Gửi bài:

Chương 1 - 4

Chương 1 : Lưu manh , ngươi đang nhìn cái gì ?

Tương truyền thượng cổ thần giám , là do cổ thánh nhân Phục Hi , mẹ của vạn vật Nữ Oa , hợp cửu châu chi năng sĩ , tứ hải kỳ nhân , hái nhật nguyệt chi tinh , tụ hợp tinh hoa của trời đất , dùng tủy sống Bàn Cổ , dùng máu Phục Hi , hóa hết chín chín tám mươi mốt ngày tạo thành ba bản kỳ thư – Thiên thư , địa thư và nhân thư , mà nghe nói nhân thư thì được để lại trên nhân gian .

"Nói , nghiệt chủng trong bụng ngươi là của ai ? Ta* ( nguyên bản là 'cô' nhưng Lãm sẽ đổi thành 'ta' cho dễ nghe , cô , cô , nhức đầu >"<) nhất định phải đem hắn băm thây vạn đoạn , lăng trì xử tử!" Nam tử gắt gao bóp chặt cái cổ thanh mảnh trắng nõn của nữ tử , hai mắt tức giận đến hằn đỏ trừng mắt nhìn nàng .

Nữ tử ngẩng đầu lên , vẻ mặt kiên cường , tâm đã bị tổn tương vỡ vụn , khó khăn từ môi đỏ phun ra một câu : "Vương .. Còn làm việc đó sao ? Trong lòng của người chưa từng có ta , những chuyện này đối với người mà nói thật sự quan trọng sao ?"

Nữ tử nói xong rủ mắt xuống , nước mắt nhiễm lên làm lông mi ẩm ướt, nữ nhân của hắn nhiều không kể xiết . Nàng chỉ là một trong số rất nhiều nữ nhân , trả giá nhiều thì sao , nàng đạt được là cái gì ?

"Tiện nhân , vậy đừng trách ta vô tình!" Thanh âm của lạnh hắn giống như hàn băng ngàn năm , hai tròng mắt đỏ chợt lóe lên , lực đạo trong tay không chút do dự tăng thêm , chỉ nghe 'két' một tiếng , nữ tử liền vĩnh viễn nhắm lại hai mắt .

Nam tử lạnh lùng nhìn nữ nhân trước mắt , nàng là nữ nhân hắn tự mình sắc phong Vương Hậu , nhưng lại có thể không cam lòng ở hậu cung , tư thông với nam nhân khác, không ngờ được miệng của nàng đủ cứng rắn , lại có thể tình nguyện chết cũng không bằng lòng khai ra danh tính nam nhân kia , hừ , đừng tưởng rằng như thế thì hắn sẽ không tìm ra gian phu kia là ai !

Nơi này là Ôn Tuyền trì tự nhiên chuyên dụng của hoàng gia , không có mệnh lệnh của vương thượng , bất luận là kẻ nào cũng không được bước vào nửa bước , mép hồ đột nhiên xuất hiện một đôi tay trắng như ngọc trong bụi rậm , Đỗ Hân Vũ gian nan từ trong nước bơi lên , nhưng hình như Ôn Tuyền này , trong nước ấm áp , khiến nàng cảm thấy càng lúc càng vô lực , nín thở một hơi , liền thử thoát khỏi mặt nước .

"Soạt – Soạt" Đỗ Hân Vũ ngã ngồi ở trên bờ há mồm thở phì phò , hoàn toàn không phát hiện tình cảnh hiện tại của mình có bao nhiêu nguy hiểm , trong lúc nàng từ từ ngẩng đầu lên nhìn về bốn phía thì bị một màn trước mặt làm kinh động , khiến nàng đông cứng nuốt một ngụm nước bọt .

Một nam nhân đang gắt gao bóp chặt cổ một nữ nhân , nữ nhân kia quần áo hỗn độn , bên miệng còn có một vết máu , xem ra sắp bị nam nhân kia bóp chết , giờ phút này , cặp mắt nam nhân kia đầu tia máu , đang sắc bén bắn về phía nàng , sợ tới mức kinh hoàng lớn tiếng hô lên . "... Giết người ... Giết người ...!"

Thân thể liền kích động lui về phía sau , không nghĩ tới một lần nữa lại rơi vào trong Ôn Tuyền trì phía sau, ừng ực ừng ực , đã uống vài ngụm nước Ôn Tuyền , có lẽ là bởi vì rất hoảng sợ , trong lúc nhất thời khiến nàng quên mất bản thân biết bơi .

Nam nhân đang thừ người tỉnh lại , buông tay ném tiện nhân kia qua một bên ,đi đến bờ Ôn Tuyền , tay chụp tới , liền cứu được mạng nhỏ của nàng . " Loại ao này cũng có người có thể chết đuổi sao?"

Hân Vũ toàn thân ướt đẫm đứng ở trước mặt hắn , nam nhân kia tràn ngập tò mò cùng dục vọng , con ngươi đen nhìn chằm chằm nàng , nàng từ đâu tới đây , Ôn Tuyền trì này căn bản không thông với bên ngoài , vì sao nàng lại xuất hiện ở trong hồ , còn cả cách ăn mặc khác lạ nữa , nhìn thế nào cũng không giống là người Phong Thành quốc , mà giống như địch quốc phái tới làm gian tế hơn !

"Oa ... Lưu manh ... Sắc lang , ngươi đang nhìn cái gì ?" Hân Vũ toàn thân ướt sũng , dáng người chữ S như ẩn như hiện , dưới tình thế cấp bách , nàng vung tay tặng cho hắn một cái tát .

Nam nhân vuốt má đau , tiến lên nắm lấy nàng , trực tiếp đè nàng cuống mép hồ giận dữ nói : "Từ trước đến giờ không có nữ nhân nào dám đánh ta , ngươi là người đầu tiên ! Nhưng ngươi có biết đánh ta hậu quả là gì không ?"

Chương 2 : Bắt đầu trừng phạt .

"Ta không biết ngươi đang nói gì ? Tóm lại buông ... buông ... Ngươi là cầm thú giết người không chớp mắt !" Hân Vũ thoáng nhìn thấy hắn bóp chết nữ nhân kia , thân hình nhỏ nhắn cũng không biết lấy sức mạnh ở đâu gào lên giận dữ với nam nhân đang kìm hãm nàng.

Nam nhân giận dữ , chưa từng có bất kỳ một nữ nhân nào dám coi rẻ lời của hắn , buông tay trực tiếp quăng nàng vào trong hồ , đứng ở bên ao từ trên cao nhìn xuống .

"A... cứu mạng ..." Hân Vũ bị hắn trực tiếp ném vào giữa ao, chỗ đó tương đối sâu , đủ để dìm chết một người trưởng thành , chân phải đột nhiên bị chuột rút kịch liệt , khiến nàng kinh hoảng vùng vẫy ở trong ao .

Nam nhân ở trên bờ cảm thấy nàng không ổn lắm , cởi áo của mình , cùng nhảy vào trong Ôn Tuyền , đem nàng kéo đến vị trí nông hơn ở trong ao , trong Ôn Tuyền trì , nhiệt độ cơ thể của hai người dần dần tăng lên , nam nhân ôm chặt nàng chỉ cách Đỗ Hân Vũ một lớp áo T – shirt mỏng, nhanh chóng có hứng thú trước thân thể mềm mại tựa vào trước người hắn , một nơi trên thân thể hắn đã kích tình mạnh mẽ giơ cao lên .

"Ngươi làm gì thế , đột nhiên ném ta xuống , chân của ta bị chuột rút , đau quá .. đau quá ..." Hân Vũ ghé vào trước người hắn , hai tay gắt gao ôm cổ của hắn , vì để giữ được cái mạng nhỏ này , nàng mới mới mặc kệ như vậy , so với bị chết đuối , thà rằng nàng lựa chọn trực tiếp bị hắn giết còn thống khoái hơn .

"Ha ha ha ~ đau không ? Ta còn chưa bắt đầu , ngươi đã bắt đầu kêu đau trước , vậy đợi lát nữa xem ngươi có thể chịu được bao nhiêu !" Nam nhân trào phúng cười ra tiếng , ngón tay ở sau đầu nàng niết một cái , Hân Hân liền đau đến má mồm , mà lúc này hắn đã đưa lưỡi cạy mở hàm răng nàng , vô cùng bá đạo , không chút ôn nhu nào , khi hắn cường thế công kích tới , Hân Vũ giống như sơn dương bị nhúng nước , ngay cả thở cũng khổ sở .

"Ưmh ... Ưmh" Đỗ Hân Vũ liều mạng giãy dụa , phẫn nộ trong mắt dần chuyển thành sợ hãi , nàng tùy tiện đá chân nhỏ lên , muốn thoát khỏi hành động thô bạo của hắn , như chân phải bị chuột rút đã khiến nàng ốc còn không mang nổi mình ốc , rốt cuộc ai có thể tới cứu nàng đây ?

"Vật nhỏ , ngươi so với tưởng tượng của ta càng mỹ vị hơn , hiện tại ta thật không nỡ lập tức hành hạ ngươi đến chết !" Nam nhân liếm khóe môi , hiện lên một nét tươi cười tà ác , bàn tay to xé một cái , trực tiếp xé rách áo T – shirt trên người nàng , từng mảnh nhỏ trôi bồng bềnh trên mặt nước , hắn tựa như cầm thú bạo chúa , lại cúi đầu .

Nhưng lúc này mục tiêu của hắn không phải là môi , mà lai hai vai tuyết trắng của nàng , nước ở trong ao chiếu rọi , tựa như bạch ngọc , tản ra ánh sáng thánh khiết , nam nhân thầm than một tiếng , nhấc đầu chôn thật sâu xuống , dùng răng nanh cắn ...

"A ..." Đỗ Hân Vũ đột nhiên ngửa đầu , phát ra một tiếng kêu đau , móng tay bấm chặt lưng hắn , dưới chân cũng liều mạng muốn đá văng hắn ta .

Nam nhân đem thân thể mềm mại của Hân Vũ gắt gao ôm vào trong ngực , hung hăng chà đạp , bản năng thân thể đã sớm nắm giữ chủ động , ngực tựa như có nộ khí ngập trời cần phóng thích , chờ đợi tìm con đường để phát tiết . Hắn càng thêm tùy ý bắt đầu vuốt ve trên người nàng .

Bạo ngược cởi trang phục quái dị ở trên người Hân Vũ ra , lúc này hai người xích lõa dán chặt một chỗ , nhìn nàng trước mắt xinh đẹp như vậy, nam nhân trong đầu không khỏi xuất hiện một gương mặt nữ nhân , nhưng chỉ là trong nháy mắt liền thanh tỉnh lại , nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng , trong lòng liền nhóm lên một ngọn lửa vô danh .

Chương 3 : Điên cuồng giữ lấy

Để nàng dựa lưng vào ven bờ , thân thể cao lớn của hắn ngăn nàng ở giữa , Hân Vũ nhìn nam nhân trước mắt đang ôm mình , thân hình của hắn rất cao lớn cường tráng , nhưng ánh mắt hắn nhìn cô thì giống như lang sói , khiến cho trong đầu Hân Vũ nổi lên một tia sợ hãi trước giờ chưa bao giờ có , bởi vì nàng cảm thấy được hơi thở nguy hiểm trên người hắn .

"Ưmh ..." Không cho Hân Vũ nhiều thời gian để suy nghĩ , nam nhân đã lại cúi đầu hôn lên môi nàng , nụ hôn của hắn mang theo tính tàn phá chiếm đoạt , mặc cho Hân Vũ cố sống cố chết giữ lấy phòng tuyến sau cùng , hắn không phí chút hơi sức đã cạy mở miệng nàng , ở trong miệng của nàng tùy ý công thành chiếm đất .

Nam nhân xa lạ giống như ác ma ,trong khoảng khác đem nàng đùa bỡn cả trước cả sau , cái lưỡi e lệ rụt rè bị hắn ngậm trong miệng tùy ý thưởng thức , bàn tay nhỏ bé để trên tấm thân nam nhân kiên cường căn bản không nhiệt tình hơn chút nào , thậm chí cả chút khí lực đẩy hắn ra cũng không còn .

Nam nhân tựa hồ rất hài lòng với nụ hôn này , mùi vị của nữ nhân trong lòng trước sau vẫn ngọt như vậy , phản ứng cứng nhắc của nàng lại càng khơi dậy dục vọng của hắn nhiều hơn , dưới bụng đã căng chặt đến cực điểm .

Thân thể nam nhân nâng cao , hai chân Hân Vũ bị hắn kéo lên đặt ngang hông của hắn , nâng cánh tay yêu kiều của nàng lên , eo mạnh mẽ dùng lực một cái , liền nhanh chóng phá tan phòng tuyến cuối cùng của nàng , không dự liệu trước Hân Vũ thậm chí còn không biết xảy ra chuyện gì , nửa thân dưới đã mạnh mẽ bị tiến vào , vật to lớn đâm đột ngột mang đến cho nàng một trận đau đớn , khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt lại , trán chảy mồ hôi lạnh cùng lệ nóng nhỏ giọt rơi xuống ,

"A ~" Bị cự vật xé rách đau đớn khiến Hân Vũ phát ra tiếng thét thống khổ , nước mắt lã chã rơi xuống , đau đớn thừa nhận của hắn thật lớn , trong nước trồi lên một tia đỏ thẫm , từ từ đi lên , bọt nước giống như máu bị vỡ , sắc máu lan tràn cùng hòa vào trong nước ao .

"Nữ nhân , không thể tưởng được thân thể của ngươi có thể khiến cho ta thống khoái như thế!" Hắn chưa bao giờ bị người khác dồn ép như vậy , đem vật nam tính của hắn gắt gao bao lấy quá chặt chẽ , mỗi lần rút ra một chút , hắn đều thở dốc vì kinh ngạc , hậu cung của hắn phi tần mỹ nhân đông đảo , nhưng không có người nào có thể đem cho hắn sự hưng phấn đến như vậy .

Lời nói của nam nhân vừa dứt , Hân Vũ liền cảm thấy ở eo có một cỗ lực đạo nháy mắt tăng lên , hắn hơi rút ra một ít rồi lại tiếp tục mạnh mẽ dùng sức xông vào , trong khoảng khắc này , việc Hân Vũ trải qua , gần như thống khổ đến muốn ngất xỉu , nàng liều mạng giãy dụa , nhưng nam nhân trước mặt vẫn thờ ơ như trước tiếp tục ở trong cơ thể nàng đâm chọc ra vào !

"A _________ buông , buông !" Hân Vũ thống khổ kêu gào , cảm giác như bị xé rách đau đớn cùng với hắn điên cuồng chaỵ nước rút , đã khiến thân thể nàng đau đến run rẩy không ngừng , giữa bắp đùi không ngừng có dòng dịch nhờn nóng bỏng chạy xuống , cùng hòa vào trong ao .

Va chạm dưới thân vẫn còn tiếp tục , mặc kệ Hân Vũ kêu gào thế nào , nam tử vẫn thờ ơ , hắn lúc này đang đắm say trong cảm giác tuyệt vời nàng mang lại , phần mất hồn kia đã nhanh chóng dồn hắn tới mức không thể khống chế được nữa , nàng đau đớn đáng thương lại vừa có ánh mắt quật cường , làm cho hắn càng muốn giữ lấy nàng thật chặt ...

Ôm lấy nàng rời khỏi nước , đem nàng áp đảo mạnh mẽ ở bên cạnh ao , chỗ kết hợp ở nửa thân dưới trước sau không tách ra , Hân Vũ nhắm chặt hai mắt , khuất nhục thừa nhận sự chiếm đoạt của hắn , vì sao lại phát sinh chuyện như vậy ? Đây rốt cuộc là nơi nào? Nam nhân đang vận động trên người nàng là ai ? Tất cả chuyện này hết thảy đều khiến cho nàng không biết phải làm sao , trước mắt tối sầm , liền mất đi toàn bộ ý thức !

Nhìn thấy nàng dưới thân đã ngất đi , nam nhân ở trên người nàng phóng ra dịch nhờn nóng bỏng , khi này mới thỏa mãn rời khỏi thân thể của nàng , tiểu yêu tinh hấp dẫn mê người như thế , trực tiếp giết thật đáng tiếc , vươn ngón tay hơi thô nắm lấy cằm nàng , đánh giá cẩn thẩn Hân Vũ , khóe miệng thoáng hiện nét cười tà , trong đầu vẽ ra một kế hoạch hắn thấy hài lòng .

Chương 4 : Nhận rõ sự thật

Trong một gian phòng cổ kính , Đỗ Hân Vũ từ từ mở hai mắt mệt mỏi , nhìn thấy cảnh vật lạ lẫm này , nàng hơi cử động hạ thân , nhưng trên người ngay lập tức truyền đến một cảm giác đau đớn , đặc biệt ở hạ thể mơ hồ đau đớn khiến nàng bất giác nhăn chặt mày .

Ký ức trước khi hôn mê nháy mắt nhanh chóng xuất hiện trước mắt nàng , nàng nhớ lúc ấy nàng chỉ là nhất thời tò mò , chạy vào trong phòng nghiên cứu khảo cổ của ông nội , rồi lại xuất phát từ lòng hiếu kì , trộm đọc nhân thư vốn chỉ có trong truyền thuyết, nhưng lại ngoài ý muốn bị nhân thư hút vào trong bóng tối!

Nơi đó rất tối rất lớn , nàng nhắm chặt hai mắt , cái gì cũng không dám nhìn , cho đến khi cảm thấy ấm áp vây quay mình , mở mắt ra thì nàng lại thấy thân thể đang ở giữa một Ôn Tuyền trì , liều mạng bơi lên bờ , lại không nghĩ thấy được một cảnh kia .

Cảm giác đau đớn trên người nói cho nàng biết tất cả chuyện này đều là thật , nghĩ lại thì chính bản thần thư kia đã đưa nàng tới đây , chẳng lẽ nó chính là nhân thư trong truyền thuyết sao ? Nhưng ông nội không có nói nhân thư có phép màu như vậy mà?

Nàng nên làm gì bây giờ , nơi này rốt cuộc là đâu ? Cái tên hung thủ giết người cường bạo nàng liệu có xuất hiện hay không ? Quan trọng nhất là có thể tìm được nhân thư ở nơi này, chỉ có tìm được nhân thư nàng mới có cơ hội trở về !

Cửa đột nhiên bị mở ra , Hân Vũ nắm chặt tay , sợ hãi là ác ma kia đến đây , nhưng đi vào lại là một nữ tử tuổi xấp xỉ nàng , vừa nhìn thấy nàng đã tỉnh liền đặt đồ ăn xuống đi đến bên cạnh nàng , cung kính mỉm cười nói với nàng : "Cô nương người đã tỉnh là tốt rồi , ta còn lo ngươi sẽ hôn mê vài ngày nữa đấy"

Hân Vũ nhìn vào trang phục trên người nàng ta , tuy rằng bản thân đã đoán được mọi chuyện , nhưng trong lòng nàng vẫn còn có một chút hy vọng xa vời , mở miệng hỏi nàng ta . " Xin chào , ngươi có thể nói cho ta biết nơi này là đâu không ?"

"Nơi này là Vương cung Phong Thành quốc , cô nương được Vượng thượng mang về đây , nô tì tên là Hòa Thái , là lão ma ma bố trí tới chăm sóc người!" Hân Vũ nghe những lời nàng ta nói thì căng thẳng , lệ nóng trong nháy mắt đã tràn ra , cho dù trong lòng đã chuẩn bị trước nhưng nghe được sự thật , nàng vẫn không thể khổng chế nổi khủng hoảng , thương tâm khóc lóc.

"Cô nương , người sao vậy , sao đột nhiên lại khóc ? Có phải vết thương trên người còn đau hay khong , nô tì đem thuốc tới đây cho người, thuốc này rất có hiệu quả tiêu sưng , để nô tì giúp người bôi thuốc ." Cung nữ Hòa Thái cầm trong tay một hộp sức đi đến chỗ nàng , vừa định kéo mền lên thì Hân Vũ liền khẩn trương kéo lại mền trốn vào trong góc giường .

"Đừng tới đây , ngươi đặt thuốc ở đây là được rồi , tự ta có thể xoa !" Lau nước mắt trên mặt , bây giờ toàn thân nàng đều trần trụi , sao có thể để người ta nhìn thấy , mặc dù tư tưởng của nàng không có cổ hủ như vậy , nhưng cũng không thể tùy tiện để một người xa lạ như vậy trắng trợn nhìn nàng được .

Hòa Thái dường như cũng nhìn ra sự lo lắng của nàng , xoay người đi ra đóng cửa phòng lại , thân thiết nói với nàng : "Cô nương không cần thẹn thùng , nô tì đã khóa cửa lại , trong phòng cũng chỉ có hai người chúng ta , hãy để nô tì giúp người bôi thuốc đi."

Hân Vũ thấy nàng nhiệt tình như vậy ,dù sao cũng đều là nữ nhân với nhau , suy nghĩ một lúc , để cho nàng ta bôi thuốc cho mình , xem thì xem đi , thân thể của nàng cũng đã bị ác ma kia nhìn sạch sẽ rồi .

Ngày đăng: 09/08/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?