Gửi bài:

Chương 136 - Đàm đài tuyền phong ấn đích ác ma

Vô Danh Thần ma lãnh khốc nói: "Tất cả mọi người đều phải chiến đấu!"

Chín người trong chớp mắt đã bị phân khai, trong chớp mắt, tất cả đều chìm đắm vào trong thế giới nội tâm của bản thân. Khi Vô Danh Thần ma nhìn vào trong Hư Thiên Ảo Cảnh, đã xuất hiện mười thế giới khác nhau.

"Ảo cảnh do thế giới nội tâm của các người mà tạo thành, nhưng mệnh vận nhân vật do Ảo cảnh làm chủ." Vô Danh Thần ma lạnh lùng nói.

Gần như chỉ chớp mắt, mười người đã chìm đắm vào trong giấc mộng của chính mình, mỗi cá nhân đều bi khổ cùng cực.

Thế giới nội tâm của mỗi cá nhân không giống nhau, tao ngộ của mỗi người cũng khác nhau. Ảo cảnh và dự tưởng của mọi người có chênh lệch nhiều, khi bọn họ bắt đầu tiến nhập vào Ảo cảnh trong một sát na, sẽ quên hết rất nhiều sự tình, quên hết căn bản đây chỉ là một thế giới hư ảo, quên mất là Vô Danh Thần ma đối với bọn họ đang sinh tử khảo nghiệm. Họ thật sự dung nhập vào trong Ảo cảnh, cảm thấy mọi thứ đều là chân thật.

Vô Danh Thần ma nhìn vào Hư Thiên Ảo Cảnh, bao hàm cả mười "thế giới". Các "thế giới" diễn ra các cố sự không giống nhau, nhưng có một điểm là tương đồng là mười người đều đang trải qua sự tình đáng sợ nhất phát sinh trong đời.

Tinh thần kiệt quệ, làm bọn họ rất nhanh sụp đổ. Tiếng khóc lóc, thảm khiếu, rên rỉ thống khổ... từ các "thế giới" phát xuất.

Thần Nam vẫn chưa hãm nhập vào "thế giới" của chính mình, cũng bởi tại tâm trung đang yên lặng tụng tổng quyết huyền công gia truyền: "quan không diệc không, không vô sở không, sở không kí vô, vô vô diệc vô..."

Về đoạn tổng quyết này, hắn đã thuộc đến mức không thể nào thuộc hơn được nữa, nhưng trong đó ẩn chứa chân ý, thật sự không dễ dàng gì hiểu được. Có điều mỗi lần tụng, hắn cảm giác được trong tâm quên hết mọi thứ.

Sau khi hãm nhập vào "thế giới" của mình, Thần Nam không hề quên bản thân. Là người duy nhất chưa bị ảnh hưởng, hắn lớn tiếng tụng tổng quyết gia huyền công truyền: "nhất phiến quang huy chu pháp giới, hư không lang triệt thiên địa diệu, song vong tịch tĩnh tối linh hư..."

Vô Danh Thần ma có chút kinh ngạc, sau đó thần sắc bắt đầu biến thành ngưng trọng, liền miệng khen: "Tốt! Tốt! Tốt! Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt!" Lão vẫy một cánh tay, "thế giới" đó của Thần Nam liền tiêu tán.

"Tu vi ngươi tuy thấp, nhưng ngộ tính lại cực cao. Đã có thể triệt ngộ đến cảnh giới như vậy, Hư Thiên Ảo Cảnh này cũng không thể làm khốn chân tâm của ngươi. Ngươi đã vượt qua."

Thần Nam toát mồ hôi. Đây là cảnh giới mà hắn đã ngộ đến, đó thật ra là tổng quyết huyền công gia truyền! Hắn càng lúc càng thấy được huyền công gia truyền huyền bí mạc trắc, không ngờ làm cho cả một viễn cổ Thần ma không ngừng tán thưởng. Có thể tưởng tượng được ý nghĩa thiết yếu ẩn chứa tu luyện là bác đại tinh thâm đến thế nào!

Vô Danh Thần ma nói tiếp: "Tuy ngươi đã vượt qua, nhưng ngươi phải chờ tất cả mọi người kết thúc sinh tử khảo nghiệm thì mới có thể rời khỏi. Ngoài ra, ta cảm giác được ngươi có chút cổ quái. Ta muốn đưa ngươi tiến vào trong thế giới của những người khác một phen, nhưng ngươi tại thế giới của bọn họ, chỉ là một bàng quan giả, chỉ là một người chứng kiến."

Thần Nam không kịp hiểu. Chưa rõ vì sao Vô Danh Thần ma lại đưa ra quyết định như thế, thì "hô" một tiếng, hắn đã rời khỏi mặt đất, bị Vô Danh Thần ma tống vào thế giới của Mộng Khả Nhi.

Trong con mắt duy nhất của Vô Danh Thần ma hồng quang thiểm thước, trầm giọng nói nhỏ: "Đó thật ra là cái gì, vì cớ gì mà ta có một chút bất an? Trên người thanh niên cổ quái này đang ẩn tàng cái gì vậy?"

Trong thế giới của Mộng Khả Nhi, phong thanh cốc thúy, tiên vụ bao phủ. Kỳ hoa nở rộ, cây lạ đầy đất, tiên hạc tung bay, vượn trắng nhảy múa. Thật giống như một cõi tiên cảnh. Tại lối vào tiên cảnh này, đặt một phiến đá xanh rất lớn, trên đó khắc hai chữ cổ tự to: Đạm Thai.

Đây là Đạm Thai cổ thánh địa, khi xưa Đạm Đài Tuyền tại nơi đây truyền đạo thụ pháp, sau đó phá không thành tiên. Tuy đây là ảo cảnh, nhưng tất cả đều được thế giới nội tâm của Mộng Khả Nhi cấu kiến mà thành. Sự tình phát sinh nơi này cũng là hư cấu, nhưng mọi cảnh tượng đều rất chân thật.

Thần Nam bước nhanh vào trong tiên cảnh như mộng tựa ảo, không khí vui tươi lúc trước đã không còn, lúc này đây thảm sát động trời. Một tên ác ma mặt mũi hung tợn đang truy sát theo một bầy tiên nữ, tiên huyết đã chảy đỏ mặt đất tiên cảnh.

Vẻ trầm tĩnh như một tiên tử của Mộng Khả Nhi đã mất thay vào đó là sự hoảng loạn bất kham, lẫn trong bầy tiên nữ, vô lực bỏ chạy, miệng nàng ta luôn hét lên: "Không thể là thật... Không thể là thật được..."

Ác ma sau lưng bọn họ điên cuồng cười lớn: "Ha ha... Đạm Đài Tuyền! Ta sẽ tự tay phá hủy thánh địa mà ngươi đã một tay sáng tạo nên. Đợi ngày ta phi thăng tiên giới, sẽ là lúc ngươi thành tù binh của ta..."

Thần Nam chấn động mãnh liệt. Ý muốn của tên ác ma đó và hắn không ngờ lại giống nhau! Nhưng đây chỉ là ảo tưởng trong thế giới nội tâm của Mộng Khả Nhi mà, nàng ta làm thế nào lại có những ý nghĩ này? Thật khó nói trong đầu nàng ta, thật có ác ma đó tồn tại không?

Một bầy tiên nữ hoa dung thất sắc, bọn họ không ngừng hét lên: "Không thể là thật... Ngươi chính là một nhân vật xuất hiện trong giấc mộng của Đạm Thai tổ sư, giấc mộng này không có khả năng trở thành hiện thực."

Ác ma đã dừng thân đứng lại, lạnh lùng nói: "Nếu chỉ là một giấc mộng của Đạm Đài Tuyền thì ả ta vì cớ gì đã từng trong mật điển của phái các ngươi, lưu hạ một trang huyết thư, kể lại mộng cảnh này? Chỉ vì ả ta vốn dĩ đã dự kiến tương lai, ả biết rằng sớm muộn cũng sẽ có ngày ta đột phá phong ấn, biến mộng cảnh thành hiện thực."

Thần Nam chấn kinh. Hắn thấy tên ác ma này và mình khá giống nhau, nhưng cũng có nhiều chỗ không đúng lắm. Khó mà biết được năm đó Đạm Thai thật sự phong ấn một nhân vật đáng sợ đến thế!

Ác ma dương dương tự đắc cười lớn: "Ai có thể ngăn trở được ta. Đường đường Đạm Thai cổ thánh địa, không ngờ không có tới một người có thể làm đối thủ của ta! Hôm nay Đạm Thai phái nhất định sẽ bị tiêu diệt..."

Mộng Khả Nhi đột nhiên đứng trong đám người, nói: "Ác ma! Ngươi và tổ sư phái ta kết oán, vì cớ gì lại muốn kéo theo những đệ tử vô tội bọn ta? Ngươi nếu có thực lực thì đến tiên giới tìm Đạm Thai tổ sư mà báo cừu. Khi phụ đám hậu bối bọn ta, thì có được gì đâu?"

"Ta đã nói rồi, mọi thứ liên quan đến Đạm Đài Tuyền, ta đều muốn phá hủy! Yên tâm đi, ta không giết mười mấy người các ngươi đâu. Các người là nữ tử mỹ lệ nhất của Đạm Thai cổ thánh địa, cũng là những nữ tử tối trinh khiết trong tâm rất đông bọn nam nhân. Ta nghĩ nếu như tất cả các ngươi biến thành dục nữ, nhất định là một sự kiện thú vị vô cùng, ha ha..." Ác ma cười rất tà ác.

Tất cả nữ tử đều sợ đến hoa dung thất sắc. Người đứng trước mặt bọn họ đích thật là hóa thân của ác ma!

"Tình dục đạo trong Thái cổ lục đại tà đạo, trong bí điển của phái các người cũng có nhắc đến đó. Hôm nay sẽ để các ngươi nếm thử một lần, Điêu Trùng tiểu kỹ trong Tình dục đạo trung."

Đám nữ tử mỹ lệ này nghe nói xong, toàn thân không tự chủ được run lẩy bẩy. Thái cổ lục đại tà đạo so với Đạm Thai phái thì còn lâu đời hơn. Thời kỳ Tiên Ảo đại lục viễn cổ, Phá diệt đạo, Tuyệt tình đạo, Tình dục đạo,... trong lục đại tà đạo là tối vi cổ lão tu luyện giới, môn phái thần bí, được tôn là tà đạo lục đại thánh địa, nghe nói thời kì toàn thịnh, đã từng một thời thống nhất tu luyện giới, có thể thấy sự tuyệt cường của lục đạo thế nào.

Mục lục
Ngày đăng: 20/12/2014
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên

Mục lục