Gửi bài:

Chap 41

_ Ê đi xuống căn tin thôi- Đan nói với Phong và Vương

_.........

Vương không nói j, nghĩ đến xuống kăn tin là là lại nhớ về ngày hôm wa, không bik nhỏ đó ntn nữa...

_ Mày đang nghĩ j?- Phong vỗ vào vai Vương hỏi

_ Không có j, đi ăn đi.

Đang có rất rất nhìu con mắt ở khắp mọi nơi dồn vào nó, ngày hôm wa nó đã làm một chuyện không ai ngờ tới được, liếc mắt nhìn đám bạn đang dán vào người mình nó lặng lẽ thở dài

_ Làm j nhìn mình jữ thế

_ Hôm wa, bà cứ jống như anh hùng đang xông ra chiến trận ấy.- Như nhướng lông mày lên nói nó

_ Này, hôm wa động lực nào júp bà ra đỡ thầy Khương thế, bà ... thầy hả.

_ OMG, không được đâu, đó là tình iu vượt rào đếy- My hét lên

_ Xuỵt..... – nó lấy tay để lên miệng- mấy bà đang nghĩ cái j zậy, tui không có ý j với thầy đâu...

_ Zậy sao hôm wa bà đỡ cho thầy...- Ánh chống cằm hỏi nó

_ Ờ thỳ..........

_ Thanh, tôi có chuyện muốn nói với em- Khương nhẹ nhàng vỗ vai nó

Hơi bất ngờ về sự xuất hiện của Khương, nó cứ ngớ mặt ra nhìn một lúc rồi cũng định đứng zậy đi theo.

Thấy Khương và nó, trong lòng Vương lại trỗi lên cảm jác khó tả, rất khó chịu rất buồn, rất muốn dành lấy nó từ tay Khương.

_ Không được- Vương tiến đến nắm tay nó

Way đầu lại nhìn Vương, người nó nóng lên, tim lại đập rất nhanh nữa...

_ Thầy định mang bạn gái em đi đâu?- Vương nhướng mày lên nhìn Khương hỏi

_ Tôi có việc muốn nói, em bỏ tay em ra đi.

_ Sao thầy không nói ở đây mà lại ra chỗ khác, xin lỗi em không muốn bạn gái em đi theo thầy... thầy vui lòng bỏ tay ra được không- Vương cau mặt lại nhìn Khương

Nó đứng im nghe hai người đối thoại, chả hiểu đang nói j hết, phải nói là nó không bik làm ntn mới đúng... Nếu bỏ tay Khương ra đi với Vương, sẽ làm Khương rất khó xử, còn nếu bỏ tay Vương theo Khương, tại sao bản thân nó lại không đành lòng........ nó muốn nói chuyện với Vương, nó muốn gặp Vương..........

_ Không xong rồi, chị em đang khó xử kìa- Ngân Trúc chống cằm nói

_ Đúng rồi đó, jờ làm sao đây.......- Vy hốt hoảng nói

_ Mình có chút chuyện, mình đi trước nha- Như vội vàng chạy ra ngoài, như đang trốn tránh điều j đó.

_ Chỉ bị j zợ- Nt lo lắng hỏi

_ Gặp lại bạn cũ, nên có hơi chút khó chịu đó mà- Ánh dõi mắt theo nói

_ Thầy buông tay ra được rồi đó- Vương lạnh lùng kêu

_........- Khương không nói j, lặng lẽ buông tay nó ra, nếu làm như zậy hoài, chính nó mới là người khó xử, dù sao, Khương chỉ muốn hỏi nó chuyện ngày hôm wa ra sao thôi, thấy nó không có j Khương có thể yên tâm rồi.

Nắm được tay nó, Vương lôi nó đi một mạch ra ngoài, để lại bao dấu chấm hỏi trong đầu Phong và Đan, lần đầu tiên 2 người thấy Đan nhưu zậy sau 5 năm và còn lạ hơn nữa, người mà Phong và Đan vừa gặp lại có khuôn mặt có chút jống Nguyệt Anh. Phong hết nhìn nó và Vương, rồi way sang xung wanh để tìm người...

_ Đau.. anh nắm tay tôi đau wá- nó nhăn mặt nói

_ Im lặng và đi theo tôi.

Nó bik Vương lôi nó đi đâu, nếu không lầm thỳ đây là đường lên sân thượng, nó và Vương đứng nhìn nhau một hồi, Vương lấy tay sờ nhẹ lên má nó..

_ Xin lỗi, tôi làm cô đau rồi

_......- không nói j nó chỉ nhẹ nhàng lắc đầu nhưu trả lời câu hỏi kủa Vương

_ Sao hôm wa cô đỡ cho Khương- Vương khó chịu hỏi nó

_ Vậy sao hôm wa anh lại đổ nước xuống chúng tôi- nó hỏi lại Vương

_....

Ngay cả bản thân Vương, Vương còn không bik tại sao lại làm như zậ thỳ làm sao trả lời câu hỏi của nó

_ Tôi có cái này cho cô...

Nói rồi Vương đưa cho nó vòng đeo tay, nhìn rất dễ thương

_ Coi như đây là lời xin lỗi của tôi..

_ Zậy tôi sẽ nhận nó..- nó mỉm cười định nhận lấy thì Vương jật tay lại

_ Nè, không phải anh định lấy lại đó chứ

_ Cô có phải con gái không thế, ít nhẩt phải để tôi đeo cho cô mơi đúng.- nói rồi Vương cầm tay nó lên và đeo vòng trông nó dễ thương hơn với cái vòng đeo tay. Có chút ngượng ngập, mặt nó đỏ hơn nhìn Vương

_ Ê, sao má cô đỏ thế, hôm wa là tôi nặng tay, tôi xin lỗi- Vương dùng tay sờ lên má nó

_ Tôi không sao...

_ Zậy được rồi, đi xuống ăn thôi tôi đói rồi...

_...

Nó im lặng không nói j rồi lặng lẽ đi phía sau Vương, trong lòng nó đang có một thứ cảm xúc rất lạ rất lạ, vùă vui, vừa hồi hộp, và có chút bình yên nữa...

_ Mà em hỏi chị nè- Ngân Trúc way đầu lại hỏi nó- Chị đã thích ai chưa?

_....? Nó không bik tl Ngân trúc thế nào- Thích là cảm jác ntn?- nó hỏi ngược lại Ngân Trúc

_ EM kũng không rõ nữa, nhưng em nghĩ đó chính là lúc tim chị đập rất nhanh khi ở bên người đó, xung wanh chị lúc nào cũng ấm áp, và chị cần người đó.

Bất jác Nó chợt nhớ lại lời NT nói , khuôn mặt nó nhăn lại suy nghĩ hồi lâu

Ngày đăng: 21/11/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?