Gửi bài:

Chương 5 - 8

Chương 5 : Hơi thở ma quỷ ( nhất )

Nới lỏng cảnh giác , để Hòa Thái nhích tới gần mình , trên người Hân Vũ khắp nơi đều có vết thương lớn nhỏ , trong đó trên vai là tổn thương nghiêm trọng nhất , đây là do ác ma kia khi cường bạo cắn nàng , còn lại đều là dấu hôn xanh tím , Hân Vũ nhìn thấy cơ thể mình bị tàn phá , trong lòng có một xúc động muốn giết chết hắn , nhưng ác ma kia rốt cuộc là ai?

Đột nhiên nàng nhớ lại Hòa Thái nói một câu , vừa rồi nàng không để trong lòng , bây giờ lại suy ngẫm thận trọng lại , chẳng lẽ ác ma kia chính là quốc vương ở Phong Thành quốc này ?v xd

Hòa Thái nói nàng được Vương thượng mang về , ác ma kia tự xưng là "cô", thời cổ quân vương không phải tự xưng như vậy sao ? Nơi này chính là quốc gia cổ Phong Thành mà ông nội nói , nhân thư chính là được lấy ra khi khai quật lăng mộ hoàng gia Phong Thành quốc , cho nên nhân thư nhất định ở trong tòa vương cung này .

"A – đau quá – !" Hân Vũ nghĩ quá nhập thần , khi Hòa Thái bôi thuốc mỡ lên vết thương trên vai thì nhất thời đau khiến nàng hô to .

"Nô tì đáng chết , xin cô nương thứ tội!" Cung nữ Hòa Thái cũng bị tiếng hét thảm của nàng sợ tới mức hoang mang lo sợ , lập tức quỳ gối trước giường cầu xin tha thứ , trong vương cung này , nếu cung nữ phạm lỗi như vậy , nhất định sẽ bị chủ tử đánh chết để trút giận .

Trên TV nàng có xem qua cung nữ thái giám làm vậy , còn tưởng rằng đời thật sẽ không xuất hiện chuyện như vậy , bây giờ gặp chuyện này , thật đúng là làm cho nàng có chút kinh ngạc , chẳng lẽ người thời cổ , đều coi sinh mệnh người khác như trò đùa sao ?

"Hòa Thái ngươi mau đứng lên , ta hiểu quy củ trong vương cung là thế nào , nhưng với ta ngươi không cần như vậy , bởi vì ta không phải người trong vương cung , lại càng không thuộc về nơi này!" Hân Vũ thiện lương rộng lượng khiến Hòa Thái thở phào nhẹ nhõm một hơi , hi vọng từ nay về sau không phải trở về bên cạnh lão ma ma , chỉ cần để nàng đi theo cô nương này là tốt rồi .

"Đa tạ cô nương khoan hồng độ lượng , nô tỳ tin rằng , nữ tử xinh đẹp thiện lương giống như người đây , vương thượng nhất định sẽ chung tình với người ." Hòa Thái thật không ngờ , những lời nàng nói hôm nay, tương lai không lâu sau đó , thật sự trở thành sự thật !

Đêm đến , Hân Vũ ở trên giường ngủ không được lăn qua lộn lại , nguyên nhân rất đơn giản , bởi vì nàng không có lúc nào thôi lo lắng đề phòng , chỉ sợ ác ma kia sẽ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng , nàng đã nghĩ qua việc chạy trốn , nhưng chỉ cần nàng hoạt động thân mình một chút , toàn thân liền đau đến không thể nhúc nhích!

Nhưng nghe Hòa Thái nói , Vương hậu Đông cung vừa qua đời , bây giờ cả Vương Cung tất cả đều bận rộn việc phúng điếu , Hân Vũ nghĩ , hắn bận rộn , ngày hôm nay chắc chắn sẽ không đến , mang theo tâm lý may mắn , đêm nay nghỉ ngơi trước , chờ đêm mai khi tối trời, sẽ lập tức chạy trốn .

Hân Vũ càng lúc càng mệt , hai mắt cũng không nghe lời bắt đầu buồn ngủ, bây giờ cũng đã quá nửa đêm , đoán chắc hắn sẽ không đến đây , ngáp dài một cái , liền nhắm lại hai mắt đi ngủ .

Một bóng đen từ từ đến gần giường , chỉ cách lớp màn che nhìn người đang ngủ say ở bên trong , da trắng như tuyết lộ ra màu hồng , khuôn mặt như vẽ đẹp không sao tả xiết , trừ Vũ Hàm ra , nàng là người thứ hai để cho hắn có thể cảm thán một nữ tử như vậy .

Hân Vũ trong mơ hồ cảm giác được trên người ngưa ngứa ẩm ướt , mệt mỏi mở hai mắt vừa mới nằm ngủ ra , cảnh tượng trước mắt khiến cơn buồn ngủ hoàn toàn bị đánh lui , bất ngờ có một nam nhân nằm trên người nàng , còn dùng hai mắt cực mị hoặc nhìn mình , nhìn kĩ diện mạo nam nhân này , một dung mạo tuấn lãng tà mị , còn có hơi thở bá đạo lạnh như băng , đây chẳng phải là ác ma cường bạo nàng sao ?

Chương 6 : Hơi thở ác ma (nhị)

"A —–" Một tiếng hét chói tai ở bên trong màn che vang lên , Hân Vũ hoảng loạn , bàn tay nhỏ bé ở trước người muốn đẩy hắn ra , nhưng hắn thật nặng , lại đè mạnh ở trên thân hình vô lực của nàng , khiến nàng ngoại trừ cánh tay ra , căn bản là không thể nhúc nhích .

"Vật nhỏ , xem ra ngươi bình phục được rất khỏe ,vậy thì thật tốt , bây giờ liền làm ấm giường cho ta đi." Nam tử đúng là tân vương mới vừa cai quản Phong Thành quốc không đến ba năm – Hình Ngạo Thiên !

Ánh mắt hắn lạnh như băng cất giấu một ngòi lửa , biểu thị giờ phút này hắn đang có dục vọng rất lớn , tâm lý Hân Vũ khủng hoảng bất an , thân thể của nàng bây giờ còn đang run rẩy đau đớn , sao có thể chịu đựng được sự tán phá của hắn chứ?

"Đừng ! Cơ thể của ta còn chưa khỏe , vẫn rất đau , xin ngươi buông tha cho ta đi ..." Nàng thực vô dụng thấp giọng cầu xin , tuy rằng nàng biết như vậy rất không có khí khái , nhưng vì lo nghĩ đến đại cục , vì lo nghĩ đến thân thể nàng lúc này , nàng không còn cách nào khác!

Vẻ mặt Hình Ngạo Thiên tà mị nhìn nàng , da thịt lộ ra ngoài như vậy làm cho người ta mơ màng , cự vật dưới khố đã oán hận hắn cả ngày , chỉ cần hằn mỗi khi nhớ tới niềm vui thống khoái hôm qua thì nó liền xúc động lập tức muốn xông ra .

"Ha ha ~~~ ngươi nói một mãnh thú đột nhiên đói bụng, sẽ bỏ qua bữa ăn đẹp ngon lành của hắn sao ?" Con ngươi lạnh như băng của Hình Ngạo Thiên tràn ngập dục vọng , như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát .

Dứt lời , bàn tay to xé một phát , vạt áo trước người Hân Vũ liền mạnh mẽ bị xé nát , cái yến đỏ thẫm xuất hiện trước mắt hắn , không nói hai lời cúi đầu liền hôn lên môi của nàng , vị ngọt lành trong miệng nàng làm hắn như lên cơn nghiện , đã để cho hắn trở nên muốn ngừng mà không được nữa .

"Ưmh ưmh ưmh ..." Thân mình bị áp chế , cánh tay căn bản đẩy hắn ra không được, hương vị chán ghét trong miệng này khiến nàng ngạt thở , cũng không biết là lấy dũng khí ở đây , tìm được một cơ hội ,liền cắn vào lưỡi hắn .

"A —-" trong miệng Hình Ngạo Thiên truyền đến một cảm giác đau đớn , nữ nhân này không yên còn dám cắn hắn , được lắm , đêm nay hắn tuyệt đối sẽ không buông tha nàng!

"Càng cay càng đủ vị , vật nhỏ , đêm nay ta sẽ cho nàng biết , đắc tội với ta sẽ có kết cục gì!" tay Hình Ngạo Thiên vung lên , quần áo trên người Hân Vũ rách hết , chưa từng người nào có da thịt hoàn mỹ đến loại trình độ này , toàn thân nàng trên người không có chút tì vết , trắng tinh trong suốt như ngọc .

""Ngươi hỗ đản , không được nhìn —-!" Hân Vũ giãy dụa muốn kéo mền qua người , che ở những chỗ quần áo bị rách , không biết vừa rối hắn làm gì với nàng , quần áo trên người nàng tất cả đều không khỏi rách hết , trần trụi hiện ra trước mắt hắn .

Giữa lúc nàng giãy dụa , Hình Ngạo Thiên đã cởi áo choàng trên người mình , lộ ra đồi ngực cường tráng , da thịt ngăm đen trơn nhẵn , hiện ra mị lực của một nam nhân trưởng thành .

Rất nhanh áp xuống người nàng , Hân Vũ cảm giác bị một hắc xà lạnh như băng quấn lấy thân thể , một cử động cũng không dám , nhìn vào con ngươi đen đầy tơ máu kia , ngón tay di động trên da thịt trong suốt long lanh của nàng , Hình Ngạo Thiên hít một hơi thật sâu , da thịt nàng mềm mại trơn mịn , làm cho hắn cảm giác nhẹ nhàng khẽ đụng liền lập tức không chịu nổi muốn nghiền nát , như thể cố tình muốn biết hết mọi thứ , bàn tay to còn tà ác trượt vào bên đùi nàng .

"A—- ngươi muốn làm gì ? Vương hậu của ngươi vừa mới chết , ngươi hẳn là phải nên vì nàng ta túc trực bên linh cữu mới đúng có phải hay không ?" toàn thân Hân Vũ run rẩy , bối rối , nàng cũng không biết nên làm gì bây giờ , há mồm nói lời mê sảng .

Chương 7 : Hơi thở ác ma ( tam )

"A —– ngươi muốn làm gì ? vương hậu của ngươi vừa mới chết , ngươi hẳn là phải túc trực bên linh cữu mới đúng có phải hay không ?" Toàn thân Hân Vũ run rẩy , bối rối , nàng không biết nên làm gì bây giờ , há mồm nói lời mê sảng .

"Ha ha ha ~~ vật nhỏ , ngươi đúng là thú vị , ngươi đã gặp qua quân vương nào lại đi túc trực bên cạnh linh cữu vương hậu chưa , hơn nữa ta vốn đã muốn nàng ta chết !" Hình Ngạo Thiên tay đưa lên , khóe miệng khẽ hiện lên ý cười tàn khốc , tay để trống bắt lấy cái cằm nhọn của nàng , đầu ngón tay hơi hơi thô .

Đại não Hân Vũ tức thì nhớ lại , chẳng lẽ nữ nhân ngày hôm qua hắn bóp cổ chính là vương hậu ? Chính tay hắn giết chết vợ của mình ?

"A – ngươi là ác ma ngươi sao có thể hạ thủ với chính vương hậu của mình được ,chẳng lẽ ngươi không phải là nam nhân sao?" Không thể tưởng được hắn lại máu lạnh đến như vậy , chẳng trách thời cổ lại có nhiều bạo chúa đến vậy .

Một tia cười nhạo từ trong miệng lãnh khốc của hắn tràn ra : "Vì sao ta lại không hạ thủ được , đối với một nữ nhân thông dâm cùng nam tử khác , ta lưu nàng ta lại còn có nghĩa gì , ngẫm lại ta hậu cung ba nghìn , thiếu một người thì tính là gì?"

"Thông dâm ?" Hân Vũ trừng lớn hai mắt nhìn hắn , biểu tình trên mặt có chút xấu hổ , không thể tưởng được đường đường là Vương hậu cũng chơi bên ngoài ... nhưng mà hắn nhiều nữ nhân như vậy , tại sao phải tìm đến nàng , tay nhỏ bé để trước người , kéo dài khoảng cách giữa hai người , nhẹ giọng nói : "Ngươi đã có nhiều mỹ nữ như vậy , thì ta cũng chỉ là một người thôi có phải hay không ? Nếu ngươi còn vì cái tát ngày hôm qua mà tức giận , vậy ngày hôm qua không phải ngươi cũng đối với ta như vậy sao ? Nếu thế , hoàn toàn chính là ta chịu tổn thất !"

"Vật nhỏ , ngươi đừng vọng tưởng nghĩ chủ ý gì ! Cho dù không có ngày hôm qua , cứ coi như hậu cung của ta có hơn vạn tần phi , hiện tại ta chỉ muốn ngươi !" Chống lại đôi mắt trong suốt của nàng , Hình Ngạo Thiên biểu thị công khai bá đạo đối với nàng .

Sắc mặt Đỗ Hân Vũ cứng đờ , xem ra ác ma này quyết tâm sẽ không bỏ qua cho nàng . Thân thể bị hắn giữ chặt , nàng không có nửa cách có thể né khỏi hắn

Hình Ngạo Thiên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp như bị kim đâm của nàng , dưới thân căng thẳng ,trên mặt lộ ra vẻ cười đắc ý , đêm xuân ngắn ngủi , sao hắn có thể bỏ qua thân thể mềm mại như bạch ngọc đây ?

# đã che chắn#

# đã che chắn # nàng cắn chặt môi , lệ rơi đầy mặt , hai mắt nhắm lại , để cho những hình ảnh khó coi rời xa thế giới của nàng .

"Nói cho ta , ngươi tên là gì ?" Một bên hưởng thụ những gì thân thể của nàng mang đến . Rung động , Hình Ngạo Thiên quyết định phải xâm nhập hiểu rõ được nàng .

"Chuyện này không liên quan đến ngươi -!" Cắn chặt răng , nàng tận lực không để cho mình phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng , đối với câu hỏi của hắn , nàng không muốn nói, lại càng không muốn trả lời hắn

Chương 8 : Hơi thở ác ma ( tứ )

"A —" từ eo đột nhiên truyền đến đau đớn , lập tức nàng nàng kinh hô ra tiếng , Hình Ngạo Thiên dùng sức nắm lấy eo nhỏ của nàng , tựa hồ như muốn bóp nát nó , con ngươi hắn lãnh khốc ép tới gần , thanh âm khàn khàn vang vọng bên tai nàng : "Vật nhỏ , tốt nhất ngươi nên thức thời học cách khuất phục , nếu không ngươi tự chịu , ta cũng không phải là loại nam nhân biết thương hoa tiếc ngọc."

Eo đau buốt sau khi hắn dứt lời , không khỏi lại tăng thêm lực đạo , lệ nóng liên miên không ngừng chảy xuống , nàng chỉ nhẹ giọng nói ba chữ : "Đỗ ... Hân Vũ"

Nàng cuối cùng cũng hiểu được , chỉ có thuận theo hắn , hắn mới có thể đối đãi ôn nhu đối với nàng , nếu nàng làm trái ý hắn , hắn liền giống như dã thú ra vào khiến nàng sống không bằng chết , Hình Ngạo Thiên ngậm lấy vành tai của nàng , ôn nhu lẩm bẩm : "Đỗ Hân Vũ ... Hân Vũ , tên rất hay , ta thích !"

Thân thể bị thao túng không thể chống cự , một loại cảm giác đau đớn tràn ngập thổi quét đi ý thức sắp mất của nàng , cảm giác được nam nhân ở trên người rung động một hồi , lâu sau đó , hắn cuối cùng cũng kết thúc màn chiếm đoạt kịch liệt này .

Hình Ngạo Thiên khuôn mặt lãnh khốc không chút thay đổi , nhìn chằm chằm hai má tái nhợt hư mềm của nàng nói : "Bất kể trước kia ngươi là ai , hoặc có thân phận gì , nhưng bắt đầu từ giờ khắc này , ngươi chỉ có thể là người của ta , bởi vì toàn thân ngươi đều có dấu vết của ta , chỉ có ta mới có tư cách hượng dụng thân thể xinh đẹp của ngươi !"

"Ta không phải của ngươi , tim ta chỉ thuộc về ta , cơ thể của ta chỉ thuộc về cha mẹ sinh ra ta , vĩnh viễn không thể thuộc về một ác ma !" Hân Vũ không thể chấp nhận sự bá đạo của hắn , nam nhân như vậy , nếu ở xã hội hiện đại , đã sớm bị người ta khinh bỉ.

"Ngươi chỉ có thể là của ta , bất luận kẻ nào cũng không thể dòm ngó." Hình Ngạo Thiên ôm chặt eo nhỏ của nàng , đem thân thể xinh đẹp gắt gao dán trên người hắn , hắn là vương tối cao , tuyệt đối không cho phải kẻ nào làm trái lời hắn .

"Thật là buồn cười .. ta là cái gì của ngươi ? Dùng qua liền tuyên bố sao ? Vậy là nữ nhân thứ bao nhiêu của ngươi ? Hay là ngươi muốn phong ta làm tần phi ?" Hân Vũ đắm chìm trong thống khổ , nhưng vẫn không quên châm trọc tên ác ma cao cao tại thượng này .

"Vật nhỏ , ngươi thật đúng là biết cách nắm lấy thời cơ , tần phi? Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách sao ?" Vẻ lạnh lẽo trong đôi mắt hắn không cần nói cũng biết , còn tưởng mình nhặt được một bảo vậy , thì ra cũng không có ngoại lệ , cũng chịu không được sự hấp dẫn của quyền quý .

"Đừng nói chỉ là một tần phi , cho dù ngươi đem vị trí của ngươi tặng cho ta , Đỗ Hân Vũ ta cũng sẽ không thèm!" Ánh mắt kiên định trừng mắt nhìn hắn , xem ra hắn đã xem nàng là một nữ nhân ham hư vinh , đừng tưởng rằng là vua như hắn là giỏi , nàng nhất định sẽ không chịu khuất phục .

Hình Ngạo Thiên nhìn vật nhỏ khẩu thị tâm phi này , hắn tin chắc , trong thiên hạ nữ nhân không cần danh lợi đã ít càng thêm ít , đặc biệt là nữ nhân có ngoại hình mỹ mạo như thế này thì lại càng hiếm , hắn cũng chỉ gặp được một người !

Bị ánh mắt của hắn nhìn toàn thân run rẩy, mỗi lần hắn nhìn nàng như vậy , khiến cho cả người nàng cảm thấy không thoải mái , tay nhỏ bé lại đẩy hắn ra , gần hắn khiến nàng chán ghét , càng khiến cho nàng oán hận tới cực điểm .

"Vật nhỏ thú vị , mặc kệ trong lòng ngươi đang tính toán gì , hiện tại ngươi là nữ nô làm ấm giường cho ta , chỉ cần ta muốn , thời điểm nào , địa điểm nào , ngươi cũng phải thuần phục dưới ta !" Đưa tay kìm chặt cằm nàng , lạnh như băng nhắc nhở nàng .

Hân Vũ giãy dụa khỏi sự kiềm chế của hắn , vẻ mặt khinh thường nghiêng đầu sang chỗ khác nói : "Ngươi có thể không chế được cơ thể của ta , nhưng ngươi muốn ta hoàn toàn thuần phục ngươi , thật xin lỗi , điểm ấy ngươi không cần nghĩ , tuyệt đối không có khả năng!"

Ngày đăng: 09/08/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?