Gửi bài:

Chương 141

Anh chứng kiến sự kinh ngạc của cô, cô cảm thấy khó xử.

Hình ảnh như vậy liền dừng tại chỗ, cả hai bọn họ đều ngắm nhìn lẫn nhau thật lâu. Lúc anh còn chưa duỗi tay ra, cô đã chậm rãi duỗi tay nắm lấy tay anh về phía cô. Cầm bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, trên mặt anh tỏa ra hạnh phúc.

Rốt cuộc không động đậy, xương ngón tay cũng bắt đầu đau nhức, anh bị cô đâm, thì ra kiên cường như anh cũng có lúc đau như vậy, như đầy châm rơi trúng, như nhiễm phải máu độc, cả người anh trở nên thống khổ.

"Thật sự là anh sao?" – Cô nghẹn ngào, hai hàng nước từ trong viền mắt bất chợt chảy xuống, chỉ một dòng chất lỏng trong suốt, lại giống như là tảng đá đè nặng trong lòng anh.

Nhanh chóng gật đầu: "Là thật. Xin lỗi, anh đến trễ".

Gặp cô trễ như vậy khiến anh một trận đau khổ, nhưng không ai biết.

Đồ ngốc này.

Rất nhanh sau đó, cô cười.

Nụ cười rực rỡ không nhiễm bẩn, thuần khiết trong sáng, vẫn là nụ cười anh yêu nhất năm cô mười sáu tuổi.

"Không, đây là mơ. Trong hiện thực, anh ấy sẽ không cười như vậy với mình, cũng sẽ không cho mình khóc. Chỉ có trong mơ, anh ấy mới có thể dịu dàng nhìn vào mình như vậy."

Nghe lời nói của cô, anh không thể trả lời, như thể đã mất đi ngôn ngữ, trong đáy mắt trở nên nghẹn ngào.

"Đồ ngốc, anh là thật, không phải trong mơ." Đem mặt vùi trên vai của cô, mạnh mẽ ôm lấy, không bao giờ muốn tách ra.

Trên bả vai thấm đầy nước mắt, cô lại cười.

Người đàn ông ngốc này, khóc cái gì.

Mặc dù là trong mơ, nhưng nước mắt anh vẫn nóng rực, vẫn như cũ làm cô ấm áp như vậy.

Đôi tay nhỏ bé khẽ lau đi nước mắt trên khuôn mặt anh, chậm rãi nhìn vào con ngươi đen kia.

Anh trở nên gầy đi, ánh mắt vẫn trong suốt, vẫn là vĩnh viễn xinh đẹp rực rỡ nhất.

"Không cần đeo kính sát tròng, em muốn nhìn thấy đôi mắt màu tím của anh, rất muốn, vô cùng muốn."

Nghe vậy, anh cảm thấy nao nao, thuần thục đem kính sát tròng màu đen gỡ bỏ, lộ ra một cặp máu màu tím hiếm lạ quý báu.

Cô nghiêm túc mà lại tham lam nhìn vào, giống như muốn đưa bọn họ khắc sâu trong trí nhớ.

Nhưng, cô còn có thể nhìn vào ánh mắt này bao lâu? Thật xa vời.

Vừa mới nhìn thấy, rồi lại muốn bắt đầu tính toán ngày phải chia ly.

Mục lục
Ngày đăng: 23/03/2013
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Zokadice - Yathzee with friends

Mục lục