Gửi bài:

Chap 16

Đôi mắt hắn cắm xoáy vào người nó rồi từ từ jãn ra, trên gương mặt đó xuất hiện nụ cười khinh khi vô cùng. Chẳng phải hắn cũng cúp như nó sao, không những zậy còn hiên ngang đi bên cạnh 2 cô gái nữa, vậy thì làm j mà hắn nhìn nó gê thế, trông cứ như nó đang vụng trộm với Khương zậy, nó chả hiểu j cũng nhìn lại hắn chằm chằm.

_ Một học sinh, 1 giáo viên lại cùng nhau đi chơi? Các người định chơi nổi sao??- hắn nhướng lông mày nhìn nó nhưng cặp mắt lại dõi vào Khương

_ .......- Khương không nói j chỉ im lặng cuối mặt xuống

Thấy Khương im lặng hắn lại được nước lấn tới, chuyển cặp mắt sang nhìn nó rồi nhếch khoé môi lên

_ Cô cũng gê gớm lắm, vậy mà tôi tưởng cô hiền lắm.

_...........

Cả 2 dường như ko ai nc với hắn, điều đó làm tăng thêm sự kích thích nơi hắn, mặt hắn bỗng đỏ lên vì jận rồi lại trở về với dáng vẻ bình thường nhất, nhíu cặp mắt nhìn nó như tìm ra điều j thú vị lắm. Miệng hắn lại nhếch lên , chân hắn chuyển động tới bên cạnh nó . Bất jác, nó thoáng rùng mình rồi vội lùi lại một bước gương mặt tỏ rõ sự đề phòng nhưng lại bình tĩnh đến lạ lùng.

Cầm tay nó lên, hắn nhìn thẳng vào nó, đôi mắt ko còn hung dữ như thường ngày, thay vào đó là ánh mắt trìu mến nhìn nó. Đôi mắt màu tìm biếc ấy bỗng nhiên dịu dàng hơn bao h hết, ánh mắt hắn jống như biết cừơi zậy đẹp đến nỗi nó không thể nào thoát ra nổi. Một thứ j đó chảy dọc theo sống lưng nó, và trong lồng ngực lại có j đó đập rất nhanh. Tại sao nó lại có cảm jác đó, chuyện j đang xảy ra ở nó, mặt nó đỏ ửng lên rất nhiều, vẻ lạnh lùng của nó đã bay đi đâu hết rồi?

Miệng hắn nở nụ cười hiền với nó. Dường như trong chốc lát, xung wanh nó chỉ có và hắn. Hoa, là hoa đang rơi trên gương mặt hắn, những cánh hoa anh đào rực rỡ đáp xuống trên tay nó, cảm jác như nó đang lơ lửng trên trời vậy.

_ Em còn nhớ chúng ta từng làm j chứ- hắn nói nhỏ đủ để cả 3 người Khương và 2 đứa con gái đi theo hắn nghe.

Làm cái j cơ?

]_ Ở trên gế đá, chúng ta đã từng hứa với nhau, em ko nhớ sao?- hắn vẫn nhẹ nhàng hỏi nó, ánh mắt không hề thay đổi.

Trên gế đá, tôi và anh hẹn cái j cơ chứ

_ Chúng ta đã hứa mình thuộc về nhau, đúng không?- bàn tay hắn bắt đầu cấu chặt vào tay nó, miệng hắn vẫn cười hiền với nó, nhưng có cái j đó không ổn cho lắm,.......hắn đang cười đều thì phaỉ.

- Thuộc, tôi và anh, thuộc cái j cơ? Không thể nào

Khương vẫn đứng đó nhìn hắn và nó dừơng như Khương ko dám tin vào những điều chính tai mình vừa nghe.

Cười với nó, hắn nắm tay nó lôi đi mặc kệ 2 đứa con gái đang đứng chết trân tại chỗ.

Còn nó, khuôn mặt đầy đủ các biểu hiện, bình thường có, lạ có, ngạc nhiên có, nhưng tất cả đều chỉ thoáng wa và bi jờ tồn tại lại trên gương mặt nó là khuôn mặt vô cảm, lạnh như băng.

Kéo nó đi một đoạn xa, bất chợt hắn buông tay nó ra way người lại nhìn nó

_ Cô đừng có tưởng bở, tôi ko hứng thú với hạng như cô

_ Hạng như tôi.......?- nó có chút mất bình tĩnh

_ Chứ j nữa? Thích đi theo con trai đến thế mà, tưởng hiền hoá ra ......... chuyện trong căntin tôi chứng kiến cả rồi, cô cũng gan lắm- hắn châm biến nó

_ .........- mặt nó tối sầm lại, ánh mắt chuyển sang đục ngầu mặc dù hắn ko hề thấy

_ Không còn j để nói nữa sao?- hắn khinh bỉ nói nó

_ Tôi đã làm j anh?

_.........

_Tôi và anh ko hề wen nhau, lần gặp mặt đầu tiên anh đổ canh lên đầu tôi, cho người đánh tôi, cố tình gây sự để Yến đánh tôi và còn cố tình lấy tôi làm chắn để chọc tức Khương, anh nói xem tôi làm j anh.- jọng nó nhỏ nhẹ nhưng đầy căm phẫn, mỗi lời nó nói đều như cắm trên người hắn. BỖng chốc, hắn lại thấy đau lòng đến thế.

Ngày đăng: 21/11/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?