Gửi bài:

Chương 178 - Huyết long hóa thân

Mộng Khả Nhi áo trắng như tuyết, tóc như mây, da thịt mịn màng, trên người ánh sáng tỏa sáng ra xung quanh, toàn thân phát ra ánh sáng thánh khiết, giống như một tiên tử thoát tục.

Nàng ta điều khiển Ngọc Liên đài phi hành, ánh sáng ngũ sắc chiếu sáng khắp khu rừng, sức mạnh cuồn cuộn giống như sóng biển phát ra từ trong người nàng ta làm cả sơn lâm chấn động.

Vô số những cây đại thụ đã đổ rạp xuống khi ánh sáng ngũ sắc chiếu tới, không có cây nào có thể ngăn cản được đường đi của Mộng Khả Nhi. Nàng ta giống như ngôi sao băng lướt qua bầu trời nhanh chóng xuất hiện cách sau Thần Nam hơn ba mươi trượng.

"Thần Nam! Hôm nay ngươi nhất định phải chết!" Lời nói lạnh lùng không mang theo bất cứ tình cảm nào, nhưng lại toát lên được sát khí của Mộng Khả Nhi. Uy lực khủng khiếp của Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ giống như sóng cuộn, lao về phía Thần Nam.

Thần Nam và Tử kim Thần long có cảm giác giống như con thuyền nhỏ đang bồng bềnh trong cơn sóng lớn, lúc nào cũng có thể bị rơi vào nguy hiểm. Tầng tầng áp lực tinh thần nặng nề khiến cho một người và một rồng đều không thể nào thở nổi.

"Grwào... Bổn long chạy đây..." Tử kim Thần long phi ra ngoài sơn lâm, lao lên trên bầu trời, toàn lực tăng tốc độ, kéo dài khoảng cách của hai bên ra xa bốn mươi trượng.

Mộng Khả Nhi cười nhạt, một cánh hoa rời ra khỏi Ngọc Liên đài, bay vụt về phía trước, giống như một ngôi sao chổi kéo theo cả cái đuôi ánh sáng dài thượt. Sức mạnh cuồn cuộn tuôn trào, cả không gian như chấn động, dao động năng lượng kịch liệt khiến cho người Tử kim Thần long ở trên không trung rung lên.

"Gwào... Liên hoa chém tới rồi! Tiểu tử ngươi hay mau cản lại cho bổn long. Vừa nãy khi ở trong cốc ta đã bị chém tới mức đầu óc quay cuồng rồi, lần này nếu như lại bị chém nữa nhất định ta sẽ không thể bay được."

"Câm mồm, bay nhanh cho ta!" Thần Nam gõ mạnh nó nói: "Con cá trạch nhẵn nhụi nhà ngươi đúng là không có chút đảm lược nào cả! Rõ ràng là đao thương bất nhập, chỉ là vì sợ đau mà thôi. Nếu như ta có Huyền Vũ giáp trên người, hôm nay còn phải trốn chạy sao? Ta nhất định sẽ quay lại đấu với ả ta một trận tới cùng, ta không chết thì ả cũng phải tử thương!"

Cánh Ngọc Liên phát ra những tiếng kêu vo vo trong không gian, chớp mắt đã tới gần phía Thần Nam. Sức mạnh cuồn cuộn đáng sợ chứa đựng trong nó khiến cho hắn sợ hãi. Đây chính là đòn tấn công của Mộng Khả Nhi, một Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ, so với bình thường không biết đã mạnh hơn biết bao nhiêu lần.

Thần Nam sợ hãi, tay phải giữ trường đao, nhanh như chớp chém về phía sau, nhưng đao quang rừng rực đó sau khi lao tới cánh Ngọc Liên cũng chỉ như giống như băng tuyết dưới ánh sáng mặt trời nhanh chóng tan ra, đao khí mạnh mẽ lập tức bị ánh sáng của cánh hoa phát ra đánh tan.

Cánh Ngọc Liên phát ra những âm thanh lanh lảnh, trong lúc này đột nhiên sáng bừng lên, khiến cho thanh trường đao trong tay Thần Nam nát vụn, những mảnh thép vỡ rơi xuống đất, trong tay Thần Nam chỉ còn lại trơ lại chiếc cán đao.

Hắn trong lòng thất kinh. Thực lực của Ngũ Giai cao thủ thật đáng sợ, hắn vốn không có khả năng để chống cự. Nhìn cánh Ngọc Liên phát ra ánh sáng ngũ sắc đang lao tới, hắn xoay người tránh sang một bên.

Cánh Ngọc Liên lướt qua người hắn, vượt qua Tử kim Thần long đang bay nhanh, chặn ngay trước mặt nó, sau đó thì nhanh chóng quay lại, tuy nhiên lần này mục tiêu không phải là Thần Nam mà chém thẳng vào tên rồng lưu manh. Ánh sáng lấp lánh chói lòa chiếu sáng khắp không gian, khiến cho Tử kim Thần long run rẩy kêu lên: "Gwào... Tiểu tử, sao ngươi lại không ngăn...."

"Bùm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, cắt đứt lời trách móc của Tử kim Thần long. Cánh Ngọc Liên chém mạnh vào người nó, khiến một người và một rồng văng ra xa mãi ba mươi trượng.

Thần Nam bị chấn động đến nỗi buông tay ra, rơi phịch từ trên không xuống đất. Hắn cảm thấy cả người ê ẩm, máu từ trong kẽ tay chảy ra, trong ngực khí huyết trào dâng, vô cùng đau đớn, thổ một ngụm máu lớn.

Tử kim Thần long càng khó chịu hơn, kêu gào ầm ỹ trong không trung: "Gwào... Trời ơi!... Con mẹ mìn đáng chết kia... Long đại gia của ngươi đau muốn chết đi được! Hu hu hu... Bổn long suốt hàng mấy nghìn năm nay chưa bao giờ chịu như thế này, hu hu hu..." Tử kim Thần long kêu la, đau đớn tới mức nước mắt trào ra.

Nếu như không phải nó là hậu duệ của Thần long hoàng tộc và có Huyền Vũ thần giáp hộ thể, thì sớm đã bị chém thành hai đoạn rồi. Cho dù là như vậy, sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong cánh Ngọc Liên vẫn tặng cho nó một đòn tấn công khủng khiếp nữa, đau tới tận xương cốt của, khiến cho nó kêu gào ầm ỹ.

Cánh Ngọc Liên chao lượn, bay về phía Mộng Khả Nhi.

Tử kim Thần long nhìn thấy cánh Ngọc Liên dần dần bay ra xa mới chửi lớn: "Con tiểu nha đầu họ Mộng kia! Thù giữa ta và ngươi đã định rồi đó! Nếu như không giết ta thì sớm muộn gì ta cũng báo thù ngươi, Grwao..." Lời nói thù hận của nó bị Thần Nam ngăn lại.

"Đồ rắn bốn chân ngu ngốc kia, mau chạy mau cho ta! Còn ăn nói linh tinh cái gì thế!"

Tử kim Thần long giống như một tia chớp trên không trung, nhanh như một ngôi sau băng, vẽ nên trên nền trời một đạo ánh sáng màu tím. Mộng Khả Nhi lúc này tạm thời đã trở thành Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ, không biết nhanh hơn tốc độ thường ngày biết bao nhiêu lần, khoảng cách với Tử kim Thần long càng ngày càng gần. Nghe thấy những lời nói cay độc của Tử kim Thần long, nàng ta mím môi, cánh Ngọc Liên một lần nữa lại bay ra.

Mộng Khả Nhi hận thấu xương tên rồng bỉ ổi này, còn căm ghét nó hơn cả căm ghét Thần Nam. Lần này cánh Ngọc Liên không tấn công Thần Nam mà bay thẳng về phía Tử kim Thần long, có thể thấy rằng Mộng Khả Nhi quả thật đang rất hận nó.

"Bùm!"

Ánh sáng chói lòa, một người một rồng lại bị bay ra xa ba mươi trượng. Mặc dù Thần Nam không hề bị đánh trúng nhưng vẫn bị chấn động tới mức thổ huyết, máu nhuốm đỏ cổ áo. Hắn giống như đang đánh đu ở bên dưới Tử kim Thần long, lao về phía trước.

Tử kim Thần long bị đánh trúng đương nhiên không dễ chịu chút nào. Nó đau đớn tới mức răng cắn chặt vào môi, nước mắt ngắn nước mắt dài, cũng chẳng thèm để ý tới thể diện, kêu gào ầm ỹ, chửi rủa: "Mẹ của con ơi! Đau chết đi được... Ta với ngươi không đội trời chung... Một trăm lần, Đúng một trăm lần..."

Thần Nam kinh hãi, cảm giác hôm nay lành ít dữ nhiều, đánh không lại Mộng Khả Nhi, chạy cũng không thể thoát được, đúng là lên trời không có đường, xuống đất không có lối.

"Gwào... Mẹ ơi!.. Lại tới nữa rồi kìa... Gwào... Gwào"

Mộng Khả Nhi dường như muốn dày vò Tử kim Thần long, tấn công liên tiếp hai ba đòn. Những phần không được Huyền Vũ giáp bảo vệ của Tử kim Thần long đều đã bị đánh cho bật máu. Nó đã không còn giữ được tinh thần nữa, đã bị thương không nhẹ.

Nếu như cứ tiếp tục như thế này, nó không bị đánh rơi xuống mới là lạ. Tất nhiên là lúc đó nó sẽ không chết vì bị thương nhưng Thần Nam thì sẽ chết chắc.

"Ta xin! Tức chết mất! Bị rơi mà chết, ta thật sự không cam tâm, không bằng ở dưới đất quyết đấu với ả một trận." Thần Nam nhìn Tử kim Thần long đang chao đảo như muốn rơi, hắn bị chấn động tới mức vừa thổ huyết, phẫn nộ nói một mình.

"Gwào... Cứ như thế này, bổn long cũng cần phải suy nghĩ. Đáng ghét! Ả ta sao lại biến thành lợi hại như thế chứ? E rằng cho dù ta có vất ngươi xuống để một mình chạy trốn cũng ngay lập tức bị ả ta tóm được, hu hu... Đau quá..." Tử kim Thần long mất đi cái bộ dạng côn đồ thường ngày, luôn mồm gào khóc.

"Cá trạch, ngươi lại muốn vất ta xuống một mình chạy trốn..."

"Bùm!"

Một luồng sáng ngũ sắc rực rỡ của cánh Ngọc Liên lại đánh tới.

"Gwào... Lại tới rồi! Trời ơi!... Có để cho bổn long sống hay không thế này... Hu hu..." Một người, một rồng lại thổ huyết lồng lộn trên không.

"Gwao... Không được, bổn long sẽ liều mạng! Tiểu tử nếu như ngươi hứa sau khi xong việc cho ta ba mươi quả chu quả để ta hồi phục nguyên khi, thì hôm nay bổn long sẽ liều mạng dùng Huyết Long Hóa Thân đại pháp, đưa ngươi thoát khỏi nơi đây." Tử kim Thần long quả thật đã bị bức ép tới bước đường cùng, cứ như thế này, cho dù nó có Huyền Vũ giáp để hộ thể cũng bị đánh bị thương, thậm chí là chết.

"Chỗ tiên quả của Tiểu Thần Hi không được động tới, nhưng ta có thể cung cấp cho ngươi một kho báu linh dược. Bao nhiêu linh chi, nhân sâm mà Thần Phong học viện đã thu thập trong hàng nghìn năm qua, đều đặt ở trong kho thuốc đó. Nếu như nguyên khí ngươi bị tổn thương, có thể tới đó để bổ xung những thứ cần thiết."

"Gwao... Hu hu... Chỉ cần là những thứ linh dược có thể giúp ta phục nguyên khi thì ta không cần biết đó là Thần Phong học viện hay là Ma Phong học viện. Hôm nay bổn long phải liều mạng!" Tử kim Thần long bị ép tới điên cuồng, quay lại nói với Mộng Khả Nhi ở phía sau: "Con mẹ mìn đáng chết kia! Sớm muộn gì bổn long cũng khiến cho ngươi phải hối hận về tất cả những gì đã làm ngày hôm nay..."

"Phựt!"

Tử kim Thần long ngừng lại, sau đó mở miệng ra, thổ ra một ngụm máu lớn. Máu không hề rơi xuống, mà nhanh chóng hóa thành huyết vụ trong không trung, bao lấy xung quanh nó.

"Phụt! Phụt! Phụt...."

Tử kim Thần long liên tục thổổra bảy ngụm máu lớn, đám máu tanh tưởi đều hóa thành huyết vụ, bao phủ bên ngoài thân rồng. Lúc này sự thay đổi kinh ngạc đã diễn ra, đám khói huyết phát ra ánh sáng mạnh chói mắt, chiếu sáng cả không gian.

Một con Thần long huyết sắc dài chừng mười trượng nhanh chóng hình thành trên không trung, bao phủ lấy Tử kim Thần long và Thần Nam vào bên trong. Bộ dạng của Huyết long và Tử kim Thần long giống hệt nhau, ngoài màu sắc và độ lớn nhỏ ra, tất cả đều là phiên bản lớn của Tử kim Thần long.

Huyết long phát ra ánh sáng màu đỏ máu chói loà trong bóng đêm đồng thời từ thân Huyết long cũng phát ra một cỗ áp lực trầm trọng. Cỗ áp lực cường đại này khiến cho Mộng Khả Nhi ngừng lại. Nàng ta cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của Huyết long nên không dám liều lĩnh ra tay.

Lúc này, một tiếng rồng gầm vang dội đột nhiên phát ra từ miệng Tử kim Thần long, Huyết long cũng mở miệng gầm lên. Động tác của nó và Tử kim Thần long hoàn toàn giống nhau, tiếng rồng gầm vang vọng chấn động khắp trên trời đất. Trong vòng bán kính hàng trăm dặm, chim chóc thú rừng đều sợ hãi lẩn trốn, run rẩy không ngừng. Khí tức Thần long tuôn trào cuồn cuộn trong khắp không gian. Trong đại sơn vạn thú đều cúi mình, hướng về hướng này lễ bái.

Mục lục
Ngày đăng: 16/12/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục