Gửi bài:

Chap 24

Nó từ từ way đầu lại, đôi mắt nó híp lại rồi díu ra pha chút hoảng loạng, nó nhìn thấy một người đang bị trói nằm vật xuống nền nhà, mái tóc đen ướt sũng cộng thêm đôi mắt đờ đẫn nhìn nó như muốn nói, trông hắn thật tội nghiệp nhưng dũ có bị thay đổi như thế nào nó cũng nhận ra đó là Khương người có khuôn mặt rạng ngời lúc nào cũng cười và cả đôi mắt biết nói nữa.

Nó way mặt sang nhìn lão ja như muốn hỏi chuyện j đã xảy ra, nhưng đáp lại nó lại là đôi mắt lạnh tanh của ông cộng thêm nụ cười ma wái nữa.

_ Ta cho con lựa chọn, một là xuống nước hai là con sẽ không thấy nó nữa.

Miệng nó mấp máy không nên lời, đôi mắt nó đảo wa đảo lại chưa bao jờ thấy nó lo lắng cho ai đó thật sự khuôn mặt bình tĩnh của nó cũng biến mất nó đang phân vân, phân vân thật sự.

15' trôi wa vẫn chưa thấy được câu trả lời, lão ja liếc đôi mắt nhìn sang đám vệ sĩ rồi

BÙNG

Nước văng tung toé lên khuôn mặt nó, miệng nó không nói được câu nào, nhìn Khương đang chìm dần xuống hồ. Đầu nó bắt đầu đau nhức, nhìn Khương, nhìn Lão ja rồi đảo cặp mắt sang nhìn mọi người xung wanh ai cũng nhìn nó với cặp mắt tò mò lẫn chút chế jễu.

Nhìn Khương hồi lâu, nó lao xuống hồ mắt cố mở thật to để tìm Khương, nhưng nó càng hoảng loạn hơn khi không thể nào tìm thấy Khương ở đâu, nó cảm thấy lo lắng, đầu nó càng lúc càng đau dường như cơ thể nó không kiểm soát nổi, có thứ j đó đang cấu xé trong người nó, máu dồn lên mặt đứt đoãn, nước dâng cao lên như thuỷ triều rồi va đập vào thành tường , nó đứng trên mặt nước đôi mắt chuyển sang màu tím nhìn vào mọi người với khuôn mặt jận dữ.

Phải trông nó thật đẹp, nước ôm lấy nó vào lòng, người nó như được tráng bằng men sứ trắng toát và mềm mại, đôi môi đỏ hồng khép lại mắt nó càng đẹp hơn và long lanh hơn nó là đứa con rơi của thánh nữ- người được sinh ra từ nước.

MẮt nó chao đảo tìm Khương rồi bất chợt thấy Khương đang nổi lênh đênh trên mặt nước , nó nhẹ nhàng nâng Khương dậy rồi đỡ lên thềm nhà, nó đã trờ lại hình hài kũ nhưng điều đó không làm nó bận tâm bằng Khương, đôi mắt Khương khép hờ trông mệt mỏi lạ.

_ Con đúng là con của thánh nữ- lão ja mỉm cười đáp

Liếc cặp mắt sắc lạnh vào lão ja nó im lặng không nói lời nào, đỡ Khương zậy và từ từ đi ra ngoài, nó muốn đi thật nhanh thật nhanh chạy ra khỏi ngôi nhà đó càng xa càng tốt bỏ lại cho mọi người trong họ hàng biết bao điều thắc mắc và ghen tị. Lần đầu tiên trong dòng tộc, xuất hiện 2 thánh nữ.

Nó đỡ Khương xuống jường nằm, người nó và Khương đều ướt sũng, nó đinh way đi thỳ bị Khương dữ lại

_ Người mới nãy là cô sao?- Khương lạnh lùng nói

_..........

_ Đôi mắt bạc và màu tím, ruốc cuộc các người là ai- Khương mở mắt nhìn nó chằm chằm

_....- nó vẫn im lặng vì không biết trả lời Khương như thế nào , bản thân nó còn chẳng hiểu được sự thay đổi trong người huống chi là phải jải thích cho Khương.

Nhìn nó một lâu, khoé môi Khương chợt hếch lên trông như đang muốn trêu đùa nó. Mắt nó díu lại nhìn Khương với vẻ nghi ngờ rồi bàng hoàng nhận ra rằng sự lấp lánh của đôi khuyên tai nằm trên tai Khương.

_ giờ cô mới nhận ra tôi là ai hả?? Không ngờ cũng có lúc cô nhận lầm tôi với tên kia.- Vương kười mỉa nhìn nó

_ Anh gạt tôi- nó lạnh lùng đáp

_ Tôi không gạt cô là do cô tự hiểu lầm thôi.- Vương vừa nói tay vừa xoa chiếc póng đèn kế bên

Là nó sai thật, sai thật khi nhìn Vương ra Khương, còn tệ hơn khi Vương lại là người biết bí mật của ja tộc nó Nhìn khuôn mặt Vương lúc này, nó thật sự tức jận chỉ muốn nhào zô kấu xé Vương ra .

_ Anh muốn j – nó miễn cưỡng hỏi

_ Như cũ thôi, làm bạn gái tôi- Vương nói bằng jọng chắc nịch

_ Tôi từ chối

_ Vì Khương hửm?

" Khương" câu hỏi của Vương làm lòng nó có chút xao động, có thật là nó vì Khương không, khi nhìn lầm Vương ra Khương bản thân nó như bị lửa đốt khi thấy Khương bị xô xuống nước càng đau hơn khi thấy khuôn mặt bê bét máu trước đó của Khương. Phải chăng nó đang vì Khương, nó có tình cảm với Khương ? Điều mà nó chưa bao h nghĩ tới, một người nhje nhàng, ân cần hỏi nó lúc nó buồn lúc nó tức jận lúc nó sắp khóc, Khương đều là người xuất hiện trước mặt nó đầu tiên. Nó đã thích Khương thật sao?

Thấy nó im lặng, Vương lại hỏi một lần nữa

_ Làm bạn gái tôi hoặc bí mật của cô bị công bố.

Nó sợ nhất là mọi người biết bí mật của nó, mọi người sẽ nghĩ nó là phù thuỷ là wái vật mất nếu biết sự thật này, nó không phải là con người nó cũng chẳng biết nó là j nữa.

_ Mọi người sẽ không tin anh.

_ Mọi người sẽ tin tôi, vì con mắt của cô màu bạc.- Khương đưa tay sờ lên má nó

_..........

_ Cô sẽ phải đồng ý thôi.

Díu đôi lông mày nhìn Khương, nó gật đầu đồng ý.

Ngày đăng: 21/11/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?