Gửi bài:

Chương 1-4

Chương 01: Ác ma hôn môi 

“Em còn mun trn bao lâu na?”   Mt ging nam trm thp vang lên.

Bch Tiu Nhược xoay người nhìn thy người đàn ông đng đi din, ánh mt bt đu hong ht, cô hoài nghi không biết có phi mình đã nhìn lm hay không! Làm sao có th như vy?! Người đàn ông  kia không th xut hin nơi đây !

Cô không dám tin lc lc đu, xoay người nhanh chóng b chy.

“Em vn còn mun chy na sao? Em chng khác nào con đà điu, không chu nghe không chu nhìn, cũng không chu xem chân tướng như thế nào, li mun trn tránh na hay sao?”

Tiếng nói tà m vang lên sau lưng, nhàn nht, bay đến đến bên tai cô.

Bch Tiu Nhược dng li, đng yên lng, cũng không xoay người. 

“Vì sao, vì sao anh li không chu buông tha cho tôi…”

Bch Tiu Nhược cúi đu nói.

“Anh đã có được nhng th anh mun, vn còn chưa đ sao? !”

Nhìn bóng dáng t t  bước ti gn, lý trí ca cô cũng t t lơi lng.

“Em phi biết tôi mun là cái gì ch.”

Người đàn ông nhìn cô, sc mt lãnh khc cương ngh thoáng xut hin thn sc ôn nhu, ch là cô không nhìn thy.

“Tôi không biết! Tôi ch biết là anh đã có được nhng gì anh mun, vy thì đng nên ti quy ry tôi na! Vì sao anh li ti phá hng cuc sng bình yên mà tôi vt v mi có được.”

“Không, em còn n tôi mt th, đã quên ri sao? Em còn n tôi… mt đa con…”

Nhc ti đa tr, trong mt ca hn thoáng hin lên mt tia đau đn.

“Con? Con… Mt, mt! Là anh! Là anh hi chết con! Đu là anh! Tt c là ti anh!”Cô cui cùng  nhn không được na thng kh gào thét, hướng ti hn va đm va đánh.

Thm Ho Ngôn bt chp cô đánh chi, đem cô sít sao ôm vào trong ngc, s mt ln na li b mt đi bo bi trong lòng.

Hai năm! Cô ri hn ra đi đã hai năm ! lúc này rt cc cũng đã tr li bên cnh hn , như là đ xác đnh đây là s tht , hn khép cht li hai cánh tay, vng vàng ôm ly cô.

Cô khóc lóc đm đá hn cho đến khi chìm vào mng đp. Khi Bch Tiu Nhược tnh li, ngước nhìn gian phòng, thy xung quanh là kiu b trí quen thuc, da vào trí nh ca mình cô nhn ra đây là nhà ca anh ti Paris, cô kéo chiếc chăn đang đp trên người nh nhàng bước xung giường.

“Tnh ri ư? 

Người đàn ông đng trước ca s đang chm rãi hút thuc, nghe thy  tiếng đng, lin xoay người đi v phía cô.

m, Tôi… tôi phi đi!”

Nhìn anh đến gn, cô vi vàng nói. Có tri chng dám, cô trăm ngàn ln không mun nhìn thy anh ta, cho nên phi nhanh chóng ri khi, nht đnh phi trn đi!

“Mun chy trn sao? Em có th trn ti nơi nào?”

Đưa tay bt ly cánh tay cô, ghé vào bên tai cô nói. Hơi th m áp làm cho má cô nóng lên.

“Buông tay! Tôi phi ri khi đây! Tôi không mun nhìn thy anh.

Cô giãy gia, mun thoát khi tay ca hn, bt đc dĩ khí lc ca hn quá ln, căn bn là mt chút cũng không nhúc nhích được.

“Không buông! Mt ln là đ ri! Đi vi em, tôi li càng không buông tay! S không đ cho em ri khi tôi thêm ln na!”

Cô c tuyt giãy gia, hn đem cô kéo vào trong ngc, cánh tay như st thép ôm cht, vng vàng khóa cô li. Đôi môi mng khêu gi nh nhàng vn trên gò má trng nõn ca cô, chm rãi trượt vào sau tai, khéo léo ngm ly vành tai, khiến cho cô tng trn run ry

“Không! đng đng vào tôi!

Cô kinh hong nói. Ý đ ca hn quá rõ ràng, ch là bn h lúc này  cái gì cũng không phi, hn không có lý do cũng không tư cách gp mt cô. Mà cô cũng không mun li rơi vào trong cơn ác mng trước kia ln na.

“Hư – Em n quá !”

Không đi cô c tuyt, bàn tay nhanh chóng đ ly gáy cô, đt lên môi ca cô, đu lưỡi linh hot thăm dò vào trong ming u non, cung lit dây dưa lưỡi ca cô. Quá lâu, trong trí nh cô phn ngt ngào kia rt cc li thuc v hn,hương v đêm nào dường như li quay tr v.

Ưhm…”

B hn như cung phong mang theo nhit tình cun đi tt c, Tiu Nhược không còn kp suy nghĩ gì na lin b cun vào trong nhit tình ca hn. Cô cũng ch biết là mình rt vô dng c như vy b hn nh hưởng, trái tim đã b ph đy mt lp bi dường như lúc này li mnh m sôi trào lên.

Chương 02: B ném không thương tiếc.

 Đôi tay Thm Ho Ngôn không chu an phn chưa tho mãn vi vic trên người cô tun tra ti lui, lng l lun qua vt áo ca cô, thun thế mà lên, bàn tay kia tuy m áp li khiến cho cô s run người, thn chí cũng tnh táo hơn phân na.

Cô m to hai mt, nhìn người đàn ông lnh lùng trước mt, trong lòng mt hi bi ai, cô không mun tiếp tc sa vào vết xe đ trước đây.

Cô gi cht c áo Thm Ho Ngôn, hai tay túm cht tht lưng ca hn, hai chân tr vng, xoay người khom mình ht lên trước, đng tác lưu loát lin mch, nước chy mây trôi, “Rm” mt tiếng đng d di vang lên khi hn rơi xung đt.(Sa: cái này ta chém)

“Shit!”

Thm Ho Ngôn không ng ti cô s dùng đến chiêu này, tránh né không kp, lin b quăng xung đt, kh nguyn ra mt tiếng, đnh bt li k đu s gây nên chuyn, nhưng Bch Tiu Nhược đã lùi ra xa .

“Tôi s không b khng chế đâu! cũng không đ anh nh hưởng ti tôi na, anh cũng đng mong gp li tôi!”

C gng duy trì v t tôn ít i, Bch Tiu Nhược ch vào hn, run ry hét ln..

“Tht không? Em cm thy em có th làm được như vy sao?”

V v tay, Thm Ho Ngôn chm chm bước ti gn cô, ch đi cô có th làm ra nhng chuyn kinh ngc gì khác không?.

Ông Tri, cú ngã này qu tht không nh. T khi nào mà cô đã li li hi như vy, nh rõ cô y trước kia ôn nhu yếu t, chng l con mèo nh rt cc cũng l ra móng vut sao? A, thú v! chuyn này đã vượt xa tưởng tượng ca hn.

“Đúng vy! Tôi nht đnh là có th, va ri không phi đã làm được hay sao? !“

 Tâm tư b đoán trúng, Bch Tiu Nhược không khi o não, va ri chng qua là cô vn đang gng gượng chng đ mà thôi.

“À, không t, xem ra tôi đã đánh giá thp em ri, nhưng mà – – mèo nh ca tôi, tôi mun em biết, em – – trn không thoát đâu!”

Hn l ra ánh mt ép buc, Tiu Nhược kinh hãi, tri đt, người đàn ông này, vn bá đo như vy!

“Tôi cũng mun nói cho anh biết, tôi s không khut phc na đâu! Tôi đã nói được là làm được!”

Nói xong, Tiu Nhược không thèm nhìn hn, vi vàng m ca, chy ra ngoài.

“Mèo nh, em đã quên ri sao, tôi chính là mt tay bt miêu lão luyn, em nht đnh trn không thoát đâu!”

Nhìn bóng dáng đang hong ht trn chy, nh ti va ri cô thành thc ném hn qua vai, khóe ming không khi nhếch lên, nht đnh hn phi làm cho cô thu hi móng vut kia mi được 

Bch Tiu Nhược lung cung b chy, gp li người đàn ông lnh lùng này, cô không kìm được s li suy nghĩ lung tung, liu hn có tht s quan tâm ti cô hay không, hay ch coi cô như là vt s hu, cũng ging như năm xưa, thi đim cao hng li đi vi cô đùa bn.

Cô làm cách nào cũng không th quên được đon hi c thê thm, không cách nào tưởng tượng bn thân lúc y  cht vt thoát khi lao tù như thế  nào, người đàn ông y khiến cô thương tích đy người, nhn tâm làm tn thương cô, còn  chi đa con chưa kp ra đi ca h. Mi khi tri mưa, lòng bàn tay ca cô s mơ h mà đau nhc, c như  là  nhc nh cô kí c kia, khiến cô không cách nào ng say trong đêm.

Tri qua nhiu ln b phn bi, đến gi, cô s không li d dàng tin tưởng, không dám tin còn có ai s trong đêm mưa lnh giá sít sao ôm cht cô, cho cô m áp, cho cô an i.

Đem mình ngâm trong làn nước m, c gng gt đi nhng suy nghĩ mông lung nhưng trong tâm trí cô không ngng xut hin hình bóng cũ, ác ma không chu buông tha cô. Con người y trước sau vn lnh lùng như cũ, đc tài bá đo.

Chương 03: Chia tay

Gia suy nghĩ hn lon không khi phiêu hướng trí nh đến nơi sâu kín trong tim, đon kí c xưa không cách nào biến mt được. Ngày đó cô va kết thúc bui l tt nghip đi hc, chưa kp cùng thy cô, bn bè chp nh lưu nim, lin vi vã ri đi. Cô nghĩ mun đem vinh d này chia s vi mt người, người này cùng cô mến nhau đã ba năm – Đ Nhĩ Kit.

Anh y là mt người vô cùng ưu tú, khuôn mt đp trai như  ánh mt tri, tng hp dn biết bao nhiêu n  sinh, nhưng mà, anh li la chn mt người bình thường như cô, đi vi cô chiếu c không thôi, khiến người khác vô cùng ngưỡng m. Chính cô cũng thường xuyên hoài nghi, mình ti sao li va ý vương t như anh, khi anh hướng cô bày t tình cm, còn xu h đ mt, tay chân lung cung làm sách v rơi đy mt đt. Nh li đu thy tht khó tin.

Nghĩ ti đây, cô lin cm thy mình tht s may mn, sao li được thn tình ái chiếu c như vy. Cô bt giác n n cười ngt ngào, không mun làm cho Nhĩ Kit ch quá lâu, cũng mun mau chóng nhìn thy anh, chân không khi bước nhanh hơn.

Hôm nay cô mc mt chiếc áo màu hng phn, váy màu trng nht, b dng ngt ngào, khiến cho người khác nhìn thy có cm giác được ánh mt tri cũng dn dn rng r lên.

“A – -” “Xot – -” mt chiếc xe phóng nhanh qua khiến cho vũng nước ven đường bn lên tung tóe. Bch Tiu Nhược không th tin được, nhìn chiếc váy màu trng ca mình loang l vết bùn đt, li nhìn chm chm chiếc xe va băng qua, trong lòng âm thm lo lng, thế này thì thm ri, làm sao kp thay qun áo đây, đ Nhĩ Kit nhìn thy b dng như thế này thì tht là xu h mà 

Lúc đó Thm Ho Ngôn ngi trong xe, trong lúc vô tình nhìn ra phía ngoài ca s thy bóng dáng mng manh ca mt cô gái lướt qua, con ngươi sc bén thoáng hin lên mt tia kinh ngc, nhưng cũng ch là trong nháy mt mà thôi. Hn li chuyên chú vào chiếc laptop trên đùi, hai tay thao tác máy tính cc nhanh cũng không có đ ý ti xe ca bn h va to nên “Phin phc” .

Bch Tiu Nhược dùng khăn giy không ngng chà sát vết bn, dù cho như vy cũng không th gt sch s hết, bi vì chiếc váy màu trng nên nhìn rt rõ, cô áo não nhíu mày, thôi thì đành c thế này mà đến ch hn vy. Thi đim chy ti nhà hàng, cô đã nhìn thy Nhĩ Kit ngi bên mt chiếc bàn cnh ca s ch cô.

Cô ngi xung chiếc ghế đi din, vui v nói vi anh.

“Nhĩ Kit, anh đi em em lâu lm phi không!”

“Không có, anh cũng va ti không bao lâu.”

“Tiu Nhược, hôm nay anh có chuyn mun nó vi em.”

Nhĩ Kit, hôm nay em có chuyn mun nói vi anh.”

Bn h dường như là đng thi lên tiếng, Tiu Nhược nghĩ nht đnh là anh mun chúc mng cô thun li ly được hc v, còn na có l s nói vi cô d đnh tương lai ca bn h. Nhưng nhìn đến v mt anh có v rt đăm chiêu, cô quyết đnh nghe anh nói trước.

“Tiu Nhược, em hãy nghe anh nói, m anh bà y – – bà mun anh ra nước ngoài du hc .”

Đ Nhĩ kit nhìn v mt mong đi ca người con gái trước mt, dè dt nói ra li nhn tâm tiếp theo, bi vì va nghe thy anh phi ra nước ngoài, khuôn mt cô đã vi biến sc, nhng li kế tiếp đây phi chăng là khiến cô y không cách nào chp nhn được, cô vn luôn là mt cô gái yếu đui như vy!

Nghe được li anh nói ra khi ming, Khuôn mt Bch Tiu Nhược qu thc là trng bch, cô run ry hi “Du hc? ! Anh phi ra nước ngoài sao? !”

“Còn na… Anh mun đính hôn!”

Phút chc, tâm trng Bch Tiu Nhược mng r như điên, nhưng nhìn ti v mt ca anh, lòng cô cũng t t lnh but.

“Là m anh vi nhà bên đó an bài, m nói là h rt môn đăng h đi vi nhà anh, nhà bn h đi vi công ty ca ba anh giúp đ rt nhiu… Tiu Nhược, tha th cho anh được không,  anh bây gi là bt đc dĩ, ch anh có đ năng lc, anh s tr v tìm em, anh s dn em đi!”

Nói xong nhng li đau lòng kia, không dám nhìn thng vào Tiu Nhược, anh s chính mình s không dám t b! Nhưng anh nht đnh phi buông tay, anh vn chưa có đ thc lc đ chng đi li vi cha m.

“Người đó là …?”

“Tht không? Thì ra là như vy ư, cô gái kia không phi là mình…”ging cô thì thào, cô đã nghe anh nói mun đính hôn vi cô gái khác, cô dâu tương lai cũng không phi là cô! Anh, b rơi cô! Vì cái gi là hôn nhân môn đăng h đi……!

Không còn nh anh nói nhng gì tiếp theo, ch biết là, anh, mun chia tay vicô!

Thì ra là thế, tình yêu bn h cũng ch là nht thi mà thôi, thi gian đp đ trôi đi, không lưu li du vết gì, còn li đây chng qua là nhng li nói đau thương. Vì sao, anh có th quyết đnh nhanh như vy, vì sao li không đu tranh! Chng l, đi vi anh tình cm gia bn h tht s không đáng đ lưu luyến hay sao? Không đáng đ anh c gng hay sao?! Vì sao!

Bch Tiu Nhược, đ đn bước ra khi nhà hàng, cô quên mt phi nói vi anh chuyn cô đã tt nghip, ly được hc v, hơn na, nếu như anh nguyn ý cô s cùng anh đến bt c nơi đâu! Bây gi, thì không cn na ri ! tt c đu không còn quan trng na!

Cô cũng không rõ t lúc nào trên mt khuôn mt mình đã rơi đy l, ch cm thy trong lòng tràn ngp bi thương, thm đến tn xương ty. Lnh quá! Rõ ràng vn còn là ban ngày cơ mà ti sao cô li thy but giá đến như vy.

Chương 04: Mu thân “Bc bách “

Bch Tiu Nhược hn bay phách lc bước vào nhà, lo đo bước lên phòng, li bt gp Bch m đang phòng khách, Bch m git mình kêu lên “Tiu Nhược,con làm sao vy! Tiu Nhược!”

Dường như không nghe thy tiếng m gi, Bch Tiu Nhược c thế b lên lu. Trên tóc nhng git nước mưa không ngng rơi xung, trong tay còn ôm mt chú chó nh b dng cũng cht vt như cô, chiếc váy trng gi đã vy bn ướt đm, hình như đang nhc nh cô rng hôm nay cô có bao nhiêu cht vt!

T nhà hàng đi ra, mt mình cô bước trên đường lang thang không mc đích, không biết là mình s đi đâu, dường như là ông tri cũng vì cô mà đau lòng, ch trong chc lát khóc đến r rích n ào, sau đó toàn thân cô cũng ướt sũng nước ! Cô mun chy tr li nhà hàng nhưng li b vp ngã, sau đó c như vy mà đng góc tường trú mưa, nhìn thy trong làn mưa nht nhòa mt chú chó nh đang co ro tránh rét, cm thy nó cũng đáng thương như mình, bn h vì thế làm bn, cô đem nó ôm vào trong ngc .

Cc cc  – – “Tiu Nhược, là m đây, mau m ca.”

Bch m, va ri thy cô b dáng ca cô như vy lin vi vàng chy lên, hơn na bà còn có chuyn mun nói vi cô!

“M, con mun đi ng !”

Ging mũi nng đm ca cô t đng sau cánh ca vang lên . Bây gi cô không mun gp bt c ai, cô ch mun yên tĩnh mt mình mà thôi!

“Tiu Nhược, đã xy ra chuyn gì vy? M còn có vic mun nói vi con, mau m ca đi.”

 

Không đ cho cô cơ hi c tuyt, nht đnh hôm nay bà phi nói cho cô biết.

M, không có vic gì đâu nhưng con mun đi ng có được không?”

Li là có chuyn mun nói vi cô, có phi li mang đến mt bt ng chn đng cho cô na hay không đây, hôm nay cô đã có quá nhiu “ngc nhiên mng r”ri!

“Tiu Nhược, đng ng vi, con nghe chuyn này xong nht đnh s rt vui.”

Bch m đng bên ca lo lng nói, bà cm thy kéo dài mt ngày là li thêm mt ngày âu lo.

“M, ngày mai nói sau được không, con bây gi tht s rt mt!”

S rng s phi nghe quá nhiu chuyn “Ngc nhiên mng r “, cô tht s không có cách nào tiếp nhn ni!

Không nên kéo dài thêm na, hôm nay chúng ta nói luôn đi, không thì, trong lòng m tht không yên tâm.”

Nếu như b l con r tt như vy, sau này tìm đâu ra người ưu tú như thế na đây!

Biết là có trn cũng không xong, cho nên cô bt đc dĩ m ca.

“Tiu Nhược, con rt cuc b làm sao vy? Vì sao li tr v mt mình. Va ri chng phi cùng cái anh chàng Đ Nhĩ kit gp nhau sao?”

Va vào ca, Bch m lin truy vn .

“Là, là đi gp anh y…”

Nhc ti chuyn đó, trong mt cô thoáng hin lên mt tia đau kh. Không biết phi nói tiếp như thế nào.

“Tiu Nhược, thc ra hôm nay m mun nói vi con mt chuyn , con cũng đã tt nghip ri, năm nay tui cũng không còn nh, đã có d đnh gì chưa?”

Nhìn b dáng hin ti ca con gái như thế này, bà cũng không mun quy ry cô, thế nhưng nht đnh phi tht cng rn.

“Con có kế hoch gì hay không? Còn chưa suy nghĩ ư .”

Có , cô sm đã có tính toán, chính là mun bên cnh Nhĩ Kit, cùng anh đến bt c nơi đâu! Nhưng mà, trong kế hoch ca cuc đi anh li không có cô, cô còn có th có tính toán gì na đây?

“Như vy con và nó là như thế nào?”

Bà mun thăm dò th, nhưng dù cho Tiu Nhược còn chưa chia tay vi cu ta thì bà cũng s tìm cách tách hai đa chúng nó ra , bà vn là không thích anh chàng kia lm, ch ngi con gái mình c chp, hung chi hin ti li xut hin người tt như vy!

“Chia tay, chia tay ri …”

“Vy ư, không sao, chia tay thì chia tay, tìm mt người tt hơn là được, không vic gì phi đau kh!

Bà gn như mng m mun nhy lên, xem ra bà ti tht đúng lúc.

“Tiu Nhược à, là như thế này, mt người bn ca m nhà bn h mun tìm con dâu cho con trai, con trai nhà y điu kin tht s rt tt, li rt tun tú na, cu u vi con rt xng đôi! Ngày mai con chun b mt chút cùng m đi gp mt nhà người ta nhé!”

Nói đến điu kin ca đi phương, Bch m tht s là cười đến không ngm ming được.

“M, con không mun đi!”

Va nghe nói đến xem mt, cô lin cm thy đau đu, tri đt, cô va mi tt nghip đã phi đi xem mt sao? !

“Con nht đnh phi đi! M đã hn gp vi người ta ri! Ti mai 7 gi trang đim tht đp ri cùng m ti đó! Con gái ngoan ca ta, ln này nht đnh phi nghe li m!”

Không đ cho con gái có cơ hi phn bác, bà trc tiếp b ra ngoài, dù sao đến lúc đó không đi cũng s ép nó đi, vic hôn s ln này nht đnh phi tác thành!

“Con không đi! Không đi…” Cô gn như phát khóc lên, vì sao hôm nay mi chuyn đu chng li cô ! Cô, rt cuc đã làm gì sai ! Vì sao li thành ra như vy?!

Ngày đăng: 17/03/2013
Người đăng: Vũ Biên Thuỳ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?