Gửi bài:

Chương 71 - Không làm quả hồng mềm (5)

Nhìn về phía hắn tròng mắt lạnh như băng, nàng trái lương tâm gật đầu, yếu ớt nói: "Đúng vậy. . . . . Gia Gia ngài vẫn là không cần đi. . . . . ." yêu nghiệt chết tiệt, ngươi cứ như vậy che chở yêu nữ này sao? Không biết xấu hổ!

"Này làm sao có thể, đường đường là Cung thân vương Vương Phi làm sao có thể ở Cô Uyển? Người ngoài nếu biết thì rất mất mặt" Béo lão nhân tự nhiên biết nàng là giả vờ từ chối, hắn đành phải cùng nàng cùng nhau đóng kịch, kỳ thật, tâm tư của hắn là phi thường hi vọng nàng cùng Hạo nhi bắt đầu có quan hệ lãng mạn

"Gia gia, nàng thật sự không muốn ngươi vẫn là không nên miễn cưỡng nàng đi" Sở Hạo tiếp tục châm ngòi thổi gió, chính là không muốn nàng ở Kim Uyển.

"Diên nhi thật sự nghĩ như vậy sao?" Béo lão nhân hỏi, hắn hỏi như vậy kỳ thật cũng là muốn cho nàng cơ hội nói một lời thật lòng mà thôi.

Ngữ Diên liếc mắt một cái nhìn Sở Hạo lạnh như băng, lại không có toan tính nhìn đến Tình Nhi khóe miệng nàng ta treo lên một tia trào phúng tươi cười, biểu tình kia giống như đang nói..., như thế nào? Vương gia tâm vẫn là của ta, ngươi nghĩ được sao? Nằm mơ? Của ngươi hết thảy chỉ có ta Tình Nhi mới xứng hưởng thụ, còn bên cạnh Tuyết ngọc cùng Kiều Kiều lại như xem kịch vui nhìn nàng.

"Ai. . . . . ." Suy tư mãi, nàng quyết định làm một chuyện vô cùng vĩ đại bởi vì. . . . . . Nàng muốn kế tiếp ra quyết định trọng yếu!

"Làm sao vậy? Tức giận cái gì?" Béo lão nhân hỏi.

Ngữ Diên ngồi dậy, lập tức cầm lấy tay Béo lão nhân bi thương nói: "Gia gia. . . . . . Người cũng biết Diên nhi từ nhỏ vốn không có gặp qua gia gia, ở trong lòng Diên nhi so với ông nội ta còn thân hơn, mà nay người tuổi tác đã cao, Diên nhi xuất hiện ở gả tiền phụ thân đã nói muốn kính già yêu trẻ, ai, tuy rằng ta không phải thực thích Kim Uyển, nhưng gia gia nếu đã nói như vậy, Diên nhi thật sự không đành lòng đả thương lòng của người. . . . . . Cho nên, Điên nhi nhận Gia gia an bài. . . . . ." (chỗ này chị nịnh hót nên ta chuyển cách xưng hô)

Mọi người mày chau lên, bọn họ như thế nào cảm giác lời này không được tự nhiên?

Ngữ Diên vừa nói dứt lời nhìn về phía một Sở Hạo mặt đen, lắc đầu thật mạn thở dài nói: "Vương gia, ngươi cũng biết. . . . . . Ta chính là tấm lòng mềm yếu, quá mềm yếu a. . . . . ." nói xong chậc lưỡi tỏ vẻ chính là mình thiện tâm.

Sở Hạo nắm tay thật chặt, hận không thể xé nát nàng.

Béo lão nhân nghe vậy ha ha cười cười, "Diên nhi chính là đứa nhỏ thiện tâm , Gia gia đi miếu cầu một cái bùa cho ngươi, được trụ trì tự mình Khai Quang nha, nói xong, móc ra hai cái, một cái đưa cho Ngữ Diên, một cái cho Sở hạo phía sau. Mặt khác ba nữ tử đằng sau, trong mắt đều xuất hiện ghen tị, mãnh liệt ghen tị.

Béo lão nhân cười cười nói: "Này sớm sinh quý tử nga, các ngươi đều phải sinh cho ta một đội nha"

Ngữ Diên nghe thấy vậy, trong lòng thầm nghĩ? Sinh ra tiểu mặt than? Thôi đi, cơ hội này hãy để cho nữ nhân khác làm tốt hơn, nàng không cần!

"Diên nhi, đi nhanh, đến Kim Uyển xem một chút, nghĩ muốn cái gì hãy nói với quản gia, Gia gia chờ ôm chắt trai nha" hắn sang sảng cười cười.

"Tốt" Ngữ Diên cười vén chăn lên đi giầy theo hắn đi ra ngoài, hơn nữa còn gọi Tiểu Hương, "Tiểu Hương a, những thứ kia đều không cần rồi, Kim Uyển cái gì cũng có" nói xong cười mờ ám ly khai.

"Vương gia. . . . . ." Tình Nhi nước mắt chảy xuống, nàng không cần rời xa Kim Uyển, đó là chủ viện a, là chủ nhân mới có thể ở, người nào mà không biết nơi đấy với nữ nhân mà nói trọng yếu cỡ nào!

Tuyết Ngọc liền nịnh nọt nói: "Vương gia, làm sao có thể đối đãi với Tình Nhi tỷ tỷ như vậy? Tình Nhi tỷ tỷ chính là rất thiện lương mới khiến cho người khác khi dễ"

Kiều Kiều cũng nịnh hót nói: "Đúng vậy nha, hơn nữa, tỷ tỷ thực thích Kim Uyển, người nào cũng biết có thể vào ở Kim Uyển đó là nữ chủ nhân của Sở phủ " Sở Hạo liền ôm lấy Tình Nhi đang khóc nói: "Sở phủ lớn như vậy, ngươi tùy tiện chọn một nơi khác đi, ngươi yên tâm, người đàn bà kia muốn làm nữ chủ nhân quả thực chính là si tâm vọng tưởng"

Ánh sao sáng lên màu vàng nhạt hiện lên giữa màn đêm đen, Ngữ Diên lẳng lặng đứng ở tường vây bên cạnh không biết nên nói cái gì.

"Diên nhi thích không, ngươi là chủ của Kim Uyển nha" Béo lão nhân cười ha hả nói.

"Gia gia nơi này thật tốt, cư nhiên so với Mộng phủ của chúng ta xinh đẹp hơn" Tiểu Hương hâm mộ nói, tiếp theo cười chạy ra, nàng hoàn hảo thưởng thức nơi này, phòng ở quá lớn, nàng còn phải dọn dẹp một chút!

Ngữ Diên lại cười không nổi, nàng thấy bên tường bên kia cũng là đèn đuốc sáng trưng, hơn nữa không hề thua kém với bên này, kỳ thật nàng không phải bởi vì bên kia thực hoa lệ mà ghen tị, mà là vì sao tường đối diện bên kia lại là chỗ ở của mặt than? !

"Gia gia. . . . . . Vì sao phòng ngủ của ta lại gần phòng ngủ của hắn như vậy? Ngươi xem chỉ cách có một bức tường, ngươi nói đi, nơi này lớn như vậy, tùy tiện ở nơi nào ngăn cách cũng được a, tại sao phòng ngủ của ta lại không có ngăn cách, hơn nữa, hiển nhiên tường này chiều cao cùng với người không sai biệt cho lắm " nàng la lên.

"Xú nha đầu, ngươi mới không cao đâu, làm sao ngươi nói chuyện đâu" nghe nói chính mình lùn, Béo lão nhân việc hờn giận nói.

Ngữ Diên liếc mắt nhìn hắn, "Hành hành hành, Gia gia ngài vừa cao lại vừa gầy lại vĩ đại được chưa"

Béo lão nhân chu miệng nói: "Cái này, một người là Vương Phi , một người là Vương gia , tự nhiên ở gần nhau, như vậy có lợi cho tình cảm ấm lên"

"Vậy còn không bằng trực tiếp ở cùng một chỗ chẳng phải là rất tốt? Như vậy xây hai nơi xa hoa, mà khoảng cách chỉ có một bức tường nhỏ, chẳng phải là lãng phí?" Ngữ Diên hỏi.

"A? Nguyên lai ngươi nghĩ đem cái tường này phá bỏ a? Vậy được, ta đây kêu người đi làm" Béo lão nhân nghe vậy vội vàng cười xoay người, lại lập tức bị Ngữ Diên túm cánh tay, "Gia gia ngươi đừng nói giỡn, ngươi phải biết ta không có hảo cảm đối với ngoại tôn của ngươi, ta ước gì trong đây có thêm mấy bức tường nữa đấy" nàng bĩu môi nói, nghĩ đến đây, nàng liền nịnh hót cười nói: "Gia gia người nói như thế có tốt không?"

"Cái gì?"

"Nhiều hơn mấy bức tường a, vạn nhất ngoại tôn của ngươi không thành thật chạy tới đối động thủ động cước với ta làm sao bây giờ?" Nàng liền reo lên, nữ tử danh tiết rất trọng yếu, ( ách. . . . . . Tuy rằng nàng có điểm không quá chú trọng danh tiết , nhưng là nàng cũng tuyệt đối không thể hủy ở trên tay con sói đội lốt cừu này! )

Béo lão nhân hừ một tiếng nói: "Yên tâm đi, ngươi đối với hắn không hảo cảm, hắn đối với ngươi cũng giống như vậy, ngươi cũng đừng nằm mơ " nói xong, ngâm nga bài khúc hát đi về.

"Gia gia ngươi trở về ?" Ngữ Diên hỏi.

Béo lão nhân xoay người nói: "Đúng vậy , hoàng thượng không phải hẹn các ngươi ngày mai đến hoàng cung ư, Gia gia ta cũng vậy hẹn niệm Phật cùng với bằng hữu họp, a, đúng rồi, sau khi ngươi trở lại chúng ta thương lượng đi bắt quỷ nha"

Ngữ Diên không nói gì liếc mắt một cái, "Yên tĩnh yên tĩnh " vài giây sau, Gia gia đi rồi, nàng nằm ở trên mặt giường lớn mềm mại thư thư phục phục duỗi cái lưng mệt mỏi, chuẩn bị đi ngủ, ngày mai còn phải đi hoàng cung.

Tiểu Hương cười đóng cửa ly khai, gian phòng cách vách của nàng, mặc dù cách vách nhưng vô cùng xa, bất quá, phòng này nguyên lai so với phòng trước tốt hơn N lần, cùng phòng khách của Mộng phủ giống nhau, từ khi tiểu thư chuyển biến, mỗi ngày buổi tối đều không cho nàng hầu hạ, mà là bắt nàng nghỉ ngơi, một thời gian dài, nàng cũng thăm dò rồi, đại khái mỗi sáng sớm giờ nào rời giường, sau đó buổi tối mấy giờ tiểu thư ngủ, nàng cũng có thể trở về ngủ đến đại hừng đông, chính là bọn nha hoàn nghĩ cũng không dám nghĩ được như thế! Nàng cảm giác mình thật may mắn!

Mục lục
Ngày đăng: 09/04/2013
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Zokadice - Yathzee with friends

Mục lục