Gửi bài:

Chương 194 - Dạ thám cổ mộ

"Nói ra ngươi có lẽ không tin, nhưng nó đúng là sự thật."

Lão yêu quái than thở: "Ta có một loại dự cảm, cho dù dưới hoàng cung có dị bảo xuất thổ hay không, tương lai không lâu sau đều sẽ có một trường đại họa phát sinh."

Long Vũ đại kinh thất sắc, nàng biết thực lực còn lại của Lão yêu quái ít nhất cũng là ngũ giai trở lên, với tu vi như thế của lão còn bị trọng thương, thì có thể tưởng tượng được tu vi của người kia khủng bố như thế nào.

Thần Nam trầm tư, người ở dưới hoàng cung là ai? Chẳng lẽ có thể có người tu vi khủng bố như vậy? Chỉ một chớp mắt hắn đã nghĩ tới thân thể bất diệt đó, nghĩ tới vị tuyệt đại cao thủ mà trong cơ thể hàm chứa một cỗ cái thế công lực mênh mông khó dò, chẳng lẽ là ông ta sống lại? Có thể,thế nhưng thế thì quá kì lạ! Người đó đầu đã bị xuyên qua bởi một thanh phi kiếm, nếu như với bộ dạng đó trải qua mấy ngàn năm mà còn có thể sống lại, thì thật quá khủng bố!

Lão yêu quái tiếp tục nói:

"Cùng với sự tinh tiến của tu vi, bản thân may rủi họa phúc cũng dần có khả năng tự dự cảm được trước. Bởi vì huyền công thông thần, chỉ cần tu vi sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định, sẽ có khả năng nhận ra các loại quan hệ nhân quả. Ta hiện tại đã dự cảm được đại hạn khả năng sắp đến gần, trước khi ta rời khỏi thế gian này, chàng thanh niên ta muốn ngươi giúp một chuyện."

Trải qua nhiều lần gặp nhau, Thần Nam cũng đã biết được vấn đề làm lão yêu quái đau đầu nhất, dù không nghe lão nói hết nhưng cũng có thể tin tưởng được, nhưng bất quá hắn vẫn hỏi:

"Chuyện gì thế?"

Lão yêu quái nói:

"Hiện tại có lời đồn, một kiện thần bảo có thể so sánh với Hậu Nghệ Cung sắp xuất thổ, mà nó lại không hề bị phong ấn giống như Hậu Nghệ Cung. Việc này dẫn đến phong vũ bốn phương hội tụ về Sở đô, nhiều lão già cổ hủ rất lâu không hành tẩu trên giang hồ sẽ đến, trong đó cũng có mấy người làm ta có vài phần úy kị. Ta muốn nhờ ngươi cầm Hậu Nghệ Cung giúp ta một chút sức lực, tránh cho sau này khi hoàng cung đại loạn thì có người sinh lòng phản trắc, thừa cơ nổi loạn tiêu diệt Sở quốc hoàng thất."

Thần Nam nói:

"Tiền bối quá lo lắng rồi. Cao thủ thông thường căn bản không có thực lực như vậy. Nếu như thật sự có loại cao thủ vô địch như vậy, bọn họ ngàn vạn lần sẽ không can thiệp vào chính quyền một nước, bọn họ chỉ vì thần bảo trong truyền thuyết mà tới, nhất định không gây ra việc trái đạo lí đâu."

Lão yêu quái vẻ mặt ưu sầu nói:

"Vài chục năm trước, ta đã từng đắc tội với một tên cường địch lợi hại, vốn nghĩ hắn đã chết rồi, nhưng vừa mới biết hắn ta không ngờ vẫn còn tại trên thế gian này, lần này hắn cũng đến Sở đô. Chỉ mấy lão quái vật cũng đã làm ta vô lực chống đỡ rồi, hiện tại đại địch lại tìm đến, tình huống thật sự là nguy cấp a!"

"Kháo!" Thần Nam chửi thầm một tiếng, lão quỷ này quá gian xảo, lại có thể kéo hắn xuống bùn. Đối mặt với những lão cường giả vô địch như thế, dù có Hậu Nghệ Cung trong tay, cũng không phải là loại người mà hắn có thể đối phó. Hơn nữa, đến kẻ ngốc cũng không vô cớ đến đắc tội với loại người khủng bố như vậy.

"Tiền bối quá đề cao ta rồi. Vãn bối khả năng thấp kém, dù có trong tay Hậu Nghệ Cung, thì cũng rất khó cùng những cao thủ vô địch đó tranh phong a!"

Lão yêu quái cười lắc lắc đầu, nói:

"Không nên xem thường bản thân thế, ngươi cần phải biết, thể chất của ngươi rất khác người thường, nếu như tẩm huyết dịch của ngươi vào đầu mũi tên.Lại dùng Hậu Nghệ Cung bắn đi, cho dù là Lục giai vô địch cao thủ cũng phải sợ hãi."

Thần Nam biết lão ám chỉ tới là "Thần thể". "Thần huyết", bất quá hắn chưa hề nghĩ qua máu của hắn lại có công dụng diệu kì như vậy, nhưng mà hắn bằng vào cái gì mà phải bán mệnh cho Sở quốc a?

Lúc này Lão yêu quái tựa hồ nhìn ra tâm tư của hắn, nói:

"Ngươi chỉ cần ở đó một ngày, làm theo yêu cầu của ta là bắn chết những kẻ gây rối, xong việc ta tuyệt đối không quyên ơn ngươi."

"Bớt nói thừa đi!" Thần Nam thầm khinh miệt.

"Từ khi quay về Sở đô, ta đã thông báo cho Sở Hoàng, vĩnh viễn không truy cứu hành động vô lễ hôm đó của ngươi"

Lão yêu quái không hề kiêng dè Long Vũ, trực tiếp nói ra. Lão tiếp tục nói:

"Lần này nếu ngươi tận lực giúp ta, xong việc ta mang Hậu Nghệ Cung tận tay tặng cho ngươi."

Những lời khác Thần Nam đều không nghe, hắn chỉ nghe thấy câu cuối cùng, "Xong việc ta mang Hậu Nghệ Cung tặng cho ngươi" câu nói này như tiếng sấm vang bên tai hắn, việc này thật là một dụ hoặc cực lớn a!

Nếu như hắn có Hậu Nghệ Cung trong tay, hắn coi như đã được liệt vào Ngũ giai tuyệt thế cao thủ, Mộng Khả Nhi cưỡi Ngọc Liên Đài đó,hay là Hỗn Thiên Tiểu ma vương trên người mang Thần Ma dực đó, đều không đáng kể gì, chỉ cần hắn giương cung phóng tiễn là có thể giết bọn họ trong chớp mắt.

Dụ hoặc cực lớn a, Thần Nam thật là không có cách nào cự tuyệt được.

Lời của Lão yêu quái như ma chú, lão nhẹ giọng nói:

"Hậu Nghệ Cung từng bị phong ấn, với người khác mà nói tịnh không có tác dụng lớn, nhưng với ngươi mà nói lại là thiên hạ đệ nhất kì bảo, nếu như có nó trong tay, dù có mọi loại thần thông thì người khác cũng khó mà chống được một mũi tên của ngươi."

Thần Nam buột miệng nói:

"Tốt, ta đáp ứng."

"Tốt, tối nay ta phái người dẫn ngươi đến Hoàng cung, sự tình cụ thể sau này nói rõ cho ngươi."

Lão yêu quái đứng dậy rời đi.

Long Vũ nghe câu truyện của họ, cảm thấy kinh ngạc vô cùng, nàng nhẹ giọng nói:

"Huynh thật muốn đi mạo hiểm ư?"

"Vì Hậu Nghệ Cung tuyệt đối đáng!"

Thần Nam trả lời, tiếp đó lại nói:

"Nàng vạn vạn lần không thể tin lời lão gia hỏa đó, chuyện ngày hôm nay dù chỉ có một nửa sự thật đã là tốt rồi!"

"Sao lại nói thế?" Long Vũ hỏi.

"Lão già đó, nếu như biết đại hạn sắp tớ, sớm đã rụt cổ vào rồi. Cái gì mà cừu địch lợi hại? Tất nhiên là do lão dựng lên thôi. Khẳng định sẽ có Lục giai vô địch cường giả xuất thủ, nhưng tuyệt không giống như lời lão nói. Ta đoán rằng, lão chắc chắn muốn ta giúp lão đoạt lấy dị bảo sắp xuất thế. Hừm, lão khẳng định đã mời không ít nhân vật lợi hại giúp hắn, ta bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi."

"Grào... Ta biết lão gia hỏa đó không phải là thứ tốt đẹp gì."

Tử Kim Thần Long từ ngoài cửa sổ bay vào, nó rất kiêng kị Lão yêu quái, mới phát hiện lão đến, đã bay ra khỏi phòng.

Thần Nam tiếp tục nói:

"Ta dám khẳng định chủ ý truy tìm dị bảo của lão là do tu vi của lão đã đình trệ không tiến, lão muốn thông qua bảo vật tạo ra đột phá, để vượt qua sinh tử cảnh giới, có lẽ lão đã nhất định nắm chắc chuyện này rồi", vài lần tiếp xúc với Lão yêu quái, Thần Nam đối với tâm tính của Lão đã hiểu được không ít.

Buổi tối, lão yêu quái quả nhiên phái người đến đón Thần Nam.

Thần Nam nói với Long Vũ:

"Nàng cùng ta cùng vào cung, vạn nhất tên Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương tìm đến thì thật phiền phức, nàng một mình ở lại đây ta thật không yên tâm."

Long Vũ gật đầu đồng ý, cùng hắn hướng Sở quốc hoàng thành đi đến.

Đối với Sở quốc hoàng thành, Thần Nam tịnh không xa lạ, lần này quay lại cũng có chút cảm khái. Long Vũ mặc dù biết quan hệ giữa hắn và Sở quốc khẳng định có ẩn tình, nhưng không cách nào đoán ra được.

Lúc này trăng đã lên giữa bầu trời, tiên khí mịt mù bao phủ bầu trời Hoàng thành, thiên địa linh khí cuồn cuộn lên xuống, ngàn vạn đạo hào quang rực rõ chói mắt. Nhìn ra xa, ánh sáng lấp lánh nhiều màu không ngừng dũng động.

Lão yêu quái thấy Long Vũ cùng tới, tịnh không ngạc nhiên, lão cười với Thần Nam nói: "Ngươi có biết vì sao ta tới đêm mới đón ngươi tới không?"

"Không phải lão muốn dẫn ta tới thăm Cổ Mộ chứ?"

"Ô, xem ra ngươi đã sớm biết rõ tâm ý của ta." Lão yêu quái thầm ám chỉ.

"Ha ha, tiền bối đem Hậu Nghệ Cung ra tặng, ta nhất định sẽ dốc hết sức, những việc khác không cần phải để ý nhiều."

Lão yêu quái dẫn Thần Nam đến Hoàng gia cổ thư khố, nơi này mật độ linh khí hiển nhiên so với chỗ nào của hoàng cung nồng đậm hơn rất nhiều. Đẵm chìm vào trong đó cả người cảm giác rất thư thái, cả vùng bên trong Cổ Thư Khố tựa hồ đều bao phủ tiên vụ (màn sương) dày đặc, ẩn ẩn có quang hoa chớp hiện.

Khi thư giá che đậy địa đạo được mở ra, một cái hang tối om hiện ra, một cỗ năng lượng dao động mãnh liệt từ lòng đất cuồn cuộn dâng lên, nhấp nhô như sóng biển. Long Vũ ở lại Cổ Thư Khố, Thần Nam theo Lão yêu quái men theo địa đạo hướng xuống đi tới.

Hang động thành hình xoắn ốc trườn xuống lòng đất. Thần Nam bước thấp bước cao theo sau lão yêu quái. Nguồn năng lượng dao động lên xuống mãnh liệt đó làm hắn ít nhiều có phần lo lăng bất an.

Men theo địa đạo tối om đi xuống chừng ba mươi mét, trước mặt một màn quang huy mơ hồ ngăn trở đường đi, đó chính là kết giới mà Lão yêu quái nói.

Trên kết giới ánh sáng năm màu dũng động, tiên vụ lượn lờ, nếu như không biết tình hình, còn cho rằng đang tiến vào tiên gia động phủ, không trách Lão yêu quái lúc đầu lại tùy tiện xông vào đó.

Thần Nam dùng tay đẩy đẩy, lập tức có một cỗ lực lượng huyền bí khó dò phản hồi trở lại. Người hắn tê tê như bị điện giật. Hắn quan sát kĩ lưỡng, phát hiện kết giới sau quang vụ óng ánh rực rỡ như bạch ngọc, hệt như bức tường ngọc đã thật chất hóa.

Lúc này, Lão Yêu quái mở miệng nói:

"Ta và ngươi có căn cốt giống nhau, ta hiện tại truyền cho ngươi một phần công lực ngươi dụng tâm đến cảm ứng thử xem, xem trong cổ mộ này cuối cùng có gì dị thường."

Lão đặt song thủ lên sau lưng Thần Nam, một cỗ lực lượng hùng dũng tiến vào thân thể Thần Nam, chân khí cuộn trào mãnh liệt như Trường giang dậy sóng, như như biển rộng sông dài.

Thần Nam cảm thấy cả người trên dưới thư thái vô cùng, không vì lực lượng vô danh từ ngoài dũng nhập mà cảm thấy có chỗ nào không ổn, lỗ chân lông toàn thân hắn phảng phất như mở ra, giác quan trở lên nhạy bén dị thường.

Tại thời khắc này hắn cảm thấy mắt tinh tai thính, tất cả cảnh vật xung quanh phảng phất biến thành sinh động khác thường. Thần Nam đặt song thủ nhè nhẹ nên trên kết giới như bức tường ngọc đó, nhưng hắn không dám dùng lực, chỉ là nhè nhè chạm sát vào mà thôi, lúc này một thanh âm ầm ĩ ĩ truyền vào trong suy nghĩ của hắn.

Trong kết giới phảng phất như thành một thế giới khác, bên trong không ngờ lại truyền ra tiếng người gào ngựa hí, tựa như có hơn vạn thớt ngựa đang phi nước đại gào thét, mặt đất phảng phất rung lên, chấn động đến tai Thần Nam, khiến hắn cảm thấy một hồi đau buốt.

Hắn vô cùng ngạc nhiên, điều này thật quá kì dị, rõ ràng là một cổ mộ, không ngờ lại truyền đến thanh âm như vậy, đơn giản là không thể tưởng tượng được.

"Giết......"

"Keng keng"

"Phốc"

Trong kết giới dường như là một chiến trường, tiếng hết "giết" chấn thiên, Thần Nam như nhìn thấy hàng vạn người đang chém giết, đao quang kiếm ảnh, xác chất thành núi, máu chảy thành sông...

"Huyễn thính, huyễn tượng, đó tất cả chỉ là giả!" Hắn dụng lực lắc lắc đầu, nhưng âm thanh sinh sát của chiến trường đó vẫn truyền vào tai hắn như thế.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Thần Nam cảm giác như đang trong mộng, hắn không những nghe thất thanh âm, mà còn có thể nhìn thấy hình ảnh kinh tâm động phách, hắn dường như thật sự đặt mình vào trong một chiến trường viễn cổ, khắp mọi nơi đều là xác chết, chỗ nào cũng là những đoạn binh khí gãy, máu nhiễm hồng mặt đất, vô số oan hồn tại không trung phiêu phù gào thét...

Vào lúc này, một tiếng long ngâm lảnh lót vang khắp chiến trường, một con tây phương siêu cấp cự long dài tới sáu mươi trượng tiến đến bên trên chiến trường. Con rồng này có ba đầu, hai đuôi, hung ác dị thường, toàn thân trên dưới phủ đầy vảy màu huyết hồng, hệt như bị máu nhuộm đỏ, uy nghiêm khủng bố đáng sợ. Thân hình Cự đại so với Tây phương cự long bình thường phải lớn hơn vài lần, lơ lửng trên không trung che phủ cả bầu trời giống như một đóa hồng vân khủng bố.

Bên trên siêu cấp cự long, một nhân ảnh mơ hồ không nhìn rõ khuân mặt, không nhìn rõ thân hình, nhưng lại có thể làm cho người ta cảm giác được một cỗ tà khí yêu dị. Sau lưng hắn cắm ba lá chiêu hồn phướn, song thủ không ngừng kết ấn, mỗi ấn pháp đều cổ quái, tà dị khác thường, vô số hồn phách phiêu phù bên trên chiến trường như được chiêu dẫn nhanh chóng tụ tập về phía đó.

Ba lá chiêu hồn phướn trong một sát na, từ sau lưng người đó bay vút lên, hóa thành ba bạch cốt ma cao mười trượng, ngàn vạn hồn phách đều bị chúng như cá lớn uống nước, hút hết vào trong bụng.

Song phương nhân mã giao chiến trên chiến trường tựa hồ đều bị dọa đến ngẩn người, hai bên đều đã ngừng lại, nhìn cảnh tượng khủng bố trên không trung. Vào lúc này, nhân ảnh mơ hồ trên siêu cấp cự long không kết ấn nữa mà vỗ một chưởng về hướng ba bạch cốt ma, ba vật to lớn ban đầu có phần đình trệ tựa hồ đột nhiên kinh tỉnh, người hóa thành ba đạo bạch quang lao tới quân đội vạn người trên chiến trường.

Vô số người trong chớp mắt đột nhiên nổ tung, từng đợt từng đợt linh hồn bồng bềnh bay lên, lao tới mồm của ba bạch cốt ma, trên chiến trường chân tay be bét, xương cốt vỡ vụn, máu chảy thành sông, vẻn vẹn thời gian uống hết một chén trà, đã không có tia sinh mệnh nào, chỉ còn một vùng tử khí lạnh lẽo....

Chưa đợi cho Thần Nam từ trong chấn kinh tỉnh lại, tình cảnh nhanh chóng chuyển biến, một ngọc thủ chưởng óng ánh như ngọc, rực rỡ chói mắt bỗng nhiên xuất hiện từ hư không. Thần Nam nhìn kĩ, liền thấy đó không giống một bạch ngọc thủ chưởng, mà dường như một găng tay bằng ngọc, chỉ là quang huy mờ ảo bao phủ bên trên, làm người ta khó có thể nhìn rõ, cũng không có cách nào phân biệt.

"Xoạt" một cái, tình cảnh lại biến hóa, trong một vùng hư vô, một thân ảnh to lớn quay lưng với Thần Nam, miệng đang nhẹ nhàng tự nói:

"Thần tính? Ma Tính, sát thần diệt ma, tự phong thành..."

Từng từ, từng câu nặng như thiên quân vạn mã, tiến thẳng vào trong óc Thần Nam, hắn kêu "Phốc" một tiếng nhổ ra một bụm máu tươi, hai tay như bị điện giật, nhanh chóng rời khỏi kết giới.

Một cỗ đại lực hùng mạnh từ trong cổ mộ mạnh mẽ cuộn trào ra ngoài, mang Thần Nam và Lão yêu quái đánh bay đi tới vài chục trượng. Vừa rồi Lão yêu quái đem một nửa công lực đưa vào trong cơ thể Thần Nam, hai người như một, Thần Nam bị thương, lão cũng đồng cảnh, cũng phun ra một bụm máu.

Hai người nhanh chóng rút khỏi địa quật.

Long Vũ thấy bộ dạng của hai người, nàng vô cùng ngạc nhiên. Một lúc sau, tâm tình Thần Nam mới ổn định lại, hắn đem tình cảnh cảm ứng được nhất nhất nói ra.

"Ồ, việc này!"

Lão yêu quái dường như có suy nghĩ, đối với tình cảnh chiến trường chém giết không hề có ý kiến gì, trái lại, lão lại nghĩ tới chiếc ngọc thủ đó, lão tự nói:

"Chẳng lẽ dị bảo sắp suất thế chính là chiếc ngọc thủ đó hay sao?"

Lão yêu quái trong Cổ Thư Khố đi đi lại lại, cuối cùng dừng lại nói:

"Bầu trời Hoàng thành mỗi lần trăng tròn đều xuất hiện dị tượng, nếu như không có chuyện gì xảy ra, năm ngày sau lại là ngày trăng tròn, chính là lúc kì bảo xuất thế, lúc đó nhất định bát phương phong động, vô số cường giả sẽ cùng tới nơi này. Ta hiện tại mang Hậu Nghệ Cung truyền cho ngươi, đem đến cho ngươi có vô thượng thần thông, tránh khỏi trong khoảng thời gian này phát sinh bất trắc."

Mục lục
Ngày đăng: 16/12/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục