Gửi bài:

Chương 53.1 - Ân Ly vấn tình nan Thất hiệp (1)

"Chúng ta từng có vài lần trừ yêu nhân quấy nhiều nhưng không có gì khả nghi, có lẽ đó cũng chỉ là thủ đoạn của ma giáo mà thôi! Vậy quý phái đã tìm hiểu thực lực trên Quang Minh đỉnh ra sao chưa?" Diệt Tuyệt sư thái không để ý đến nghi vấn của Mạc Thanh Cốc, hỏi thẳng vào thực lực của ma giáo.

Mạc Thanh Cốc thấy Diệt Tuyệt vẻ mặt không đồng tình lắm, biết bà ta tính quái dị cố chấp, hiện giờ chỉ muốn tiêu diệt ma giáo nên nghe chuyện khác không vào tai, cũng không nói thêm gì về chuyện này nữa. Hắn nhìn lướt qua đám đệ tử Nga Mi đông đảo, nhìn thấy Chỉ Nhược đứng gần chỗ Diệt Tuyệt sư thái, không khỏi sững sờ, sắc mặt càng lãnh đạm hơn, lạnh lùng thong thả nói: "Nghe nói Thiên Ưng giáo là chi phái của ma giáo đã đem đại lực lượng lên tăng viện cho Quang Minh đỉnh, còn nghe có tin rằng Tử Sam Long Vương và Thanh Dực Bức Vương cũng đã tới nơi, nhưng còn chưa biết là đúng hay không."

Mạc Thanh Cốc nói đến đây, ngừng lại rồi nhíu mày nói tiếp: "Sư thái, Chỉ Nhược học võ chưa lâu, sư phụ đưa đến Nga Mi học nghệ bất quá chỉ muốn thân thể được khỏe mạnh, có thể tự bảo vệ mình. Chỉ Nhược không phải xuất thân con nhà võ, về sau cũng không phải hành tẩu giang hồ, cũng chưa từng lây dính huyết tinh sao có thể đem theo đến tham gia đại chiến lần này? Nếu có bị thương gì sư phụ cùng phụ thân nhất định rất đau lòng."

Mạc Thanh Cốc đã sớm nghe được rằng Chỉ Nhược không được Diệt Tuyệt sư thái thu làm thân truyền đệ tử, đại chiến lần này hắn làm sao còn không rõ, lại thấy Diệt Tuyệt thế nhưng lại đem Chỉ Nhược đến làm quân tốt thí mạng, tiết kiệm hảo thủ cho Nga Mi, trong lòng đối với Nga Mi vốn xưa nay thân cận không khỏi lạnh đi mấy phần.

"Tử Sam Long Vương và Thanh Dực Bức Vương cũng đã đến rồi ư?" Diệt Tuyệt sư thái nghe tin tức Mạc Thanh Cốc nói, đăm chiêu lẩm bẩm, lại nghe đến câu sau trách hỏi, mặt liền trầm xuống. Từ khi có đồ đệ cưới Ân Lê Đình, bà ta cũng tự coi như là trưởng bối của Võ Đang lục hiệp, trừng mắt lạnh nhìn ta. Ta nghe Mạc Thanh Cốc nói vậy, vội cúi đầu giấu đi vẻ mặt kinh ngạc, không dám nói gì.

Diệt Tuyệt thấy vậy mới vừa ý, nói: "Là đệ tử của Nga Mi thì phải lấy tôn chỉ trừ ma vệ đạo ghi khắc trong lòng. Hiện giờ thời cơ diệt trừ yêu ma đã đến, há có thể vì tình cảm riêng tư mà làm trở ngại đại sự của cả sáu phái được. Nếu ngày sau truyền ra giang hồ rằng đệ tử Nga Mi lại có kẻ ngại đánh, sợ chết, bần ni nhất định phải rửa sạch môn hộ."

"Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên nghiêm khắc, nhưng Chỉ Nhược chỉ là một đệ tử bình thường, sau này đại chiến mong rằng quý phái chiếu cố nhiều hơn, tránh để cho cha già lo lắng thương tâm." Mạc Thanh Cốc thấy Diệt Tuyệt lý lẽ đường hoàng, nhưng vừa rồi hắn đã quan sát, ngoại trừ mấy thân truyền đệ tử cùng hai ngoại môn đệ tử võ công còn có chút khá khẩm, còn lại thì đều là hạng công phu thô thiển tầm thường, mang theo chỉ để làm tốt thí, tiêu hao cho đại chiến, đành chỉ cố nói thêm, mong Diệt Tuyệt sư thái bảo đảm an toàn cho Chỉ Nhược.

Ta đứng gần đó nghe, mặt đầy hắc tuyến, còn cần người khác chiếu cố sao? Tuy đó là ý tốt của Thất thúc, nhưng như vậy không phải sẽ khiến bà ta chú ý đến ta sao? Ta không thích, cũng không cần phải chiếu cố, càng nghe càng thấy xấu hổ, không muốn nghe bọn họ nói nữa, ta chậm rãi lùi về phía sau, tránh xa hai người, lẩn vào trong đám đệ tử Nga Mi đi xa tít phía sau, không dám nghe họ nói chuyện nữa.

Hai người nói xong, Mạc Thanh Cốc giơ tay từ biệt định đi liên lạc với phái Hoa Sơn. Nội môn đệ tử Tô Mộng Thanh chợt nói: "Mạc Thất hiệp qua lại bôn ba nhiều, chắc cũng đã đói rồi, xin mời dùng chút điểm tâm rồi hãy đi."

"Nếu thế thì làm phiền quí vị vậy." Mạc Thanh Cốc nghĩ định dặn dò Chỉ Nhược mấy câu, còn muốn hỏi xem Chỉ Nhược ở Nga Mi thế nào, vừa rồi thấy Diệt Tuyệt sư thái ý tứ đối với sinh tử của Chỉ Nhược chẳng quan tâm chút nào, không biết Chỉ Nhược lớn lên ra sao, trong lòng vô cùng lo lắng, nhất định phải nhìn xem, nếu thật sự mà không tốt liền mang Chỉ Nhược trở về Võ Đang, sẽ được bảo vệ tốt hơn.

Tô Mộng Thanh thấy Mạc Thanh Cốc đáp ứng, khẽ mỉm cười mang theo chúng đệ tử Nga Mi lập tức lấy lương khô ra, có người đắp đất làm lò, đem nồi chảo ra đun mì. Mọi người ăn uống vốn đơn giản, nhưng mấy vị sư tỷ khoản đãi Mạc Thanh Cốc thập phần ân cần chu đáo, theo ta quan sát thì cũng chẳng phải vì nể mặt mũi của sư tỷ Bối Cẩm Nghi mà làm. (Bối Cẩm Nghi hiện giờ là chị dâu của Mạc Thanh Cốc)

Ta tránh gần đó cười trộm, thấy mấy vị sư tỷ đối với Thất thúc vô cùng dịu dàng ân cần, trong lòng cũng hiểu Mạc Thanh Cốc hiện giờ là đệ tử còn độc thân duy nhất trong thế hệ thứ hai của Võ Đang, chẳng những trời sinh ấm áp dịu dàng như ngọc, tao nhã như lan, tuấn mỹ phiêu dật, vừa rồi thân công phu đã được mọi người chiêm ngưỡng, quả thật là đối tượng đắt giá để người ta đem lòng ái mộ. Đệ tử tục gia của Nga Mi tuy nhiều nhưng đáng tiếc gia thế kém xa so với Võ Đang, nếu muốn sánh đôi với Thất thúc thì chỉ mấy nội môn đệ tử của Diệt Tuyệt sư thái là có thể.

Nghĩ vậy, không biết tại sao lại thấy mấy người Tô Mộng Thanh, Triệu Linh Châu, Lí Minh Hà, Phương Bích Lâm đang tỏ ra ân cần kia thật không vừa mắt. Luận thân thế, xuất thân và tuổi tác nếu muốn xứng đôi với Mạc Thất hiệp thì chỉ có bốn người này thích hợp. Mấy người lớn nhất cũng chỉ hai bốn hai lăm tuổi, cùng với Mạc Thất hiệp đã ba mươi tư là hợp nhất, thật không hiểu Thất thúc làm gì mà sắp đến 'đầu bốn' rồi còn chưa chịu thành thân.

"Mạc Thất hiệp, tôi muốn hỏi thăm một người liệu có được không?" Ân Ly đang ở ngoài thờ ơ quan sát, lúc này đột nhiên nói. Ta vừa nghe đã biết nàng ta định hỏi cái gì, thật không ngờ, hiện giờ người đến đón tiếp Diệt Tuyệt không phải là Ân Lục hiệp mà đã đổi thành Mạc Thất hiệp. Kịch tình như vậy mà vẫn có thể thuận lợi tiếp tục.

Mạc Thanh Cốc cười khổ không nổi, tay đang cầm bát mì, trước mắt hai đĩa thức ăn lớn, buồn bực nhìn phía xa xa Chỉ Nhược đang cười trộm, bên cạnh mấy đệ tử Nga Mi cứ liên tục tiếp đồ ăn khiến hắn muốn ăn cũng không nổi, vừa lúc này có người hỏi đến, như được giải thoát, vội quay đầu nói: "Vị tiểu sư muội này xin hỏi tôn tính đại danh? Không biết muốn hỏi chuyện gì? Nếu ta biết được ắt xin phụng cáo." Thần thái khiêm hòa, đối với bộ dáng xấu xí của Ân Ly không hề tỏ ra chán ghét.

"Tôi không phải người trong phái Nga Mi. Tôi là bị họ bắt đi." Ân Ly sảng khoái nói thẳng. Ta biết diễn biến kịch tính sắp bắt đầu, aiz! Chờ xem sao.

Quả nhiên Mạc Thanh Cốc ngạc nhiên, nhìn sang Diệt Tuyệt sư thái nhưng bà ta không nói gì, xem chúng đệ tử Nga Mi xung quanh cũng không kinh ngạc, biết tiểu cô nương thẳng thắn, vì muốn tôn trọng chủ nhân nên đưa mắt nhìn Tĩnh Huyền, xin nàng ta cho biết ý kiến. Tĩnh Huyền chủ sự nhiều việc trong phái đã lâu, thường lo việc giao hảo với các đại môn phái, không phản đối gì hỏi: "Ngươi định hỏi Mạc Thất hiệp chuyện gì?"

"Tôi muốn hỏi, lệnh sư huynh Trương Thúy Sơn Trương ngũ hiệp có đến Nhất Tuyến Hiệp hội họp không?" Quả nhiên Ân Ly vừa nói câu này ra miệng, Mạc Thanh Cốc và Trương Vô Kỵ ở bên cạnh đều giật mình kinh hãi.

Mạc Thanh Cốc nghĩ đến vợ chồng Ngũ sư ca đã tạ thế được mười năm, cô gái này lúc đó cũng chỉ tầm vài tuổi, không biết có quan hệ gì với Ngũ sư huynh đây, lập tức hỏi: "Không biết cô nương muốn hỏi thăm Ngũ sư ca của ta có chuyện gì?"

"Tôi muốn biết công tử của ông ta là Trương Vô Kỵ, có đến hay không?"

Ta nghe Ân Ly giọng nhăn nhó, bộ dáng ngượng ngùng, quả thật buồn bực, không hiểu Ân Ly đầu óc làm bằng gì, người ta mới cắn cho một cái liền yêu luôn, còn nói ra rõ nhiều, khiến cho tiểu tử Trương Vô Kỵ kia đắc ý, về sau thấy cô nương xinh đẹp nào liền nghĩ người ta thích hắn, ta nhìn Trương Vô Kỵ sắc mặt đại biến, nghĩ.

Mạc Thanh Cốc nghe hỏi đến Trương Vô Kỵ, sắc mặt không khỏi ảm đạm, mất mát nói: " Cô nương không biết sao? Trương Ngũ ca đã qua đời được hơn mười năm, cây đã mọc xanh trên mộ. Cô nương chẳng lẽ quen biết cháu Vô Kỵ của chúng ta sao?"

"A! Hóa ra Trương ngũ hiệp đã chết từ lâu, hóa ra ... hắn ... hắn đã sớm mồ côi, năm năm trước, tôi từng ở tại nhà Điệp Cốc Y Tiên Hồ Thanh Ngưu gặp hắn một lần, không biết bây giờ hắn ở đâu?" Ân Ly nghe nói, kinh hãi, ngữ khí đồng cảm, đối với Trương Vô Kỵ thật là quan tâm. Trương Vô Kỵ bên cạnh lộ ra vẻ giật mình hiểu ra, chỉ sợ đến giờ hắn mới nhớ đến cô bé xinh đẹp tại Hồ Điệp cốc kia, cũng chẳng thể ngờ cô bé xinh đẹp ngày đó bây giờ lại thành ra thế này.

Mạc Thanh Cốc vẫn tỏ ra lạnh nhạt, không tỏ ý kiến gì, nhưng nghe trong giọng Ân Ly thì rất có thành ý, biết đúng là cô ta đã từng gặp Trương Vô Kỵ, lập tức buồn bã nói: "Năm năm trước Hồ Điệp cốc có biến cố, sư điệt tự biết thời gian sống không còn nhiều, một mình lưu lạc trong núi Côn Lôn, không có tin tức gì. Mà sao cô nương quan tâm đến nó như vậy? Vô Kị cháu ta có ân oán gì với cô?" Có Diệt Tuyệt ở đây, cũng không tiện nhắc đến chuyện của Kỷ Hiểu Phù và Dương Bất Hối, chỉ muốn hỏi rõ ràng sự tình nguyên nhân.

"Tôi muốn hắn đi với tôi đến đảo Linh Xà ... Hắn đã không chịu, lại còn đánh tôi, mắng tôi, cắn tay tôi máu chảy đầm đìa ... Có điều ... có điều ... tôi vẫn không quên được hắn. Tôi đâu có ý muốn hại hắn, tôi muốn dẫn hắn lên đảo Linh Xà, bà bà sẽ dạy võ công, tìm cách trị cho hắn khỏi âm độc của Huyền Minh thần chưởng. Nào ngờ hắn hung dữ quá, đâu biết tôi có lòng tốt, lại tưởng có bụng dạ hại hắn." Ân Ly lẩm bẩm, vừa nói vừa lấy tay trái xoa xoa lưng bàn tay phải, tinh thần dường như hoảng loạn, lại nhớ đến năm năm trước, ở Hồ Điệp cốc lần đầu nhìn thấy thiếu niên kiên cường ấy.

Nghe Ân Ly nói, Trương Vô Kỵ ở bên rõ ràng vô cùng xúc động, ta có thể rất rõ vẻ mặt hỗn loạn của hắn nhìn Ân Ly dịu dàng nhỏ nhẹ nói, nhìn đôi mắt nàng trong vắt như nước hồ thu, dần dần chuyển thành thương tiếc. Mạc Thanh Cốc nghe những lời hỗn loạn đó cũng đại khái hiểu được ý tứ, không khỏi xấu hổ, không muốn tiếp tục để tài tình yêu của tiểu bối nữa, chuyển giọng nghi hoặc hỏi: "Đảo Linh Xà? Kim Hoa bà bà và Ngân Diệp tiên sinh là gì của cô?"

"Sư phụ của nó là Kim Hoa bà bà nghe nói cũng có dây mơ rễ má gì đó với ma giáo. Mụ ta cũng chẳng phải chính nhân nhưng lúc này bọn ta chưa muốn gây thù chuốc oán nên chỉ tạm giữ nó." Diệt Tuyệt sư thái nghe hỏi chuyện về Trương Thúy Sơn và Trương Vô Kỵ đã sớm đầy bụng hỏa, trong suy nghĩ của bà ta thì Trương Thúy Sơn lấy Ân Tố Tố đã sớm không xứng được xưng là hiệp, cũng không còn là người chính đạo nữa.

Mạc Thanh Cốc lại không cho thái độ của bà ta là đúng, đường đường là chưởng môn một chính phái lại đi khó dễ một đứa trẻ mười mấy tuổi, thấy Ân Ly vẻ mặt hoảng hốt, ánh mắt mơ hồ, không đành lòng nói: "Không biết cô nương xưng hô như thế nào?" Ân Ly lắc đầu không trả lời, nét mặt ngẩn ngơ lệ rơi lã chã.

"Cô nương cũng đừng quá đau lòng. Cháu Vô Kỵ của ta nhất định không phải là kẻ đoản mệnh bạc phúc, nó đã học được y thuật của Y Tiên, có lẽ đã sớm đem hàn độc chữa khỏi rồi." Mạc Thanh Cốc thấy Ân Ly thương tâm liền an ủi, trong mắt hiện vẻ buồn rầu, lòng cũng cố nuôi tia hy vọng, hy vọng có ngày Vô Kỵ có thể trở về nói với mọi người rằng hắn còn sống.

Ta nhìn Mạc Thanh Cốc và Ân Ly trước mặt Trương Vô Kỵ vì hắn mà đều thương tâm, rõ ràng hắn còn sống mà không thể nhận, có lẽ giống như trong truyện đã nói, rằng hắn vì sợ lộ tung tích của Tạ Tốn nên không dám để lộ ra, nhưng sau này thì làm thế nào? Diệt Tuyệt sư thái thấy hai người đều thương tâm, lại nhìn Ân Ly khóc lóc, không cho là đúng lạnh lùng nói: "Tên nghiệt chủng Trương Vô Kỵ kia, chết sớm cũng là may, nếu không cũng trở thành cái mầm họa làm hại nhân gian thôi."

Ân Ly nổi giận, lớn tiếng chửi:

"Lão tặc ni, bà nói láo nói lếu gì thế?"

Mạc Thanh Cốc nghe Diệt Tuyệt nói lời này, trong lòng nổi giận, hắn không phải là Ân Lê Đình yếu đuối, nghe Diệt Tuyệt làm nhục Ngũ sư ca, vì nể tình Kỷ Hiểu Phù mà không dám nói gì. Bọn họ bảy người cảm tình sâu nặng, làm sao Diệt Tuyệt có thể hiểu được, bà ta ngay trước mặt mình mà dám sỉ nhục đệ tử Võ Đang, cực kỳ bất mãn, lập tức hừ lạnh, buông bát trong tay không ăn nữa, lạnh lùng đứng dậy trừng mắt, nhưng chưa kịp nói gì thì lời tức giận của Ân Ly đã phát ra. Lão tặc ni! Nghe thật là sướng tai.

Mấy đệ tử thân truyền của Diệt Tuyệt thấy Ân Ly dám lên tiếng nhục mạ sư tôn, lập tức rút phăng trường kiếm, chỉ ngay vào tử huyệt cô gái, Ân Ly không sợ hãi chút nào, vẫn tiếp tục: "Lão tặc ni, phụ thân của Trương Vô Kỵ xuất thân Võ Đang, là đệ tử của đại tông sư Trương chân nhân, hiệp danh vang động thiên hạ, ta ở hoang đảo cũng thường xuyên nghe thấy, có gì là không phải? Cho dù là chưởng môn Nga Mi như bà cũng chưa từng nghe có cái gì hiệp nghĩa được như thế!"

"Ngươi nói đã hết chưa? Cha của Trương Vô Kỵ quả thật đệ tử danh môn chính phái, còn mẹ hắn thì sao? Ma giáo yêu nữ sinh con, không phải nghiệt chủng họa thai thì là gì?"

Tĩnh Huyền thấy Diệt Tuyệt sư thái cười khẩy không trả lời, lại để ý thấy Mạc Thanh Cốc mặt lạnh như băng, lập tức suy nghĩ trong lòng rồi nói ra mấy lời cẩn thận, không đụng chạm đến Trương Thúy Sơn, chỉ nói Trương Vô Kỵ và mẹ hắn, nghĩ rằng Mạc Thanh Cốc sẽ không vì Trương Vô Kỵ một sư điệt nhỏ mà trở mặt với Nga Mi, càng huống chi có quan hệ thân nhân của Bối Cẩm Nghi vào đó nữa.

Ân Ly hỏi:

"Vậy mẹ của Trương Vô Kỵ là ai? Sao lại là ma giáo yêu nữ?"

Dứt lời, các đệ tử phái Nga Mi đều cười rộ lên, Diệt Tuyệt sư thái lạnh lùng không nói. Ta lạnh mắt nhìn Trương Vô Kỵ mặt đỏ tía tai, nước mắt doanh tròng, đến như vậy rồi mà hắn còn y nhiên không chịu nói ra thân thế, nhận Mạc Thanh Cốc và Ân Ly, biện bạch cho mẹ của hắn.

Ngoại môn Nhị đệ tử Tĩnh Hư là người trung hậu, nói với Ân Ly: "Vợ của Trương ngũ hiệp là con gái của giáo chủ Thiên Ưng giáo Ân Thiên Chính, tên là Ân Tố Tố."

Đinh Mẫn Quân cũng nhanh mồm nhanh miệng, biết sư phụ hận nhất là ma giáo, muốn lấy lòng Diệt Tuyệt liền nói tiếp lời Tĩnh Hư: "Trương ngũ hiệp vì lấy phải con yêu nữ này, đến nỗi thân bại danh liệt, phải tự vẫn trên núi Võ Đang. Việc đó cả thiên hạ ai ai cũng biết, chẳng lẽ ngươi lại không nghe thấy?" Đinh Mẫn Quân nói xong, Nga Mi lại cười to một trận, tất cả đều mang vẻ trào phúng.

""Hừ! Không ngờ là Ngũ tẩu của chúng ta mà chúng hiệp của Nga Mi cũng dám chế nhạo như vậy! Được lắm, được lắm! Quý phái môn phong thật tốt, lời Nga Mi nói hôm nay, sau khi trở về Võ Đang tại hạ sẽ nói lại nguyên văn cho sư phụ, để sư phụ cùng cười một phen!" Mạc Thanh Cốc nghe mọi người Nga Mi cười nhạo, lạnh lùng nhìn bốn phía, chúng đệ tử Nga Mi đều thái độ nhạo báng, Diệt Tuyệt sư thái lại còn có vẻ đắc ý, không hề kiềm chế, chỉ có Chỉ Nhược là cúi đầu không nói, trên mặt tỏ vẻ áy náy khiến tức giận trong lòng hắn cũng được an ủi nhiều, lạnh lùng nói.

Chúng đệ tử Nga Mi nghe xong nhất thời yên lặng, mỗi người trên mặt đều hiện vẻ xấu hổ, Diệt Tuyệt sư thái mặt lạnh lại, trầm mặc không nói. Bà ta có thể huênh hoang trước mặt Mạc Thanh Cốc, nhưng thật ra thì so bối phận Võ Đang thất hiệp đều cao hơn bà ta, dù Trương Thúy Sơn có thế nào thì xét phương diện tôn sư kính hữu, bà ta không có tư cách để đàm luận.

Tổ sư khai phái của Nga Mi là Quách Tương ngang hàng với Trương Tam Phong, cùng đắc truyền y bát của Giác Viễn, giao tình rất tốt, Quách Tương chết truyền chức chưởng môn cho đời sau là Phong Trì sư thái, là sư phụ của Diệt Tuyệt, tính đúng ra thì Diệt Tuyệt bất quá chỉ ngang hàng với Trương Vô Kỵ và Tống Thanh Thư, trước đây Tống Viễn Kiều vì kính trọng bà ta là thân phận chưởng môn một phái nên xưng hô một tiếng sư thái, sau lại vì chuyện Ân Lê Đình và Kỷ Hiểu Phù đính hôn, bối phận rối loạn đành phải xưng hô tùy tiện.

Nói bối phận rõ ràng ra, Diệt Tuyệt sư thái dù ghét ác như cừu cũng là nói quá đáng, xét quan hệ Trương Tam Phong và Quách Tương, Trương Thúy Sơn tính là sư thúc của Diệt Tuyệt, Trương Thúy Sơn thế nào đều có Trương Tam Phong xử trí, bà ta là vãn bối thì có tư cách gì, khó trách Mạc Thanh Cốc nổi giận, Diệt Tuyệt cũng không thể nói thêm lời nào.

Trương Vô Kỵ, Ân Ly không rõ đạo lý trong đó, chỉ thấy Mạc Thanh Cốc tức giận, ngay cả Diệt Tuyệt sư thái hung ác như vậy cũng không nói lại được lời nào, Trương Vô Kỵ chỉ thiếu nước nhảy lên tung hô, ánh mắt sùng bái nhìn Thất sư thúc, trong lòng càng thêm kính nể các vị sư thúc bá, cảm kích Thất sư thúc thừa nhận mẹ hắn, bảo vệ mẹ hắn, lại thêm chán ghét Diệt Tuyệt sư thái.

Ân Ly lại giật mình, bất chấp mọi người nói nhiều như vậy, kinh nghi nói: "Tôi ... tôi ở trên đảo Linh Xà, những việc của võ lâm Trung Nguyên, không biết gì cả. Không biết Ân Tố Tố ra sao? Bà ấy bây giờ ở đâu?"

Mọi người Nga Mi thấy Mạc Thanh Cốc mặt lạnh lùng cũng không ai dám ra mặt trả lời, chỉ có Tĩnh Hư trung hậu thật thà, thấy Ân Ly thần tình cầu khẩn hỏi, như có vẻ câu trả lời rất quan trọng, đành nói: "Bà ta cũng tự vẫn cùng một lượt với Trương ngũ hiệp rồi. Ngày đó năm đại môn phái tập kích Võ Đang, cũng có không ít những người trên giang hồ."

Ân Ly thân mình lại giật bắn lên, nói: "Ân Tố Tố ... cũng chết rồi ư?"

Mạc Thanh Cốc nheo mắt nhìn Ân Ly thần sắc bi thương, lạnh lùng nói: "Cô nương biết Ngũ tẩu? Hừ! Ngày đó nếu không phải mọi người tham lam Đồ Long đao, ép hỏi Ngũ sư ca, Ngũ sư ca không đành lòng khó xử sư môn, vì tình nghĩa huynh đệ mới bị người ta ép phải tự vẫn, Ngũ tẩu thâm tình cũng tự vẫn tuẫn táng, hiện giờ lại đem tội danh bức tử Ngũ sư ca đổ cho Ngũ tẩu."

Về phần Trương Thúy Sơn vì việc Ân Tố Tố đả thương Du Đại Nham mà tâm sinh áy náy, lại đối mặt với bức bách của năm phái mới tự vẫn thì chỉ có Trương Tam Phong, Võ Đang lục hiệp và Trương Vô Kỵ biết. Mạc Thanh Cốc nói, Trương Vô Kỵ thần tình kích động, cảm kích, Diệt Tuyệt sư thái hơi đỏ mặt, ngày đó ép hỏi trên Võ Đang bà ta cũng tham dự, dù sao Đồ Long đao với Nga Mi cũng trọng yếu, để có thể chiếm được Đồ Long đao, mười năm liền đã phái không ít đệ tử đi tìm tung tích Tạ Tốn, Kỷ Hiểu Phù cũng vì đi tra tìm mà gặp được Dương Tiêu. Đối với Diệt Tuyệt, Đồ Long đao đáng giá hơn hết thảy.

Mục lục
Ngày đăng: 20/03/2013
Người đăng: Beoni
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Có thể bạn thích

Mục lục