Gửi bài:

Chương 279 - Lực bạt sơn hề khí cái thế

Thần Nam quay nhanh lại, lạnh lùng nhìn phía sau, vài thanh niên quý tộc vội vàng quay sang một bên. Có thể thấy họ chẳng phải là cao thủ gì, tuy nhiên bọn họ đã tỏ ý thù địch, nhất định sẽ có cao thủ xuất hiện.

Quả nhiên, vài quý tộc biến mất một lát, một người thanh niên quý tộc tướng mạo anh tuấn, có chút ưu tú, trong mắt xuất hiện ánh sáng dị thường, chẳng có chút thiện ý gì nói với Thần Nam: " Một trong mười đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục?"

Dựa theo trang phục của người thanh niên, chàng ta có lẽ là ma pháp sư, ma pháp bào thêu ba gạch màu vàng, điều này thể hiện rằng chàng ta là một tam giai ma pháp sư, tuy nhiên Thần Nam lại cảm nhận được dao động của đấu khí trên người chàng ta, điều này khiến chàng ta có chút kinh ngạc, chẳng lẽ đây là vũ, ma kiêm tu trong truyền thuyết sao?

Ở Tây phương, có một số người tu luyện không chỉ luyện ma pháp, cũng luyện cả đấu khí, đây chính là kiêm tu vũ, ma trong truyền thuyết. tu nhiên những người kiêm tu vũ và ma rất khó để đạt tới thành tựu lớn nhất, dù sao thì pháp môn tu luyện của ma pháp và đấu khí cũng hoàn toàn không giống nhau, thậm chí có nhiều điểm xung đột lẫn nhau, rất ít người có thể tu luyện tới cảnh giới đại thành

Thần Nam đưa mắt nhìn người thanh niên ở phía trước mặt nói: "Có chuyện gì?"

"Muốn xem thực lực của ngươi, thử xem có mạnh như lời đồn đại không?" vẻ mặt người quý tộc này đầy vẻ khiêu khích.

Thần Nam lắc đầu nói: "Ta không muốn cùng ngươi kiểm chứng điều gì cả!"

Vị quý tộc này lạnh lùng nói: "Tạp An ta chẳng lẽ lại không có tư cách đó hay sao? Ta không chỉ là tam giai ma pháp sư, mà còn là tam giai võ giả, hai thứ tam kết hợp lại với nhau chắc cũng không thua một kẻ tu luyện tứ giai."

Những kẻ tu luyện ma vũ song tu thật sự lợi hại hơn rất nhiều so với những kẻ tu luyện cùng cấp bậc, trong quyết đấu rất ít có địch thủ.

Thần Nam không có thiện cảm với tên quý tộc đang khiêu chiến này, lạnh lùng nói: "Những người từng giao đấu với ta, không trọng thương thì cũng chết."

Tạp An vẻ mặt thất sắc, cảm thấy bị sỉ nhục ghê gớm, lạnh lùng nói: "Ta đã nghe nói ngươi ở Đông phương rất lợi hại, nhưng đây là Tây phương, không phải là Đông phương, ta muốn khiêu chiến với ngươi"

Thần Nam cảm thấy tên quý tộc này không đủ lợi hại, không thể dùng để tạo thế, chàng ta lắc đầu nói: "Khiêu chiến trong trường hợp này, ngươi không thấy là không hề phù hợp hay sao?"

Tiếng nhạc đúng trong lúc này ngừng lại, những người đang khiêu vũ cũng lần lượt tản ra, đám người bắt đầu nâng ly.

Tạp An cười nhạt: "Không vấn đế gì, ngươi chỉ cần ứng chiến là được"

Chàng ta quay người đi về phía Áo Lợi Liệt công tước, lớn tiếng nói: "Áo Lợi Liệt thúc thúc, bây giờ ta sẽ chuẩn bị biểu diễn một tiết mục cho người!"

Áo Lợi Liệt tỏ ra rất quen thân với Tạp An, mỉm cười nói: "Ngươi muốn biểu diễn tiết mục nào?"

"Ta đã mời Thần Nam thanh niên cao thủ của Đông đại lục, chuẩn bị đấu một trận để chúc thọ người."

Đám quý tộc ở phía xa lập tức vây lấy bọn họ, Tạp An tại thành Phí Sa cũng rất nổi tiếng, không chỉ bởi vì chàng ta là con trai của Danh Hầu tước, mà còn vì Chàng ta là một kẻ tu luyện hùng mạnh, một cường giả ma, vũ song tu.

"Cũng không hay lắm, Thần Nam là khách quý của ta, làm sao có thể để chàng ta đích thần ra biểu diễn được." Áo Liệt Lợi công tước vừa nói vừa đưa mắt nhìn Thần Nam. Mặc dù ngoài mặt thì nói như vậy nhưng thực chất ông ta cũng rất muốn biết bản lĩnh của Thần Nam, gần đây ông ta thường nghe bàn tán về người thanh niên Đông phương này.

Những quý tộc ở xung quanh đều lộ ra vẻ hưng phấn, bọn họ vô cùng hi vọng hai người này đấu một trận với nhau.

Thần Nam biết không thể nào ngồi yên được nữa, đứng dậy, bước tới trước mặt Áo Lợi Liệt đại công tước và Tạp An nói: "Ta không có ý kiến gì."

Rất nhiều quý tộc lập tức tỏ về thích thú, một số nữ quý tộc thì kêu ré lên, cao thủ trong truyền thuyết của Đông đại lục sẽ đối chiến với một danh nhân của Phí Sa thành, khiến cho những quý tộc tại đây đều kì vọng

Dưới kiến nghị của Hồng y đại giáo chủ Ngải Mã, hai người tiến hành "văn đấu", nơi đối chiến là đại sảnh, trong lúc đánh nhau hai người không được làm tổn hại tới bất cứ vật dụng nào, nếu không sẽ bị phán là thua. Rõ ràng đại giáo chủ hi vọng hai người đánh tới cùng.

Thần Nam gật đầu, bước vào trong trận, chàng không đặt Tiểu Long ở trên vai xuống, vẫn để nó ngủ ngon lành.

Đều này khiến Tạp An vô cùng phẫn nộ, cho rằng Thần Nam đang coi thường sỉ nhục hắn ta.

Với võ công hiện nay của Thần Nam, có thể chống lại với kẻ tu luyện ngũ giai sơ cấp, mặc dù Tạp An ma vũ song tu, nhưng Thần Nam thật sự không coi hắn ta ra gì.

Tạp An thét lên một tiếng, nhanh chóng lao về phía Thần Nam, trường kiếm trong tay hắn chém ra đấu khí sáng loáng, khí mang rừng rực dài hai trượng, cuồn cuộn dao động từng hồi đáng sợ.

Đồng thời trong lúc này, chàng ta nhanh chóng niệm hàng loạt lời nguyền, từng đợt ma pháp nguyên tố qua đi, đại sảnh chớp vang sấm dậy, bảy tám tia chớp chói mắt giống như con kim xà, xé nát hư không, tập trung lại thành một tấm lưới điện, chém xuống Thần Nam.

Đấu khí mạnh mẽ, ma pháp mãnh liệt, Tạp An ào ạt tấn công, uy thế vô cùng đáng sợ, khiến cho những người đứng ở bên quan sát đều nhiệt huyết sôi sục, rất nhiều quý tộc đều lớn tiếng nói: "Cao thủ thật sự, đây là kì tài ma vũ song tu của Phí Sa thành chúng ta, ma vũ sư tam giai hùng mạnh Tạp An tử tước."

Những quý tộc tiểu thư ở xung quanh không ngừng thét lên.

Tuy nhiên, đòn tấn công có vẻ uy mãnh của Tạp An trong mắt Thần Nam chỉ giống như một đốm lửa, sau khi phát sáng sẽ lụi tàn, trong mắt người những người đã trải qua sinh tử đối chiến thì đòn tấn công của Tạp An chỉ như biểu diễn, không hề thực tế

"Cầm Long thủ" Thần Nam không dùng Diệt thiên thủ, chàng cảm thấy nếu như dùng Diệt thiên thủ, Tạp An e rằng sẽ bị tan tành.

Một tia ô quang hiện ra, chưởng thủ khổng lồ dài hai trượng, bao phủ lấy đòn tấn công của Tạp An, đấu khí chói lóa, ma pháp rực rỡ đều biến mất chỉ trong tích tắc.

Bàn tay khổng lồ màu đen ô quang lấp lánh, giống như bàn tay ma tới từ cửu u địa phủ, túm mạnh lấy Tạp An, giữ chặt trên không trung.

Hiện trường lập tức im phăng phắc, tất cả đều chỉ diễn ra trong chớp mắt, đám quý tộc khen ngợi Tạp An, lập tức im bặt.

Điều này đúng là không thể nào tưởng tượng được, một kẻ tu luyện hùng mạnh tam giai ma vũ song tu, đã bị người ta đánh bại một cách đơn giản, Đông phương võ giả thật đáng sợ.

Chưởng thủ màu đen khổng lồ trên không trung, hiện ra vô cùng quái dị đáng sợ, Tạp An không ngừng giãy giụa trong đó, một chân lộ ra ngoài không ngừng giãy đạp, những bộ phận khác không thể nhúc nhích được.

Một chiêu, chỉ có một chiêu! Đã dễ dàng đánh bại kẻ tu luyện tam giai hùng mạnh. Thần Nam chấn nhiếp toàn bộ đám quý tộc ở đó, Cầm Long thủ vốn là tuyệt học đã thất truyền hàng nghìn năm ở Đông đại lục, đại thủ hóa ra trong không trung, khiến cho đám người Tây phương cảm thấy vừa thần bí vừa đáng sợ

"Thật mạnh mẽ!"

"Võ học Đông phương thật thần bí"

"Ta muốn học tuyệt kĩ võ học Đông phương"

.................

Một lúc sau, đám đông mới tỉnh lại từ giấc mộng, một tiếng vỗ tay qua đi, hiện trường vang lên những tiếng kêu kinh ngạc

Tinh linh Áo Địch Lạp và Y Ân đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ không thể ngờ được rằng Thần Nam lại mạnh tới như vậy. Áo Địch Lạp có chút sợ hại, nếu như vừa nãy chàng ta quả thật giao đấu với Thần Nam, thì bây giờ chắc cũng có kết cục như Tạp An.

Lúc này, một thanh niên quý tộc có tướng mạo giống như Tạp An vội vàng bước tới, nói: "Thần huynh xin hãy nương tình."

Thần Nam nhìn thấy người quý tộc bước tới, dường như suy nghĩ gì đó, rồi buông Tạp An ra.

Vị quý tộc này bước tới nói với Thần Nam: "Ngại quá, đứa em này của tôi mặc dù bộ dạng nho nhã, nhưng thật chất lại rất lỗ mãng, đã mạo phạm tới Thần huynh, xin hãy tha lỗi. thật ra, Tạp An thật ra là tới đưa tin cho Thần Nam. Thần huynh danh trấn đại lục, ngày nay sau khi tới Tây đại lục, càng khiến cho nhân sĩ trong giới tu luyện chú ý, rất nhiều người tu luyện đều muốn giao lưu với huynh một chút."

Thần Nam khi ở Đông đại lục, mấy lần xung đột với Long kỵ sĩ của Tây phương, rõ ràng sắp trở thành "kẻ đồ long chuyên nghiệp" rồi. Lần này tới Tây phương, nhân sĩ trong giới tu luyện biết được tin, không ít Long kỵ sĩ đều muốn tìm tới chàng

Tứ giai Cự long kỵ sĩ của Tân Lan đế quốc Áo La hôm nay đã tới Phí Sa thành, chàng ta và anh trai của Tạp An là bạn lâu năm. Được biết Thần Nam đang làm khách ở phủ công tước, bèn phái Tạp An tới đưa lời, hẹn giao đấu với Thần Nam.

Tạp An thanh niên nông nổi, hàng ngày được mọi người gọi là kì tài, đối với việc của Áo La vô cùng hứng thú, thế nên vừa nãy mới khiêu chiến giao đấu với Thần Nam.

Thanh danh cần phải trả giá, nhìn thì phong quang, nhưng vô cùng phiền toái .

Phí Sa thành hôm nay lập tức có mười mấy vị Long kỵ sĩ tới, trong đó một vị là Cự long kỵ sĩ cao thủ thành danh của Tân Lan đế quốc Áo La, ở Tân Lan đế quốc có uy danh không nhỏ.

Đám đông quý tộc ở bữa tiệc, nghe xong tin này, lập tức sôi sục. mặc dù đây là Tây phương, nhưng Cự long kỵ sĩ cũng rất khó gặp được, hôm nay Cự long kỵ sĩ Áo La rất có khả năng sẽ đại chiến với Đông phương võ giả Thần Nam, làm sao không khiến cho họ hưng phấn được?

Thần Nam biết trận chiến tạo uy chính là trận này, chỉ có Cự long kỵ sĩ hùng mạnh mới xứng đáng là đối thủ của chàng. Hôm nay nếu như không thể tạo nên uy danh, trời mà biết được sau này sẽ có bao nhiêu người tìm tới chàng.

Tin tức ứng chiến lập tức truyền đi, Phí Sa thành vốn là thành phố lớn thứ hai của Tân lan, hôm nay để chúc thọ sáu mươi tuổi của Áo Lợi Liệt đại công tước, giới thượng lưu của toàn thành quá nửa đều đã tập trung ở phủ của ông ta, đám đông quý tộc tất cả đều vô cùng hưng phấn.

Sân đấu võ của Phí Sa thành đổ đầy cát, ba nghìn quân bi thân mặc thiết giáp, tay nắm chặt giáo dài sắc nhọn, đứng vây quanh ở bên ngoài, duy trì trật tự, ngoài ra, vẫn còn hai nghìn kị binh mặc thiết giáp đứng bên ngoài sẵn sàng đợi mệnh.

Ngày hôm nay, những người tới xem rất đông, bên ngoài sân đấu võ người vây kín, quý tộc, giới tu luyện, người dân bình thường của toàn thành, có thể tới hàng vạn người tới xem, bên ngoài sân đấu võ người đông nghịt, vô cùng huyên náo.

Tuy nhiên tất cả những người đứng xem, đều bị những binh đinh mặc thiết giáp trong thành ngăn lại ở ngoài vạch an toàn, không ai có thể tiến vào nửa bước.

Mười mấy con Phi long, Á long bay lượn trên bầu trời sân đấu võ, mỗi con rồng đều dài mười mấy trượng, thanh thế vô cùng đáng sợ, thân của Cự long lân giáp lấp lánh, thiết trảo ánh lên hàn quang.

Đúng trong lúc này, ở phía xa vọng tới tiếng gầm của Cự long, tiếng gầm lớn giống như tiếng sấm dậy, chấn động tất cả mười mấy con Phi long, Á long ở trên không trung, khiến chúng lo sợ bất an, run lẩy bẩy

Một con Cự long toàn thân màu ô thanh, giống như một đám mây đen, nhanh chóng lao về phía bầu trời của sân đấu, mang theo một trận cuồng phong mãnh liệt, mười mấy con Phi long ở phía dưới giống như những cây bèo trong biển cả cứ bập bềnh bất định, đám rồng đều run rẩy, tránh ra bên ngoài sân đấu.

Cơ thể khổng lồ của Cự long dài gần ba mươi trượng, giống như một đám mây đen che lấp mặt trời, dưới mặt đất chỉ có một bóng đen, tiếng gầm lớn của Cự long giống như tiếng sấm, vang khắp Phí Sa thành, khiến cho vô vạn người đứng bên ngoài sân đấu run sợ, hoảng hốt bất an.

Một người đàn ông trung niên tóc vàng chừng người ba mươi tuổi, tay cầm Long thương lấp lành hàn quang đứng thẳng trên lưng Cự long. Người đàn ông mắt sắc, gò má như đao cứa, đem lại cho người ta cảm giác kiên nghị. Người này chính là tứ giai Cự long kỵ sĩ Áo La, dáng người ông ta vô cùng cao lớn, đứng vững trên mình Cự long, phát ra một luồng khí tức cường giả, nhìn là biết không phải là một kẻ dễ đối phó.

Cự long lượn vòng quanh sân đấu rồi hạ xuống, lúc nào cũng gầm lên những tiếng gầm vang dội, cả quảng trường dường như đều chấn động theo, những người gan bé đã sắp đứng không vững.

Thần Nam đã bước vào trong sân đấu, lúc này Tiểu Long đang ngủ say trên vai chàng, bị tiếng gầm vang của Cự long làm thức giấc, nó mơ màng chớp chớp đôi mắt to, giọng nói không rõ ràng: "giận...ta rất giận"

Trời!

Thần Nam vội vàng lấy tay bịt miệng nó lại, để nó không nói nốt nửa câu còn lại, chàng sợ anh chàng bé nhỏ đang ngái ngủ này nổi giận làm người khác bị thương.

Long Bảo Bảo dần dần lấy lại tinh thần, chớp chớp đôi mắt, kì quái nhìn cảnh tượng xung quanh, khi nó nhìn thấy Cự long sắp sửa hạ xuống mặt đây, ngạc nhiên kêu lên: "Ối, một quả trứng thịt thật to, thần nói nó nên giảm béo."

Thần Nam gõ "cộc" môt tiếng lên đầu nó, Tiểu Long dùng đôi tiểu trảo hoàng kim, ôm lấy chỗ bị cốc, ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt, uất ức kêu lên: "Tại sao lại cốc ta!"

"Ta cần phải quyết đấu với người ta, ngươi hãy ngoan ngoan một chút!"

"Cùng với quả trứng thịt kia?" Tiểu Long vừa nhìn Cự long, vừa chớp mắt, không biết đang nghĩ gì

Cự long lúc này đã hạ xuống mặt đất, đang hung hãn nhìn Thần Nam. Nó tỏ ra biết được rằng người này sẽ là đối thủ của chủ nhân nó, nó há cái mồm to tướng, thị uy nhìn Thần Nam gầm lên.

Mùi tanh nồng nặc bay về phía Thần Nam, Thần Nam suýt nữa thì ngất xỉu, chàng kêu lên giận dữ, vội vàng dùng Thiên Ma bát bộ để tránh đi.

Tiểu Long vừa mới ngủ dậy, đầu óc vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, không kịp thời nín thở, bị mùi hôi thối đó làm cho suýt nữa rơi từ trên vai Thần Nam xuống

"Bảo Bảo rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!" Tiểu Long béo mập hai mắt trợn tròn nhìn Cự long.

Nhiều người đứng xem ở bên ngoài đều bật cười, nhìn tiểu ma sủng giọng non choẹt làm ra bộ dạng nghiêm chỉnh, thật khiến người ta không thể nào nhịn nổi. Tuy nhiên những người này đã bỏ qua một sự thật rằng, con ma sủng bé tí này làm sao có thể làm cho giọng nói vang vọng truyền rõ ràng khắp sân đấu được

"Wào..." Tiểu Long gầm lên một tiếng vang dội, vang khắp thiên địa, nó chao đảo bay lên.

May mà Thần Nam sớm đã có chuẩn bị, nghe thấy con vật bé nhỏ này thét lên "Bảo Bảo rất tức giận", chàng lập tức đoán ra khả năng này, vội vàng bịt chặt tai lại, nếu không với khoảng cách gần thế này, không bị chấn động tới ngất đi mới là lạ.

"Wào..."

"Wào..."

...............

Tiểu Long lơ lửng trên không trung, tiếng gầm không ngớt, giống như từng tiếng sấm rền, phóng xuống bầu trời sân đâu, âm ba cuồn cuộn trong thiên địa, cả Phí Lợi Thành dường như đều run sợ

Tiếng gầm của Cự long ban nãy so sánh với tiếng gầm của Tiểu Long bây giờ, chỉ giống như tiếng muỗi vo ve. Lúc này, tiếng gầm của Tiểu Long, khiến cho toàn sân đấu võ đều rung chuyển, giống nhưng hàng vạn con ngựa đang phi, cả thiên địa dường như đang rung chuyển.

Cự long sợ hãi nằm bò ra đất, mười mấy con Phi long , Á long trên không trung giống như cảm thấy ngày tận thế đã đên, vội vàng lao xuống mặt đất.

Ba nghìn thiết binh ở bên ngoài sân đấu, đều đã nằm rạp xuống đất, sợ hãi run rẩy.

Trong số đám đông người đứng xem, quá nửa đã nằm bò ra đất, có một số người gan bé bị sợ tới ngất xỉu.

Liên tiếp chín tiếng gầm giống như tiếng sấm, cuối cùng dường như đã làm cho quá nửa người đứng ở bên ngoài sợ hãi ngất đi.

Những người có thể đứng được, đầu óc vẫn còn tỉnh táo, thì mắt trố ra nhìn con vật bé nhỏ trên không trung, đám đông cuối cùng đã nhìn rõ anh chàng bé nhỏ tròn như quả bóng này, chính là một Tiểu Long kì dị màu hoàng kim, với thân là Đông phương Thần long, có cánh Thần long của Tây phương, đó chính là Thần Linh long trong truyền thuyết.

"Ối! Trời ơi!"

"Thần Linh long!"

Đám quý tộc từng nhìn thấy Tiểu Long trong phủ của công tước, bây giờ mới sững sờ, bọn họ không thể nào tưởng tượng được rằng tiểu ma sủng lúc nào cũng "thần nói" đó lại là một con Thần long.

Một số quý tộc tiểu thư ở đó thì kêu lên kinh ngạc.

"Trời ơi, cách đây không lâu, ta đã từng cho một con Thần long ăn gan ngỗng!"

"Thần quang minh tại thượng! Một con Thần long đã từng dùng cốc của ta để uống rượu!"

"Ca ngợi thần quang minh ! Ta đã từng có một quãng thời gian thật đẹp ở cạnh một Thần long"

......

Áo Địch Lạp thì lau mồ hôi liên tục, tinh linh mặc dù cao ngạo, nhưng vẫn chưa đủ cao ngạo để có thể sánh ngang cùng với Thần long được. Chàng ta vô cùng sợ hãi, may mà sau này đã không tiếp tục gây chuyện, chàng ta lẩm bẩm: "Ca tụng Nữ thần Sinh Mệnh! Ca tụng Nữ thần Tự Nhiên!"

Cự long đã cảm nhận thấy khí tức Thần long của Tiểu Long, sợ hãi nằm ra trên sân đấu võ, Long Bảo Bảo lảo đảo bay tới trên đỉnh đầu của nó, thật khiến người ta lo lắng nó có bị rơi xuống không.

"Long Bảo Bảo rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!"

Khi Long Bảo Bảo nói xong câu nói này, Thần Nam biết con Cự long kia sẽ đen đủi rồi!

Tiểu Long nắm chắc đôi hai nắm chắc hai quyền màu hoàng kim, giọng nói sặc mùi sữa: "Ta thay mặt ánh trăng trừng phạt ngươi"

"Bụp"

""Wào..."

Tiểu Long mạnh mẽ vung ra một quyền, giữa sân đấu rõ ràng vọng tới tiếng sừng rồng bị gãy, Cự long đau đớn kêu lên ầm ỹ, một chiếc sừng rồng dài hơn một trượng sáng loáng bị một tiểu quyền của Tiểu Long đánh gẫy bay thẳng đi.

Mục lục
Ngày đăng: 10/12/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục