự là vinh hạnh của ta a!”

Tương Thừa Lăng sao lại không biết trong lòng nàng bây giờ đang rất tức giận, đang thầm mắng chính mình, hắn tuyệt nhiên không sinh khí mà ngược lại lộ ra vẻ mỉm cười , “Đúng vậy lão bà, có thể mỗi ngày được tri kỉ như người chăm sóc, ta thật sự hạnh phúc ”

Ngày đăng: 17/03/2013
Người đăng: Vũ Biên Thuỳ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?