Gửi bài:

Chương 15 - Người đang chất vẫn ta ?

Mạc Dung Viêm phái Vương Nam đưa quân đi chiếm lại Vọng Liêu sơn, ra lệnh cho hắn ta ký kết giấy sinh tử. Tả Thương Lang bước vào ngự thư phòng của hắn, đó là lần đầu tiên nàng chủ động tìm hắn.

"Chủ thượng, người cố ý."

"Ngươi đang chất vấn ta ?" Hắn rốt cục cũng ngẩng đầu lên từ trong đống sổ con, nàng lại cúi đầu im lặng không nói.

"A Tả, ngươi quá xem trọng người bên cạnh mình rồi." Hắn nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, gần quá đỗi, Tả Thương Lang có thể cảm nhận được hô hấp trong lành của hắn: "Trong mắt ngươi, chỉ cần có Mạc Dung Viêm ta là tất cả, còn lại bất luận là chuyện gì, là người nào, cũng không được để ý tới. Ngươi hiểu chứ ?"

Chẳng qua chỉ là đối mặt như thế, nàng rốt cục cũng thôi vùng vẫy, Tả Thương Lang, nếu như ngay từ đầu ngươi đã hạ quyết tâm đem toàn bộ bản thân mình giao cho hắn, như vậy bây giờ cần gì phải phiền muộn ?

Lúc Vương Nam xuất chinh, nàng cũng đến nơi đưa tiễn, nhét vào tay hắn một cuộn giấy Tuyên Thành loại tốt không tì vết, nàng một câu cũng không nói.

Lúc tin thắng trận truyền đến, nàng đương ở Nam Thanh cung, cả người đối diện hoa sen đờ ra, Tả Vi Vi do dự mấy lần vẫn không nhịn được mà nói cho nàng hay: "Tướng quân, Vương Nam tướng quân thắng trận rồi."

Tả Thương lang hơi nghiêng đầu, nàng ta tiếp tục nói : "Long Bình tướng quân... chết trận rồi. Thuộc hạ của hắn Long Tử Đồng đem theo một toán nhỏ đến cậy nhờ Vưu quốc rồi."

Nàng ném cành liễu vào trong hồ, nhìn mấy con cá tranh đoạt một hồi, khẽ gật đầu nói "Đã biết". Lúc nói lời này đột nhiên nhớ tới nơi lầu trên tường thành Lạc Liêu thành ngày ấy, khoảnh khắc mũi tên kia hắn ta quay đầu, sau đó ngỡ ngàng bỏ quên vũ khí. Không hiểu vì sao ngực lại co rút đớn đau, nàng phất tay ra hiệu Tả Vi Vi : "Đỡ ta một lát."

Buổi tối, Mạc Dung Viêm tranh thủ đến, nàng khoác cung trang tựa cửa sổ, lẳng lặng trông ra ngoài cửa sổ, xoay người thấy ánh mắt của hắn, ngoan ngoãn đi qua giúp hắn cởi áo.

Mạc Dung Viêm nắm lấy tay nàng đang gỡ đai lưng hắn, nói như trêu đùa: "Ta tới tìm ngươi, cũng chỉ có thể là giải quyết cái này sao ?"

Tả Thương Lang mặt đỏ ửng, nghiêng người quỳ trên mặt đất: "Xin chủ thượng trách phạt."

Mạc Dung Viêm nâng cằm nàng rồi trông ra ngoài một hồi: "Nhất phẩm Tòng tướng quân do Thành Đào thế chỗ, tiếp tục trấn thủ Đồng Bắc quan. Chức tổng đốc quân đội bảo vệ Hoàng thành của Vệ Nhất để Vương Nam tiếp nhận." Nàng chú ý thần sắc hắn biến hóa : "Về phần ngươi, sau này an an phận phận ở lại Nam Thanh cung."

"Chủ thượng, Vọng Liêu sơn quy hàng rồi."

"Cho nên ?"

"Cho nên chủ thượng không cần Thương lang nữa." Lời này thật sự rất cô đơn, Mạc Dung Viêm phát hiện ra bản thân mình lại đang an ủi nàng: "Ta nghĩ bây giờ, hậu cung Viêm triều vẫn còn khá cần ngươi."

Sực nhớ ra bản thân đã đồng ý với Khương Bích Lan buổi tối sẽ đi nếm thử canh ô mai của nàng, Mạc Dung Viêm cũng không làm gì nữa, tự mình buộc đai lưng lại xong, nhìn nàng nửa quỳ trên mặt đất, bộ dạng ngoan ngoãn đến mức khiến người ta hận không thể tháo hết ra mà nuốt vào trong lòng, gấp cái gì chứ, dù sao sau này nàng cũng sẽ luôn có bên cạnh hắn. Lúc ra ngoài lại có thể an ủi bản thân thế này.

Lúc Tả Vi Vi bước vào kinh ngạc khi thấy chủ tử mình bình an vô sự, ngửi tới ngửi lui trên người nàng như cún con mới xác định được nàng không có bị thương.

Tả Thương Lang dường như đương suy nghĩ gì đó mà đẩy nàng ta ra, một bộ tâm sự trùng trùng điệp điệp.

Hỏi mấy lần mới biết là chuyện Mạc Dung Viêm muốn nàng ở lại trong hoàng cung, lập tức khuyên giải nàng: "Thực ra tướng quân, ở lại cũng không có gì không tốt nha, Nam chinh Bắc chiến nhiều năm như vậy, ngài không thấy khổ sao ?"

"Vi Vi, ta chỉ lo đây không phải là ý tứ của hắn. Nếu như nhàn rỗi quá, trên đời, dân gian, sợ sẽ không ai nhớ được Tả Thương Lang là ai, lúc ấy, sống hay chết, cũng không có người để tâm đâu."

"Ngài nói là hoàng thượng muốn..."

"A, nếu hắn muốn ta chết, không cần đến thủ đoạn này đâu. Quên đi, không nói chuyện này nữa, không còn sớm rồi, đi nghỉ đi."

Mục lục
Ngày đăng: 29/05/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục