Gửi bài:

Chương 42.1 - Bảo vệ đứa con

"Hân Đồng!" Tân Nhiên đi vào phòng ngủ của Hân Đồng, có chút ưu tư nhìn Hân Đồng, nhìn cô như vậy, bản thân anh cũng lo lắng, không biết Lôi Dương có thể buông tha cho Hân Đồng hay không!

"Tân Nhiên, có chuyện gì vậy?" Hân Đồng nhìn ánh mắt của Tân Nhiên, nhưng chính bản thân cô không muốn đón nhận sự an ủi hay thương hại từ anh.

"Em. . . . thật sự quyết định không gặp anh ta nữa sao?" Tân Nhiên rất hiểu Hân Đồng, cô ấy nhất định là yêu Lôi Dương rất sâu sắc, sâu đến nỗi anh hoàn toàn không có khả năng chen vào.

Ánh mắt Hân Đồng lộ rõ vẻ buồn bã cùng mất mát, cúi đầu nói: "Phải, em sẽ không gặp anh ta nữa!"

Tân Nhiên nghe Hân Đồng nói xong cảm thấy an lòng hơn một chút, anh hiểu được cô quyết định ở lại đây không phải vì cô có yêu Lôi Dương hay không mà bởi vì trong lòng cô còn có điều khó nói.

Cho dù thế nào, anh cũng an tâm. Chỉ cần cô ở lại bên cạnh anh, để anh mỗi ngày đều được nhìn thấy cô, chăm sóc cô, anh đã thấy thỏa mãn rồi. Có lẽ một ngày nào đó, Hân Đồng sẽ phát hiện ra anh tốt với cô đến nhường nào!

"Em đang suy nghĩ gì thế?" Tân Nhiên nhìn Hân Đồng ánh mắt bất an nên anh lên tiếng hỏi.

Hân Đồng nghe Tân Nhiên hỏi bất chợt lại lộ ra bộ dáng lo lắng, bồn chồn.

"Hân Đồng, đừng lo lắng, bình tĩnh lại, cho anh biết em đang suy nghĩ gì? " Tân Nhiên ngồi bên cạnh Hân Đồng kiên nhẫn hỏi.

Hân Đồng bắt lấy cánh tay của Tân Nhiên, bất an nói: "Tân Nhiên, trong lòng em rất lo lắng, em sợ, sợ A Dương biết em có thai sẽ bắt em phá thai, hoặc là sẽ lấy đi đứa trẻ trên tay em, em muốn giữ lại đứa trẻ này. Tân Nhiên, em rất sợ!"

Tân Nhiên nhẹ nhàng ôm lấy Hân Đồng, trong đầu liên tục suy nghĩ. Im lặng một lúc lâu sau, anh lên tiếng: "Hân Đồng, nếu như anh có cách giúp em giữ lại đứa trẻ này, em có đồng ý làm theo không?"

Hân Đồng buông tay Tân Nhiên ra, vui sướng nói: "Là cách gì?"

Tân Nhiên nhìn thẳng vào mắt Hân Đồng: "Chúng ta kết hôn đi!"

Cái gì? Kết hôn? Với Tân Nhiên! Hân Đồng giật mình, lắp bắp nói: "Cái gì?. Kết hôn? Em và anh sao?"

Tân Nhiên nhìn Hân Đồng chần chừ, kích động nắm lấy bả vai Hân Đồng, khuôn mặt cô thường ngày nhã nhặn thanh tú này lại khẩn trương, nói: "Đúng vậy, chúng ta kết hôn rồi, đứa trẻ là của chúng ta, nếu Lôi Dương biết chuyện, em cứ nói đứa bé này là con của anh!"

Hân Đồng kích động lắc đầu, hoảng loạn nói: "Không! Không được!"

Tân Nhiên nói tiếp: "Hân Đồng, anh ta đã đính hôn , hơn nữa em cũng biết anh ta sẽ không lấy em, không lẽ em để đứa trẻ sinh ra mà không cho nó một gia đình đầy đủ?"

Hân Đồng rơm rớm nước mắt, lắc đầu: "Cám ơn anh, Tân Nhiên. Nhưng làm như thế không công bằng với anh. Đứa trẻ là do em và Lôi Dương sinh ra, người em yêu cũng là Lôi Dương! Em không thể ích kỉ làm điều đó với anh. Anh hãy đi tìm một cô gái xứng với anh, yêu thương cô ấy, anh xứng đáng có được hạnh phúc!"

Tân Nhiên vội vã nói: "Hân Đồng, em không hiểu sao? Bao năm nay người anh yêu là em, hạnh phúc của anh chính là được ở bên cạnh em, chỉ cần em cho phép anh ở bên cạnh em, anh không để ý đứa trẻ là của ai, anh sẽ yêu thương và chăm sóc hai mẹ con em suốt đời."

Hân Đồng nhìn Tân Nhiên, lòng rối như tơ vò!

Tân Nhiên tốt với cô, không phải cô không cảm nhận được, cứ nghĩ nó giống như anh trai em gái trong nhà, mặc dù biết một người con trai đối tốt với mình như vậy sẽ không đơn giản chỉ là tình anh em, bạn bè. Nhưng chính bản thân cô không muốn đối mặt làm rõ nên cứ lờ đi.

Giờ phút này Tân Nhiên hoàn toàn thổ lộ tình cảm khiến lòng cô rối lên. Không thể ở bên cạnh người mình yêu là một việc đau khổ như thế nào, cô hiểu rất rõ.

Cô yêu Lôi Dương, nhưng bây giờ cô và anh như nước với lửa, mãi không thể dung hòa, lòng cô đau đớn, khổ sở.

Tân Nhiên cũng vậy!

Nhưng tình yêu không phải sự đồng cảm, cũng không phải thương hại. Cho nên cô không thể nhận lời!

Nếu cô nhận lời anh, chính là đang hại anh. Có lẽ một thời gian sau, anh sẽ gặp được cô gái của riêng anh, 2 người đều yêu nhau, như thế sẽ tốt hơn cho cả cô và anh!

Hân Đồng không do dự, kiên định đi đến quyết định, cô sẽ không nhận lời Tân Nhiên, không thể ích kỉ vì bản thân mà hi sinh người khác!

Tân Nhiên nhìn Hân Đồng thật lâu không nói gì, anh biết Hân Đồng đang quyết định. Nhìn người con gái mình yêu cả ngày rơi nước mắt vì người đàn ông khác, anh không hi vọng thay thế vị trí của anh ta trong lòng cô, chỉ cần được hàng ngày làm bạn với cô, chăm sóc cô những lúc cô buồn rầu, đau khổ.

Hân Đồng bình tĩnh, chậm rãi nói: "Tân Nhiên, anh quá tốt, làm sao em có thể đồng ý với anh được. Sao em có thể thản nhiên làm như thế với anh được? "

Tân Nhiên cười ảm đạm, làm như không sao nói: "Em đó, sao không thể ích kỉ một lần chứ, vậy xem ra anh phải đưa ra biện pháp khác vậy!"

Hân Đồng cảm động nhìn Tân Nhiên nói: "Chúng ta còn có biện pháp khác tốt hơn sao?"

Tân Nhiên dao động một chút, ánh mắt sáng ngời, nói: "Hân Đồng, nếu không thì như vậy đi!"

"Cái gì?" Hân Đồng nghi hoặc nhìn ánh mắt rạng rỡ của Tân Nhiên.

"Chúng ta thỏa thuận với nhau!" Tân Nhiên ánh mắt thản niên cười nói

"Thỏa thuận gì?" Hân Đồng tò mò hỏi.

"Chúng ta kết hôn, không được!" Hân Đồng lặp đi lặp lại lắc đầu.

Tân Nhiên nhìn thẳng mặt Hân Đồng chân thành nói: "Anh nói là thật lòng, chúng ra phải giải quyết vấn đề trước mắt đã!"

Nội tâm Hân Đồng bắt đầu trở nên do dự!

"Đừng do dự nữa, cứ quyết định như thế đi, em không muốn Lôi Dương biết đến đứa trẻ, cũng không muốn mất đi nó không phải sao?"

"Tân Nhiên anh đang uy hiếp em sao?" Hân Đồng liếc mắt nhìn Tân Nhiên.

Tân Nhiên nở nụ cười, không sợ chết nói: "Cứ coi là như vậy đi!"

Phải làm như vậy thật sao? Như vậy thật sự có thể che giấu Lôi Dương, bảo vệ đứa trẻ trong bụng sao?

Cô có chút hoài nghi!

. . . . . . . . . .

Hân Đồng đáp ứng đề nghị của Tân Nhiên, cô không thể không thể trở về bên cạnh Lôi Dương, đề nghị của Tân Nhiên làm cô dao động.

Chỉ cần bảo vệ được đứa trẻ, cô nguyện ý ở lại bên cạnh Tân Nhiên, đón nhận lòng tốt của anh, cho đến khi anh thật lòng yêu thương một cô gái khác, cô sẽ chúc phúc cho bọn họ.

Dù biết là không đúng, cô vẫn quyết định đáp ứng đề nghị của Tân Nhiên!

. . . .

Thủ tục kết hôn ở nước ngoài sau khi đăng kí kết hôn phải chờ 1 tuần. sau đó nếu không ai phản đối bọn họ mới chính thức trở thành vợ chồng.

Một tuần đó, có bất cứ điều gì xảy ra hay không, bọn họ không ai biết trước được.

Mục lục
Ngày đăng: 26/03/2013
Người đăng: Beoni
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên

Có thể bạn thích

Mục lục