Gửi bài:

Chương 53 - Kéo dài hơi tàn

Diệp Tưởng đã tỉnh lại.

Hắn đang làm gì? Vì sao hắn lại muốn bò xuống bên dưới?

- Tử Vinh!

Shirley ở phía trên hô vọng xuống:

- Cậu bò chậm một chút! Bò nhanh vậy nguy hiểm lắm!

- Tử Vinh!

Mạc Niệm Sinh cũng hô lớn.

«Hầu tước» nhìn Diệp Tưởng rồi hỏi:

- Tử Vinh! Cậu đã tỉnh lại rồi sao?

«Hầu tước» đã phát hiện Diệp Tưởng khác với lúc trước. Sắc mặt hắn đã trở nên nhân tính hoá, hơn nữa tốc độ cũng dần chậm lại. Điều này chứng tỏ Diệp Tưởng đã khôi phục thần trí.

- Đừng dừng lại, Tử Vinh!

Sau đó Shirley hô lên:

- Thời gian không nhiều! Chỉ còn chưa tới một phút nữa thôi!

Lúc này lòng Shirley quả thực nóng như lửa đốt. Hiện tại, bọn họ chỉ còn cách rìa của khu vực nguy hiểm chưa đầy 50 mét, nhưng thời gian còn chưa tới một phút đồng hồ. Nếu không băng qua được khu vực nguy hiểm đó thì bọn họ phải làm sao? «Hầu tước» cũng không thể nào cứu hết tất cả mọi người!

Lúc này tất cả mọi người đều bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng.

Mạc Niệm Sinh đã chuẩn bị sử dụng quỷ ảnh. Hắn hơi nghiêng người để bóng của mình có thể kéo dài hơn, hơn nữa cũng liên tục dùng điện thoại để chiếu rõ bóng của mình. Shirley thì đặt tay lên vòng tay xương người chuẩn bị lấy ra vật bị nguyền rủa. Biệt hiệu «Lam nhãn ma nữ» của nàng khiến người ta cho rằng vật bị nguyền rủa của nàng là đôi mắt, nhưng trên thực tế sở dĩ nàng được đặt biệt hiệu như vậy là vì đôi đồng tử của nàng có màu xanh lá mà thôi. Nàng không có vật bị nguyền rủa loại ký sinh; Ryu Seon Mi cũng chỉ có một vật bị nguyền rủa loại đặc thù. Nàng ta lúc này cũng cắn răng chuẩn bị sử dụng bất cứ lúc nào; Chu Trần Dục thì liều mạng nghĩ xem có cách nào giải quyết vấn đề mất quyền điều khiển vật bị nguyền rủa hay không. Bọn họ không ai có vật bị nguyền rủa hệ thời gian. Nếu không thì bọn họ cũng chẳng cần khẩn trương như vậy làm gì. Tầm quan trọng của vật bị nguyền rủa hệ thời gian được thể hiện một cách rõ ràng nhất ở thời điểm này. Chỉ có «Hầu tước» và Lý Tín Lăng là còn tương đối bình tĩnh.

Sau khi Diệp Tưởng tỉnh táo lại, hắn cẩn thận đọc qua những tinh tức mà những diễn viên khác đã gửi cho hắn. Lúc này hắn mới hiểu hoàn cảnh của mình. Tuy rằng hắn đã tỉnh táo lại, nhưng hắn cũng chỉ tỉnh táo được một lúc mà thôi. Bởi vì trong đầu hắn không ngừng truyền tới mệnh lệnh phải đi xuống bên dưới. Giống như đây là ý chí của chính linh hồn hắn, nên không phải chỉ dựa vào nghị lực là có thể chống cự được. Linh hồn là một khái niệm vô cùng thần bí. Nó là một cái gì đó trên tầm cả tư tưởng và tinh thần của con người.

Diệp Tưởng rõ ràng ý thức được bản thân bị thứ gì đó ở bên dưới kêu gọi rất mãnh liệt. Không ai biết được thứ ở nơi tận cùng của cái hang động tối tăng này đáng sợ thế nào. Hắn đã ý thức được, 1000 tấm vé chuộc cái chết chắc chắn là do hắn đã «kích hoạt » tình tiết để nó diễn ra. Khai thác những tình tiết mới không có trong kịch bản có thể thu được rất nhiều vé chuộc cái chết. Phần thường cho hành động đó cũng không ít hơn việc cứu diễn viên. Nhưng vì sao tình tiết như vậy lại xuất hiện? Hơn nữa......Quan trọng là vì sao đoạn tình tiết này lại được khởi động bởi hắn chứ? Hắn không phải là nhân vật nam thứ chính có vận mệnh bi đát sao?

Thế nhưng bây giờ thời gian quá cấp bách nên Diệp Tưởng cũng không có thời gian nghĩ nhiều. Trước mắt, hắn cần phải tập trung suy nghĩ cách để sống sót. Phải biết rằng hắn hiện tại nếu chỉ có thể phóng ra được xiềng xích bắt quỷ thì hắn căn bản không thể sống được. Thời gian mà Lý Tín Lăng tranh thủ cho họ mới là hy vọng sống sót lớn nhất! Cũng may mà hắn cách rìa của khu vực nguy hiểm đó cũng không xa!

Hai mươi mét...... Mười mét......

Lúc này, mọi người đều cố gắng bò xuống nhanh nhất có thể. Bọn họ đều khẩn trương tới cực hạn. Hiện tại thà ôm rủi ro ngã xuống bên dưới cũng phải đẩy nhanh tốc độ. Nói thật thì bọn họ phần lớn đều dựa dẫm vào vật bị nguyền rủa để sống sót. Tố chất thân thể của bọn họ cũng chẳng hơn người thường là bao, không giống như nhân vật chính trong tiểu thuyết huyền ảo, động một cái là chạy nhanh hơn viên đạn, đi mây về gió. Nếu thực sự ngã xuống bên dưới thì bọn họ sẽ bị nguy hiểm vô cùng. Lúc này sự sống và cái chết chỉ cách nhau trong đường tơ kẽ tóc.

Lý Tín Lăng nhắc nhở mọi người: Còn 30 giây cuối cùng!

Diệp Tưởng rốt cuộc đã tới rìa của khu vực nguy hiểm!

Khu vực này khiến cho nhịp tim của bất cứ ai cũng đập liên hồi như trống đánh. Diệp Tưởng là người đầu tiên vượt qua nó nên hắn cũng khẽ thở phào. Không lâu sau thì, «Hầu tước» cũng tới, sau đó là Lý Tín Lăng, tiếp đến là Mạc Niệm Sinh.

Shirley, Chu Trần Dục và Ryu Seon Mi còn chưa tới!

Thẳng thắn nói mà nói thì cho dù có vượt qua khu vực nguy hiểm cũng không có nghĩa là sẽ an toàn. Khoảng cách với nguyền rủa chẳng có nghĩa lý gì cả. Nhưng lúc này bọn họ cũng chẳng biết làm sao hơn, cứ tránh xa khu vực đó chừng nào tốt chừng ấy. Diệp Tưởng cũng dốc toàn lực bò xuống bên dưới. Da tay trong lòng bàn tay hắn tróc ra, máu me chảy ra bê bết, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng.

Mau...... Mau...... Mau!

Thời gian chỉ còn lại hai mươi giây!

Lúc này, ba người Shirley cũng đã vượt qua khu vực nguy hiểm. Bọn họ tiếp tục bò xuống bên dưới.

Mọi người ai nấy cũng đều khẩn trương tới cực hạn. Chỉ cần hai mươi giây qua đi thì vật bị nguyền rủa của Lý Tín Lăng sẽ mất đi hiệu lực. Khi đó thứ cực kỳ khủng bố trong cảm ứng của «Hầu tước» sẽ xuất hiện!

Nhưng 20 giây có thể bò thêm được bao xa?

- Á!

Ryu Seon Mi trượt chân té xuống. Cũng may mà nàng vừa lúc bấu vào được một khối đá lồi ra. Lý Tín Lăng vội vàng ngẩng đầu lên hỏi:

- Xuân Hoa, em không sao chứ?

Cũng may mà La Hách Thành do Lý Tín Lăng thủ vai vốn tương đối ích kỷ cho nên việc kéo giãn khoảng cách với Ryu Seon Mi cũng không gây ra NG.

- Cũng......tốt......

Toàn thân Ryu Seon Mi đầm đìa mồ hôi lạnh . Nàng sợ tới mức hồn bay phách lạc. Nhưng chỉ khựng lại một chút thôi đã trôi qua hai, ba giây rồi. Seon Mi tiếp tục bò xuống tiếp. Lúc này nàng tỏ ra rất hối hận. Nếu sớm biết sẽ phải leo núi thì nàng đã đi giày thể thao rồi. Nhưng hiện tại nàng đang đeo giày da, hơn nữa gót giầy đã có dấu hiệu sắp gẫy đến nơi rồi. Nàng thực sự rất lo khi đó nàng sẽ phải vứt đi đôi giầy. Đến lúc đó nàng phải bò xuống với đôi chân chỉ có mỗi đôi vớ!

Còn mười giây cuối cùng.

Trước mắt thì người cách khu vực nguy hiểm đó gần nhất là Ryu Seon Mi, sau đó là Chu Trần Dục, Shirley, Mạc Niệm Sinh, Lý Tín Lăng, cuối cùng mới là «Hầu tước» và Diệp Tưởng. Lúc này «Hầu tước» và Diệp Tưởng đã gần như bò ngang nhau.

Mười...... Chín...... Tám...... Bảy...... Sáu......

Ryu Seon Mi ngẩng đầu lên nhìn, bởi vì nàng cũng không có cách nào có thể đoán ra vị trí khu vực nguy hiểm đó ở đâu. Lúc này hai chân nàng run lên, một dòng chất lỏng âm ấm chảy theo chân nàng xuống đất. Thời gian đã càng lúc càng gần, nhưng nàng cũng không biết nàng cách xa nơi đó được bao nhiêu.

Năm......

Bốn......

Ba......

«Hầu tước» mở linh giác bao trùm toàn bộ khu vực nguy hiểm đó. Khi thời gian vừa tới, y sẽ lập tức kích hoạt thể chất linh môi. Tinh thần y đã khôi phục đến ngưỡng đủ để kích hoạt tể chất cao cấp linh môi rồi. Năng lực sau khi được kích hoạt của thể chất trung cấp minh môi tuyệt đối không thể sánh được với năng lực sau khi kích hoạt của thể chất cao cấp linh môi sư. Những người khác cũng chuẩn bị lấy ra vật bị nguyền rủa mạnh nhất của họ!

Lúc này, người yếu nhất chính là Diệp Tưởng. Sử dụng xiềng xích bắt quỷ ở cự ly xa thế này là chuyện không thể. Còn gông bắt quỷ thì hắn lại chưa sử dụng tốt được.

Hai......

Mọi người đều như nín thở.

Một!

Đúng lúc này, ánh sáng phát ra từ di động của họ tắt ngóm! Mọi người ngay lập tức lấy ra vật bị nguyền rủa của mình! «Hầu tước» kích hoạt năng lực linh môi!

Ngay khi «Hầu tước» kích hoạt năng lực linh môi, Diệp Tưởng – người đứng gần với y nhất, cảm thấy thân thể đều giống như bị đóng băng, ý thức của bản thân hắn gần như biến mất, linh hồn hắn giống như bị hút cả ra ngoài! Ngay cả với người còn sống mà năng lực linh môi còn có ảnh hưởng lớn đến như vậy thì quỷ hồn sẽ còn bị ảnh hưởng lớn đến thế nào!

Tiếp, hắn bỗng nhiên cảm giác được «Hầu tước» nắm lấy tay hắn! Diệp Tưởng đột nhiên cảm thấy tay «Hầu tước» đang đeo bao tay!

- Nhất Hàng!

Trong nháy mắt, Shirley phát ra tiếng thét thảm thiết! Những người còn lại cũng phát ra những tiếng thét thê lương!

Bọn họ đều phát hiện, vật bị nguyền rủa của bọn họ thậm chí còn nguyền rủa chính họ!

Phải biết rằng Shirley là nữ nhân vật chính, cũng chính là người mà Kỷ Nhất Hàng hay « Hầu tước » phải bảo vệ!

Trong chớp mắt, Shirley bỗng cảm giác được cỗ khí tức khủng bố kia rời khỏi nàng.

«Hầu tước» cảm giác được cỗ khí tức âm lãnh thuộc về thế giới của người chết kia đã rút đi.

«Hầu tước» thả tay của Diệp Tưởng ra. Tay kia của y lại nắm lấy tay của Shirley.

Di động lại chiếu ra ánh sáng.

«Hầu tước» nhìn Shirley. Lúc này Shirley vẫn còn chưa hoàn hồn. Nàng hoảng sợ nhìn bốn phía rồi nói:

- Em...... Em.....

Trong tầm mắt của nàng, nàng nhìn thấy bốn bộ xương trắng hếu đang treo lơ lửng trên vách đá!

Bốn người họ đã chết rồi!

Chỉ có Diệp Tưởng và Shirley được «Hầu tước» cứu là còn sống!

- Không...... Không thể nào......

Shirley gần như không dám tin vào mắt mình.

Nếu không phải bởi vì «Hầu tước» sử dụng đôi bao tay kia, hơn nữa trước đó còn kích hoạt năng lực của cao cấp linh môi sư, chỉ sợ Shirley cũng sống không được!

Thế nhưng, Lý Tín Lăng và Mạc Niệm Sinh đều phải bỏ mạng sao? Không thể nào!

Đúng lúc này, bỗng nhiên nàng chú ý tới một bộ xương trong đó dần dần biến thành màu đen. Sau đó từ vách đá ở phía sau « chui » ra một cái bóng hình bộ xương. Bóng của bộ xương đó dần dần chuyển thành một bóng người!

Mạc Niệm Sinh!

Lúc này Mạc Niệm Sinh thoạt nhìn giống như một người da đen, còn bộ xương « đen » kia dần dần « nhập » lên vách đá và biến thành bóng của hắn! Đổi chỗ giữa bản thể và bóng là năng lực bảo mệnh mạnh nhất của "«Ảnh pháp sư»"! Mạc Niệm Sinh vốn tưởng rằng sẽ chết lần này nhưng cuối cùng hắn lại may mắn sống sót. Nhưng điều khiến Diệp Tưởng không hiểu là theo lý thuyết thì quỷ ảnh của Mạc Niệm Sinh còn đang trong giai đoạn cooldown mà! Chẳng lẽ khi nguyền rủa kia chiếm quyền khống chế của quỷ ảnh, nó cũng loại trừ luôn rủi ro nguyền rủa phục hồi?

Mà lúc này, một bộ xương khác cũng động đậy! Bộ xương này xem ra là Lý Tín Lăng!

Shirley sợ ngây người. Biến thành bộ xương rồi mà còn có thể động đậy được sao? Lý Tín Lăng cũng đâu phải là "Khô lâu vương" Triệu Không Ảnh đâu!

Rất nhanh, cơ nhục bắt đầu sinh trưởng trên bộ xương đó. Mạch máu, nội tạng, cũng tự động sinh ra. Quá trình này khiến « người xem » sợ hãi vô cùng. Khi cơ nhục hoàn toàn bao phủ lấy bộ xương thì làn da bắt đầu xuất hiện.

Kỳ thật Shirley đã xem thường Lý Tín Lăng. Đừng nói là biến thành một bộ xương, cho dù tất cả tế bào trên người của Lý Tín Lăng bị huỷ diệt, chỉ cần có hai hạt xí ngầu kia, hắn sẽ có thể sống lại!

Mục lục
Ngày đăng: 07/03/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục