Gửi bài:

Chương 036 - Nữ nhân trong hậu cung

Như Phi cung

Ba nữ nhân xinh đẹp ngồi theo thứ tự ở bên phải ghế chủ toạ.

" Nương nương, mỹ nhân kia thật là quá mức, sao có thể dụ dỗ Vương làm thế trước mặt mọi người, giữa thanh thiên bạch nhật mà ái muội như vậy, rõ ràng là cố ý cho chúng ta xem." Vẻ mặt của nữ nhân xinh đẹp ngồi ghế thứ nhất giận dữ, phẩn nộ, bất bình nói.

" Đúng vậy, nương nương, đã sáu ngày rồi, trừ lúc Vương lên triều, còn lại đều ở cùng một chỗ với nàng ta, hằng đêm đều sủng hạnh nàng, từ trước đến giờ chưa từng có việc này xảy ra." Nữ nhân thứ hai cũng bất bình như vậy, vò nát chiếc khăn trong tay, vẻ mặt phẩn nộ, chỉ hận không thể dùng thiên đao vạn mã bầm nát nàng ra.

Như Phi ngồi phía trên không hề khẩn trương mà chậm rãi uống trà, trên mặt không có một chút kinh ngạc nào, cũng không hề phẫn nộ.

" Nương nương, xin ngươi cho chúng ta lời khuyên đi, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? Không thể để Vương cứ độc sủng một mình nàng như vậy được." Cả ba nữ nhân cùng mở miệng nói.

Lúc này, Như Phi mới buông chén trà trong tay xuống, nhìn các nàng, cười nói:

" Các vị muội muội gấp cái gì, chẳng qua chỉ là sáu ngày, lại không phải sáu tháng, trong tỷ muội chúng ta, Vương sủng hạnh người nào thì cũng chỉ trong nhất thời, cho nên không cần khẩn cấp, cho dù khẩn cấp cũng không thể làm gì. Chúng ta cũng không thể thân cận Vương, một khi đã như vậy, chúng ta chỉ có thể kiên nhẫn chịu đựng mà thôi."

Nghe nàng nói như vậy, ba nữ nhân cùng nhìn nhau, nữ nhân thứ nhất cố nén giận nói:

" Nương nương nói đúng, là tỷ muội chúng ta không biết nhẫn nại, một khi nương nương đã nói vậy, chúng ta cũng chỉ có thể nghe theo. Chẳng qua là do chúng ta nóng lòng quá, nên mới đến giải bày cùng nương nương mà thôi."

" Bổn cung biết các ngươi rất tức giận, khi nghĩ thông suốt rồi thì sẽ chẳng có việc gì." Như Phi nhìn các nàng nói, trong lòng thầm cười lạnh. Thật đúng là một đám ngu ngốc, cho dù là có ghen tị cũng không nên biểu hiện rõ ràng như thế. Nếu không phải nghĩ đến các nàng trung thành, một lòng tuỳ ý nghe theo nàng phân phó, nàng sẽ không cần thiết, mặc kệ các nàng.

" Nương nương thật sự độ lượng, nếu nương nương lên ngôi hoàng hậu, thật sự là phúc đức của chúng ta. Một khi nương nương đã nói vậy, chúng ta cũng xin cáo lui, không quấy rầy nương nương nghỉ ngơi." Ba nữ nhân cùng nhau đứng lên.

" Được, các vị muội muội đi thong thả, bổn cung cũng không tiễn." Như Phi gật đầu, khuôn mặt thể hiện ra đều là thoải mái tự tại.

" Nương nương, nô tì không rõ, ngươi thật không nóng lòng sao?" Đợi các nàng đi rồi, Liễu Nhi đứng một bên liền hỏi.

" Gấp ư? Có một số việc cho dù là khẩn cấp cũng không được gì, nóng vội không ăn được đậu hũ, nhớ kỹ những lời này, ta mệt dìu ta đi nghỉ ngơi." Như Phi ra lệnh.

" Dạ, nương nương." Liễu Nhi nâng nàng lên, đi về hướng phòng ngủ.

Nhu Phi cung

Cũng có ba nữ nhân ngồi ở nơi đây.

" Nương nương, người tìm biện pháp gì đi? Không thể để Vương cứ sủng hạnh nàng mãi?" Một nữ nhân xinh đẹp mặc áo xanh nói.

" Đúng vậy, nương nương, thật không hiểu được, nàng có gì tốt mà Vương lại thích nàng như thế, nói về sắc đẹp, nàng hoàn toàn không bằng một phần mười của người nữa." Nữ nhân mặc áo vàng cũng bất bình mà nói.

" Chẳng lẽ bởi vì nàng là huyết nô, mới làm Vương sủng ái nàng như thế ư?" Nữ nhân mặc áo hồng phấn nói tiếp.

Nhu Phi nhìn thấy các nàng, ngươi một câu ta một câu, chỉ lạnh nhạt cười nói:

" Các vị muội muội đoán như vậy làm gì, một khi Vương đã sủng hạnh nàng như vậy, khẳng định nàng phải có cái gì đó hơn người mà chúng ta không biết. Chẳng phải các vị muội muội đều biết, tình cảm của Vương làm sao có thể lâu dài. Trước kia, có ai trong chúng ta không từng nhận được tất cả sủng ái của Vương đâu."

" Nương nương, tuy người nói như vậy, nhưng cho dù Vương sủng ái chúng ta, cũng không có ngày đêm không rời, sủng hạnh một mạch sáu ngày." Vẻ mặt của nữ nhân áo xanh lo lắng, chỉ sợ về sau Vương sẽ không muốn gặp các nàng nữa.

" Không bằng như vầy, ngày mai chúng ta cùng đi gặp nàng, xem nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào." Nữ nhân áo vàng đề nghị.

Ánh mắt của hai nữ nhân còn lại lập tức sáng ngời nói:

" Cũng được, cho dù Vương ở đó, chúng ta cũng không sợ, chúng ta chỉ đi chào hỏi, lại không phải đi gây sự."

" Nương nương cảm thấy thế nào?" Nữ nhân áo xanh hỏi nàng.

Nhu Phi gật gật đầu, ý kiến này cũng giống nàng, nàng cũng để các nàng đi dò xét thực hư, lúc này mới nói:

" Có thể thử một lần, nhưng ta không thể đi, các ngươi hãy đi đi, nhớ kỹ giọng nói cùng thái độ phải thân thiện, dù sao bây giờ nàng đang là người được yêu thương, không thể đắc tội."

" Nương nương yên tâm, chúng ta hiểu được, nương nương không thích hợp ra mặt." Các nàng gật gật đầu, dù sao nàng tranh ngôi vị hoàng hậu, không giống các nàng, chỉ tranh đoạt sủng ái của vương.

Mục lục
Ngày đăng: 18/05/2013
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên

Mục lục