Gửi bài:

Chương 9 - Ngài là vua, tôi hạ thần

Lễ mừng tiểu hoàng tử đầy tháng, vô cùng long trọng. Các đại thần đều khẳng định đó chính là thái tử tương lai, cho nên mọi người hăng hái khen hoàng tử lớn lên sẽ rất anh tuấn, có nhiều phúc tướng, nhiều như đương kim hoàng thượng.

Khương Bích Lan cười mỉm, thi thoảng liếc xem Mạc Dung Viêm, mà Mạc Dung Viêm thản nhiên uống rượu, ung dung không có việc gì. Tả Thương Lang không thích góp vui, cũng đang ngồi ngay ngắn, lặng lẽ uống rượu.

Hữu thừa tướng lên chức quốc trượng, đương nhiên đắc ý, ôm tiểu hoàng tử trong tay bà vú đi qua, đắc ý nhìn tả thừa tướng, lại thấy Tả Thương Lang không đứng dậy, không khỏi có chút không vui.

Vẻ mặt vẫn thản nhiên, ôm tiểu hoàng tử đi tới trước mặt Tả Thương Lang : "Tả tướng quân, sao lại uống rượu một mình ? Tới đây, tới đây, xem thử tiểu hoàng tử."

Tả Thương Lang vốn chinh chiến quanh năm, nào quen ôm trẻ sơ sinh, nhưng trước mặt mọi người, cũng không từ chối, đưa tay nhận lấy đứa bé, đột nhiên tay thấy tê, nàng cũng cả kinh, tiểu hoàng từ trong bọc tã hiển nhiên thẳng hướng mặt đất mà rơi.

Tất cả đều kinh hãi.

Tả Thương Lang phản ứng vô cùng nhanh nhạy, lập tức đưa tay đón lấy, vừa vặn chạm phải tay hữu thừa tướng, tiểu hoàng tử không sao, lại đột nhiên khóc lớn.

Khương hậu hoảng hốt chạy tới ôm lấy tiểu hoàng tử, hữu thừa tướng mặt lạnh đi : "Tả tướng quân, đứa nhỏ vô tội, bổn tướng cũng là thấy ngươi uống một mình không thú vị, ngươi cư nhiên lơ là như vậy, chẳng lẽ là cố ý !"

Khương hậu không biết phụ thân mình vì sao lại muốn xử lý nữ tướng này, nhưng dù sao vẫn không thể không giúp ông chứ ? Thế là vừa ôm tiểu hoàng tử, nước mắt vừa rơi như mưa trút.

Tả Thương Lang không nói câu nào, thuở nhỏ sống giữa bầy sói, nàng không giỏi biện bác. Chỉ là quay đầu, lẳng lặng nhìn Mạc Dung Viêm ngồi ở trên.

"Vương Nam."

"Có thuộc hạ."

"Áp giải Tả Thương Lang vào thiên lao, chờ thẩm tra sau !!"

"Bẩm... vâng."

Vương Nam có chút do dự, không phải là chiến thắng trở về sao ? Sao chỉ vậy mà đã bị đẩy vào thiên lao ?

"Tả tướng quân, xin mời." Giọng hắn rất nhỏ, lệnh vua không thể không tuân. Tả Thương Lang xoa xoa tay mình, cảm giác tê tê vẫn chưa hết. Hai binh sĩ thật sự không dám ra tay áp giải nàng, lúc ra khỏi cửa cung nàng đột nhiên quay đầu, ánh mắt trong chớp mắt kia khiến Mạc Dung Viêm tưởng là nàng sắp khóc.

"Hoàng thượng..." Bệ tả thừa tướng vừa mở miệng đã bị hắn chặn lại, quần thần càng không dám nói gì, chỉ có Khương hậu cảm thấy là lạ, những thần tử trước kia có hơi chống đối thì liền bị xử ngay tại chỗ, mà nàng ta, cư nhiên chỉ bị áp giải vào thiên lao...

Tả Thương Lang ở thiên lao, mùi vị mốc meo, nhà tù tối tăm ẩm ướt, nàng cũng thích nghi, nơi ở trước đây so với bây giờ còn tệ hơn.

Nàng chỉ là sợ lính coi ngục mỗi đêm đi qua hắt nước, y phục trên người ẩm ướt, lại đang mùa đông, rất khó chịu.

Tả Vi Vi lặng lẽ giúp nàng thay y phục, nhìn người trong lao thất một thân ướt đẫm, đột nhiên nhớ tới chủ tử lưu lạc lãnh cung trước đây của mình, tuy rằng người trước mặt đây nắm trong tay nghìn quân tung hoành ngang dọc, nhưng dù sao cũng vẫn chỉ là một nữ nhân a.

Thiên lao vốn không cho phép thăm viếng, nhưng tim người cũng từ thịt mà ra, tên nàng nơi Viêm triều mấy ai không biết, cho nên mọi người cũng mắt nhắm mắt mở.

Nàng ở trong thiên lao một tháng, một thái giám giọng the thé tuyên thánh chỉ, Tả Thương Lang phục chức, lập tức đi Ấn Bắc quan dẹp loạn.

Nàng ở yên trong thiên lao, không bước ra ngoài.

Thái giám không dám động tay, đành hồi bẩm Mạc Dung Viêm. Mạc Dung Viêm nhanh chóng tới nơi, trong nhà tù u ám, hắn nhìn nàng thản nhiên : "Sao ? Tủi thân à ?"

Nàng nửa cúi đầu, gãi bàn tay nứt nẻ, hắn rốt cục không kiên nhẫn được nữa, một tay nâng cằm nàng, dùng sức như muốn bóp nát cằm dưới của nàng, ánh mắt chạm nhau, mới thấy rõ ánh lệ trong mắt nàng.

"Nhớ kỹ, ta là vua, ngươi hạ thần."

Nàng đưa tay tiếp chỉ, vùi đầu cảm tạ thánh ân. Đúng vậy, người là vua, ta hạ thần. Người muốn trung thành, ta cho người trung thành.

Mục lục
Ngày đăng: 29/05/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục