Gửi bài:

Chương 33 - Giáo đoàn Đọa Tĩnh

Sau khi cúp điện, khách sạn Adele chìm trong im ắn.

Tầng 15 lúc này bị bóng tối dày đặc bao vây.

-Bên ngoài có ai không ? Có ai không ?

Ba cô gái gào khản cả cổ nhưng âm thanh cũng không truyền được ra ngoài,giống hệt như kịch bản mô tả. Nhưng ngay cả như vậy thì cũng có không ít cách để truyền thông tin ra bên ngoài. Chi có 1 vấn đề : Lý Duy Tư có phá được cánh cửa này hay không.

-Để mình đi tìm Thiên Thu.

Diệp Tưởng đứng dậy rồi nói:

-Cúp điện rồi mà sao cô ấy không tới đây tập hợp với bọn mình nhỉ ?

-Mình đi theo cậu.

Lý Duy Tư kéo tay của Mạc Thu Thực đi theo Diệp Tưởng ra ngoài. Bên ngoài hành lang lúc này tối om. Đám người Nhạc Khang Hùng, Dư Tân và Thạch Thanh Tú cũng đi ra ngoài.

-Sao thế nhỉ ? Cúp điện sao ?

Thạch Thanh Tú cũng đi tới rồi hỏi với vẻ ngạc nhiên.

-Ừ, hình như là vậy !

Lý Duy Tư sau đó tỏ ra sợ hãi:

-Chẳng lẽ, là vì Lâm Lam Huyên......

Tiếp đó, Lý Duy Tư đi tới cửa phòng Ngô Ẩn Xuân rồi đưa tay gõ cửa.

-Này này Thiên Thu,cậu có ở bên trong không? Cửa phòng không mở được sao ?

Rất nhanh, Lý Duy Tư cũng "phát hiện" ra cửa không mở ra được.

-Không xong rồi, chỉ sợ đã có chuyện !

Tiếp đó, Lý Duy Tư lấy đà xô cửa.Diệp Tưởng cũng dùng hết sức phối hợp với Duy Tư xô cửa. Nhưng cánh cửa này giống như được đúc bằng sắt vậy, ngay cả 1 chút rung động cũng không có.Bọn họ dùng hết sức xô cửa mà cánh cửa vẫn không di động mảy may. Đương nhiên hai người đều biết chuyện này. Bọn họ làm vậy chỉ để "chứng tỏ" cánh cửa đã bị khoá.

-Để tôi !

Lúc này, Lý Duy Tư nhanh chóng sờ vào vòng tay rồi nhanh chóng lấy ra bàn tay đẫm máu!

Hiện tại. Trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13.

Ôn Vũ Phàm lại một lần dí chiếc bút máy vào cổ của Thành Tuyết Tùng.

-Không tệ.

Khó khăn lắm mới thấy Thành Tuyết Tùng có vẻ đang khen ngợi ai đó.

Thành tích của Ôn Vũ Phàm tiến bộ 1 cách nhanh chóng, khiến ngay cả Thành Tuyết Tùng cũng có chút kinh ngạc. Nàng phát hiện Ôn Vũ Phàm sở hữu 1 giác quan thứ 6 vượt xa người bình thường. Thứ này không được hình thành sau này do luyện tập mà giống như thần kinh Vũ Phàm vốn đã nhạy cảm như vậy từ khi sinh ra rồi. Sau này tiềm lực này mới từ từ được khai phá mà thôi.

Thành Tuyết Tùng cảm giác được, Vũ Phàm quả thực......được sinh ra là để trở thành linh môi sư! Vũ Phàm có lẽ là người có tiềm chất để trở thành linh môi sư nhất trong toàn bộ « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13!

Ban đầu Tuyết Tùng vốn chỉ chịu sự uỷ thác của Vũ Sóc tới để phụ trách bồi dưỡng Vũ Phàm mà thôi. Nhưng hiện tại Tuyết Tùng cảm thấy Vũ Phàm có vẻ là 1 người đáng để nàng ta bỏ thời gian ra để chỉ bảo.

Đúng lúc này, Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên vung tay về phía sau. Nắp của chiếc bút may văng tới trúng cổ của người đang đi tới.

Từ bóng đêm phía sau truyền đến 1 tiếng cười lạnh.

-Quả nhiên cũng có chút bản lĩnh đấy, Ôn Vũ Phàm.

-Tiêu Mộng Kì.

Ôn Vũ Phàm hỏi với giọng lạnh nhạt:

-Chị có ý gì khi tự dưng tới gần tôi 1 cách mờ ám như vậy?

-Không có gì. Tôi chỉ muốn đến xem cô ra sao thôi. Cảm ứng của cô xuất sắc đấy.

Nói đến đây, nàng bỗng nhiên nắm lấy đầu bút máy sao đó vung tay phóng đầu bút máy nhắm tới yếu hầu của Ôn Vũ Phàm.

-Đừng có mà coi thường!

Tốc độ của Mộng Kỳ nhanh đến kinh người khiến Ôn Vũ Phàm trở tay không kịp. Chỉ cần nàng ta hơi nhấc tay thôi thì chắc chắn nàng ta có thể lấy mạng Vũ Phàm dễ như bỡn!

Tiếp đó, cô ta rụt tay về.

-Có bản lĩnh thì thử sống sót xem nào. Nhưng có lẽ đến bộ phim kinh dị sau ,cô sẽ chết thôi !

Sau đó, Tiêu Mộng Kì quay đầu bỏ đi.

Thành Tuyết Tùng nhìn theo bóng của Tiêu Mộng Kỳ đang hoà vào trong màn đêm mà không nói thêm gì. Còn Ôn Vũ Phàm thì bắt lấy chiếc nắp bút rồi vuốt ve chỗ yết hầu vừa bị bắn trúng rồi đăm chiêu suy nghĩ.

Trong phòng nghỉ ngơi công cộng ở tầng 3.

Hiện tại có người đang chờ Mộng Kỳ.

Sau khi nàng đi vào trong gian phòng nghỉ ngơi cá nhân, Phương Lãnh nhìn nàng rồi nói:

-Đóng cửa lại.

Tiêu Mộng Kì cũng không nói thêm gì khép cửa lại. Bởi vậy, âm thanh từ nơi này sẽ không truyền ra ngoài.

Tiếp đó, Phương Lãnh hỏi:

-Thế nào rồi?

-Anh hỏi cái gì?

Phương Lãnh nhìn nàng chằm chằm. Tiêu Mộng Kì cũng đón ánh mắt trực diện của hắn rồi hỏi:

-Anh hỏi tôi hay Lý Duy Tư?

-Cả hai.

-Nếu vậy thì nói Lý Duy Tư trước đi. Rốt cuộc anh nghĩ gì về hắn? Chẳng phải anh vẫn tán thưởng hắn hay sao? Anh chắc hẳn có suy nghĩ gì khác mới gọi tôi đến đây đúng không?

Phương Lãnh nhìn hàn quang trong đôi mắt của nàng lúc này rồi nói:

-Duy Tư có khả năng đã gia nhập 'Giáo đoàn Đọa Tinh' – giáo đoàn tà ác thờ phụng Nitemare giống như chúa tể toàn năng của bọn chúng.

-Phó Hằng Quân bán thông tin này cho anh sao ?

-Tôi không dám khẳng định, nhưng Duy Tư hắn quả thật rất đáng nghi. Nếu vậy chắc hẳn hắn đã quyết tâm thần phục Nitemare. Tình huống xấu nhất là......trong người hắn còn có thể bị truyền vào huyết dịch của gia tộc Nitemare. Điều này cũng đồng nghĩa với việc hắn không thể phản bội Nitemare.

Nói tới đây Phương Lãnh dừng lại sau đó nhìn Tiêu Mộng Kì.

-Anh đã đoán được chuyện hắn bị người của gia tộc Nitemare truyền máu cho sao?

-Phải. Tất cả những kế hoạch mà tôi lập nên để trả thù 'Giáo đoàn Đọa Tinh' đều được người nào đó mật báo cho bọn họ biết. Cho dù ở trong bộ phim kinh dị khác nhưng chỉ cần trong cơ thể có huyết dịch của Nitemare, thì người đó nhất định phải phục tùng bọn họ. Người có huyết dịch của Nitemare sẽ không bị lâm vào tuyệt cảnh sau khi Nitemare phục sinh. Vốn Duy Tư hắn lựa chọn thế nào cũng chẳng quan hệ với tôi vì tôi đã nguyện trung thành với ''Hầu tước''. Nhưng hắn làm như vậy thì chẳng khác nào đã trở thành tay sai của 'người kia'. Cho nên, chỉ cần có đầy đủ chứng cớ, người thứ nhất mà tôi muốn giết chính là hắn !

-Anh nên biết rằng nếu không có chứng cớ mà anh dám động tới hắn thì anh sẽ phải chết trong tay tôi đấy.

-Thế à ?

-Nếu vậy...... Hiện tại hắn đã có vật bị nguyền rủa cho mình, đồng thời trong cơ thể lại có huyết dịch của Nitemare. Huyết dịch này có thể coi là vật bị nguyền rủa loại ký sinh. Nhưng bởi vì huyết dịch này cũng không tinh khiết nên hắn không thể sử dụng 1 cách tự do được. Nhưng nếu như hắn sử dụng vật nguyền rủa thì huyết dịch của Nitemare trong người hắn ít nhiều gì cũng bị thức tỉnh và lúc đó ý thức của hắn bị ý thức của Nitemare ảnh hưởng đúng không? Khi đó hắn cũng chẳng khác gì 'người kia'.

Gia tộc Nitemare này bởi vì có được huyết mạch của hắc ma pháp sư di truyền lại từ thời xa xưa, nên người trong gia tộc này có thể thức tỉnh những ký ức có liên quan đến « hắn », mà cũng bởi vì huyết mạch kêu gọi mà người của gia tộc này sẽ trở thành nô lệ của ác ma. Nhưng mà nhân vật do "người kia" thủ vai cũng không phải là người của gia tộc Nitemare nên nếu hắn không để cho người của gia tộc Nitemare truyền máu cho mình thì hắn cũng không dễ dàng thức tỉnh những ký ức và lực lượng của Nitemare . Nhưng hắn lại không làm như vậy, mà ngược hắn còn chủ động truyền vào trong người huyết dịch của Nitemare. Sự thật đã chứng minh rằng huyết dịc của Nitemare có được lực lượng đáng sợ vượt xa sức tưởng tượng của người ta.

Chuyện này không cần phải bàn cãi......

Hiện tại Lý Duy Tư lại một lần nữa lấy ra kia bàn tay đẫm máu kia. Khi sử dung vật bị nguyền rủa thì trong đầu hắn lại xuất hiện 1 ý thức bí ẩn.

Sau đó có một đoạn « phim » xuất hiện.

Đó là một giáo đường bị bỏ hoang. Giáo đường bỏ hoang đó nằm trên 1 hòn đảo nằm cô độc giữa hồ. Trong giáo đường đó, có một nữ tu sĩ đang che mặt khóc .

Khi nàng ngẩng đầu lên, gương mặt của nàng đột nhiên biến thành khuôn mặt của 1 con ác quỷ màu đen xì không gì dữ tợn hơn!

Đoạn « phim » này cũng chỉ xuất hiện trong nháy mắt!

Đúng lúc này Lý Duy Tư mới phát hiện, bàn tay đẫm máu đang cầm trên tay phải của hắn lúc này lại nắm chặt lấy tay hắn!

Bàn tay đó không ngờ lại nắm chặt lấy tay hắn !

Không thể nào ! Nguyền rủa...... Nguyền rủa phục hồi ?

Hắn vội vàng gạt bàn tay kia ra rồi đem nó đặt vào trong vòng tay xương người !

Huyết dịch của Nitemare trong cơ thể hắn quả nhiên đã chịu ảnh hưởng từ vật bị nguyền rủa ! Chỉ là đoạn « phim» chỉ xuất hiện trong nháy mắt đó lại khiến cho Lý Duy Tư cảm thấy vô cùng quen thuộc. Dường như chính bản thân hắn đã trải qua chuyện đó!

Nhưng sau đó hắn lập tức lắc đầu.

Chuyện đó không thể nào vì đoạn ký ức này hắn chưa từng trải qua, mà đó là ký ức của chính vị hắc ma thuật sư Nitemare ! Vì huyết dịch được truyền vào trong người hắn chính là huyết dịch của con cháu trực hệ của Nitemare, cũng chính là huyết dịch có huyết mạch thuần khiết nhất của Nitemare. Hắn cũng biết, huyết dịch ác ma này không thể bị vật bị nguyền rủa ảnh hưởng nhưng hắn không ngờ nó lại đáng sợ đến mức ảnh hưởng lại chính vật bị nguyền rủa!

Nhưng Lý Duy Tư cũng không hối hận. Khi được chứng kiến sự đáng sợ của « người kia », hắn mới đưa ra lựa chọn trở thành 1 thành viên của "Giáo đoàn Đọa Tinh ".Những thành viên cao cấp trong giáo đoàn chính là người trong gia tộc Nitemare ! Người có được huyết mạch của hắc ma thuật sư Nitemare đều sở hữu năng lực quỷ dị khủng bố đến không ngờ chứ chưa cần nói đến « người kia » . Thậm chí, ngay cả tên thật của hắn cũng không được nói ra, cho dù là tên của nhân vật trong phim hay tên thật của hắn! Bằng không, cho dù ở cách xa vạn dặm, cho dù ở trong rạp chiếu phim khác, bạn cũng vẫn sẽ bị nguyền rủa!

Lựa chọn trận doanh (phe)« Đọa Tinh » là quyết định ngay từ đầu của Duy Tư. Trong tương lai, « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 chắc chắn cũng bị cuốn vào vòng xáy của [Gia tộc Nitemare] . « Đọa tinh » vs « Hầu tước », các rạp chiếu phim bắt buộc phải lựa chọn trận doanh cho mình. Vì thế, hắn lựa chọn Nitemare. Phim kinh dị cũng không phải là chuyện cổ tích khi mà lúc nào chính nghĩa cũng thắng gian tà. Huống chi, năng lực của Nitemare còn đáng sợ gấp vạn lần sự tưởng tượng của hắn. Lực ảnh hưởng của y len lỏi tới mọi ngõ ngách. Cho dù y đã chết cả mấy thế kỷ nhưng y vẫn ảnh hưởng đến rất nhiều người.

Trước đó, chính miệng của Mộc Lam nói cho Lý Duy Tư biết rằng khi trong người có huyết dịch của Nitemare, lúc sử dụng vật bị nguyền rủa hắn sẽ không cần phải lo lắng vật bị nguyền rủa sống lại. Bởi vì không có vật bị nguyền rủa nào có thể nguyền rủa huyết mạch của Nitemare !

Y chắc chắn cũng không nói dối! Bởi vì chính trong người y cũng có huyết dịch của Nitemare !

Hắn ngay lập tức ý thức được, vừa rồi tuy bàn tay kia nắm lấy tay hắn nhưng hắn vẫn không cảm thấy bản thân bị nguyền rủa . Bàn tay kia giống như bị huyết dịch của Nutemare trong người hắn ảnh hưởng mà bị "thần phục "......

Đúng vậy, cảm giác kia...... quả thực giống như bàn tay đẫm máu đã bị hắn thu phục!

Hiện tại Lý Duy Tư cảm thấy tóc gáy dựng đứng. Chỉ 1 chút huyết dịch do đời sau của Nitemare lưu lại mà thôi nhưng lại có thể hoàn toàn khống chế được vật bị nguyền rủa...... Vậy bản thân của Nitemare sẽ còn đáng sợ tới mức nào?

Bởi vậy, hắn có thể chắc chắn không có bất cứ vật bị người chết nguyền rủa nào có thể ảnh hưởng đến Nitemare!

Nitemare......là ác ma không thể chống lại!

Mục lục
Ngày đăng: 10/03/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục